Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 738.2: Ta là quân tử.

.- Đúng đúng đúng!
.Nguyên Hi vỗ vỗ trán: - Ngươi nhìn ta xem, đều già nên hồ đồ rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, mồ hôi lặng lẽ nhỏ giọt sau tai, thầm nghĩ, xem ra đại bá đã hoài nghi ta rồi, thế này thì hỏng bét.
.Ngươi hồ đồ? Lừa ai chứ. May mà Mẫu Đơn mỹ nữ có dự kiến trước, lúc ở trên xe đã nói cho ta biết một ít nhân viên chủ chốt, nếu không, nhất định lộ tẩy. Hàn Nghệ cười nói: - Đại bá vẫn tinh thần quắc thước lắm, sao lại nói già được a!
.Nguyên Kiệt cười hì hì bảo: - Đúng vậy, đúng vậy, đại gia gia vẫn còn trẻ lắm a.
.- Được rồi được rồi, hai người các ngươi đừng đứng đây nịnh hót nữa, ta cũng không ăn một bộ này của các ngươi đâu. Nguyên Hi khoát tay, nói: - Kiệt nhi, ngươi đi xuống trước đi, đợi lát nữa Hàn Nghệ sẽ tìm ngươi nói chuyện.
.- Vậy thì tôn nhi xin cáo lui trước.
.Nguyên Kiệt chắp tay, đối với việc Hàn Nghệ đảm nhiệm chức vị chủ quản, y không có chút kinh ngạc nào cả, đây là con cháu Nguyên gia, không phải chuyện bọn họ cần quan tâm, bọn họ tuyệt đối sẽ không hỏi nhiều nghĩ ngợi nhiều, nếu các trưởng lão trong gia tộc ủy nhiệm cho Hàn Nghệ, vậy thì bọn họ sẽ nghe theo lệnh của Hàn Nghệ thôi.
.Sau khi Nguyên Kiệt lui ra ngoài, Nguyên Hi lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, hôm nay ta tìm ngươi đến, chủ yếu là do ngày hôn kỳ đã quyết định được rồi. Nói xong, ông ta lại nhìn hướng Nguyên Nhạc.
.Nguyên Nhạc còn đang lo lắng cho Nguyên Mẫu Đơn, nghe vậy hơi sững sờ, vội đáp: - Vâng, hôn kỳ quyết định vào mười lăm tháng sau.
.Gấp như vậy? Nguyên Mẫu Đơn cũng không giống nữ nhân không gả được a! Hàn Nghệ chắp tay nói: - Làm phiền nhị bá rồi.
.Nguyên Nhạc cười nói: - Kỳ thật cũng không có chuyện gì phải lo cả, chỉ là một nghi thức mà thôi. Nói xong ánh mắt ông ta lại liếc nhìn Nguyên Hi, trong mắt hiện lên một chút hoang mang.
.Nguyên Hi lại nói với Hàn Nghệ: - Hàn Nghệ, vừa lúc Nguyên Kiệt cũng tới, đợi chút nữa ngươi hãy nói cho bọn họ kế hoạch của ngươi đi. Ha ha, không gạt ngươi làm gì, ta cũng muốn nghe xem, dù sao những lời ngày ấy ngươi nói ra, thật sự là rất đánh động nhân tâm đấy, cũng là vấn đề trước mắt mà Nguyên gia chúng ta cần phải giải quyết.
.- A? Này --- !
.Hàn Nghệ không khỏi nhìn về phía Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Mẫu Đơn thấy hắn nhìn nàng, trái tim treo lên tận cổ họng, cười hỏi: - Chàng nhìn ta làm gì?
.- Đúng vậy!
.Nguyên Hi cũng hiếu kỳ hỏi: - Chẳng lẽ trong hai người các ngươi là do Mẫu Đơn làm chủ sao?
.- Đương nhiên ---- không phải. Hàn Nghệ cười nói: - Chỉ là ta cực kỳ tôn trọng Mẫu Đơn thôi.
.Nguyên Hi nói: - Chỉ là nói chuyện với nhau một chút, có gì tôn trọng hay không tôn trọng đâu. Nói xong, ông ta đột nhiên bảo: - Tuy nhiên, Mẫu Đơn, trước kia ngươi còn chưa lập gia đình, ta mới để cho ngươi nhúng tay vào chuyện mua bán trong gia tộc, nhưng hiện tại ngươi sắp gả làm vợ người ta rồi, nếu như ta còn cho ngươi quản chuyện mua bán trong gia tộc nữa, vậy thì quá không công bằng với Hàn Nghệ đấy, ta thấy ngươi hãy ở nhà giúp chồng dạy con đi.
.Nguyên Mẫu Đơn vội vàng nói: - Đại bá --- !
.- Sao nào? Ngươi không muốn ư?
.Giọng điệu của Nguyên Hi cực kỳ bình thản, như vậy lại giống như không giận tự uy. Nguyên Mẫu Đơn cũng không dám nói thêm gì nữa.
.Tình huống gì đây? Ngay trước mặt ta, mà lại ức hiếp vợ ta ư, cho dù là giả dối, thì cũng không thể được! Hàn Nghệ cười ha ha đáp lại: - Đa tạ đại bá đã quan tâm.
.Nói xong, hắn là chuyển lời: - Tuy nhiên trước mắt vẫn chưa thể thế được, ta cũng còn cần Mẫu Đơn trợ giúp nữa.
.Nguyên Hi nói: - Nguyên gia chúng ta nhân tài đông đúc, ngươi có thể chọn thêm một vị quản gia, trừ đám người già chúng ta ra, bất cứ kẻ nào đều được.
.- Điều này vãn bối biết.
.Hàn Nghệ nói: - Nhưng mà đại bá, quan hệ giữa quản gia và chủ quản không chỉ ở chỗ tín nhiệm, mấu chốt nhất vẫn là phải quen thuộc lẫn nhau nữa, cho dù không nói đến quan hệ vợ chồng, thì trước kia ta cùng với Mẫu Đơn cũng từng nhiều lần liên hệ, quan niệm của ta, nàng là người hiểu rõ nhất, hơn nữa kế hoạch của ta cực kỳ khổng lồ cùng phức tạp, ta thật sự rất cần sự trợ giúp của Mẫu Đơn, chứ nếu không, ta cũng hy vọng nàng sớm có thể sinh cho ta một cu cậu bụ bẫm chứ.
.Nói đến câu sau, hắn thần không biết quỷ không hay cầm lấy bàn tay thon mềm của Nguyên Mẫu Đơn, thâm tình chân thành nhìn Nguyên Mẫu Đơn. Không thể nghi ngờ, kỹ thật diễn xuất của hắn tuyệt đối là không thể không tán thưởng.
.Nguyên Mẫu Đơn bị hắn nhìn thâm tình như vậy, trái tim không khỏi đập lệch một nhịp, mặt đều đỏ lựng lên, nhưng ngay lập tức kịp phản ứng lại, đột nhiên phát hiện tay mình bị hắn cầm lấy, trong lòng rất là buồn bực, nhưng trên mặt chỉ có thể lộ ra vẻ xấu hổ.
.Hàn Nghệ âm thầm nghĩ, tay của nữ nhân này thật đúng là mềm mại không xương, so với Vô Y, thật sự là chẳng phân biệt được sàn sàn như nhau.
.Nguyên Nhạc nhìn ở trong mắt, cảm thấy tình cảm của bọn họ rất tốt, không giống như đang diễn trò, vì thế nói: - Đại ca, ta thấy Hàn Nghệ nói rất có đạo lý, lại nói, vị trí đại quản gia bình thường đều là do người chủ quản sai khiến mà, ngươi làm vậy có chút không ổn a!
.Nguyên Hi hơi hơi nhìn thoáng qua Nguyên Nhạc, lập tức cười bảo: - Ta chẳng qua là quan tâm vợ chồng son bọn họ thôi, được rồi, ngươi là người chủ quản, cũng là trượng phu của Mẫu Đơn, vậy thì cứ làm theo ý ngươi đi. Các ngươi đi ra ngoài gặp Nguyên Kiệt trước đi, đợi lát nữa ta sẽ đi ra.
.- Vâng.
.Đi ra bên ngoài, Hàn Nghệ thuận miệng hỏi: - Kế tiếp chúng ta làm thế nào? Nói xong, hắn chợt thấy đôi mắt đẹp của Nguyên Mẫu Đơn khẽ khép lại, không nói câu gì, bèn hỏi: - Cô không thoải mái sao? Có phải là đến tháng rồi không?
.Nhưng Nguyên Mẫu Đơn vẫn hơi nhắm mắt, không để ý đến hắn. Nàng đã nhận thấy Nguyên Hi đang hoài nghi hôn sự này của bọn họ, đồng thời nàng cũng biết rõ thủ đoạn của Nguyên Hi, đây cũng không phải là nói giỡn đâu, nếu chuyện này không xong thì nàng phải thu thập hành trang bỏ chạy lấy người rồi, điều này không như dự đoán lúc trước của nàng, nàng vốn tính toán mượn việc hôn sự này, một lần nữa hợp tác cùng ngõ Bắc, sau đó dựa theo kế hoạch của mình giúp Nguyên gia chuyển hình.
.Nhưng nàng thật sự không ngờ, Hàn Nghệ lại ở phía sau đâm nàng một dao. Tuy vậy Nguyên Mẫu Đơn vẫn là Nguyên Mẫu Đơn, tại dưới loại áp lực nặng nề này, nàng ngược lại bình tĩnh lại, nàng bắt đầu tự hỏi vì sao mình lại bị vây trong cục diện bị động này, càng nghĩ, chỉ cảm thấy có một nguyên nhân, chính là nàng đã mất đi sự bình tĩnh của ngày xưa, nàng cảm thấy vô cùng tức giận vì Hàn Nghệ phản bội, điều này trực tiếp khiến nàng liều lĩnh đã nghĩ khiến Hàn Nghệ rời xa việc buôn bán của Nguyên gia, quy củ, đại cục hay gì, đều bị ném đến sau đầu, nhưng vấn đề là nàng hoàn toàn không biết gì về kế hoạch của Hàn Nghệ, thì làm thế nào để đối phó với Hàn Nghệ đây? Kết quả là khiến cho cục diện thành như hôm nay.
.Sau khi nàng cân nhắc một phen trong lòng, đột nhiên mở mắt ra, cực kỳ bình tĩnh nói: - Hiện giờ đại bá đã bắt đầu hoài nghi ta rồi, ngươi nhất định phải có biện pháp ứng đối tương xứng, bằng không, có khả năng chúng ta đều sẽ gặp họa đấy.
.Cô sớm nói như vậy, thì chuyện gì cũng không có a. Hàn Nghệ gật gù đắc ý nói: - Cô thôi đi, cô quản của cô, ta quản của ta, hai bên thương lượng xong cả rồi. Chút nữa cô muốn ta nói như thế nào, thì cô cứ việc phân phó, ta tuyệt đối sẽ không vi phạm hiệp nghị giữa hai chúng ta đâu, bởi vì ta là quân tử mà.
.Ngươi so với tiểu nhân còn tiểu nhân hơn. Trong lòng Nguyên Mẫu Đơn tức giận mắng, nhưng ngoài miệng lại cười nói: - Đây chính là điều ta phân phó đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận