Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1180.2: Trả đũa

.Võ Mị Nương nói: - Chuyện này là không thể nào. Nói xong nàng ta nhìn về phía Lý Nghĩa Phủ bằng ánh mắt có lỗi nói: - Lý Trung thư, thật ra việc này ta cũng không có tư cách nói gì, dù sao cũng là chuyện của Dương gia, nhưng ta vẫn khuyên khanh tốt nhất là thay đổi ý định đi, Trường An nhiều thế gia đại tộc như vậy, với địa vị hiện giờ của khanh, muốn tìm một nhi tức (con dâu) tốt, không phải là việc khó gì.
.Lời này có thể nói là khéo léo từ chối vô cùng dứt khoát, việc này ngươi khỏi phải nghĩ tới nữa.
.Lý Nghĩa Phủ vừa thấy hoàng hậu đã nói như vậy rồi, lão ta cũng chỉ có thể từ bỏ, bởi vì không có hoàng hậu ủng hộ, lão ta thật đúng là khó cầu được mối hôn sự này, bởi vì Dương gia vốn là quý tộc, nếu Hàn Nghệ dốc toàn lực cố gắng với Dương gia, lão ta có tranh giành thì cũng không thể thắng, trong lòng buồn bực muốn chết, tại sao mọi chuyện đều liên quan đến Hàn Nghệ. Tuy nhiên đây cũng không phải là mục đích chủ yếu hôm nay lão ta tới đây, nếu như chỉ là chuyện hôn sự này, lão ta không có khả năng cầu Dương thị gọi Võ Mị Nương đến nhà mẹ đẻ, lại nói: - Hoàng hậu, thần còn có một việc muốn bẩm báo với người.
.Võ Mị Nương nói: - Chuyện gì?
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Là chuyện liên quan đến Lại Bộ Thượng thư Đường Lâm.
.Võ Mị Nương khẽ nhíu cặp lông mày đen.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Gần đây thần phát hiện Đường Lâm liên tiếp hành động, điều phái một số quan viên vốn dĩ đảm nhiệm hư chức trong triều đình đến các châu huyện đảm nhiệm thực chức, rõ ràng chính là ông ta đang giương đông kích tây.
.Võ Mị Nương rất là không vui nói: - Bất cứ điều nhiệm nào của Lại Bộ cũng cần có Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh gật đầu.
.Lý Nghĩa Phủ thở dài, rất là bất đắc dĩ nói: - Thần cũng là không có cách nào, Lại Bộ thuộc về Thượng Thư Tỉnh, vì vậy Trung Thư Tỉnh và Môn Hạ Tỉnh đều không thể làm gì với bất cứ sự an bài nào của Lại Bộ, chỉ có thể thông qua hoặc bác bỏ. Trước đó vài ngày, thần và Hứa Thị trung vốn muốn điều Hạ Lan Phi đi Bắc Nha, nhưng Đường Lâm kia luôn giả vờ ngây ngốc với thần, bên kia lại không ngừng đưa lên giấy bổ nhiệm của Lại Bộ, đây không phải là đang ép vi thần trao đổi với bọn họ sao? Vi thần đúng là bất đắc dĩ, mới chỉ có thể trao đổi với ông ta.
.Dương thị nhanh chóng nhìn Võ Mị Nương, dường như muốn nói, đây là ta nhờ Lý Nghĩa Phủ, bởi vì tỷ tỷ Võ Thuận của Võ Mị Nương được gả đến Hạ Lan gia, hiện giờ Võ Mị Nương được sủng ái, Dương thị người này lại tương đối thích biểu hiện, ham hư vinh, nhất định phải đưa người nhà lên cao, thể hiện sự uy vọng của bản thân.
.Võ Mị Nương trong lòng đều hiểu, nhưng nàng ta vẫn còn vô cùng tức giận, hóa ra tập đoàn Quan Lũng vẫn ở bên dưới giở trò với ta, vậy đâu có được!
.Nhưng kỳ thực căn bản cũng không phải là một sự việc như vậy, Lý Nghĩa Phủ động một tý là đề bạt mười mấy hai mươi người, Hạ Lan Phi chỉ là một người trong số đó mà thôi, hơn nữa người được đề bạt, chiến tích không hề đáng kể, đều chỉ là những hạng người chỉ biết nịnh nọt.
.Đường Lâm thân là Lại Bộ Thượng thư cảm thấy ngươi đâycũng là khoa trương quá rồi, Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng không có ngang ngược như vậy nha, nếu tiếp tục như thế này, Lại Bộ còn không rối loạn hết sao, nhưng ông ta lại không dám khiêu chiến với Lý Nghĩa Phủ, vì thế chẳng buồn lên tiếng, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông nhiều lần tạo áp lực cho ông ta, Đường Lâm thực sự là không còn cách nào khác, bị ép buộc quá rồi, vậy chúng ta trao đổi vậy, điều nhiệm bình thường của ta, Môn Hạ Tỉnh các ngươi sống chết không phê, làm cho Lại Bộ của ta cũng hoạt động không được nữa.
.Nhưng dù vậy, Lý Nghĩa Phủ vẫn rất không thoải mái, bên kia vẫn thu tiền của người ta, việc này làm không thuận lợi như vậy, tiếp tục lâu dài, người ta sẽ nghi ngờ quyền lực của lão ta, liền nghĩ cách kéo Đường Lâm xuống, chính mình Lại Bộ nắm trong tay.
.Dương thị cũng khẩn trương nói: - Con gái, Đường gia và nhà chúng ta trước giờ đều có liên quan tới nhau.
.Võ Mị Nương hai đầu lông mày lại lộ ra một chút do dự.
.Trong lòng Lý Nghĩa Phủ hiểu rõ vô cùng, nói: - Hoàng hậu, thần biết gần đây Đường Lâm và Hàn Nghệ qua lại rất gần, nhưng theo thần thấy, chuyện này chẳng qua đều là quỷ kế của Đường Lâm, ông ta chỉ là cho Hàn Nghệ vài tên viện sĩ cửu phẩm, nhưng lại đổi lấy vi thần và Hứa Thị trung nhiều lần nhượng bộ đối với ông ta. Hơn nữa thần thậm chí còn hoài nghi, Đường Lâm muốn cố ý châm ngòi quan hệ giữa thần và Hàn Nghệ, sau đó bọn họ ở giữa làm ngư ông đắc lợi.
.Lời này đã nhắm trúng điểm yếu của Võ Mị Nương, Võ Mị Nương lo lắng nhất chính là hai điểm, thứ nhất, tập đoàn Quan Lũng tử nhi bất cương (tuy đã thất bại nhưng sức ảnh hưởng vẫn còn tồn tại). Thứ hai, là sự tranh đấu giữa Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông.
.Dương thị cũng châm dầu vào lửa nói: - Con gái này, Hàn Nghệ chung quy vẫn là trẻ tuổi, nào biết trong triều hiểm ác, ta thấy Lý Trung thư nói rất đúng đấy.
.Võ Mị Nương đương nhiên là lo lắng cho lợi ích của mình, Lại Bộ thật sự quá quan trọng, Lý Nghĩa Phủ bọn họ cũng chỉ có thể an bài một số quan viên trên ngũ phẩm, quan viên ngũ phẩm hoặc ngũ phẩm trở xuống đều là chức quyền của Lại Bộ, rất nhiều người không là thế tập, không thể vừa vào triều đình liền được bổ nhiệm trên ngũ phẩm, còn phải từ phía dưới từ từ đi lên, nàng ta suy nghĩ một hồi lâu, bỗng nhiên nói: - Lý Trung thư, khanh tìm mấy người thượng tấu bệ hạ, tiến cử Đường Lâm thăng làm Tả Phó Xạ.
.Lý Nghĩa Phủ, Dương thị quá sợ hãi, rõ ràng ta là đang đề nghị ngươi, kéo Đường Lâm xuống, sao lại còn tiến cử ông ta lên chức.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Hoàng hậu, lúc trước bệ hạ an bài, hiển nhiên là không có ý định thiết lập Tả Hữu Phó Xạ, mà là trực tiếp để Đồng trung thư môn hạ tam phẩm chưởng quản Lục bộ.
.Võ Mị Nương cười nói: - Vậy thì Lại Bộ tính toán như thế nào?
.Lý Nghĩa Phủ trong mắt sáng ngời, dường như đã hiểu ra gì đó.
.Mà khát vọng của Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ là hoàn toàn trái ngược, Lý Nghĩa Phủ hy vọng xây dựng lên vây cánh thế lực cho mình ở trung ương, còn sách lược của Hàn Nghệ là ngoại trọng nội khinh, trong triều một mình hắn chống đỡ là được, nhưng ở địa phương, nhất là trọng trấn kinh tế thì nhất định phải là người của mình, và còn phải có tài cán, điều này cũng phù hợp với tình trạng trước mắt của tập đoàn Quan Lũng, sau khi Lai Hằng, Đới Chí Đức đi rồi, thành viên của tập đoàn Quan Lũng trong Tam Tỉnh đã chỉ còn lại không đến mấy người.
.Nhưng cũng chính là bởi vì như vậy, đối với Hàn Nghệ mà nói, Lại Bộ là tương đối quan trọng a!
.Tuy nhiên Hàn Nghệ cũng không biết việc này, nhiều ngày nay hắn vẫn luôn bận ở Hiền giả lục viện, bởi vì Hiền giả lục viện thành lập bao lâu nay rồi, Hoàng gia đồ thư các đã nhất cử thành danh, nhưng Hiền giả lục viện vẫn chưa phát huy nhiều tác dụng, hắn vẫn luôn đợi Vân Hưu đến, hiện giờ Vân Hưu đã tới rồi, hắn liền bắt đầu tìm cách đặt cơ sở cho Hiền giả lục viện.
.Như vậy điểm đầu tiên chính là chiếm được sự tán đồng của mọi người.
.Hiền giả lục viện!
.- Ha ha! Hàn Thị lang, ngươi tìm được Vân Hưu ở đâu đấy, người này quả thực là một thiên tài nha!
.Lý Thuần Phong vuốt râu cười to nói.
.Diêm Lập Bản cũng là cực kỳ hưng phấn nói: - Mới có mấy ngày mà hắn ta đã phát minh ra guồng nước kiểu mới nhất, lại còn có xe gieo hạt kiểu mới, thật là khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc a!
.Vân Hưu nghe theo đề nghị của Hàn Nghệ, mang toàn bộ phát minh trước kia của chính mình ra, mấy thứ đồ kia đối với y mà nói, thật ra chỉ là lười biếng dùng một chút, y cũng không biết rõ rốt cuộc cái đó có ích gì đối với xã hội, nhưng theo Diêm Lập Bản và Lý Thuần Phong thấy, quả thực là tuyệt vời nha.
.- Thật ra kiểu nhân tài giống như Vân Hưu, trên thế gian còn rất nhiều, chỉ là bọn họ không thèm làm chuyện này thôi! Hàn Nghệ thì lại cười khổ nói.
.Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản liếc mắt nhìn nhau một cái, thoáng gật đầu.
.Thợ thủ công chia ra ba loại, đa số thợ thủ công cũng đều là giai cấp nô tài, bởi vậy cho dù là người có thiên phú cực cao ở phương diện này cũng chỉ một lòng muốn làm quan, sẽ không đi làm những việc này, bởi vậy lật giở sử sách, thường phát hiện một số Tể tướng, thỉnh thoảng phát minh ra một nông cụ mới.
.Hàn Nghệ nói: - Mà tôn chỉ của Hiền giả lục viện chúng ta, chính là muốn thay đổi tình hình này, cho nên chúng ta nhất định phải nắm bắt cơ hội lần này, tuyên truyền tốt một chút.
.Lý Thuần Phong nói: - Tuyên truyền như thế nào?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đương nhiên là mời bệ hạ đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận