Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1037: Hoàn toàn bái phục.

.Đương nhiên, hiện tại Hàn Nghệ cũng không có thời gian giày vò Nguyên Ưng, hắn có quá nhiều việc phải làm.
.Hơn nữa từ sau khi tin tức triều đình bán bến thuyền được Hộ Bộ chứng thực, Hộ Bộ đã trở thành Bất Dạ Thành1, ban ngày phải đối mặt với đủ các câu hỏi của nhân sĩ, tối còn phải làm bài tập, những tiểu lại kia sống quả nửa đời người mà chưa từng bận rộn như vậy, nhưng bọn họ lại hết sức hưng phấn, bởi vì bọn họ đã được coi trọng và tôn trọng, đây cũng là điều mà bọn họ chưa từng cảm nhận được. (1: Thành phố không ban đêm)
.Nếu nói đến phía tây cũng chưa đủ thu hút sự coi trọng của nhiều người, bởi vì rất nhiều nhân sĩ Trung Nguyên không muốn rời khỏi quê hương, đây là một kiểu văn hóa nông canh, nếu là bến thuyền thì chẳng khác nào làm ăn ở Trung Nguyên, việc này thu hút được sự chú ý của mọi giai cấp.
.Lúc chiều tối, Hàn Nghệ từ Nguyên gia đi ra, lại lết tấm thân mệt mỏi quay về Ngõ Bắc, gần đây hắn cũng đã trở về Ngõ Bắc ở, bởi vì Ngõ Bắc cũng phải phối hợp với chính sách của triều đình, hắn nhất định phải trấn thủ đại bản doanh.
.- Tiểu Nghệ ca, huynh đã về rồi.
.- Ừ.
.- Ồ, người tên Đậu Hành làm buôn bán gỗ đã đợi huynh cả buổi chiều rồi, bây giờ vẫn đang ngồi trong viện.
.- Gã?
.Hàn Nghệ chớp mắt, nói: - Ta biết rồi. Đi đến hậu viện, chỉ thấy một mình Đậu Hành ngồi trong đó.
.- Tiểu nhân bái kiến Hàn Thị lang!
.Đậu Hành nhìn thấy Hàn Nghệ đến, vội vàng đứng dậy đón.
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, duỗi tay ra nói: - Mời ngồi.
.- Đa tạ!
.Đậu Hành ngồi xuống, xin lỗi: - Tiểu nhân mạo muội thăm hỏi, quấy rầy Hàn Thị lang nghỉ ngơi, mong Hàn Thị lang thứ tội.
.- Vậy cũng không sao.
.Hàn Nghệ khoát tay, nói: - Nhưng ta rất tò mò là, tại sao ngươi không đến Hộ Bộ tìm ta, mà phải ở đây đợi ta?
.Đậu Hành nói: - Hồi bẩm Hàn Thị lang, tiểu nhân không đến Hộ Bộ, chỉ vì tiểu nhân muốn bàn một chuyện buôn bán với Hàn Thị lang, không tiện đến Hộ Bộ nói chuyện.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Không liên quan đến công trình của triều đình?
.- Cũng có chút liên quan. Đậu Hành nhìn về phía Hàn Nghệ vẻ mặt đầu khao khát, nói: - Xin hỏi Hàn Thị lang, không biết mua bến thuyền cần bao nhiêu tiền?
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Ngươi có hứng thú với bến thuyền từ khi nào vậy, ta nhớ ngươi muốn đi tây bắc mà?
.Đậu Hàng cũng biết không thể giấu được Hàn Nghệ, thành thực nói: - Trạm nghỉ chân đã sửa xong rồi, nhưng bến thuyền đóng thuyền cũng cần có gỗ, nếu như ta mua bến thuyền, vậy thì ta sẽ không còn phải lo lắng việc gỗ của mình không bán được nữa.
.- Có lý! Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Về giá cả của bến thuyền vẫn đang trong quá trình tính toán, nhưng ít nhất cũng phải mấy vạn quan, ngươi có nhiều tiền như vậy không?
.Đậu Hành khẽ nhíu mày, nhưng trên mặt cũng không có vẻ quá kinh ngạc, hiển nhiên là sớm đã có dự tính, cắn răng nói: - Hàn Thị lang, là thế này, ta muốn vay tiền từ Kim Hành.
.Hàn Nghệ nói: - Cho vay mấy vạn quan?
.Đậu Hàng gật đầu vẻ chắc nịch, nói: - Ta có thể lấy bến thuyền thế chấp cho Kim Hành, chẳng qua là giai đoạn đầu chắc chắn ta không trả lãi được, ta chỉ xin Kim Hành có thể cho phép ta sau năm năm rồi bắt đầu trả tiền.
.Tên này đúng là một con bạc, lần đầu tiên đã để cho gã thắng cược, lần này lại muốn lặp lại chiêu cũ, đánh cược một phen, dùng nhỏ thu lớn.
.Hàn Nghệ nheo nheo mắt, cười nói: - Ngươi nói, tiền của Kim Hành cũng không phải tiền của ta, mà là tiền của bách tính, nếu năm năm sau ngươi mới bắt đầu hoàn trả, vậy trong năm năm này, Kim Hành chúng ta nên làm thế nào? Đây lại không phải là mấy trăm quan, mà là mấy vạn quan, Kim Hành chúng ta phải gành chịu áp lực lớn cỡ nào?
.- Vâng, ta cũng biết mình suy nghĩ có chút kỳ lạ! Đậu Hành sắc mặt hơi cứng đờ, nhưng vẫn không từ bỏ ý định, nói: - Tiểu nhân cả gan khẩn cầu Hàn Thị lang ra một chủ ý giúp tiểu nhân.
.Hàn Nghệ nhìn hắn một cái, suy nghĩ một lát, nói: - Ta muốn biết ngươi có một kế hoạch hoàn chỉnh hay không.
.- Có! Có!
.Đậu Hành vội vàng lấy ra một bản kế hoạch, đưa cho Hàn Nghệ, nói: - Xin Hàn Thị lang xem qua.
.Cũng đúng là có chuẩn bị mà đến a! Hàn Nghệ nhận lấy, đọc cẩn thận, đọc xong, hắn đặt bản kế hoạch sang một bên, nói: - Không giấu ngươi, đừng nói ngươi có thể vay được tiền, cho dù ngươi có mấy vạn quan tiền, ngươi cũng không thể ăn được bến thuyền.
.- Tại sao? Đậu Hành kinh ngạc nói.
.Hàn Nghệ nói: - Bởi vì cái này cần phải đấu thầu, triều đình sẽ lựa chọn đại diện có tổng hợp thực lực mạnh nhất trong những người đấu thầu, không phải ngươi có tiền là triều đình sẽ chọn ngươi.
.Đậu Hành vừa nghe, lập tức thu cờ lui binh, nếu những quý tộc kia đều tham dự, gã căn bản không có bất cứ hy vọng gì.
.- Nhưng mà!
.- Nhưng mà gì?
.Đậu Hành lại nhen nhóm lên một tia hy vọng.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng đến lúc đó triều đình sẽ công bố một hình thức tư doanh hoàn toàn mới, như vậy có thể để cho nhiều người hơn tham dự vào.
.Đậu Hành hiếu kỳ nói: - Hình thức tư doanh gì?
.- Chính là chế độ cổ phần.
.Hàn Nghệ lại giải thích chi tiết một lượt về chế độ cổ phần cho Đậu Hành.
.Đậu Hành trầm tư.
.Hàn Nghệ cười nói: - Đậu Hành, nếu như ngươi có thể thuyết phục đủ nhiều thương nhân cùng ngươi thành lập một tập đoàn, chỉ cần tài chính đạt chuẩn, hy vọng trúng thầu của ngươi sẽ hết sức lớn, nhưng cá nhân ta có một yêu cầu, đó là nhất định phải là thương nhân, không được có bất cứ quý tộc nào tham dự vào.
.Đậu Hành kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.
.- Đừng hỏi ta tại sao, nếu không phải nể bản kế hoạch này, ta không thể nói những chuyện này với ngươi, ra khỏi cánh cửa này, ta cũng sẽ không tính toán. Hàn Nghệ cười nói: - Cơ hội thì ta đã cho ngươi, chỉ xem ngươi có thể nắm được hay không. Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói: - Ngoài ra, ngươi có thể đi du thuyết Kim Hành đầu tư bến thuyền của ngươi.
.Đậu Hành trợn trừng hai mắt, nhìn Hàn Nghệ với một ánh mắt không thể tin nổi.
.Hàn Nghệ nói: - Chuyện này đừng đến tìm ta, đến tìm Thẩm Tiếu, ta sẽ không tham dự chuyện này.
.Đậu Hành vội vàng đứng dậy, nói: - Đa tạ Hàn Thị lang tương cáo, tiểu nhân cảm động vạn phần.
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, nói: - Mau đi chuẩn bị đi, thời gian còn lại cho ngươi không nhiều nữa.
.- Vâng. Tiểu nhân cáo từ!
.- Ừ!... Đợi đã.
.- Hàn Thị lang còn có gì chỉ bảo.
.- Sau này đừng tự xưng là tiểu nhân trước mặt ta, ta nghe không quen lắm.
.- Hả? Ồ, tiểu tại hạ nhớ rồi.
.Đậu Hành vừa mới rời đi, Tang Mộc liền đi tới, hiếu kỳ nói:
.- Ân công, Đậu Hành này tìm người làm gì?
.- Đương nhiên là bàn chuyện làm ăn.
.Hàn Nghệ cười, nói: - Lát nữa ngươi đi tìm Thẩm Tiếu, nếu Đậu Hành đến tìm y bàn chuyện để Kim Hành đầu tư xưởng thuyền, ngươi bảo y đồng ý, nhưng cao nhất chỉ có thể đầu tư ba ngàn quan.
.Tang Mộc kinh ngạc nói: - Kim Hành muốn đầu tư bến thuyền?
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Tang Mộc nói: - Nhưng ân công người là chưởng quản chuyện này, nếu Kim Hành cũng tham dự vào, chỉ sợ sẽ bị bàn tán.
.Hàn Nghệ nói: - Việc này ta tự có tính toán, ngươi bảo Thẩm Tiếu khi nói chuyện với Đậu Hành, đừng kéo ta vào là được, đây chỉ là một vụ mua bán mà thôi.
.Tang Mộc gật gật đầu, trong lòng thì lại hết sức hoang mang, đầu tư bến thuyền lớn như vậy, ba ngàn quan có thể chiếm bao nhiêu phân ngạch, không kiếm được bao nhiêu tiền, lại còn để người ta công kích Hàn Nghệ lấy công mưu tư, việc này thấy sao cũng thấy không có lãi, nhưng y biết Hàn Nghệ làm như vậy nhất định là có mục đích khác, đương nhiên cũng không tiện hỏi nhiều, gật đầu nhận lời.
.Hàn Nghệ lại nói: - Đúng rồi, năm sau bắt đầu, nghiệp vụ của Kim Hành nhất định sẽ gia tăng quy mô lớn, chúng ta cần phải chuẩn bị tốt cho việc này, ta dự tính ở Chợ Tây, Chợ Đông, cùng với khu vui chơi ngoại ô phía nam mỗi nơi mở một chi nhánh, ngoài ra, còn có ở Lạc Dương, ngươi căn dặn Thẩm Thiếu một tiếng, bắt đầu từ bây giờ nhất định phải bồi dưỡng nhân tài ở phương diện này, vẫn là quy tắc cũ, lấy nữ nhân làm chính.
.Tang Mộc gật đầu nói: - Ta biết rồi.
.Hôm sau, khi trời vẫn còn tờ mờ sáng, Hàn Nghệ đã vội vã đến Hộ Bộ, hôm nay sẽ công bố tin tức hết sức quan trọng, hắn nhất định phải đi sớm một chút.
.Khi đến Hộ Bộ, vừa hay gặp Đường Văn.
.Đường Văn đầu tiên là thi lễ với Hàn Nghệ một cái, sau đó nhỏ giọng nói: - Hàn Thị lang, Trương Trương Thị lang kia mới sớm đã đến rồi.
.Hàn Nghệ hơi nhíu mày, sau đó gật đầu nói: - Ta biết rồi.
.Sau đó liền đi về phía đại sảnh quan nha, chỉ thấy Trương Đại Tượng ngồi bên trong, ông ta thấy Hàn Nghệ đến, đứng dậy, ngập ngừng, có vẻ hơi xấu hổ.
.Hàn Nghệ vừa thấy sắc mặt này của ông ta, trong lòng lập tức hiểu được chuyện là thế nào, bước nhanh lên trước, chắp tay nói:
.- Trương Thị lang, coi như ông đã trở lại rồi, nếu ông không trở lại nữa, chắc ta sẽ dẫn lang trung đến nhà ông rồi.
.Trương Đại Tượng hơi ngẩn người, nói: - Sao Hàn Thị lang nói vậy?
.- Ngồi ngồi ngồi!
.Hàn Nghệ giơ một tay, đợi sau khi Trương Đại Tượng ngồi xuống, Hàn Nghệ ngồi xuống bên cạnh ông ta, lắc đầu thở dài: - Trương Thị lang có điều không biết a, mấy ngày nay ta bận đến sắp nổ tung đầu rồi, ta mới đến Hộ Bộ nhậm chức, đối với tất cả ở Hộ Bộ đều không hiểu, đừng thấy Hộ Bộ hiện giờ rất yên ổn, kỳ thực bên trong thì lộn xộn, ông không tin, có thể đi hỏi Dương chủ sự, thu thuế, bổng lộc năm này đều loạn xạ, ta đã sắp điên rồi, Hộ Bộ đúng là không thể thiếu Trương Thị lang a!
.Trương Đại Tượng vừa nghe, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, cũng không còn lúng túng nữa, cười nói: - Thật xin lỗi, mấy ngày nay sức khỏe ta không tốt, ở nhà dưỡng bệnh, đã làm phiền Hàn Thị lang rồi.
.Hàn Nghệ nói: - Chuyện này ta hiểu, ai mà không sinh bệnh, nhưng tình hình trước mắt này, thật là không thể thiếu Trương Thị lang, vẫn mong bất kể như thế nào, Trương Thị lang hãy mau chóng quay lại, trước tiên giúp đỡ Hộ Bộ vượt qua cửa ải khó khăn này.
.Trương Đại Tượng gật gật đầu, nói: - Bệnh của ta đã khỏi rồi.
.- Ây dô! Đây đúng là tin tốt thiên đại! Hàn Nghệ kích động vạn phần nói: - Như vậy, tất cả công việc vốn dĩ của Hộ Bộ đã có Trương Thị lang chưởng quản, ta chỉ quản chuyện đấu thầu.
.Trương Đại Tượng vừa nghe, sắc mặt thoáng thay đổi, nghĩ thầm, chuyện nổi trội này thì đều giao cho ngươi làm, ta chỉ ở phía sau lẳng lặng làm việc nặng nhọc, lẽ nào lúc nãy ngươi đều là lừa ta.
.Sao Hàn Nghệ lại không biết ông ta đang nghĩ gì, cười nói: - Có phải Trương thị lang cảm thấy ta có ý áp chế ông không?
.Trương Đại Tượng sửng sốt, nói thầm, chẳng lẽ không đúng sao. Nhưng miệng lại nói: - Hàn Thị lang nói quá lời rồi, ta không nghĩ như vậy.
.- Thật ra Trương Thị lang nghĩ như vậy thì cũng là hợp tình lý, ta rất hiểu.
.Hàn Nghệ gật gật đầu, lời nói xoay chuyển, nói: - Nhưng ta không để Trương Thị lang tham dự chuyện đấu thầu, kỳ thực là không muốn hại Trương Thị lang. Lệnh phụ chính là khai quốc công huân Đại Đường ta, chân dung còn treo ở Lăng Yên Các, Trương gia và nhiều công huân trong triều có quan hệ, nếu ta để Trương Thị lang ông chủ trì chuyện này, rất nhiều người có quan hệ với Trương Thị lang đều sẽ đến tìm Trương Thị lang nhờ giúp đỡ, nhưng người trúng thầu chỉ có một nhà, cho nên bất luận Trương Thị lang ông chọn thế nào cũng sẽ đắc tội với người. Đây cũng chỉ là thứ yếu, một khi người có bất cứ quan hệ gì với Trương Thị lang trúng thầu, trong triều nhất định sẽ có người buộc tội Trương Thị lang làm việc thiên tư, cái này cũng không thể nói rõ được.
.Ông đừng thấy hiện tại người người đều muốn cầu cạnh Hộ Bộ, quan viên hộ Bộ uy phong bát diện, đây chỉ là vì kết quả vẫn chưa ra, một khi có kết quả đấu thầu rồi, đại bộ phận người đều sẽ bất mãn, bởi vì người trúng thầu chỉ có mấy người như vậy, đến lúc đó chỗ bệ hạ sẽ nhận được một sọt tấu chương buộc tội Hộ Bộ. Tại sao bệ hạ để ta xử lý chuyện này, chính bởi vì ta đã đắc tội với bọn họ rồi, ta sẽ không bao che ai, ta cũng không cố kỵ phương diện này. Cho nên không phải là ta có ý muốn nhằm vào Trương Thị lang, nếu Trương Thị lang cảm thấy ông nhất định phải đảm nhiệm, ta có thể sắp xếp Trương Thị lang tham dự.
.Trương Đại Tượng nghe xong, như tỉnh giấc mộng, lập tức toàn thân vã mồ hôi, ông ta chỉ nhìn thấy phong cảnh hiện giờ của Hộ bộ, nhưng không ngờ rằng bên trong tàng ẩn sát cơ. Nếu để ông ta xử lý chuyện này, ân tình này có phải băn khoăn hay không, Trương gia bọn họ cùng quý tộc Quan Lũng có liên hôn rất nhiều, cho dù ngươi đưa ra lựa chọn công chính, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nhất định cũng sẽ không buông tha cho ông ta, hai con sói đói này vẫn luôn rình mò tập đoàn Quan Lũng, có cơ hội là nhảy bổ lên, mà mối lợi trong này quá nhiều, hiện tại Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ bọn họ có thế, Trương Đại Tượng căn bản không phải đối thủ của bọn họ, không hề khách khí mà nói, nếu để ông ta lên, đó là đưa ông ta đi chết.
.Trương Đại Tượng đột nhiên đứng dậy, cung kính vái nói: - Trương mỗ ngu muội vô tri, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, đã hiểu lầm Hàn Thị lang, mong Hàn Thị lang thứ tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận