Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 856.1: Cây muốn lặng, gió chẳng ngừng

.Võ Mị Nương chủ yếu vẫn là muốn thử Hàn Nghệ, câu trả lời của Hàn Nghệ vô cùng khiến nàng vừa lòng, nhưng những lời này nói một chút liền ngừng lại là được rồi, quay lại chính đề nói: - Bất kể như thế nào, chuyện của ngươi và Hứa Thượng thư, Lý Thị lang, đừng cho nó lại tiếp tục lên men nữa, bệ hạ hiện giờ một lòng muốn xử lý tốt triều chính, nếu như các ngươi vẫn tiếp tranh giành như vậy, sẽ có quả đắng cho các ngươi. Bệ hạ nhẫn nại nhưng cũng có mức độ thôi.
.Hàn Nghệ lập tức nói: - Lời Hoàng hậu dạy bảo, thần xin ghi nhớ trong lòng.
.Câu nói cuối cùng của Võ Mị Nương, không phải chỉ tùy tiện mà nói một chút, mà chính là lời cảnh cáo.
.Lý Trị vừa mới đã trải qua phế Vương lập Võ, bình ổn trận phong ba này, đang chuẩn bị đại triển thân thủ, nhưng người ta lại không đấu, ngược lại thì tả hữu hộ pháp của mình ngược lại lại đấu rồi, điều này quả thật là khiến Lý Trị rất khó chịu, Nếu như lại tiếp tục làm hoàng đế bực dọc như vậy, không thể nghi ngờ, hoàng đế chắc chắn sẽ không để cho bọn họ sung sướng đâu.
.Đối nghịch với Hoàng đế?
.Vậy trên cổ ngươi trước hết phải mọc thêm mấy cái đầu đã.
.Kỳ thật trong lòng Hàn Nghệ cũng hiểu được, hắn cũng không tính thừa thắng truy kích, kế hoạch của hắn vốn dĩ là một sóng đánh bay đối phương đi, đã làm xong chuẩn bị thấy được thì thu rồi. Tình huống trước mắt đối với hắn mà nói, cũng đã đủ rồi, hắn đã đạt được thứ hắn muốn. Tuy nhiên nói gì thì nói, sở dĩ hắn phản kích lợi hại như vậy, chủ yếu chính là do Hứa Kính Tông bức đấy. Hắn nhất định phải bảo vệ gia đình hắn, ở trong lòng hắn gia đình vĩnh viễn vĩnh viễn là trọng yếu nhất.
.Theo khoa học mà nói, lực tác dụng lẫn nhau, là Hứa Kính Tông đè ép quá độc ác, Hàn Nghệ mới có thể tác động ngược lại lợi hại như vậy.
.Mà bên kia Lý Trị đồng dạng cũng là tỏ thái độ với Hứa Kính Tông. Nếu còn tiếp tục tranh giành, trẫm sẽ nổi đóa đấy, các ngươi phải biết chừng mực. Y vốn là hy vọng bọn họ hai bên có thể hòa hợp, cùng nhau phò trợ y, lập công hiển hách, nhưng hiện tại theo tình hình này, muốn làm cho bọn họ hòa hợp là điều không thể, vì vậy chỉ có thể dùng quyền lực để đè xuống.
.Hứa Kính Tông cũng biết sự nhẫn nại của Hoàng đế đã sắp đến cực hạn, không dám lần nữa kêu gào, nhưng trong lòng cũng là buồn bực muốn chết, bởi vì nếu cứ bỏ qua như vậy, thì kết quả chính là Hàn Nghệ đại thắng, ông ta đại bại.
.Nhưng Hoàng đế đã lên tiếng rồi, ông ta cũng chỉ có thể tuân mệnh.
.Mặt khác, Lý Trị cũng tính toán tạm thời để Hứa Kính Tông lui ra khỏi Lễ Bộ, đến Hoằng Văn quán trốn một hồi, tránh đầu gió, dù sao bên ngoài huyên náo như vậy, mà Hứa Kính Tông vẫn là Lễ Bộ Thượng thư, thì đây quả thực là một sự đả kích, đánh vào bộ mặt của triều đình. Cái chức Lễ Bộ Thượng thư này nói gì đi nữa thì cũng không thể để cho Hứa Kính Tông làm tiếp được.
.Kỳ thật Lễ Bộ Thượng thư này cũng không có quyền lực gì, chính là ngoan ngoãn nghe lời một chút. Dù sao cũng là Thượng Thư, Hứa Kính Tông cũng không thật sự để ý, mấu chốt là không biết phải giấu bộ mặt già nua này vào đâu.
.Có thể nói thất bại đến hỏng bét.
.Càng thêm muốn chết chính là, phân đã ném ra rồi, muốn thu hồi lại cũng khó. Dân gian vẫn còn đang nghị luận, danh tiếng của Hứa Kính Tông đúng là mang tiếng xấu.
.- Hứa lão ca, là Nghĩa Phủ hại ngươi đấy.
.Lý Nghĩa Phủ sau khi nghe nói Hứa Kính Tông bị làm nhục, lập tức cùng Vương Đức Kiệm tới cửa. Vừa nhìn thấy Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ liền bước nhanh về phía trước, vươn người vái chào, giọng điệu truyền cảm, cuốn hút nói.
.Hứa Kính Tông liếc nhìn Lý Nghĩa Phủ, trong lòng đó là đủ loại cảm giác lẫn lộn. Kì thật việc này chả có quan hệ gì với ông ta, là ông ta tự mình muốn nhân chuyến này quấy cho nước đục lên, kết quả toàn thân cao thấp đều bị ướt đẫm. Lý Nghĩa Phủ ngược lại thân không dính đến, nhưng ông ta cũng không ngu, càng là lúc này, ông ta lại càng phải lung lạc Lý Nghĩa Phủ, khiến cho Lý Nghĩa Phủ kiên định đứng ở phía bên mình. Khẩn trương giơ tay nâng Lý Nghĩa Phủ dậy, nói: - Nghĩa Phủ, ngươi đang làm gì thế, việc này không có liên quan gì với ngươi, lão phu không để vào mắt, nói ra hai câu thì có sao, chỉ có điều thằng nhãi Hàn Nghệ kia quỷ kế đa đoan, làm người ta khó lòng phòng bị.
.- Không! Là Nghĩa Phủ hại ngươi, Nghĩa Phủ có chết cũng không chối được tội. Lý Nghĩa Phủ cực kỳ thống khổ nói.
.Hứa Kính Tông vỗ vỗ tay của y, thở dài: - Việc này thực không trách ngươi, ngược lại là lão phu lúc trước không chịu nghe lời của ngươi, khinh thường Hàn Nghệ, mới dẫn tới ngày hôm nay.phân lượng của thằng nhãi Hàn Nghệ này trong lòng bệ hạ thật không như bình thường.
.- Ban đầu lúc bệ hạ gặp khó khăn nhất, Hàn Nghệ chính là người đầu tiên ủng hộ bệ hạ và hoàng hâu. Đây là sự thật không thể nào thay đổi, cũng không phải ai cũng dễ dàng thay đổi được. Lý Nghĩa Phủ nhẹ nhàng thở dài, đôi mắt hơi hơi chớp động xuống, lại hỏi: - Không biết Hứa huynh có tính toán gì không?
.Hứa Kính Tông lắc đầu nói: - Bệ hạ đã nói rõ, bảo lão phu và thằng nhãi Hàn Nghệ kia đều khiêm tốn một chút, nếu có lần sau nữa, sợ là chúng ta đều chịu không nổi. Ôi, lão phu thật sự là không cam lòng.
.Lý Nghĩa Phủ nghe vậy trong mắt tràn đầy mất mát, y đương nhiên hy vọng Hứa Kính Tông và Hàn Nghệ liều mình một mất một còn.
.Vương Đức Kiệm bị cái nhọt lớn mọc lên làm vẹo cái cổ, đôi mắt vòng vo một chút, cười nói: - Cữu cữu, Lý huynh, theo ta thấy, chuyện này còn chưa tính là xong.
.Hứa Kính Tông sửng sốt, vội nói: - Chỉ giáo cho.
.Vương Đức Kiệm mỉm cười một tiếng, nói:
.- Chúng ta lần này thua là thua ở Đại Đường nhật báo, cho nên chúng ta muốn chuyển bại thành thắng, thì phải hốt thuốc đúng bệnh. Chỉ cần chúng ta có thể làm hỏng Đại Đường nhật báo, Hàn Nghệ liền không đáng để lo nghĩ rồi.
.Lý Nghĩa Phủ cau mày nói: - Nhưng hiện giờ Hàn Nghệ có được thuật in ấn và giấy kiểu mới, chúng ta căn bản ngăn cản không được.
.Vương Đức Kiệm cười nói: - Lý huynh không phải là đã quên rồi, sở dĩ Đại Đường nhật báo này của Hàn Nghệ xuất hiện, chính là do thiếu niên Khổng Tử, mà thiếu niên Khổng Tử sở dĩ được người ta săn đón, nguyên nhân chính là có sự ủng hộ của tứ đại gia tộc Thôi Lư Trịnh Vương, tìm căn nguyên, tìm nguồn gốc, còn có tứ đại gia tộc này che chắn.
.Lý Nghĩa Phủ và Hứa Kính Tông liếc mắt nhìn nhau một cái, dường như nghĩ tới điều gì.
.Vương Đức Kiệm ha hả nói: - Cữu cữu, Lý huynh, các ngươi cũng có thể nghĩ tới đi. Bài văn kia của Hàn Nghệ là nhằm vào cữu cữu, nhưng muốn nói hôn nhân mua bán, thì đầu tiên mọi người nghĩ đến chính là Thôi Lư Trịnh Vương tứ đại gia tộc, nếu tứ đại gia tộc đều phản đối Hàn Nghệ, chỉ sợ Đại Đường nhật báo của hắn cũng chịu không nổi. Chúng ta chỉ cần từ giữa an bài một chút, đến lúc đó là được ngồi xem ngao cò tranh nhau.
.Hứa Kính Tông nghe được mừng rỡ, nói: - Hay! Hay! Ha ha, Đức Kiệm, kế sách này của ngươi thật sự rất hay.
.Vương Đức Kiệm này trong triều được xưng người nhiều mưu trí, tuy có ý châm chọc, nhưng tuyệt không phải là hư danh!
.Có người buồn, dĩ nhiên là có người vui mừng, Tiêu gia hôm nay giăng đèn kết hoa, không khí đắm chìm trong một mảnh sung sướng.
.- Lão gia, lão gia, cô gia đến rồi.
.Từ trong tiến thông báo kích động của hạ nhân kia, là có thể nhìn ra địa vị của Hàn Nghệ ở Tiêu gia đã giống như nước lên thì thuyền lên rồi.
.- Là Hàn Nghệ đến rồi à!
Bạn cần đăng nhập để bình luận