Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 278.1: Khế ước chủ tớ.

.Chỉ cho nàng hoài nghi ta, không cho ta hoài nghi nàng, thế này cũng quá là bá đạo đi.
.Hàn Nghệ dưới dâm uy của Tiêu Vô Y, nha, cũng chính là dưới sự ma sát của hai " ngọn đồi ", bị ép phải ký một điều ước rất khuất nhục.
.Tiêu Vô Y thấy hắn tỏ ra rất bất đắc dĩ, khóe miệng hơi vểnh lên, nói: - Chàng cung chớ tỏ ra oan ức nữa, Tiêu Vô Y ta làm việc quang minh chính đại, không có chuyện gì là không thể nói với người khác, chàng muốn biết cái gì, ta đều sẽ nói cho chàng biết.
.Thật hay giả? Hàn Nghệ thử dò xét nói: - Ta nghe nói Trường An có một nữ nhân, trong vòng ba năm, liền hủy mười hai mối hôn sự, được vạn người ngưỡng mộ, có phải nàng hay không?
.- Đã biết rõ còn cố hỏi.
.Tiêu Vô Y ném cho hắn một ánh mắt vừa quyến rũ vừa xem thường, sẵng giọng nói: - Cái gì mà vạn người kính ngưỡng, da mặt của ta không có dày đến như thế, mà đây cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.
.Hàn Nghệ vội vàng nói: - Đối với ta mà nói đây lại la chuyện tốt, nếu như nàng đã sớm lập gia đình, vậy ta chẳng phải chỉ còn cách cô độc đến cuối đời.
.Tiêu Vô Y thở phì phì nói:
.- Với cái tính tình này của chàng, muốn cô độc đến cuối đời, quả thật là khó như lên trời nha. Chàng không phải là bạn của phụ nữ sao.
.Nét mặt già nua của Hàn Nghệ hiếm thấy đỏ lên, ngượng ngùng nói: - Đó chỉ là vì tuyên truyền buôn bán mà thôi, không phải là thật sự, nàng cũng biết, ta kỳ thực là người rất thẹn thùng. Nói xong, hắn vội vàng nói sang chuyện khác: - Vậy nàng là làm thế nào thế? Lẽ nào cha vợ của ta cho phép nàng hồ đồ như vậy?
.- Cha vợ?
.Tiêu Vô Y sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, đỏ mặt nói: - Ai là cha vợ của chàng, cha ta đã nhận chàng là con rể bao giờ? Chàng chớ có nói mò.
.Lão tử làm nghề gì? Là đại sư về lắc lư người khác nha. Lắc lư một ông lão còn không phải là chuyện trong chớp mắt à. Hàn Nghệ cười nói: - Chuyện này cũng chỉ là sớm hay muộn, nàng cứ ngoan ngoãn chờ ta đến nhà nàng qua đêm đi.
.- Nói lung tung!
.Đôi phấn quyền của Tiêu Vô Y nhẹ nhàng đánh xuống lồng ngực Hàn Nghệ, nói: - Cha ta tuy rằng làm người rất hiền hoà, nhưng cũng không dễ gạt gẫm như vậy. Chàng chớ có làm loạn, nếu như làm cho cha ta tức giận. Ta không tha cho chàng.
.- Làm sao có khả năng làm cho lão nhân gia ông ta tức giận chứ, ngày khác ta đến nhà nàng bái phỏng, cứ chờ xem ta đem cha nàng đập cho hôn mê đi, không, ý của ta là vuốt mông ngựa đến mức lão nhân gia ông ta hôn mê đi. Hàn Nghệ cười hắc hắc nói.
.- Vuốt mông ngựa? Đây không phải là thủ đoạn của đám tiểu nhân hay sao? Tiêu Vô Y hừ lạnh nói.
.Hàn Nghệ cải chính nói: - Vuốt mông ngựa cha vợ, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nếu như không vuốt, trong nhà sao có thể hoà thuận?
.- Càng nói càng ngụy biện.
.Tiêu Vô Y vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng càng nghe hắn nói, lại càng cảm thấy có vài phần đạo lý.
.- Việc này sau đó lại nói, trước tiên kể cho ta nghe xem nàng làm sao có thể hủy mất mấy mối hôn nhân kia đi. Hàn Nghệ hiếu kỳ hỏi. Bởi vì thời đại này, lời của cha mẹ là rất nặng ký, không có ai có thể từ chối. Thế nhưng Tiêu Vô Y có thể hủy đi mười hai mối hôn sự, chuyện này quả thật chính là kỳ tích nha.
.Tiêu Vô Y cười nói: - Chuyện này còn phải cảm tạ Thôi Tập Nhận.
.- Cảm tạ gã? Cảm tạ gã làm chi? Hàn Nghệ ngơ ngẩn nói.
.Tiêu Vô Y cười nói: - Kỳ thực lúc ban đầu. Cũng chính là năm ta mười sáu tuổi, là Thôi gia hướng về nhà ta cầu hôn trước, hi vọng cha ta có thể đem ta gả cho Thôi Tập Nhận.
.- Cái gì?
.Hàn Nghệ hai mắt trợn tròn. Đây con mẹ nó quả là kẻ địch trời sinh nha. Tuy rằng Tiêu Vô Y đã là thê tử của hắn, thế nhưng nghe nói như thế, hắn vẫn là cảm thấy cực kỳ khó chịu.
.- Chàng hãy nghe ta nói hết đã.
.- Vậy nàng nói đi.
.Tiêu Vô Y lại nói:
.- Kỳ thực trước đó ta cũng không biết việc này, là Thôi Tập Nhận biết trước, kết quả y làm ầm lên. Không tiếc lấy cái chết bức bách. Sau đó ta mới biết, cung làm ầm lên với cha ta ở nhà. Hai nhà đều không đồng ý, hôn sự này cung không đàm tiếp được nữa, cũng từ đó kết thúc. Lúc đó ta liền nghĩ, đây quả là một biện pháp tốt. Việc kết hôn của những đại gia tộc như chúng ta, đều là do cha mẹ xử lý. Nếu như chỉ có một phương từ chối, như vậy trưởng bối của một phương này cung tuyệt sẽ không đáp ứng, bởi vì như vậy sẽ khiến một phương khác rất mất mặt, thương tổn cảm tình hai nhà. Nhưng nếu là hai bên đều từ chối. Sự tình liền dễ đàm luận hơn nhiều.
.Lấy cái chết bức bách? Con mẹ nó, nếu như lúc đó Thôi Tập Nhận sáng suốt một chút, vậy ta chẳng phải là rơi trúng hố lửa sao. Hàn Nghệ chỉ cảm thấy sau lưng gió lạnh vù vù.
.Tiêu Vô Y tựa hồ cũng không có phát hiện bản thân đang bôi đen chính mình, vẫn còn tiếp tục nói: - Sau chuyện đó, Bùi gia lại hướng về nhà ta cầu hôn, hi vọng cha ta đem ta gả cho Bùi Thanh Phong. Ta ngay lập tức liền tìm đến Bùi Thanh Phong, để y học theo Thôi Tập Nhận, từ chối vụ hôn nhân này. Nhưng mà không ngờ tên kia không chịu đáp ứng, thực sự là không biết tốt xấu. Thường nói, tiên lễ hậu binh, ta đã đã cho y cơ hội, thế nhưng y không biết quý trọng, vậy thì chớ có trách ta.
.Nói đến đoạn sau, khóe miệng của nàng nổi lên một tia ý cười lạnh lẽo.
.Tiên lễ hậu binh? Hàn Nghệ rút vào một ngụm lãnh khí, nói: - Thế nào là hậu binh?
.- Còn thế nào nữa?
.Tiêu Vô Y nói xong, đột nhiên hơi lúng túng, nói:
.- Khi còn bé ta hơi nghịch ngợm một chút.
.Còn đánh châm dự phòng với ta. Nàng rốt cục đã làm chuyện gì nha. Trong lòng Hàn Nghệ thầm nghĩ, nàng lớn đến thế này rồi cung có thấy được tốt hơn chút nào đâu? Ngoài miệng lại nói: - Con cái nhà ai không nghịch ngợm chứ, đây là thiên tính, ta tuyệt đối không trách nàng.
.Tiêu Vô Y gật mạnh đầu như gà con mổ thóc, nói: - Chàng nói rất đúng.
.Kỳ thực ta muốn nói ngược lại, nhưng ta càng không muốn bị nàng một cước đạp xuống giường. Hàn Nghệ rất muốn nói thật lòng mình với nang.
.Lại nghe Tiêu Vô Y nói: - Ta biêt Bùi Thanh Phong là một người rất thích sạch sẽ. Do đó ta liền lặng lẽ liên hợp với đám tiểu Hổ, thừa dịp chỉ có một mình y về nhà, dùng thùng phân chụp lên trên người y, sau đó liền... liền hơi hơi giáo huấn y một phen. Đồng thời nói cho y, chớ có mơ hão, nếu y dám cưới ta, ta sẽ mỗi ngày dùng thùng phân chụp lên đầu y.
.Má ơi! Đây là nữ nhân sao. Hàn Nghệ toát mồ hôi lạnh nói: - Ừ, là hơi nghịch ngợm một chút. Thế nhưng ta nghĩ Bùi gia sẽ không để yên như vậy đúng không?
.Tiêu Vô Y nói: - Đương nhiên rồi, ngày đó Bùi gia liền lập tức tìm tới cửa, thế nhưng lúc đó Bùi Thanh Phong cũng không có nhìn thấy ta, thanh âm của ta cũng là cố ý biến đổi, vì lẽ đó y cũng không có chứng cứ là do ta làm, ta cung không chịu thừa nhận. Hơn nữa, Tiêu gia cung không phải dễ chọc, bọn họ có thể làm gì ta chứ, thậm chí cũng không dám truyền ra ngoài. Còn tên Bùi Thanh Phong kia nào còn dám cưới ta nữa, mối hôn sự này cũng rất nhanh kết thúc. Sau đó ta cứ y theo cách đó mà làm, ngược lại ai dám đến nhà ta cầu hôn, ta liền đến nhà đối phương tìm y ra nói chuyện, nếu như y không chịu đồng ý, vậy thì chỉ còn cách dùng vũ lực giải quyết.
.Trong đó cung bao gồm tiểu nhi tử của Trường Tôn lão tặc. Lúc đó Trường Tôn lão tặc nghĩ muốn lôi kéo Tiêu gia chúng ta, liền thế con nhỏ nhất của ông ta hướng về nhà ta cầu hôn, kết quả ta liền đem con trai của ông ta treo ở trên cây chịu nửa đêm gió lạnh. Tên kia trở về liền khóc nửa buổi tối, chết cũng không chịu cưới ta. Trường Tôn lão tặc cũng là bởi vì chuyện này mới ghi hận ta, mới nghĩ đến chuyện cho ta chịu liên luỵ đến vụ án của Phòng thúc thúc. May mà Trường Tôn mập mạp mật báo với ta, ta mới kịp thời chạy trốn.
.Hàn Nghệ đại khái cũng có thể đoán được quá trình, đơn giản mà nói, chính là dùng vũ lực để áp bức người khác. Vậy thì còn ai dám cưới nữa, không cẩn thận lấy về xong mỗi ngày đều phải chịu đòn. Không khỏi lại nghĩ đến tình cảnh của chính mình sau này, trong lúc nhất thời trong lòng liền lạnh giá, liền nói: - Nàng dùng biện pháp như thế, bọn họ cũng chịu giảng hoà sao?
.Tiêu Vô Y cười hì hì nói: - Một mình ta đương nhiên là không được, thế nhưng ta có bảy tên tiểu quỷ giúp đỡ nha. Tam cái gia tộc liên hợp lại cùng nhau, đối phương không giảng hoà thì còn làm thế nào đây. Hơn nữa bọn họ đều là nam nhân, bị một nữ nhân như ta đánh cho không thể hoàn thủ. Việc này nếu như truyền ra bên ngoài, người mất mặt la bọn họ nha. Vậy là chỉ có thể giảng hoà, từ sau lúc đó, sẽ không có người nào dám đến nhà ta cầu hôn nữa rồi.
.- Cao! Một chiêu này thật đúng là rất cao!
.Hàn Nghệ dựng đứng lên ngón tay cái, phía sau lưng cũng đã ướt đẫm một mảnh, chẳng trách đám con cháu sĩ tộc này đều không muốn nhắc đến Tiêu Vô Y, hoá ra là sợ mất mặt nha, hiếu kỳ nói: - Thế nhưng tại sao nàng không muốn lập gia đình vậy?
.Tiêu Vô Y nói: - Bởi vì ta ghét nhất là loại hôn nhân do cha mẹ định ra này. Hơn nữa sau khi chuyện của Thôi đại tỷ xảy ra, ta lại càng căm ghét hơn. Nguyên bản ta dự định cả đời đều không lập gia đình, vậy mà không ngờ lại gặp phải chàng. Kỳ thực đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao lúc trước ta đáp ứng gả cho chàng. Ai ai cũng hi vọng ta gả cho con cháu quý tộc, ta liền một mực muốn gả cho một nông phu.
.Xem ra đều là do tuổi phản nghịch gây họa. Rât tôt, rât tôt, để ta lượm cái tiện nghi, ha ha! Trong lòng Hàn Nghệ đột nhiên lại hơi mừng thầm, nữ nhân các ngươi đều không cưới được, anh em cưới được nha. Liền nói: - Đúng rồi, tại sao đám Thôi Tập Nhận lại sợ nàng đến như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận