Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1268: Một thế hệ mới thay thế người cũ

.Cho đến hôm nay, kỳ thi lớn có thể xem như đã hoàn toàn kết thúc, chỉ còn có vòng phỏng vấn của Lại Bộ, nhưng đây chẳng qua là hình thức mà thôi. Vốn dĩ thời điểm Hàn Nghệ thay đổi chế độ, là tăng thêm tỉ trọng phỏng vấn, nhưng hiện giờ làm thành như vậy, cái này Lý Trị cũng phải bận tâm đến Lý Nghĩa Phủ bọn họ, bởi vậy không thể nào lại ra đề những thí sinh kia, nếu chẳng may đều không ai trả lời được, vậy cũng lúng túng rồi, mà nếu là chế khoa lại càng là như vậy, Lại Bộ cũng không hiểu chế khoa, muốn thi cũng không thi được, cái này vẫn là lấy Hiền giả lục viện làm trọng.
.Nhưng mà, cho tới nay, đều là lấy Tiến sĩ đăng khoa đăng Long Môn, tuy rằng hiện giờ hai khoa minh kinh, tiến sĩ đã hợp làm một, so sánh với tiến sĩ khoa trước kia, tỷ lệ thuần có thể kém một chút, nhưng ở trước kỳ thi, tiến sĩ khoa vẫn làm cho người ta nhìn chăm chú. Mà, sau khi thi xong, không ai nhắc đến tiến sĩ khoa, mọi người đều thảo luận về chế khoa.
.Là hàm số lượng giác.
.Là thống kê học.
.Là tư tưởng toán học.
.Hơn nữa, tranh cãi của sĩ thứ cũng là triển khai xoay quanh chế khoa, bởi vì ở chế khoa, song phương đều có điểm sáng, nhưng hàn môn hiển nhiên càng được lợi hơn một chút, không phải là thành tích bọn họ nổi trội xuất sắc hơn sĩ tộc, mà là vì thế gia vọng tộc trước kia lũng đoạn con đường làm quan, bọn họ khinh thường hàn môn, câu cửa miệng nói, thượng phẩm vô hàn sĩ, hạ phẩm vô sĩ tộc (tức là thượng phẩm thì không có hàn môn, mà hạ phẩm thì không có sĩ tộc). Đây rõ ràng có phân cấp, nhưng hiện giờ vừa thi như thế, thực lực tất cả mọi người như nhau, hàn môn có thể chứng minh, hàn môn chúng ta không thua kém gì sĩ tộc.
.Bởi vậy, đừng thấy chế khoa đoạt đi tất cả sự nổi bật, nhưng kỳ thật lần thi lớn này đối với khái niệm sĩ thứ truyền thống, có tác động vô cùng lớn, hàn môn trở nên càng có chí khí hơn, bởi vì một đám sĩ tộc cũng có thể nói là dốc toàn lực, nhưng thực lực hai bên cũng gần như ngang nhau, đây kỳ thật chính là mang đến một loạt hiệu ứng phế Vương lập Võ, bởi vì phế Vương lập Võ chính là chiến dịch mang tính quyết định hàn môn chiến thắng thế phiệt.
.Nhưng tranh cãi sĩ thứ, Hàn Nghệ đã sớm xem nhẹ, hắn chẳng qua là mượn cạnh tranh sĩ thứ để gây ra tranh giành văn lý, bề ngoài mọi thứ hắn làm, giống như là vì cân bằng sĩ thứ, kỳ thực hắn cần cân bằng văn lý, nói cách khác, hắn hẳn là phải đả kích sĩ tộc ở chế khoa, nhưng hắn cũng không làm vậy.
.Đây quả thực là một lần vô tình tìm đường vòng.
.Loại tình huống này kỳ thật cũng chỉ có thể phát sinh ở Đường triều, nếu đổi lại Minh, Thanh thì có dù Hàn Nghệ xảo trá đến đâu cũng không thể hoàn thành, bởi vì khi đó khoa cử đã được định hình rồi, mà ở Đường triều, khoa cử giờ mới bắt đầu, cũng không được người ta coi trọng, cách nhập sĩ có quá nhiều, nhưng tất cả mọi người đều biết khoa cử là xu thế phát triển tương lai, tuy nhiên đến tột cùng làm sao để khoa cử được định hình, tất cả mọi người vẫn đang tìm tòi.
.Bởi vậy Hiền giả lục viện do Hàn Nghệ chủ đạo có thể trong lần khoa cử này, hoàn thành một lần thành công siêu việt đối với khoa học tự nhiên.
.Đương nhiên, công thần lớn nhất không ai qua được Lý Nghĩa Phủ và Hứa Kính Tông, nếu không có hai người họ ai cũng có tính toán trong lòng, Hàn Nghệ không thể có cơ hội.
.Nếu có thể, Hàn Nghệ hy vọng có thể báo đáp họ một phen, nhưng đây là việc không thể nào. Vào ngày đặt xong danh sách, Hàn Nghệ trực tiếp đặt yến tiệc từ Đệ Nhất Lâu và Đắc Nguyệt Lâu, mở tiệc chiêu đãi mọi người trong Hiền giả lục viện ăn cơm, chẳng những có món ngon nhất Trường An, mà còn có lễ vật, nhưng không phải sản phẩm của Phượng Phi Lâu, trực tiếp tặng thịt dê cho họ, vậy thực tế một chút, bởi vì lần này đều là quan viên cấp thấp giúp đỡ, ngươi tặng họ nước hoa, bọn họ cũng không dùng được.
.Mà bên Tam tỉnh, đừng nói là yến hội, ai nấy đều biến thành mặt xám mày tro, đều không tiện nói tự mình làm quan chấm thi, vậy thực sự sẽ bị người ta mắng chết.
.Cho dù không có chuyện này, thì Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ hai kẻ keo kiệt kia, cũng không có khả năng như Hàn Nghệ, tiêu nhiều tiền mời khách như thế.
.Yến hội vẫn đang tiến hành bên trong, ba người Hàn Nghệ, Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản liền trở về phòng nghỉ ngơi, bọn họ không có ở đây, người bên dưới có thể uống càng tận hứng hơn. Vào đến phòng, Lý Thuần Phong dường như vẫn đang ở trong mộng vậy, nói với Hàn Nghệ: - Hàn Thị lang, ta thật sự là phục ngươi. Nói tới đây, ông ta dừng một chút, lại nói: - Trước đó, ta từng một lần cho rằng Hiền giả lục viện còn phải đi một đoạn đường dài, phải biết là Nho Đạo đã phát triển mấy trăm năm, mới có đại thành như hôm nay. Nhưng hiện giờ, Hiền giả lục học cũng đã nhận được sự ưu ái của thí sinh, đây đều là công lao của ngươi!
.Chuyện này quả thật là làm cho người ta cảm thấy như trong mộng vậy, vào thời điểm ban đầu Hàn Nghệ đề xuất Hiền giả lục viện, tất cả mọi người cho rằng đây chỉ là một trò cười, chỉ là xem có thể chê cười bao lâu mà thôi, lúc này mới qua bao lâu chứ.
.Diêm Lập Bản vốn cũng cảm thấy không tin nổi.
.- Ta nào có công lao gì, đây đều là công lao của Hứa Kính Tông và Lý Nghĩa Phủ!
.Hàn Nghệ cười lắc đầu, lại nói: - Nhưng đây chỉ là mới bắt đầu thôi, chúng ta vẫn còn phải đi một đoạn dài. Sở dĩ Hiền giả lục viện chúng ta lần này có thể thu được thắng lợi lớn, đều nhờ công bằng, nhưng thứ mà công bằng có thể đem lại đã ít lại càng ít, một học phái mới có thành công hay không, vẫn còn phải xem nó mang lại gì cho quốc gia và dân chúng, nếu chỉ có công bằng, vậy kỳ thi lớn lần này cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.
.Diêm Lập Bản vuốt râu gật đầu nói: - Mấu chốt vẫn là bệ hạ có đồng ý cho Hiền giả lục viện hợp tác với Công Bộ và Hộ Bộ hay không.
.- Có lẽ vấn đề này không lớn!
.Hàn Nghệ lắc đầu, nói: - Vấn đề chính là ở chỗ Hiền giả lục viện chúng ta có thể bồi dưỡng được nhân tài quốc gia đang thực sự cần, bởi vậy từ sang năm trở đi, Hiền giả lục viện chúng ta cũng không thể cứ thanh nhàn thế này, chúng ta áp dụng chế độ thành thục, bồi dưỡng nhân tài cho triều đình, trước làm từ cơ sở, lợi dụng tính thực dụng của toán học, công học, nông học, sau đó lại lợi dụng tư tưởng toán học, cho bọn họ không gian phát triển rộng hơn, ta tin rằng không bao lâu sau, triều đình sẽ đưa tư tưởng toán học vào hàng ngũ Tể tướng.
.Hàn Nghệ rốt cuộc đã thổ lộ ra dã tâm của mình, điều này kỳ thực cũng không giấu giếm được, một đám tổ hợp tung quyền, phàm là người có đầu óc, làm sao không nhìn ra dụng ý của Hàn Nghệ, hơn nữa nếu Hàn Nghệ lựa chọn tiếp tục giấu giếm, vậy đầu tiên là không thể thổi phồng Hiền giả lục viện, ngươi không thổi phồng, người ta sẽ không đến.
.Nếu đây là vào tháng trước, Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản phỏng chừng cũng nghe cho qua, nhưng hiện giờ, bọn họ tin chắc không nghi ngờ gì nữa, hơn nữa đối với triển vọng của Hiền giả lục viện, là tràn đầy khát vọng.
.Một năm trước, Hiền giả lục viện có thể là bộ môn thanh nhàn nhất, ngay cả Hàn Nghệ cũng ít khi tự mình đến, cũng không có ai chú ý tới Hiền giả lục viện đang làm cái gì, kỳ thực cũng không làm gì, bởi vì Hiền giả lục viện cơ bản không có ai, viện sĩ cửu phẩm cũng đều là nông phu, thợ thủ công, người như thế giới hạn của họ cũng chỉ cao đếnnhư vậy, toàn bộ nhờ vào thiên phú lười biếng Vân Hưu này, nhưng không bao lâu, Hiền giả lục viện nhân tài đông đúc, tinh thần phấn chấn ngút ngàn, thời điểm thể hiện thân thủ đã tới, có thể không khiến người ta kích động sao.
.Đang lúc này, một người trẻ tuổi bước nhanh đến, gã ta hướng đến Diêm Lập Bản gọi: - Phụ thân!
.- Văn Nhi, sao con lại tới đây?
.Người này chính là con trai Diêm Lập Bản, Diêm Học Văn.
.Diêm Học Văn nói vài câu vào tai Diêm Lập Bản.
.- Cái gì?
.Diêm Lập Bản đột nhiên đứng dậy.
.Lý Thuần Phong vội hỏi: - Diêm huynh, sao thế?
.Diêm Lập Bản ngẩn người một lát, nói: - Ngạc Quốc Công đã qua đời mười ngày trước.
.- Hả?
.Lý Thuần Phong, Hàn Nghệ đều cả kinh.
.Uất Trì Kính Đức này không phải người bình thường. Mười ngày trước đã qua đời, sao bọn họ đến một chút phong thanh đều không nghe được.
.Nhưng Diêm Học Văn cũng không biết nguyên nhân cụ thể, ba người lập tức đứng dậy, vội vàng đến phủ Ngạc Quốc Công.
.Đợi đến khi bọn họ tới, bên trong đã tấp nập người, thuần một màu quan viên ngũ phẩm trở lên, hơn nữa đám lão thần Trưởng Tôn Vô Kỵ, Trình Giảo Kim đều đến.
.Đợi lát nữa, mới biết được hóa ra ngày Uất Trì Kính Đức qua đời vừa hay là hôm diễn ra kỳ thi, bởi vậy Uất Trì Kính Đức trước khi lâm chung đã dặn người nhà, không được để lộ, để tránh quấy nhiễu đến kỳ thi lớn, nếu có cơ hội, cứ lặng lẽ đem linh cữu đưa ra ngoại thành an táng, nếu không có cơ hội sẽ chờ kỳ thi lớn chấm dứt mới an táng.
.Cổ nhân vô cùng hiếu thuận, chỉ có thể nghe theo, nhưng vấn đề là, đúng lúc đó Lý Trị xuất động tất cả cảnh sát hoàng gia, giới nghiêm toàn thành, quan tài này không có cách nào lén chở ra ngoài, chỉ có thể để ở nhà chờ kỳ thi lớn chấm dứt.
.Kỳ thi lớn này vừa kết thúc, người của Uất Trì gia mới bắt đầu bận rộn chuyện an táng, tin tức kia lập tức truyền ra ngoài.
.Lý Trị cũng là người biết trước tiên, trong lòng có thể không cảm động ư, lập tức hạ lệnh, từ hôm đó, bãi triều ba ngày, quan viên ngũ phẩm trở lên đều tham gia phúng viếng. Đồng thời phong Uất Trì Kính Đức làm Tư Đồ, Đô Đốc Tịnh Châu, thụy Trung Vũ, ban đông viên bí khí. Cho Ban kiếm, vũ bảo, cổ xúy, v.v, bồi táng Chiêu Lăng.
.(quan tài mà hoàng thất, quan lớn dùng sau khi chết. Chiêu Lăng là lăng mộ hợp táng của Lý Thế Dân và Trưởng Tôn hoàng hậu, ở tỉnh Thiểm Tây)
.Nhưng đồng thời cũng công khai phong thượng thư cuối cùng của Uất Trì Kính Đức, chính là thỉnh cầu Lý Trị miễn trừ Uất Trì Tu thủ hiếu, sau khi an táng ông ta, để Uất Trì Tu Tịch tiếp tục làm việc ở Cục Dân An.
.Điều này cũng không thành vấn đề, bên này có mệnh lệnh hoàng đế, thư này lại là Uất Trì Kính Đức tự mình viết, vậy ai còn dám nói gì.
.Bên trong nội đường chỉ có hai người đang ngồi, chính là Trưởng Tôn Vô Kỵ và Trình Giảo Kim, bọn họ và Uất Trì Kính Đức cùng thế hệ, hơn nữa cùng trải qua một quãng đường dài, bọn họ đương nhiên không cần đứng ở phía trước.
.- Lão thất phu này thật biết chọn ngày a!
.Trình Giảo Kim uống ực một chén rượu lớn, cảm thấy yết hầu vẫn còn có chút nghẹn.
.Kỳ thi này chính là chọn lựa nhân tài cho triều đình, mà sự ra đi của Uất Trì Kính Đức, không phải chính là ý nghĩa một thế hệ mới thay thế người cũ sao.
.Trên ý nghĩa nghiêm chỉnh, thời đại Trinh Quán thực sự không phải chấm dứt từ khi Lý Trị đăng cơ, bởi vì trong năm Vĩnh Huy, vẫn duy trì chính sách thời Trinh Quán, là từ khi Trưởng Tôn Vô Kỵ, Trình Giảo Kim lần lượt rời khỏi triều đình, mới biểu hiện bắt đầu đến hồi kết thúc.
.Uất Trì Kính Đức ra đi, càng hiện rõ điểm này hơn, thời đại của bọn họ đã sắp kết thúc rồi, một thời đại mới đã bắt đầu đi lên.
.- Đúng vậy!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ thở dài, ngơ ngẩn nói: - Tất cả sự vụ Huyền Vũ Môn ngày đó như mới ngày hôm qua, nhưng nghĩ lại, thì chỉ còn lại có ngươi và ta thôi.
.Trong giọng nói lộ ra bi thương vô tận, nhưng không hoàn toàn là vì Uất Trì Kính Đức, mà là một thời đại hoàng kim được lịch sử xưng tụng số một số hai đã sắp phải khép màn nói lời cảm ơn.
.Nhớ ngày đó Lý Thế Dân kế thừa cục diện rối rắm, toàn bộ vương triều Trung Nguyên đổ nát, rất nhiều việc bị gác lại đang cần làm, là bọn họ từng bước góp nhặt núi sông cũ, và còn khiến vương triều Trung Nguyên đó trở nên ngày càng hùng mạnh, theo chiều dài lịch sử, thậm chí có thể nói là bọn họ đã đẩy vương triều Trung Nguyên lên đến đỉnh cao, vậy mà, bọn họ sắp phải rời đi rồi.
.Đây là kiểu bi thương gì?
.Cũng chỉ có bọn họ mới có thể cảm nhận được.
.Nhưng mà, đối với những nhân tài mới xuất hiện như Hàn Nghệ, thời đại của bọn họ mới vừa bắt đầu, bọn họ sẽ quyết định hướng đi của thịnh thế này
Bạn cần đăng nhập để bình luận