Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 838.3: Thời đại mới đã đến

.Lý Nghĩa Phủ cũng mau chóng nhảy ra đồng ý.
.Làm bọn họ không ngờ chính là, Hàn Nghệ cũng đứng ra nói: - Bệ hạ lúc này lấy quốc gia đại sự làm trọng, vi thần cũng cho rằng Vi Nhân Ước là ứng viên vô cùng thích hợp.
.Lý Trị liếc nhìn Hàn Nghệ, trong lòng cảm động vạn phần, cảm thấy Hàn Nghệ từ đầu đến cuối luôn có thể đem ích lợi quốc gia đặt ở trước lợi ích của hắn, trước mắt thật sự là y cần cấp bách đề bạt một đám người lên, trong lòng thầm nghĩ, dù sao đề bạt Hàn Nghệ là chuyện ván đã đóng thuyền, vượt qua cửa ải khó khăn này trước rồi nói sau. Vì thế cũng liền đồng ý.
.Hai người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông âm thầm thở dài một hơi.
.Hứa Kính Tông là xuất phát từ thù cũ, cùng với khinh thường Hàn Nghệ, mà Lý Nghĩa Phủ chính là xuất phát từ ghen tị, bởi vì y nhìn ra được, Lý Trị tín nhiệm Hàn Nghệ có không giống bình thường, y nhất định phải áp chế Hàn Nghệ.
.Lại không biết đây chính là ý của Hàn Nghệ, Hàn Nghệ căn bản là không muốn đứng ở một bên với bọn họ, Hàn Nghệ luôn muốn có được là cả tập đoàn Quan Lũng, ở cùng một chỗ với những người này lăn lộn, từng giây từng phút còn phải đề phòng người một nhà chọc đằng sau, có tiền đồ gì đáng nói sao.
.Lý Trị trở lại hậu cung, liền đem việc này nói với Võ Mị Nương.
.Võ Mị Nương nghe xong cũng là vô cùng buồn bực, nàng cũng bức thiết muốn đề bạt Hàn Nghệ, theo nàng, Hàn Nghệ là tâm phúc của nàng a, nói: - Chuyện về Vi Nhân Ước, nô tì cũng đã từng nghe, đích thật là một ứng cử viên thượng giai. Nhưng Hàn Nghệ vì bệ hạ lập nhiều công lao hãn mã, nếu không đề bạt hắn, chỉ sợ cũng hợp tình lý chút nào a!
.Lý Trị thở dài: - Sao trẫm không biết chứ, nhưng Hàn Nghệ lập nhiều công lao mặc dù trong lòng ta nàng hiểu rõ, nhưng kẻ dưới khó phục tùng, hơn nữa Hàn Nghệ xuất thân hàn môn, lại đắc tội không ít đại thần trong triều, mà ngay cả đám người Hứa Kính Tông cũng không muốn nói chuyện giúp Hàn Nghệ, trẫm cũng là bất đắc dĩ a, nhớ năm đó phụ hoàng yêu quý Mã Chu như thế, cũng đã hao phí nhiều năm mới đưa Mã Chu từ Giám Sát Ngự Sử lên tới Trung Thư xá nhân.
.Võ Mị Nương hơi trầm ngâm, nói: - Sao Bệ hạ không thăng Hàn Nghệ làm ngũ phẩm Triều Tán Đại Phu trước, nếu là như vậy, nô tì tin tưởng không người nào dám nói thêm cái gì. Hơn nữa, cũng vừa nói cho những đại thần kia, địa vị của Hàn Nghệ ở trong lòng bệ hạ, nô tì nghe được không ít người nói, Hàn Nghệ ở trong triều đã nhiều lần bị xa lánh.
.Triều Tán Đại Phu chính là một cái hư chức, Lý Trị lúc trước chính là phong thưởng cho con vợ kế của Trưởng Tôn Vô Kỵ làm Triều Tán Đại Phu, nhưng cái quan giai ngũ phẩm lại vô cùng quan trọng đấy, bởi vì nói như vậy, Hàn Nghệ có thể được hưởng thụ đãi ngộ của quý tộc rồi, tương đương bước vào một giai tầng mới, ở cổ đại này có ý nghĩa vô cùng trọng đại đấy.
.- Như thế này cũng khả thi đấy.
.Lý Trị gật gật đầu, cho tới nay y đều muốn Hàn Nghệ đi Ngự Sử Đài, trước mắt xem ra, là rất khó, nhưng y tạm thời cũng không nghĩ ra một chức vị thích hợp nào cho Hàn Nghệ, Hàn Nghệ là một cái quái tài mà, bất kể như thế nào, bước qua bậc thang quan ngũ phẩm này trước cũng không tệ, đến lúc đó lại cất nhắc nữa, thì trở ngại sẽ ít hơn nhiều. Đột nhiên nói: - Mị Nương, sau khi cữu cữu và Tả Phó Xạ lui ra, người của bên phía bọn họ đều đang bàng hoàng, trẫm thấy Lai Tể, Hàn Viện dường như cũng có tính toán thỉnh cầu trí sĩ.
.Nhưng Võ Mị Nương cũng cực hận Hàn Viện và Lai Tể, lúc trước sau khi Chử Toại Lương đi rồi, hai người bọn họ luôn luôn công kích nàng, trong lòng vẫn ghi nhớ mối hận này, nhưng hiện giờ Lý Trị nhắc tới việc này với nàng, nên cũng không dám xem thường, nói: - Vậy bệ hạ thấy thế nào?
.Lý Trị thở dài: - Hiện giờ trong triều đang thời kì thiếu thốn nhân tài, nhân tài có thể trợ giúp trẫm thống trị quốc gia lại không nhiều lắm, nếu hai người bọn họ cũng đi rồi, vậy trên tay trẫm thật sự là không có người có thể dùng.
.Võ Mị Nương nói: - Không biết bệ hạ có ý tứ là?
.Lý Trị nói: - Cùng với đợi cho bọn họ đến thỉnh cầu trí sĩ, còn không bằng trẫm chặt đứt ý nghĩ của bọn họ trước. Trẫm hy vọng nàng có thể thượng một đạo tấu chương, khen ngợi hai người bọn họ.
.Võ Mị Nương sửng sốt một lát, rất nhanh nàng đã hiểu, Lý Trị làm như vậy, đương nhiên chính là vì làm cho bọn họ an tâm, bọn họ chủ yếu đắc tội chính là Võ Mị Nương, Võ Mị Nương nhất định phải tỏ thái độ không trách bọn họ, như vậy bọn họ mới có thể an tâm, tuy rằng Võ Mị Nương không muốn, nhưng nàng cũng không có cách nào, nàng không dám cãi lại mệnh lệnh của Lý Trị, gật đầu nói: - Nô tì biết nên làm như thế nào rồi.
.Trong hoàng cung.
.- Bá Ngọc, ngươi nói bệ hạ đột nhiên triệu kiến hai chúng ta, là vì chuyện gì?
.Lai Tể vừa đi về hướng điện Lưỡng Nghi, vừa nhỏ giọng hỏi Hàn Viện.
.Hàn Viện vẻ mặt đau khổ nói: - Làm sao ta biết được.
.Lai Tể liền nói:
.- Nếu tình huống không đúng, chúng ta liền lập tức thỉnh tội, trí sĩ về nhà thôi.
.Hàn Viện gật đầu nói: - Ta cũng nghĩ như vậy đấy, hiện giờ Thái úy, Tả Phó Xạ bọn họ đều đi rồi, người phía dưới như hổ rình mồi đối với hai người chúng ta, nếu chúng ta không đi, đám người Lý Nghĩa Phủ làm sao có thể lên được, bọn họ nhất định sẽ đối phó chúng ta đấy.
.Hai người bọn họ hiện tại cũng rất xấu hổ, lúc trước là chủ lực trong phế Vương lập Võ, giờ chỉ còn lại hai người bọn họ thôi, không đi thì ở lại chỗ này làm gì.
.Đi vào trong điện Lưỡng Nghi, hai người chột dạ hướng về Lý Trị thi lễ một cái.
.Lý Trị liếc nhìn hai người bọn họ một cái, khóe miệng mỉm cười, nói: - Miễn lễ! Hôm nay trẫm gọi các ngươi tiến đến, là có đồ tốt cho các ngươi xem.
.Nói xong y cầm một phần tấu chương đưa cho Trương Đức Thắng, Trương Đức Thắng nhận lấy, lại đi xuống đưa cho Hàn Viện và Lai Tể.
.Lai Tể nghi hoặc tiếp nhận tấu chương, mở ra vừa nhìn, lập tức sợ tới mức mặt mũi xanh mét cả.
.Một đạo tấu chương này đúng là tân hoàng hậu dâng lên, nửa phần trước đều là kể ra lúc trước Hàn Viện, Lai Tể phản đối lập mình làm hoàng hậu như thế nào như thế nào, viết vô cùng rõ ràng, từng chi tiết một, nhưng phần sau thì lại nói tuy rằng hai người bọn họ đắc tội với ta nhiều, nhưng bọn họ đã từng vì Đại Đường làm ra không ít cống hiến, trung với Đại Đường, tài hoa hơn người, thiện chính, vô cùng có khả năng, là nhân tài rất hiếm có như thế nào, bệ hạ chẳng những không nên trách tội bọn họ, ngược lại còn nên khen ngợi bọn họ.
.Đây là muốn tính sổ nợ cũ với bọn họ mà! Nhưng cũng phải nói, ngươi viết ra rõ ràng như vậy làm gì? Rõ ràng chính là nói ngược lại, nhìn thì có vẻ như không cho Lý Trị trách tội bọn họ, kỳ thật chính là muốn nhắc nhở Lý Trị, ngươi xem bọn họ làm bao nhiêu chuyện thất đức như thế, không thể bỏ qua cho bọn họ được.
.Hai người Hàn Viện, Lai Tể không nói hai lời, lập tức quỳ xuống đất nhận tội, thỉnh cầu Lý Trị miễn trừ hết thảy chức quan của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận