Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 648.2: Tiểu nhân khó phòng

.Trưởng Tôn Diên ham thích đọc sách, lý luận tri thức mạnh, năng lực động thủ lại kém muốn chết, thuộc dạng người ném ra ngoài sẽ đói chết, còn Độc Cô Vô Nguyệt, Nguyên Liệt Hổ lại thiên về mặt quân sự, năng lực tìm hiểu của Vương Huyền Đạo mạnh, giỏi suy nghĩ, nhưng y có tín ngưỡng rất cao, tuân theo ý trời, không thích tranh giành với người khác, chỉ duy nhất Thôi Tập Nhận am hiểu nhất là tranh đấu. Bọn họ từ nhỏ đã đấu với Tiêu Vô Y, cũng là do Thôi Tập Nhận bày mưu tính kế, cũng tức là khối óc của bọn họ.
.Chẳng qua Tiêu Vô Y hiểu bọn họ quá rõ, bắt giặc bắt vua trước, do vậy luôn dùng bạo lực khủng bố Thôi Tập Nhận, một lời không hợp là muốn quyết đấu. Thôi Tập Nhận ghét nhất là bạo lực, do vậy nhiều lần khuất phục dưới ma trảo của Tiêu Vô Y.
.Nhưng từ sau khi Lư Sư Quái rời nhà bỏ đi, giữa Thôi Hồng Lăng và Độc Cô Vô Nguyệt xuất hiện vết nứt, Thôi Tập Nhận một lòng muốn báo thù Độc Cô Vô Nguyệt, vậy nên Trường An thất tử dĩ nhiên cũng giải tán, là sau khi Hàn Nghệ đến, bọn họ mới bắt đầu tụ lại một chỗ, cũng tức là Hàn Nghệ gánh vác vai trò của Thôi Tập Nhận.
.Lư Sư Quái thở dài một tiếng, mê man nói: - Bây giờ rốt cuộc chúng ta đang làm gì?
.Vương Huyền Đạo ngửa mặt nhìn trời, nói: - Trong bóng tối đều có ý trời.
.Cơn sóng "yếm thắng" tuy đã qua, nhưng minh tranh ám đấu trong triều, lại bắt đầu ngày càng nhiều hơn.
.Đó là vì bây giờ trong triều đã xuất hiện một thế lực chuyên chống lại tập đoàn Quan Lũng. Lúc trước nhất gia độc tôn, vậy muốn đấu cũng không đấu được, bây giờ có hai phái; tranh đấu dĩ nhiên là khó tránh khỏi. Tuy thực lực hai bên kém xa nhau, nhưng có quầng sáng của Hoàng đế ở đó, do vậy tạo nên giả tượng thế lực ngang nhau.
.Có điều Hàn Nghệ lại không tham dự vào, bây giờ bản thân hắn cũng sứt đầu mẻ trán, làm gì có tâm tư quản những chuyện nhàn rỗi này. Khu chợ Nguyên gia còn chưa xây xong, thì đã làm cho ngõ Bắc kêu ô hô ai tai rồi, một khi mở cửa, vậy hẳn sẽ cho ngõ Bắc một kích chí mạng.
.Tất cả mọi người đều mong mỏi ngày đó.
.Ai thắng ai thua tạm thời không nói, đến lúc đó nhất định có trò hay để xem.
.Ngày tháng dần trôi, việc mở rộng khu chợ của Hàn Nghệ và khu chợ mới của Nguyên gia gần như là hoàn công cùng ngày, đây không phải là sự trùng hợp, mà là Nguyên gia cố ý, thật ra nếu Nguyên gia muốn đẩy nhanh tốc độc xây dựng, phỏng chừng còn nhanh hơn ngõ Bắc nữa, nhưng Nguyên gia càng về sau càng cố ý trì hoãn.
.Buổi chiều hôm đó.
.Hàn Nghệ và Lưu Nga, Tào Tú ngồi trong sảnh thương nghị chuyện Giọng hát hay Đại Đường.
.Tào Tú bây giờ coi như đã dính chặt với Hàn Nghệ, về cơ bản không quản lý Hoa Nguyệt Lâu, quan trọng là cũng không có gì để quản lý, sau khi tam đại hoa khôi bỏ đi, thêm vào những con cháu quý tộc kia chống đối Hàn Nghệ, làm cho khách đến Hoa Nguyệt Lâu giảm mạnh.
.Có thể nói Hoa Nguyệt Lâu đã bỏ mạng đầu tiên rồi, nếu đối thủ là Cổ Tứ Mẫu, thì Tào Tú nhất định sẽ liều mạng với Cổ Tứ Mẫu, nhưng đối thủ là Nguyên gia, Tào Tú tự hỏi có mười cái đầu cũng không đấu thắng Nguyên gia được, chỉ có thể dựa vào Hàn Nghệ. Ta lăn lộn với ngươi, kết quả chưa được mấy ngày, thì đệ nhất thanh lâu Trường An ta đã bỏ mạng, ngươi phải chịu trách nhiệm nha!
.Có điều dù sao nàng cũng phải tìm lý do, Giọng hát hay Đại Đường là lý do tốt nhất, đây cũng là lợi ích chung khi hai bên hợp tác.
.Bởi vì hai chợ và Cổ Tứ Mẫu phản bội, trực tiếp làm cho hai khu thi đấu của Giọng hát hay Đại Đường mất đi sân chơi. Chuyện này Hàn Nghệ cũng không có cách nào, do triều Đường là chế độ thị phường, hắn cũng không tìm được chỗ khác để tổ chức.
.Thương lượng tới, thương lượng lui, đành phải tập trung hai khu thi đấu ở Bình Khang Lý, cũng tức là Phượng Phi Lâu và Hoa Nguyệt Lâu, nhưng lúc trước hai khu thi đấu đều cử hành ở tửu lâu, bọn họ không thu phí vào cửa, mà Phượng Phi Lâu và Hoa Nguyệt Lâu cần phải có vé cửa, vậy thế tất có nhiều người không coi được, những người này cảm thấy vô cùng bất mãn về chuyện này, bọn họ sẽ không trách Vạn Phúc Lâu và Đắc Nguyệt Lâu, chỉ trách Hàn Nghệ, vậy thế tất nghiêng về phía Nguyên gia, chuyển mối hận Hàn Nghệ thành tình yếu với Nguyên gia.
.Hơn nữa không ít ca kỹ rời đi, làm cho rất nhiều người đều lựa chọn Giọng hát hay của Nguyên gia, cảm thấy Giọng hát hay của ngõ Bắc đã không còn gì đáng xem nữa.
.Hàn Nghệ thở dài: - Nếu tình hình trước mắt ác liệt như thế, vậy cũng không cần bổ sung tuyển thủ thêm nữa, liền tổ chức hai khu thi đấu, một Hoa Nguyệt Lâu, một Phượng Phi Lâu, tập trung những tuyển thủ tài nghệ siêu quần lại, giảm bớt số lượt thi đấu, nâng cao mức độ đặc sắc, dùng chuyện này để thu hút khách nhân.
.Tào Tú rất thất vọng, đây là biện pháp trong biện pháp, thử dò hỏi: - Vậy lần kế chúng ta có làm tiếp không?
.Hàn Nghệ trầm ngâm một lát, nói: - Chúng ta vẫn lấy kịch nói làm chủ đi, Giọng hát hay dễ mô phỏng, nhưng kịch nói rất khó. Bây giờ phía luyện tập cũng suýt soát rồi, đến lúc đó có thể diễn Bạch sắc sinh tử luyến ở Hoa Nguyệt Lâu của các ngươi, để thu hút khách nhân, dù sao cũng còn rất nhiều người chưa từng xem.
.Vốn dĩ đây là chuyện tốt, nhưng lúc này nghe xong, Tào Tú luôn cảm thấy có chút cảm giác nỏ mạnh hết đà.
.Lưu Nga đột nhiên nói: - Ta nói này Hàn tiểu ca, nếu mấy ngày trước ngươi tăng cường luyện tập Khuynh thành chi luyến, vậy chí ít có thể giúp chúng ta thu hút không ít khách nhân.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Lưu tỷ, bây giờ tỷ nói những chuyện này còn có tác dụng sao?
.Đúng lúc này, Tang Mộc từ ngoài vội vã đi vào, vừa đến thì nói: - Ân công, người đoán quả nhiên không sai, phía Nguyên gia hình như thật sự định mở cửa cùng ngày với chúng ta.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Nói vậy là sao?
.Tang Mộc nói: - Nguyên gia đã chuẩn bị xong cả rồi, cho dù là ngày mai mở cửa cũng không thành vấn đề, nhưng vẫn không có tin tức khai trương, không phải là đang đợi chúng ta thì đang đợi cái gì.
.Tào Tú lo lắng nói: - Nếu hai bên cùng nhau khai trương, vậy khác biệt nhất định rất lớn nha, việc này sẽ khiến khách nhân, bao gồm cả thương nhân ngõ Bắc chúng ta mất đi lòng tin với ngõ Bắc chúng ta.
.Hàn Nghệ gật đầu nói:
.- Tin rằng đây cũng là kế hoạch của Nguyên gia.
.Lưu Nga nói: - Một khi đã như vậy, chúng ta trước đừng khai trương, dù sao ngõ Bắc chúng ta cũng đang mở.
.Hàn Nghệ cười khổ nói: - Ngươi tránh được nhất thời, tránh được cả đời sao? Nói rồi hắn trầm tư thật lâu, nói: - Tang Mộc, những thương gia kia đã vào trú trong khu chợ mới chưa?
.Tang Mộc buồn bực nói: - Bây giờ còn không ít thương gia vẫn chưa có động tĩnh.
.Hàn Nghệ biết những người này đều đang xem chừng, nhưng đối với hắn mà nói, những thương gia này không tới sẽ tạo nên phản ứng dây chuyền không tốt, nói: - Ngươi thúc bọn họ nhanh một chút, ba ngày sau chúng ta khai trương.
.- Ba ngày sau?
.Sắc mặt Tang Mộc cả kinh, nói: - Vậy thì không kịp nha! Những thương nhân kia đều!
.Hàn Nghệ tự tin nói: - Bọn họ nhất định sẽ tới, bọn họ đã luôn chuẩn bị để vào ngõ Bắc, trong tay chắc chắn tồn không ít hàng hóa, nhưng bây giờ bọn họ không có chỗ để đi. Nếu còn không bán hàng hóa ra nữa, thì sẽ bị mốc trong nhà, chỉ cần ngươi tỏ ra vô cùng tự tin, không cho bọn họ cơ hội nói điều kiện, bọn họ nhất định sẽ cho rằng chúng ta có cách, chắc chắn đều sẽ tới.
.Tào Tú lập tức hỏi: - Vậy rốt cuộc ngươi có cách không?
.- Ách, trước mắt thì không có. Hàn Nghệ lắc đầu.
.Cơ mặt Tào Tú khẽ giật mấy cái, nghĩ bụng, vậy ngươi đang lừa gạt hả!
.Hàn Nghệ nghĩ bụng, ta vốn là lừa gạt, không lừa gạt thì làm sao ta sinh tồn nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận