Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1199: Chạy vài bước, đọc vài chữ

.Không thể nghi ngờ, đây là lần tuyên truyền vô cùng thành công, hình tượng của cảnh sát hoàng gia càng đi sâu vào lòng người.
.Mục đích cuối cùng của Hàn Nghệ chính là muốn thông qua những tuyên truyền này, từ từ cân bằng hiện tượng quan tôn dân ti, quan tôn dân ti là chiều hướng phát triển, nhưng chuyện gì cũng không thể làm được, cũng phải có một chế độ cân bằng từ giữa, vậy thì pháp luật tất nhiên là việc nhân đức không nhường ai, ít nhất phải thể hiện ra điểm này ở Cục Dân An, cảnh sát hoàng gia giúp đỡ ngươi, đó là chức trách của cảnh sát hoàng gia, chứ không phải để bách tính đến cầu cảnh sát hoàng gia giúp đỡ, cũng duy chỉ có như vậy mới có thể xây dựng lên mối giao lưu và tác động qua lại tốt đẹp giữa quan dân, như vậy mới ích với sự ổn định của xã hội, cùng với sự phát triển của kinh tế.
.Bởi vậy Hàn Nghệ chỉ tuyên truyền ở bên ngoài, nhưng ở nội bộ thì hắn vẫn để cảnh sát hoàng gia đối diện như bình thường, hơn nữa, hắn tuyên bố lần nữa, sở dĩ ban huân chương anh dũng cho Tiêu Hiểu là bởi vì tinh thần quên mình vì người khác của Tiêu Hiểu, không phải gã bắt được tội phạm, gã cầm bổng lộc thì gã phải làm việc này.
.Nhưng từ bản thân của vụ án mà nói, đây vẫn chỉ là một sự khởi đầu, bởi vì Cục Dân An không có quyền tố tụng và phán quyết, vẫn phải chuyển giao cho Hình Bộ, sau khi Hình Bộ xét duyệt, lại đề xuất tố tụng lên Đại Lý Tự.
.Nhưng lưu trình trước mắt này, ba bên đều chưa đi qua, bởi vì từ khi thay đổi chế độ đến nay vẫn chưa từng có người phạm án, chuyện Lý Dương chẳng khác nào không đi trình tự luật pháp, mà là tự hòa giải, bởi vậy ba bên đều rất coi trọng.
.Nhất là Đại Lý Tự, bên phía Hình Bộ là Lư Thừa Khánh đích thân xét duyệt, vậy có phải là nên do Đại Lý Tự Khanh chủ thẩm hay không đây?
.Chế độ cân bằng lẫn nhau kiểu này thật khiến người ta hết sức không thoải mái, Đại Lý Tự Khanh Tân Mậu Tương đang suy nghĩ, nếu vụ án kiểu này cũng phải giao cho Đại Lý Tự thẩm, vậy ta trở thành người bận rộn nhất thiên hạ rồi.
.Nếu là trước đây, không phải thuộc kiểu vụ án trọng đại, Đại Lý Tự và Hình Bộ cũng sẽ không ra mặt, vụ án giống như thế này, ném cho huyện nha Trường An Huyện giải quyết là được rồi, nhiều nhất thì bọn họ chỉ tra lại một chút.
.Thế này thì không được!
.Thế là Tân Mậu Tương liền mời Lư Thừa Khánh đến, nói với Lư Thừa Khánh, đây là vụ án hình sự đầu tiên từ khi thay đổi chế độ, chúng ta làm quen một chút là được rồi, nhưng nếu vụ án kiểu này đều do chúng ta xử lý, vậy thì không phải chúng ta bận chết à, ngươi xem chúng ta còn phải xử lý vụ án lớn lớn nhỏ nhỏ trong toàn quốc.
.Lư Thừa Khánh ngẫm lại cũng phải, liên quan đến điều này, lúc đó mọi người đều không nghĩ đến, dù sao đây cũng là chuyện nội bộ của mỗi một quan thự, lúc đó khi thay đổi chế độ, mọi người đều vì tránh can thiệp vào nội chính của nhau, bởi vậy đề lựa chọn tránh nói đến, chỉ nói đến việc phân chia quyền lực.
.Hai người này bàn tính một phen, càng lúc càng cảm thấy đây là một vấn đề lớn, Hình Bộ và Đại Lý Tự đều là cơ quan cấp cao, xử lý chuyện lớn, có nghĩa là đã bỏ đi trung gian, rõ ràng là không làm được, thế là liền đi tìm Lý Trị.
.Lý Trị cảm thấy lời bọn họ nói cũng rất có lý, trước đây vùng kinh kỳ có Trường An Huyện, và cả phủ nha Ung Châu có quyền lực tư pháp, nhưng hiện giờ đã phế trừ quyền lực tư pháp của bọn họ rồi, việc này quả thực là không thỏa đáng, vì thế Lý Trị lại gọi tên đầu sỏ gây họa Hàn Nghệ đến.
.Thật ra Hàn Nghệ cũng chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng hắn cảm thấy vấn đề này rất dễ giải quyết. Trải qua một hồi thảo luận, quyết định tiếp thu kiến nghị của Hàn Nghệ, trong nội bộ Đại Lý Tự lại mở hai viện thẩm phán, một viện phụ trách tố tụng dân sự, một viện phụ trách tố tụng hình sự, vụ án cao thêm một cấp nữa mới do Đại Lý Tự Khanh đích thân ra mặt, nếu tiếp tục lên nữa thì chính là tam sử hội thẩm, cái này phải do hoàng đế hạ mệnh thành lập, Hình Bộ cứ căn cứ vào hai viện mà xây dựng ban ngành tương ứng là được.
.Mà việc xây dựng hai viện đã trực tiếp phục hồi chế độ liên thự và tập nghị vốn có của Đại Lý Tự.
.Tập nghị là gì, chính là mọi người cùng nhau bàn bạc, không để một người độc đoán, còn chuyên môn phối chế cơ cấu và nhân viên, chuyên môn giúp suy luận, đưa ý kiến, phán đoán.
.Còn chế độ liên thự, chính là mỗi một vụ án nhất định phải có toàn bộ những người tham dự ký tên, và còn viết lên ý kiến của mình, nếu là phán sai thì mọi người sẽ cùng chịu phạt, hoặc là cùng chết, nếu như có người không đồng ý phán phạt, vậy thì phát tiếp tục thảo luận, điểm này cũng có chỗ hơi giống với bồi thẩm đoàn, bởi vì có những quan viên ký tên không có quyền lực thẩm phán, chỉ là một người tham gia mà thôi, ví dụ như những nhân viên ghí chép, nhưng hắn ta cũng phải ký tên và còn viết lên kiến nghị của mình.
.Vì sao triều Đường ít phạm nhân ngồi tù, chính là cơ cấu tư pháp và cơ cấu thẩm phán đều vô cùng chặt chẽ, không tồn tại kiểu đập thước gõ như trong phim truyền hình đóng, người này sẽ chết chắc rồi, ngươi có đập nát thước gõ thì ngươi cũng không thể quyết định việc sống chết của một người, bởi vì tử hình nhất định phải do hoàng đế đích thân ngự phê, quan viên chỉ có thể nói kiến nghị hoàng đế xử phạt tử hình.
.Thông thường nhân viên tham dự ký tên, chính là Đại Lý Tự Khanh, Thiếu khanh, Thừa, Chính, Phủ sử, Chủ bộ và Lục sự.
.Nhưng cơ cấu thẩm phán thì là lấy Đại Lý Tự Khanh làm trưởng quan, Thiếu khanh và Chính làm thông phán quan, Thừa làm phán quan, Phủ sử làm chủ điển. Đương nhiên, còn có một số quan viên cũng phải tham dự, nhưng không có quyền thẩm phán, ví dụ Minh pháp quan, chức quan này chính là có thể thuộc làu Đường Lục Điển, tương đương chính là cố vấn pháp luật.
.Vậy thì với mô thức này, lại phục chế hai viện, do người bên dưới đảm đương.
.Nhưng nếu sửa đổi cái này thì không phải ngày một ngày hai là có thể làm xong, bởi vậy lại quyết định vụ án này vẫn do lãnh đạo tối cao ra mặt làm quen với mô thức mới, năm trùm sỏ của Cục Dân An đều phải tham gia dự thính, Lư Thừa Khánh và Tân Mậu Tương cũng đều đích thân xuất mã, trong lòng Lý Trị cũng hiếu kỳ, cũng muốn đi dự thính.
.Tiến hành ở ngay bên trong công đường lớn nhất ở Đại Lý Tự.
.Bốn tên trộm kia lên công đường, vừa thấy trận chiến này lập tức đều ngây người, cái mạng quèn này của bổn đại hiệp, chết không tiếc, các ngươi cần phải làm lớn như vậy sao? Quá lãng phí tiền của người nộp thuế rồi. Chỉ phía sau đã ngồi đến mấy hàng người, bởi vì không những năm trùm sỏ của Cục Dân An tham dự, hơn nữa còn có một số cảnh sát hoàng gia cũng đến học tập, và còn có một quan viên mặc áo tím, ta đây đã phạm tội lớn cỡ nào a!
.Đương nhiên là Lý Trị ở phía sau tấm bình phong dự thính.
.Ngay từ đầu Hàn Nghệ cho rằng quá trình này nhất định là vô cùng nặng nề, bởi vì không có luật sư, nhưng không ngờ lại cũng khá là thoải mái.
.Hóa ra chế độ tư pháp của triều Đường, trộm cướp đứng đầu trong "lục tạng", cho dù không cướp thành công cũng phải phạt tù hai năm, tương đương chính là làm lao dịch hai năm, thật ra tội này cũng không tính là quá nặng, nhưng vấn đề là ở chỗ một người trong số bọn họ lấy hung khí ra và còn đâm Tiêu Hiểu bị thương, càng khốn khổ hơn nữa là, Tiêu Hiểu còn xuất thân quý tộc, lại là quan viên, đây đúng là hình phạt treo cổ đã định trước rồi.
.Nhưng vấn đề ở chỗ, Lư Thừa Khánh cho rằng kẻ trộm này không phải là chủ động hàng hung, bởi vì cảnh sát hoàng gia động thủ trước, hành động này thuộc vào kiểu tâm lý phản kháng, y vốn không có ý định giết người, y chỉ muốn cướp bóc mà thôi, phán tử hình thì quá nặng rồi.
.Nhưng Đại Lý Tự thì cho rằng Lư Thừa Khánh của Hình Bộ quá thiên vị mấy tên trộm này, quan viên của Đại Lý Tự cho rằng kẻ trộm giấu hung khí trong người, là có ý định giết người, dựa theo luật pháp nên phán hình phạt treo cổ.
.Triều Đường rất xem trọng động cơ phạm tội, trong Đường luật đã nhiều lần nhắc đến điểm này.
.Hai bên liền tranh chấp không ngừng, Hàn Nghệ bọn họ không có quyền lên tiếng, ngồi nghe cũng rất nhập thần, đặc biệt Hàn Nghệ, cảm thấy quan điểm của bọn họ nói quá tuyệt vời, đều có thể dùng được ở đời sau.
.Kết quả là vụ án trộm cướp nhìn có vẻ đơn giản này, mà còn là do cơ cấu tư pháp cao nhất triều Đường chủ thẩm, vậy mà ngày đầu tiên không đưa ra kết quả!
.Việc này lập tức dẫn đến sự coi trọng của bách tính, dân gian cũng tranh nhau thảo luận.
.Cho nên nói, thời đại vĩ đại, luôn có lý do vĩ đại.
.Ở triều Đường, vụ án chính trị không có gì khác với các triều đại khác, đều là đấu tranh quyền lực, không đúng sai, chỉ có thắng thua, nhưng dính dáng đến bách tính thì vẫn là hết sức cẩn thận, hiện giờ trong nhà lao Đại Lý Tự tổng cộng giám bốn mươi chín người, tử hình một người, hơn nữa còn không biết có thể chết hay không.
.Buổi tối hôm đó, có thể là Lý Trị khá rảnh rỗi, trực tiếp mở hội nghị đặc biệt tại điện Lưỡng Nghi để thảo luận vấn đề này, kỳ thật luật pháp của triều Đường được đề ra như vậy, hoàng đế và đại thần bàn bạc, ta hỏi ngươi đáp, trải qua nghiên cứu nhiều lần mới chế định một điều luật.
.Thương lượng cả một đêm, kết quả cuối cùng chính là Đại Lý Tự phán quyết hình phạt treo cổ theo pháp luật, bảo vệ quyền uy của pháp luật, không thể phá hỏng pháp luật được. Nhưng mà, hoàng ân cuồn cuộn mênh mông, lại sửa thành "gia dịch lưu". "Gia dịch lưu" này là lúc trước Lý Thế Dân lập ra, trước đây Lý Uyên miễn trừ bộ phận tử hình, sửa thành cắt ngón chân phải, nhưng Lý Thế Dân vẫn cảm thấy quá tàn nhẫn, thế là lại lập "gia dịch lưu", nghĩa là sung quân ba ngàn dặm, lao dịch ba năm, dù sao cũng chính là để người này đi tây bắc làm cu li, vừa hay bên đó cũng cần có cu li.
.Còn ba người còn lại, đều phán lao dịch ba năm.
.Và trong đó còn xác định quyền uy của cảnh sát hoàng gia, nếu trong quá trình truy bắt, ngươi làm cảnh sát hoàng gia bị thương, tội danh sẽ tăng thêm một bậc trên cơ sở phạm tội ban đầu, đây cũng là để bảo vệ cảnh sát hoàng gia, bởi vì mọi người cũng nhìn thấy, cảnh sát hoàng gia cũng rất nguy hiểm, nhất định phải cho họ sự bảo vệ về pháp luật.
.Một nhân sĩ thông thuộc hết luật pháp của các nước hậu thế như Hàn Nghệ, trong quá trình thảo luận cũng học được không ít kiến thức mới, nào là tinh thần Nho gia và tinh thần Đạo gia, quan điểm tranh luận của bọn họ đều xuất phát từ tư tưởng của các học phái.
.Điều này lại cung cấp cho luật pháp nguồn sức mạnh vô cùng tích cực, các lão đại đều thận trọng như vậy, tương lai sau khi hai viện thành lập, ai dám làm loạn.
.Đương nhiên, Lý Trị còn biểu dương Tiêu Hiểu bọn họ một phen.
.Bởi vì sau chuyện này, việc chiêu sinh của trại huấn luyện hoàng gia chẳng không giảm bớt, ngược lại còn gia tăng, những người có chí đều chạy đến tham gia trại huấn luyện, chỉ một bộ phận nhỏ số người lựa chọn rút lui.
.Nhưng việc báo danh cũng không phải là kéo dài mãi, rất nhiều đại thần đã cảm thấy bất mãn vì điều này, bởi vậy học viện quân sự Đại Đường và trại huấn luyện đồng thời dán bố cáo, sau ba ngày đã hết hạn báo danh rồi, kỳ thật người báo danh đã rất nhiều rồi, chủ yếu chính là mở rộng đến giai cấp công thương, những thương nhân này tích lũy rất nhiều con cháu nha.
.Sau ba ngày, cửa lớn báo danh chính thức đóng cửa, lượng người báo danh học viện quân sự đạt hơn năm ngàn người, bên trại huấn luyện cũng có hai ba ngàn người.
.Sau khi báo danh kết thúc, tiếp theo chính là khảo thí nhập học khiến người ta thấp thỏm bất an, chính vào ngày kết thúc báo danh đã công bố địa điểm khảo thí. Địa điểm khảo thí của trại huấn luyện hoàng gia và Học viện quân sự đều sắp xếp tiến hành trong thao trường bên trong quân doanh, bởi vì Học viện quân sự Đại Đường vẫn đang tiến hành công tác xây dựng cuối cùng, tạm thời vẫn chưa mở cửa cho bên ngoài, còn trại huấn luyện hoàng gia nằm trong phạm vi hoàng cung, người bình thương không thể đi vào, hạn chế rất nhiều, không tiện lắm.
.Hơn nữa, còn công bố nội dung của cuộc thi, đây chính là việc mà mọi người khát vọng nhất, nhưng kết quả vừa ra đã khiến người ra trố mắt á khẩu, đến ngay cả Trình Xử Lượng nhìn thấy cũng ngại, y chỉ sợ Hàn Nghệ lại chơi âm mưu quỷ kế gì, nhưng cũng không nghĩ Hàn Nghệ lại đơn giản đến mức độ này, tổng cộng chỉ có hai mục, chạy bộ, đọc chữ.
.Hai bên đều giống nhau, và còn đồng thời tiến hành khảo thí nhập học.
.Việc này thật là quá không thể tin nổi, rất không phù hợp với tính cách của Hàn Nghệ.
.Ngày hôm khảo thí, mới sáng sớm Hàn Nghệ đã chạy đến thao trường khảo thí của Học viện quân sự.
.Đó thật là biển người tấp nập, bởi vì không hạn chế phụ huynh, Hàn Nghệ sắp xếp như vậy chính là để tránh bị người khác nói chiêu sinh không công bằng, ta trực tiếp công khai, dưới con mắt của bao người, nếu ngươi không thi đỗ thì ngươi cũng không thể trách ta được.
.- Hàn Thị lang, Hàn Thị lang!
.Chợt nghe một tiếng gọi khàn khàn.
.Hàn Nghệ tìm theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một đám lão già đứng ở giữa thao trường, chính là các lão đại quân đội như Lý Tích, Trình Giảo Kim, Khế Bật Hà Lực, Cao Khản.
.Hàn Nghệ vội vàng đi tới, chắp tay nói:
.- Tư Không, Lư Quốc Công, các vị tướng quân, các người đều đến đây à!
.Khế Bật Hà Lực liền vỗ vai Hàn Nghệ một cái, cười ha hả nói: - Tiểu tử ngươi đúng là thích làm ra vẻ huyền bí, không phải chỉ là chạy mấy bước, đọc mấy chữ sao, ta còn được ngươi lại nghĩ ra ám chiêu gì nữa chứ.
.Hàn Nghệ vẻ mặt ủy khuất nói: - Tướng quân, thế này thật là oan uổng a, ta vẫn luôn nói là vô cùng đơn giản, là các người cứ không tin, việc này có thể trách ta sao? Hiện giờ cuối cùng chân tướng đã rõ ràng khắp thiên hạ, ta phải trầm oan chiêu tuyết1.
.(1: oan tình tích tụ đã lâu được rửa sạch)
.Lý Tích, Trình Giảo Kim đều khinh bỉ nhìn, có khoa trương như ngươi nói không?
.A Sử Na Di Xạ liền nói: - Nhưng việc này cũng trách ngươi a, tại sao ngươi không nói sớm, nếu ngươi nói cho chúng ta biết sớm, ta có thể tìm người hỏi sao.
.Hàn Nghệ nói: - Ta đây không phải sợ sau khi công bố, làm người ta chùn bước sao, ta cũng chỉ muốn có thêm nhiều người đến báo danh.
.- Cuộc thi kiểu thế này cũng có thể khiến người ta chùn bước?
.- Ta đây không phải là đảm bảo một chút sao. Hàn Nghệ cười ha hả, nói:
.- Bây giờ các vị tướng quân cũng biết nội dung cuộc thi rồi, nếu như công tử của các người không thi đỗ, vậy thì không thể trách ta a!
.Lời này vừa nói ra, đám người Tần Hoài Đạo đều hồ nghi nhìn Hàn Nghệ, chẳng lẽ bên trong ẩn chứa huyền cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận