Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1144: Nghi thức giao nhận

.Mỗi nghề nghiệp đều có tư duy quán tính của nó, không thể nói đúng và sai, cũng không thể dùng trí tuệ để hình dung, đây là bản tính của con người, là thứ tồn tại một cách chủ quan, không thể thay đổi. Hàn Nghệ lại thích làm ra vẻ huyền bí, thật thật giả giả, chế tạo đề tài, sau đó kiếm lời trong đó, đây là thủ pháp nhất quán của hắn, ngươi giao việc cho hắn, hắn sẽ làm như vậy, cách duy nhất có thể né tránh đó là đừng giao cho hắn làm.
.Trình Xử Lượng bọn họ cũng rất bất đắc dĩ, dù sao thì ván đã đóng thuyền, bọn họ cũng chỉ có thể tin tưởng Hàn Nghệ.
.Nhưng Hàn Nghệ cũng đúng là tính toán không sơ hở, chỉ trong thời gian hai ngày này, phố lớn ngõ nhỏ, trà dư tửu hậu, người người đều đàm luận về cảnh sát hoàng gia, bởi vì chuyện này quá thú vị, mặc kệ là châm chọc hay là tán thưởng, dù sao những biểu ngữ viết trên bức hoành đó, bây giờ ai ấy cũng có thể đọc thuộc lòng, cho dù là phiến phu tẩu tốt cũng biết có khó khăn thì tìm cảnh sát hoàng gia, bất luận người ta có đi tìm hay không, người ta biết câu này, Hàn Nghệ đã đạt được mục đích rồi.
.Đây chính là một sự bắt đầu tốt.
.Nhưng cảnh sát hoàng gia thì không nghĩ vậy, bọn họ gần như đều không dám ra đường.
.Hai ngày nay Hàn Nghệ gần như đều ở Cục Dân An, các cảnh sát hoàng gia cũng đều đến giúp làm các chuẩn bị cuối cùng, hơn nữa bọn họ cũng phải làm quen với môi trường một chút.
.Ngày hôm nay, khi trời còn tờ mờ sáng, trước Cục Dân An đã là biển người tấp nập, mỗi một người đều nhìn chằm chằm vào thềm đá hình vuông dài sáu thước phía trước cổng lớn Cục Dân An kia, trên thềm đá dựng một cái cột cờ dài, mà hiện giờ có không ít quan viên đang đứng trước cổng lớn, ngoài đám người Trình Xử Lượng, Hàn Nghệ ra, còn có một số quan viên đến cổ vũ, còn nhiều hơn nhiều so với lúc khai trương Lục viện trước đây, dù sao thì trong số cảnh sát hoàng gia có rất nhiều người là con cháu quan lại, cha mẹ người thân của bọn họ nhất định cũng sẽ đến cổ vũ.
.Nhưng mà, Cục Dân An cũng không có mời bọn họ, sẽ nói cũng tiếp đãi bọn họ giống như Hiền giả lục viện, bởi vì Cục Dân An là một cơ quan phục vụ vì dân, biểu ngữ đã đưa ra rồi, không thể nào ngày đầu tiên đã ăn ăn uống uống, bởi vậy Lý Trị cũng không đến. Những quan viên bọn họ chẳng khác gì các bách tính vây xem xung quanh kia, chỉ là người đến xem, chỉ bởi vì bọn họ mặc quan phục thì để bọn họ đứng trước cửa, xem xong thì có thể đi về.
.Đám người Trình Xử Lượng, Vi Đãi Giới nhìn cảnh tượng chật như nêm cối này lập tức phục Hàn Nghệ sát đất. Điều này quả thực là không thể tưởng tượng nổi, hai ngày trước khi treo biểu ngữ lên, cơ bản là đều nhận được sự chế nhạo, chậm chọc, nhưng mọi người lại cố tình chạy đến đây xem, điều này khiến bọn họ rất khó hiểu a!
.Hóa ra hôm nay chính là ngày Cục Dân An bắt đầu hoạt động, cuối cùng Cục Dân An cũng ra mắt bách tính rồi, việc này khiến người ta hết sức kích động, vì đã kiên quyết với phương châm tuyên truyền của Hàn Nghệ, vì thế chỉ có nghi thức giao nhận hiện tại.
.Chính là Hình Bộ, Thập lục vệ quân và Cục Dân An hoàn thành một nghi thức giao nhận quyền lực, đương nhiên đây chỉ là hình thức, trên thực tế thì việc giao nhận sớm đã hoàn thành rồi.
.- Nhân Quý à, ngươi đừng vội trách ta, ta không muốn làm phiền ngươi đâu, đây đều là Hàn Nghệ làm ra đấy.
.Trình Xử Lượng chỉ vào Hàn Nghệ, nói với Tiết Nhân Quý.
.Hôm nay Tiết Nhân Quý đại diện cho Cấm quân đến.
.Lý Tư Văn, Vi Đãi Giới đều gật đầu, bọn họ đều có chút xấu hổ, mánh lới này làm tới từng người từng người một a!
.Tiết Nhân Quý cười gượng vài tiếng nói: - Không sao, không sao. Thật ra trong lòng cũng chẳng hiểu ra sao, nhưng cũng chẳng có cách nào, Tể tướng yêu cầu, ngươi không nể mặt, ngươi còn muốn làm việc hay không a.
.Hàn Nghệ nói: - Tổng cảnh ti, ta đây là nghĩ cho Cục Dân An. Từ trước đến nay đều là Cấm quân chưởng quản trật tự của Trường An, hiện giờ do cảnh sát hoàng gia chúng ta thay thế, theo lý chúng ta nên hoàn thành một nghi thức giao nhận trước mặt bách tính, để bách tính biết rõ điều này, như vậy thì sau này sẽ không xảy ra tranh cãi gì.
.Một người bên cạnh Tiết Nhân Quý thì lại nói: - Không sai, không sai, Hàn Thị lang nói rất có lý, nên là như thế, nên là như thế!
.Người này chính là Hình Bộ Thị lang Lưu Yến Khách, hôm nay ông ta thay mặt Hình Bộ đến.
.Trước đây ông ta là đối thủ cũ của Hàn Nghệ, nhưng hiện giờ thì ông ta cũng nhất định phải nịnh bợ Hàn Nghệ, đây chính là chiều hướng phát triển.
.Lúc này, Trưởng Tôn Diên đột nhiên nói: - Sắp đến giờ rồi!
.Trình Xử Lượng lập tức thở dài.
.Hàn Nghệ quay sang Trình Xử Lượng nhỏ giọng nói: - Tổng cảnh ti, ta đây là để cho ngươi nổi bật a!
.Trình Xử Lượng hừ nói: - Ngươi treo biểu ngữ đó, đâu phải là nổi bật, rõ ràng chính là khiến ta mất mặt!
.Hàn Nghệ nói: - Vậy được, ngươi không đi thì ta đi.
.Trình Xử Lượng lập tức lại nói: - Ai nói ta không đi.
.Độc Cô Vô Nguyệt đột nhiên nói: - Nhưng sao lại bảo ta đi lên?
.Y cũng đâu phải một trong năm trùm sỏ.
.Nguyên Liệt Hổ cười ha hả nói: - Đây đương nhiên là bởi vì Vô Nguyệt ngươi xinh đẹp a!
.Độc Cô Vô Nguyệt lập tức trợn mắt lườm.
.Thật ra gã nói rất đúng. Hàn Nghệ cảm thấy hình tượng của một cơ quan là thứ rất quan trọng, Trình Xử Lượng nhìn thô kệch như vậy, cũng phải tìm một người trung hòa một chút, Độc Cô Vô Nguyệt chính là người không thể thích hợp hơn, nhưng không thể nói như vậy được.- Chuyện này chủ yếu là vì Độc Cô gia các ngươi có danh vọng cao ở Quan Trung, bách tính đều kính phục Độc Cô gia các ngươi, ta hy vọng có thể dựa vào Độc Cô gia các ngươi khiến bách tính nhanh chóng tín nhiệm chúng ta hơn.
.Điều khiến Độc Cô Vô Nguyệt tự hào nhất chính là vinh quang của Độc Cô gia, Hàn Nghệ vừa nói như vậy, y vui vui vẻ vẻ, cũng liền "miễn cưỡng" đồng ý.
.Bỗng nhiên, một tràng tiếng bước chân đinh tai nhức óc vang lên.
.Mọi người hơi giật mình, theo bản năng nhìn đi theo hướng âm thanh, chỉ thấy một đội nhân mã từ bên cạnh đi ra, chế phục xanh trắng giao nhau, găng tay màu trắng, ủng cao, đội ngũ chỉnh tề, người đi trước nhất là hai mươi vị kỵ cảnh, bọn họ cưỡi tuấn mã thượng cấp, anh vũ bất phàm.
.Ai nấy vẻ mặt đều hết sức nghiêm túc, soái chết đi được!
.Những bách tính này từng nghe đến bước đều, nhưng chưa từng nhìn thấy, đây vẫn là lần đầu tiên, lập tức nhìn đến ngây người như phỗng, trong lòng có sự kích động không ngăn lại được, tuy rằng bọn họ cũng không biết tại sao mà kích động.
.Bờ tường lầu các, nhà cửa xung quanh truyền đến từng trận tiếng kinh hô.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn, chỉ thấy bốn phía đều là hình bóng giai nhân, không khỏi cười thầm, tương lai chắc không lo cảnh sát hoàng gia không cưới được vợ rồi.
.Khi đội ngũ đi đến thềm đá ở giữa, kỵ cảnh luồn đến phía đối diện, cảnh sát hoàng gia phía sau đứng nghiêm, gọn gàng dứt khoát, năm người ở giữa đi ra, đi đầu tiên là Tiêu Hiểu, tay cầm trường kiếm, bốn vị kỳ thử phía sau nâng cảnh kỳ đi ra.
.Soái quá đi mất!
.Những bách tính kia nhao nhao lên nghển cổ nhìn.
.Kỳ thủ đi đến trung tâm thềm đá, lắp cảnh kỳ vào cột cờ, tức thì tiếng nhạc vang lên.
.Thôi Hữu Du phất cảnh kỳ lên.
.Soạt!
.Gần hai trăm cảnh sát hoàng gia lập tức vung tay phải kính lễ, ngước mắt nhìn chăm chú vào cảnh kỳ từ từ đi lên.
.- Ai ôi!
.Một số bách tính không dự liệu được cũng bị giật mình!
.Nhưng Hàn Nghệ lại không sắp xếp bọn họ hát, việc này chỉ có chút giải trí, hôm nay hắn vẫn cần sự nghiêm túc.
.Tiết Nhân Quý, Lưu Yến Khách và các quan viên nhìn thấy cảnh này, thầm nghĩ, sau này quan thự nào mở cửa thì áp lực sẽ lớn rồi.
.Đám bách tính cũng không khỏi nghiêm chỉnh hẳn lên.
.Nghỉ!
.Cảnh sát hoàng gia lại buông tay xuống đều tăm tắp.
.Chỉ một nghi thức kéo cờ đơn giản này, tức thì khiến bách tính tràn đầy sự kỳ vọng đối với cảnh sát hoàng gia, bởi vì không hiểu, vậy thì đương nhiên trông mặt mà bắt hình dong, cảnh sát hoàng gia oai hùng như vậy, so với tuần tốt cà lơ phất phơ, diện mạo xấu xí trước đây quả thực là một trời một vực a!
.Dường như tràn trề hy vọng đối với tương lai.
.Khi cảnh kỳ phấp phới đón gió, Tiết Nhân Quý, Lưu Yến Khách và Trình Xử Lượng, Độc Cô Vô Nguyệt từ hai bên đi lên bậc thềm, đi đến bên dưới cột cờ.
.Hôm nay Độc Cô Vô Nguyệt có ăn diện, vừa mới bước lên thềm, lập tức thu hút ánh mắt của mọi người, mặc dù đại đa số đều là nam nhân, nhưng Độc Cô Vô Nguyệt là người nam nữ đều thích, mơ hồ còn nghe thấy ở lầu các bên cạnh truyền đến mấy tiếng la hét kích động.
.Mọi người đều đang mong đợi sẽ xảy ra điều gì?
.Nhưng điều khiến họ không ngờ là, nghi thức này vô cùng đơn giản, chỉ là Tiết Nhân Quý, Lưu Yến Khách giao một bản công văn cho Trình Xử Lượng, Độc Cô Vô Nguyệt, sau đó sau đó thì hết rồi!
.Mọi người đều si ngốc, đây đây chính là nghi thức giao nhận trong truyền thuyết?
.Một cảm giác bị lừa trào dâng lên.
.Chỉ nghe thấy tiếng kít kít kẹt kẹt đột nhiên vang lên, cửa lớn của Cục Dân An từ từ mở ra.
.Toàn bộ nghi thức đến đây kết thúc.
.Đám bách tính vẫn không dám tin, ngây ngốc đứng ở đó, cho đến khi Tiết Nhân Quý, Lưu Yến Khách cùng các quan viên đến cổ vũ lần lượt rời đi, Hàn Nghệ, Trình Xử Lượng cùng tất cả các cảnh sát hoàng gia đi vào Cục Dân An, phía trước cửa lớn trở nên trống không, bọn họ mới biết là thật sự kết thúc rồi.
.Đây đúng là đầu voi đuôi chuột nha, quần đã cởi rồi, ngươi chỉ cho chúng ta xem cái này.
.Đối với Hàn Nghệ mà nói, các ngươi đến là được rồi, những thứ còn lại đều chẳng sao cả, đây cũng đâu phải diễn kịch, còn phải cầu các ngươi đến xem lần hai, vậy thì gay go lắm.
.Trong Cục Dân An!
.Tất cả các cảnh sát hoàng gia đều đứng chỉnh tề trong ngoài đại sảnh.
.Hàn Nghệ đi đến phía trước đội ngũ, cất giọng nói: - Bắt đầu từ khi các ngươi bước vào cánh cửa này, các ngươi đã chính thức nhậm chức ở Cục Dân An rồi, trở thành một cảnh sát hoàng gia, nhất cử nhất ngôn của các ngươi đều đại diện cho hoàng gia, cũng đại diện cho Cục Dân An, bởi vậy bắt đầu từ hôm nay, ta không muốn nghe thấy bất cứ lý do nào bao biện cho bản thân, bất luận là việc gì, các ngươi phải làm là phục tùng, hiểu chưa?
.- Hiểu!
.Một đám cảnh sát hoàng gia đồng thanh nói.
.- Tốt lắm! Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Ta tin các hai ngày gần đây các ngươi cũng nghe được không ít chuyện đồn đại liên quan đến cảnh sát hoàng gia, điều này chỉ nói rõ một vấn đề, đó là bách tính thiếu sự tín nhiệm đối với cảnh sát hoàng gia chúng ta, bọn họ cho rằng chúng ta chỉ là một chuyện cười, việc chúng ta phải làm không phải là đi tranh cãi thắng thua với bọn họ, bởi vì bọn họ là người chúng ta phải bảo vệ, chúng ta phải dùng hành động để chiếm được sự tín nhiệm của bọn họ. Bởi vậy nhiệm vụ tiếp theo của các ngươi, chính là xuất tuần, mỗi một người đều phải xuất tuần, ta muốn mỗi một góc trong thành Trường An đều có dấu chân của cảnh sát hoàng gia chúng ta, ta muốn mỗi một bách tính cần giúp đỡ trong thành Trường An đều nhìn thấy bóng dáng của cảnh sát hoàng gia chúng ta, bất kể là giúp nô tì khiêng đồ, hay là dìu bà lão về nhà.
.Một người đột nhiên nói: - Dìu bà lão về nhà? Đây đây cũng là chức trách của cảnh sát hoàng gia chúng ta?
.Người nói chính là Tiêu Hiểu.
.Hàn Nghệ nói:
.- Tiêu Hiểu, bước ra!
.- Vâng!
.Tiêu Hiểu lập tức đi ra.
.Hàn Nghệ nói: - Mời ngươi lặp lại nửa sau trong câu nói đầu của ta!
.- Bởi vậy bắt đầu từ hôm nay, ta không muốn nghe thấy bất cứ lý do nào bao biện cho bản thân, bất luận là việc gì, các ngươi phải làm là phục tùng. Tiêu Hiểu nhắc lại không sót một từ.
.- Rất tốt!
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Về đội!
.- Vâng!
.Tiêu Hiểu trong lòng còn sợ hãi trở lại đội ngũ.
.Hàn Nghệ lại nói: - Cảnh sát hoàng gia chúng ta sẽ làm những việc bình thường nhất, nhưng lại là độc nhất vô nhị, các ngươi không nên quên, khi ở trại huấn luyện các ngươi làm sao để nhận được sự tôn trọng của nhau, chính là vì tinh thần quý tộc, những việc mà các thánh nhân cổ đại làm, thu nhỏ lại đến họ đối mặt với mỗi một bách tính, chính là việc cảnh sát hoàng gia chúng ta phải làm hiện tại, ta hy vọng các ngươi cũng có thể nhận được sự tôn trọng của bách tính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận