Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1353: Mượn lực đẩy lực

.Kiêu binh tất bại a!
.Lúc trước khi tiến hành cuộc thi giáo dục, tâm thái của Học viện Sĩ Tộc chính là chơi cùng Học viện Chiêu Nghi cũng đã mất phong phạm rồi, hoàn toàn không có nghĩ tới Học viện Chiêu Nghi sẽ thắng, cảm giác ưu việt tích lũy mấy trăm năm nay, vô số sự thực nói cho họ biết, đây là chuyện không thể nào.
.Luận việc bàn việc, điều quả thực là không thể nào. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, toàn bộ đều ở bên phía sĩ tộc. Không thể không thắng, nhưng đáng tiếc bọn họ đã gặp phải Hàn Nghệ. Một nhân sĩ xuyên không có phương pháp giáo dục khoa học, đây kỳ thực chỉ là hiệu ứng cánh bướm mà Hàn Nghệ mang đến.
.Càng muốn chết hơn chính là, không có ai nghĩ tới một kỳ thi của những đứa trẻ lại gây ra ảnh hưởng lớn như vậy.
.Bởi vì theo dân chúng thấy, kỳ thực sĩ tộc có thể vượt qua.
.Việc này có thể chết người đấy.
.Đắc Nguyệt Lâu.
.- Lẽ nào lại có cái lí như thế. Thôi Tập Nhận bọn họ thật là làm việc thành công thì không thấy đâu, thất bại quá nhiều. Bọn họ không cần mặt mũi thì chúng ta không quản được. Nhưng mà bọn họ thảm bại, cũng ảnh hưởng đến gia tộc của chúng ta.
.- Hừ, nếu lúc trước những người đó nghe lời chúng ta, đừng có đi tranh đấu với bọn hàn môn, thì sao lại có quả đắng của ngày hôm nay chứ.
.- Nói đúng lắm, chúng ta thắng hàn môn là nên thế, cũng không có ai sẽ mở miệng khen ngợi chúng ta. Nhưng mà bọn hàn môn thắng chúng ta rồi, vậy bọn họ còn không bay lên trời sao? Tỉ thí này vốn đã không công bằng rồi?
.- Lần này chúng ta xem như là bị Thôi Tập Nhận bọn họ hại chết rồi.
.Vi Quý và những công tử tôn thượng tư tưởng ưu tiên quý tộc vô cùng phẫn nộ đối với chuyện này. Bọn họ vô tội, nhưng mà bọn họ cũng là sĩ tộc, cũng bị liên lụy. Ngoại trừ bọn họ ra, những sĩ tộc còn lại cũng đều như vậy, đều trách tội lên đầu Thôi Tập Nhận bọn họ. Học viện Sĩ Tộc không phải chính là do bọn họ làm sao. Làm thất bại như vậy, làm mất hết mặt mũi của sĩ tộc bọn họ rồi, ngươi chết một vạn lần cũng không đền được sự tổn thất của sĩ tộc.
.Với việc sự kiện nổi lên, phản ứng cũng mở rộng một bước, sĩ tộc Sơn Đông gặp phải đả kích cực kỳ lớn, đây gọi là trong ngoài đều chật vật.
.Thôi phủ.
.- Các người nhìn xem, các ngươi đã làm những chuyện gì rồi. Hiện giờ lão phu ngay cả cửa cũng không dám bước ra. Chuyện này nếu truyền đến Sơn Đông của chúng ta, các ngươi chính là tội nhân thiên cổ của sĩ tộc Sơn Đông ta.
.Thôi Nghĩa Bá chỉ vào Thôi Tập Nhận thét lên.
.Bên cạnh lão ta còn có một đám sĩ phu Thôi Lư Trịnh Vương đang ngồi đó.
.Thôi Tập Nhận vội vàng đứng ra nói:
.- Đại bá giáo huấn phải, việc này đều là lỗi của chất nhi, chất nhi bằng lòng nhận phạt.
.- Hiện giờ mới đến trừng phạt ngươi, còn tác dụng sao? Danh tiếng của Thôi gia chúng ta đều bại trong tay ngươi rồi. Thôi Nghĩa Bá gân cổ lên, oán hận nhìn Thôi Tập Nhận.
.Vương Phúc Trù thở dài nói: - Xem ra lúc trước giao vị trí gia chủ cho bọn chúng, vẫn là có chút liều lĩnh.
.Thôi Tập Nhận nói: - Vương thúc nói đúng, chất nhi và Huyền Đạo bọn họ nguyện dốc hết sức gánh chịu hậu quả này, chúng con cũng không còn mặt mũi ngồi trên vị trí gia chủ này nữa.
.Mấy lão nhân nhìn nhau, trong lòng đều nghĩ, trước mắt chỉ có thể để cho bọn chúng gánh tội này. Cũng chính là nói mọi chuyện đều là Thôi Tập Nhận bọn chúng trẻ người non dạ, mới gây ra thảm bại của sĩ tộc. Sau đó lại hủy bỏ vị trí gia chủ của bọn chúng, để cho dân chúng nghĩ rằng việc này đều là do đám công tử bột trong sĩ tộc Sơn Đông làm ra.
.Lư Thừa Khánh đột nhiên nói: - Các vị huynh trưởng, dựa vào ý kiến của ngu đệ, việc này cũng không trách Thôi Tập Nhận bọn chúng được, Lúc đó Thôi Tập Nhận bọn chúng chỉ là đề xuất xây dựng Học viện Sĩ Tộc, nhưng mà người thực sự giảng dạy không phải là bọn chúng.
.Nói tới đây, ông ta đột nhiên nhìn về phía Trịnh Bá Ngung bọn họ nói: - Trịnh huynh, Thôi huynh, ngu đệ tuyệt đối không có ý mạo phạm.
.Trịnh Bá Ngung khoát tay nói: - Sự thật vốn như vậy. Lần này, ta thua một cách tâm phục khẩu phục.
.Nói xong, ông ta nói với Thôi Nghĩa Bá: - Chuyện này đích thực là không trách Thôi Tập Nhận bọn chúng được.
.Thôi Nghĩa Bá bèn nói: - Trịnh huynh, cho dù không trách Thôi Tập Nhận bọn chúng, chúng ta cũng phải tìm cách giải quyết chuyện này.
.Chợt nghe một người cất cao giọng nói:
.- Thôi bá bá, chất nhi cho rằng chuyện này đối với chúng ta mà nói, là một chuyện rất tốt.
.Chính là Trịnh Thiện Hành.
.Thôi Nghĩa Bá cau mày hỏi: - Hiền chất, con có biết con đang nói gì không?
.Trịnh Thiên Hành nhìn về phía các vị tôn trưởng, chắp tay thi lễ nói: - Các vị tôn trưởng, sự đầu tư của chúng ta vào Học viện Sĩ Tộc, xa hơn nhiều so với Học viện Chiêu Nghi, hơn nữa còn mời đại bá bọn họ đảm nhiệm lão sư, nhưng mà cho dù như thế, chúng ta vẫn thua thê thảm như vậy. Có thể thấy, Học viện Chiêu Nghi quả thực thắng chúng ta, chuyện này là sự thực. Sự thực chính là sự thật, giáo dục của sĩ tộc chúng ta bị vượt qua một cách dễ dàng như thế, chứng minh một điều, cách thức giáo dục của sĩ tộc đang có vấn đề rất lớn. Nếu như không có thất bại ngày hôm nay, chỉ sợ tương lai sẽ thua càng thê thảm hơn, mà ngay cả cơ hội sửa đổi cũng không có.
.Lư Sư Quái gật đầu nói: - Lời nói của Thiện Hành có lý. Sĩ tộc chúng ta không phải là chưa từng thua, nhưng mà chúng ta có thể lưu lại cho đến hôm nay, nhờ vào việc chúng ta giỏi học tập, giỏi về việc học hỏi được kinh nghiệm từ trong thất bại. Thất bại không đáng sợ, đáng sợ là kiêu ngạo tự mãn, dậm chân tại chỗ.
.- Khụ khụ khụ.
.Một tràng tiếng ho yếu ớt vang lên, chỉ nhìn thấy Thôi Nghĩa Huyền một tay che nửa khuôn mặt, khuôn mặt trắng bệch ho đến mức ửng đỏ lên, ngữ khí yếu ớt nói:
.- Vậy thì dựa theo các con nói, phải làm thế nào?
.- Học tập Học viện Chiêu Nghi. Trịnh Thiện Hành nói.
.Thôi Nghĩa Bá phẫn nộ quát: - Con ở đây nói bậy bạ gì vậy?
.Trịnh Thiên Hành đáp: - Học sinh của Học viện Chiêu Nghi có thể vượt qua học sinh của chúng ta trong thời gian ngắn, không phải lão sư của họ lợi hại cỡ nào. Nếu như đã chứng minh phương pháp giáo dục của bọn họ mạnh hơn so với chúng ta, vậy thì đương nhiên chúng ta phải học tập bọn họ. Thánh nhân nói, trong ba người đồng hành, trong đó tất cả là lão sư của chúng ta. Học hỏi không phải là chuyện mất mặt gì.
.Thôi Nghĩa Bá chau mày nói: - Tuy con nói không phải là không có lý, nhưng sĩ tộc Sơn Đông chúng ta tự thành một phái, quá khác với tư tưởng, tôn chỉ của Học viện Chiêu Nghi. Nếu như học hỏi giống Học viện Chiêu Nghi, có thể chúng ta sẽ mất đi càng nhiều hơn.
.Trịnh Thiện Hành đáp: - Thôi bá bá ắt hẳn cũng biết thành tựu Hữu Du ở trong trại huấn luyện?
.Thôi Bá Nghĩa hỏi: - Sao lại nói thế?
.Trịnh Thiện Hành đáp: - Kỳ thực lúc đầu Trại huấn luyện hoàng gia cũng đã tham khảo gia phong lễ pháp của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta, mà Hàn Nghệ còn thống nhất tên gọi là tinh thần quý tộc. Nhưng mà dựa vào truyền thống của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta mà nhìn, gia phong lễ pháp của chúng ta tuyệt đối sẽ không áp dụng vào cảnh sát hoàng gia. Từ đó có thể chứng minh, nội tình của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta không chỉ thích hợp với con cháu của sĩ tộc Sơn Đông, mà là thích hợp với mọi người.
.Lúc trước Hàn Nghệ nói rất đúng. Căn bản của sĩ tộc chúng ta là ở chỗ đức hạnh, phẩm cách, tinh thần, chứ không phải có bao nhiêu tể tướng. Những điều này mới chính là gốc rễ chỗ đứng của chúng ta. Nhưng mà những điều này cũng như vậy, cũng thích hợp với thợ thủ công, thương nhân, nông phu. Chúng ta nên khiến tinh thần quý tộc phát dương quang đại. Nếu như trên thế gian này mỗi một thợ thủ công, thương nhân đều là đức hạnh cao thượng, đều lấy sĩ tộc Sơn Đông chúng ta làm gương, sĩ tộc Sơn Đông chúng ta mới có thể trường tồn hậu thế. Vì vậy, chúng ta có thể học hỏi Học viện Chiêu Nghi. Chúng ta lấy tinh thần quý báu nhất của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta làm nền tảng giáo dục cơ bản nhất. Nhưng mà nếu dựa trên điều này để làm thì không được cố chấp nhất định khiến cho học sinh phải có vị trí trong miếu đường, mà là phải để cho bọn họ ở mỗi lĩnh vực đều thành nhân tài kiệt xuất, điều này cũng phù hợp với xu thế lớn trong thiên hạ hiện nay.
.Thôi Tập Nhận cau mày nói: - Nếu như chúng ta học hỏi Học viện Chiêu Nghi, há không phải biểu thị chúng ta nhận thua sao? Đây là điều mà sĩ tộc Sơn Đông chúng ta tuyệt đối không thể chấp nhận.
.Lư Sư Quái nói: - Lẽ nào chúng ta còn có thể chặn miệng mọi người bên ngoài hay sao? Nếu như hôm nay chúng ta không buông xuống được, vậy thì tương lai chúng ta sẽ chỉ thua càng thê thảm hơn, việc này có gì khách biệt với việc bịt tai trộm chuông chứ?
.Vương Huyền Đạo nói: - Học hỏi phương pháp giáo dục cao minh hơn của Học viện Chiêu Nghi, chúng ta còn có thể chuyển bại thành thắng. Nếu như tiếp tục đi trên một con đường không có lối ra, khoảng cách giữa chúng ta sẽ càng kéo càng dài, mà chúng ta dường như cũng không còn lựa chọn khác nữa rồi.
.Lư Thừa Khánh gật đầu nói: - Sĩ tộc chúng ta không phải luôn cường thịnh không suy, cũng từng có chìm nổi. Thất bại của ngày hôm nay, cũng không tính là gì, tương lai mọi người sẽ chỉ nhớ đến người thành công.
.Thôi Tập Nhận vội nói: - Lư bá bá, nếu chúng ta thua quý tộc Quan Trung, điều này chúng ta nhận rồi. Nhưng mà thua Hàn Nghệ, con
.- Tập Nhận, con cũng đừng nói nữa.
.Thôi Nghĩa Huyền cắt ngang lời Thôi Tập Nhận, lại nói với Thôi Nghĩa Bá bọn họ: - Hiền đệ, ta cho rằng Thiện Hành nói đúng. Chuyện đã đến đây, chúng ta cũng chỉ có thể làm như vậy.
.Thôi Nghĩa Bá thở dài, nói: - Bỏ đi, bỏ đi. Cứ do các ngươi làm đi.
.Ngụ ý chính là, các ngươi tự mình đi làm. Chúng ta không tham dự, những chuyện mất mặt như thế này vẫn là giao cho tiểu bối các ngươi đi làm thôi.
.Đợi sau khi những trưởng bối này đi rồi, Trịnh Thiện Hành thở dài một hơi, ngồi phịch lên ghế, liếc mắt nhìn sang Thôi Tập Nhận, nói: - Tập Nhận, ta thật sự không hiểu, đây rõ ràng là kế hoạch của ngươi, tại sao lại muốn ta nói chứ?
.Thôi Tập Nhận cười khổ một tiếng nói: - Bất kể như thế nào, bọn họ đều là trưởng tôn của chúng ta, nếu như chúng ta đoàn kết nhất trí đối nghịch với bọn họ, và đổ hết trách nhiệm lên người bọn họ, vậy thì sẽ chỉ khiến cho bọn cảm thấy chúng ta đang đối nghịch với bọn họ, đây là điều kỷ cương phép tắc không cho phép. Cho dù là vì thể diện hay là vì lễ pháp, bọn họ cũng sẽ không đáp ứng đâu. Nói đến đây, y âm thầm thở dài, nếu như năm đó, ta có thể hiểu điều này, có lẽ đại tỷ sẽ không bỏ ta mà đi.
.Lư Sư Quái cười nói:
.- Sự thật cũng chứng minh là ngươi đúng mà.
.Vương Huyền Đạo đột nhiên nói: - Thôi huynh, thất bại của ngày hôm nay, có phải cũng nằm trong dự liệu của huynh không?
.Thôi Tập Nhận cười gượng vài tiếng, nhưng lại không lên tiếng.
.Kỳ thực y cũng không hề dự tính tới, mà là y đề xuất Học viện Sĩ Tộc, chính là vì thất bại của ngày hôm nay. Bởi vì, y biết nội bộ của sĩ tộc đang tồn tại rất nhiều vấn đề, nhưng mà những người cố chấp đó không thừa nhận, khư khư giữ lấy ý mình, bọn họ là vãn bối, không thể ngỗ nghịch với ý của trưởng bối. Nếu không như thế, bi kịch lại tái diễn lần nữa, đó lại là một bài học vô cùng đau đớn. Cũng chính là vì như vậy, y mới vô cùng giỏi về việc lợi dụng mục đích của người khác để đạt được mục đích của mình.
.Y cũng nhìn thấy hoàn cảnh trước mắt đang xảy ra thay đổi, mà y vô cùng thưởng thức phương pháp giáo dục của Học viện Chiêu Nghi. Nếu như phương pháp giáo dục của Học viện Sĩ Tộc không có thay đồi, chỉ sợ tương lai sẽ sụp đổ triệt để.
.Ở điểm này, ngược lại y vô cùng giống Hàn Nghệ, chính là vô cùng nhẫn nại.
.Mà ngoại trừ cuộc đua giáo dục giữa sĩ thứ ra, còn có môt cuộc đua giáo dục nữa, đó chính là cuộc đua giữa nam và nữ.
.Sau khi có thành tích thi cuối kỳ, Học viện Chiêu Nghi ở phía nam ngoại ô lại giành được thắng lợi, trên phương diện điểm cao nhất, hai bên ngược lại cũng gần như nhau, nhưng mà về điểm trung bình, Học viện Chiêu Nghi ở ngoại ô phía nam hiển nhiên là cao hơn một bậc.
.Đây chính là nghĩ rằng Học viện Chiêu Nghi của phía tây ngoại ô đều là lão sư nam. Nam lão sư từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục Nho gia vô cùng chính thống, có một số thứ vẫn là không buông ra được. Nhưng nếu là nữ lão sư, lúc nhỏ bọn họ không có được đi học một cách chính thống đàng hoàng. Ngược lại, về phương diện giáo dục bọn họ cởi mở hơn một chút, phương pháp học càng thêm phong phú hơn, điều này vừa vặn phù hợp với tư tưởng giáo dục của Học viện Chiêu Nghi.
.Hàn Nghệ sớm đã dự liệu đến điểm này, chỉ là hắn không có nói mà thôi.
.Bất kể như thế nào, đây là điều mà Tiêu Vô Y vô cùng xem trọng. Hàn Nghệ không thể nào không giúp đỡ tuyên truyền một chút. Vì vậy, trong kỳ mới nhất của Đại Đường nhật báo, chính là nói về kỳ thi lớn lần này, tiêu đề chính là: Nữ anh hùng không thua đấng mày râu.
.Giải thích rằng nữ nhân càng thích hợp làm lão sư hơn so với nam nhân.
.Khích lệ nhiều nữ nhân hơn nữa đầu tư vào ngành giáo dục. Hiện giờ lão sư rất khó tìm, Hàn Nghệ cũng chỉ có thể lừa phỉnh nữ nhân đến làm lão sư, bù đắp vào số người không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận