Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 338.1: Cường cường hợp tác

.Tuy rằng cô gái này có mang theo mũ trùm, căn bản nhìn không tới mặt của nàng, nhưng chiều cao của Nguyên Mẫu Đơn, đã bán đứng nàng rồi, ở đời Đường, rất khó tìm ra được nữ nhân cao hơn Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ vội vàng đứng dậy chào hỏi.
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ ngẩng đầu, nàng lạnh lùng, cũng không nhiệt tình như Phi Tuyết muội tử, ngay cả một âm thanh cũng không có, liền đi vào trong tiệm quần áo.
.Lên đến trên lầu, gỡ xuống mũ trùm, lộ ra khuôn mặt mỹ lệ kia
.Cũng không biết là Nguyên Mẫu Đơn biết cách ăn mặc, hay là nàng vốn cao ráo, rất xinh đẹp, mặc cái gì cũng đều dễ nhìn, dù sao hôm nay nàng hoàn toàn mặc theo phong cách người Hồ, không búi tóc, mà chỉ buộc một một cái đai màu sắc rực rỡ, áo khoác dài buông xuống, thân thon mặc váy Hồ trắng hồng cổ áo lật vô cùng vừa vặn, nhưng đuôi váy chỉ đến đầu gối, một đôi ủng da màu vàng nâu đồng, phỏng chừng cũng không còn đôi giày màu khác nữa.
.Dù sao cả người nhìn lại càng có vẻ cao gầy, tư thê hiên ngang, thiếu một phần dịu dàng, nhiều một phần dũng mãnh, cùng với Nguyên Mẫu Đơn lúc mặc trang phục Hán có một vẻ xinh đẹp, lả lướt hoàn toàn khác nhau, dáng người xinh đẹp cũng được làm nổi bật vô cùng nhuần nhuyễn.
.Bởi vì Nguyên gia bọn họ vốn là người Tiên Ti, vì vậy trang phục Hán, trang phục Hồ đều mặc.
.Đường triều có điểm này là tốt, trừ phi là trường hợp chính thức, nhất định phải mặc phục sức theo quy định, lúc bình thường, đừng nói là mặc trang phục Hồ, ngươi mặc trang phục Ba Tư đều được a, chỉ cần ngươi vui vẻ.
.- Mẫu Đơn tỷ.
.Trịnh Thiện Hành hơi hơi chắp tay, tỏ vẻ cực kỳ tôn trọng.
.Hàn Nghệ mới vừa rồi bị giội cho một thùng nước lạnh, cũng không có tâm tư chào hỏi nữa.
.Nguyên Mẫu Đơn ngược lại cũng không có để ý này đó, hỏi: - Thiện Hành, sao ngươi lại ở đây?
.Hàn Nghệ cười nói: - Nơi này chính là cửa hàng của y.
.Nguyên Mẫu Đơn nhìn chung quanh, lập tức cười nói: - Thiện Hành, chúc mừng ngươi, trong ngắn ngủn vài năm, lại có thể có được một gian cửa hàng lớn như vậy.
.Trịnh Thiện Hành hơi hơi vuốtcằm nói: - Lúc trước ít nhiều được Mẫu Đơn tỷ trợ giúp, chuyện làm ăn của ta mới có thể làm lên được.
.Hàn Nghệ đầy vẻ đưa chuyện nói: - Chẳng lẽ là Mẫu Đơn nương tử mang theo ngươi buôn bán hay sao?
.Trịnh Thiện Hành gật gật đầu nói: - Cũng có thể nói như vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn đi lên trước, nói: - Hiện giờ ta cũng không dạy được ngươi nữa rồi, ngươi muốn học hãy cùng hắn học đi. Nói xong ngón tay chỉ về hướng Hàn Nghệ.
.Theo ta học liền theo ta học, nếu không phải Nguyên gia cô trâu bò như vậy, ta sớm hay muộn cũng vượt qua Nguyên gia cô đấy. Hàn Nghệ âm thầm cục ta cục tác.
.Trịnh Thiện Hành cũng cực kỳ khiêm tốn nói: - Ta cũng đang học tập Hàn tiểu ca.
.Y vừa nói như vậy, Hàn Nghệ cũng không phải rất không biết xấu hổ, cười nói: - Đâu có đâu có. Mẫu Đơn nương tử lại lấy ta ra nói đùa, ta cũng không dám so sánh với Nguyên gia các cô với, ồ, có lẽ nên nói là căn bản không có tư cách so sánh.
.Nguyên Mẫu Đơn thản nhiên cười nói: - Ngươi ngàn vạn lần không thể nói như vậy, hai ngày này tiền ngươi kiếm được, nhiều hơn so với Nguyên gia chúng ta rồi.
.Ta hao nhiều tinh lực như vậy, mới buôn bán lời có nhiêu đó tiền, ta dễ dàng sao, trước kia lão tử đi ra ngoài xoay người một cái, cũng không chỉ kiếm nhiều có như vậy, sớm biết thế lúc trước đã không đổi nghề rồi, lừa Nguyên gia các cô ba thành tiền, cũng đủ ta phung phí cả đời. Hàn Nghệ thực là nói không hết buồn bực, hắn thực cảm thấy tiền này cũng không có bao nhiêu, nói: - Đây đều là ai nói đấy a!
.Nguyên Mẫu Đơn cười nói: - Cái này còn cần ai nói sao? Năm mươi văn tiền một thước. Trong mấy ngày, tất cả cửa hàng đều được thuê đi hết, tính toán là sẽ biết.
.- Ta chỉ là kiếm trước tiền lời của một năm buôn bán mà thôi, nếu mỗi ngày đều có thu nhập cao như vây, vậy các cô nói như thế nào đều phải a, không thể so sánh với Nguyên gia các cô được.
.Hàn Nghệ ngượng ngùng cười, thầm nghĩ, tiền thuê chính là có điểm này không tốt, cũng quá trong suốt rồi. Giơ tay ra hiệu nói: - Mẫu Đơn nương tử mời ngồi.
.- Đa tạ.
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ mỉm cười, ngồi xuống.
.Hàn Nghệ cũng cảm giác mình gần đây kiếm được có chút nhiêu. Phải khiêm tốn một chút, nếu như bị những người phía trên đó ghen đỏ mắt, vậy cũng sẽ không tốt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại,. mình xuất sắc như vậy, muốn khiêm tốn thật đúng là khó làm a! Nói sang chuyện khác: - Mẫu Đơn nương tử hôm nay tới đây, không biết có gì muốn làm?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Thật ra cũng không có đại sự gì, ta chỉ là muốn đến xem bên trong Nữ Sĩ Các trang hoàng thế nào, còn có chính là muốn hỏi ngươi một chút, khi nào có thể mở cửa?
.Hàn Nghệ nói:
.- Chỉ sợ còn phải cần nửa tháng nữa. Bởi vì lần khai trương này, không phải một cửa hàng, mà là rất nhiều cửa hàng cùng mở cửa, tuy nhiên ta đã tận lực cùng bọn họ bàn bạc rồi, hy vọng bọn họ có thể mau chóng chuẩn bị tốt, chỉ là rất nhiều người bọn họ đều không có khái niệm đúng giờ, ta cũng vì vậy mà cảm thấy đau đầu.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Một khi đã như vậy, sao ngươi không trực tiếp định xuống một ngày, nói như vậy, bọn họ sẽ có khái niệm đúng giờ rồi.
.Hàn Nghệ cười khổ một tiếng nói: - Trước khi đàm phán, ta đã nhiều lần chiếm được thượng phong, nếu ép bọn họ quá ác, sẽ chỉ hoàn toàn ngược lại. Hãy cho bọn họ một ít thời gian đi, đến lúc đó ta khẳng định còn có thể cho bọn họ một ngày chuẩn xác, yên tâm, ta tuyệt sẽ không tổn hại lợi ích của mọi người.
.- Như thế thì không còn gì tốt hơn rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu.
.Hàn Nghệ đột nhiên cười nói: - Đúng rồi, mới vừa rồi ta còn cùng Trịnh công tử nói về cô đó.
.Nguyên Mẫu Đơn kinh ngạc nói:
.- Nói về ta cái gì?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nói cô thật sự là rất biết kiếm tiền, ngồi trong nhà, còn không biết chuyện như thế nào, đã có một số tiền lớn chảy vào trong túi áo cô rồi, thật sự là khiến người bên ngoài ghen tị a!
.Nguyên Mẫu Đơn hoàn toàn không hiểu lời này của Hàn Nghệ là có ý gì, nhưng nàng và Hàn Nghệ đã giao tế không ít, biết người này chuyên thích cố làm ra vẻ huyền bí, lại thích làm cho người ta hạ sáo, liền dứt khoát không để ý tới hắn, mà nhìn về phía Trịnh Thiện Hành.
.Trịnh Thiện Hành đường đường quân tử, tất nhiên sẽ không quanh co lòng vòng, nói thẳng: - Là như vậy, Hàn tiểu ca nói có một loại thực vật có thể dệt ra vải bố tốt hơn, mà có một ngày ta nhìn thấy ở hoa viên nhà các tỷ loại thực vật này.
.Ta nói này Trịnh công tử, ngươi làm như vậy, chúng ta còn nói cọng lông nha! Hàn Nghệ nghe vậy thì trực tiếp bưng kín nửa bên mặt.
.Hai mắt Nguyên Mẫu Đơn hiện lên một chút sắc vui mừng, nhưng mặt không đổi sắc nói: - Điều đó không có khả năng, nếu có loại thực vật này, ta làm sao có thể không biết.
.Dối trá a!
.Hàn Nghệ biết rằng trong lòng Nguyên Mẫu Đơn khẳng định đang vui lật trời rồi ấy.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Theo Liệt Hổ nói, loại thực vật này được tỷ gọi làm bạch tử, nhưng đây đều là Hàn tiểu ca không dám xác định.
.- Bạch tử?
Bạn cần đăng nhập để bình luận