Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 656.2: Bậc thầy tạo giả

.Hàn Nghệ đứng trên đài lại có vẻ mặt lúng túng, trong tay hắn đang cầm một chén rượu, sở dĩ hắn sắp xếp rượu xuất hiện muộn như vậy, chính là muốn cùng mọi người cụng một chén mà thôi, chúc mừng chúc mừng, kết quả...
.Kỳ thật lúc ban đầu, Hàn Nghệ cũng không có tính làm rượu, nước hoa là thứ hắn muốn làm, bởi vì nguyên nhân là ngày nữ nhân, nhưng nước hoa cần phải chế tác máy chưng cất, sau khi hắn làm ra máy chưng cất thì cũng thuận tiện làm ra đồ chưng cất rượu, bắn ra là không thể thu hồi, kết quả là rượu còn làm ra nhiều hơn nước hoa.
.Trình tự của Sinh mệnh chi tửu này kỳ thật là tham khảo cách Brandy ở hậu thế, đó là chưng cất rượu.
.Ở đây không có ai từng uống rượu chưng cất, vì vậy mà cảm thấy quá ly kỳ.
.Nhưng, nếu rượu này của Hàn Nghệ lấy ra bán ở hậu thế thì không phải là vấn đề bán được hay không bán được, mà là vấn đề phạm pháp hay không phạm pháp, bởi vì đây là Brandy giả, chiếu theo tiêu chuẩn của hậu thế, Brandy ít nhất phải trữ hai năm hoặc trên hai năm, Hàn Nghệ đâu có nhiều thời gian như vậy, rượu này đều là điều hòa mà thành.
.Brandy thật sự, Hàn Nghệ cũng hiểu, hắn vô cùng rõ trình tự làm rượu cao cấp, bởi vì rượu ngon cũng là xa xỉ phẩm, rượu giả là thứ vô cùng kiếm tiền, chế tạo rượu giả cũng là một môn học bắt buộc của Thiên Môn.
.Rượu này của hắn là Brandy đơn giản nhất, ở Châu Âu đó là thuộc loại Brandy dân gian.
.Kỳ thật làm rượu giả cũng là một môn nghệ thuật, nghệ thuật gia chân chính là có thể lợi dụng kỹ thuật để bù lại sai biệt thời gian, bởi vì rượu ngon đều cần thời gian để lắng đọng lại, đây là cửa ải khó khăn mà rượu giả khó phá được nhất.
.Ở phương diện này, tuy Hàn Nghệ chưa được coi là cao thủ hàng đầu, hắn chủ yếu là dựa vào lừa gạt, nhưng để lừa gạt quý tộc Đại Đường thì vẫn còn dư dả.
.Hàn Nghệ rầu rĩ uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay, sau đó nói: - Tin là mọi người đều đã cảm nhận được sức hấp dẫn của Sinh mệnh chi tửu, vậy thì vấn đề tiếp theo, chắc chắn là ta có thể uống loại rượu này ở đâu?
.Trình Giảo Kim lập tức nói: - Ngươi cứ nói rõ ràng một câu đi.
.Mịa! Ta nói câu nào hồ đồ? Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đa tạ Lư quốc công khích lệ! Trước đó, Ngõ Bắc chúng ta cùng Dương Châu Đệ Nhất Lâu và Hoa Nguyệt Lâu đã đạt thành hiệp nghị, Sinh mệnh chi tửu của chúng ta chuyên được bán ở Dương Châu Đệ Nhất Lâu và Hoa Nguyệt Lâu, chỉ có hai nơi này mới có thể uống được rượu Sinh mệnh chi tửu.
.Tào Tú ở trên lầu nghe xong, khẽ thở phào một hơi, khóe miệng hơi lộ ra nụ cười.
.Lưu Nga ở bên cạnh như cười như không, nói: - Có rượu này, Hoa Nguyệt Lâu của ngươi e là rất nhanh sẽ có thể khôi phục lại.
.Tào Tú thu lại nụ cười, thản nhiên nói:
.- So với tổn thất lần này của ta, đây có là cái gì.
.Đúng lúc này, lại có mấy thiếu nữ đi lên đài.
.- Còn nữa a!
.Mọi người ở dưới đài đều đã si ngốc rồi, rốt cuộc ngươi đã phát minh bao nhiêu thứ, người ta còn chơi hay không.
.Nguyên Mẫu Đơn đã sắp rơi tim ra ngoài rồi, nhưng định nhãn lại nhìn, phát hiện thứ mấy thiếu nữ này đang cầm đều là giấy, mực, nước hoa, rượu, nến vừa tuyên bố lúc nãy.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Tại hạ thường xuyên nói với nhân công làm việc ở Ngõ Bắc một câu, làm người phải biết cảm ơn. Mỗi một người đều nên như vậy, tại hạ có thể có ngày hôm nay, đều dựa vào ơn tri ngộ của bệ hạ, vì vậy bất cứ lúc nào, tại hạ cũng không dám quên tấm ân tình này của bệ hạ. Rất đáng tiếc, bệ hạ không thể đến đây, nhưng ta không thể không làm gì cả. Những thứ giấy, mực, rượu, nước hoa mọi người nhìn thấy hiện giờ, đều là thứ tốt nhất trong những sản phẩm mới, nhưng những sản phẩm mẫu này tạm thời sẽ không bán ra bên ngoài, bởi vì ta muốn dâng hiến cho bệ hạ, cho hoàng thất chuyên dùng, dùng cái này để báo đáp long ân của bệ hạ, ta không biết bệ hạ có cần hay không, nhưng Ngõ Bắc chúng ta sẽ kiên nhẫn chờ đợi thánh chỉ của bệ hạ.
.Đám người Chử Toại Lương, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Cao Lý Hành nghe đều là sắc mặt quái dị.
.Trịnh Thiện Hành cười nói: - Ây! Các ngươi đã nghe ra ngụ ý câu nói này của Hàn tiểu ca không?
.Vương Huyền Đạo gật gật đầu, nói: - Hắn không định chia sẻ những thứ này cùng triều đình.
.Trưởng Tôn Diên nói: - Nhưng ta thấy rất khó a! Mấy thứ này thật sự là quá tốt, rất nhiều người đều sẽ động tâm, hắn chưa chắc đã giữ được a.
.Hàn Nghệ cất cao giọng nói: - Đây chính là toàn bộ nội dung của chúng ta hôm nay. Mọi người cũng đã nhìn thấy, hơn nửa sản phẩm trong này đều có liên quan chặt chẽ với cuộc sống của bách tính, có thể mang lại cuộc sống tiện lợi hơn cho bách tính, có thể sáng tạo giá trị, đây mới là việc một thương nhân chân chính nên làm, cũng là việc mà từ trước đến nay Ngõ Bắc chúng ta đang làm, bao gồm cả cày Hùng Phi và máy dệt vải Tinh Tinh trước đây.
.Nói tới đây, hắn chăp chăp tay, nói: - Vô cùng cảm tạ mọi người đã đến đây, Ngõ Bắc chúng ta cũng đã chuẩn bị một phần lễ vật tinh xảo, tặng cho mọi người để bày tỏ tâm ý.
.Lượng lớn nhân viên tràn vào trong, trên tay bọn họ đang cầm đủ loại quà tặng, lần này Hàn Nghệ ra tay tuyệt không keo kiệt chút nào, văn thần như Trưởng Tôn Vô Kỵ thì trực tiếp tặng túi công văn bằng da, bên trong chứa văn phòng tứ bảo mới nhất, bút giấy nghiên mực, ngoài bút ra, đều là sản phẩm mới nhất, văn phòng tứ bảo này là thứ hết sức quý, nhưng phân lượng kỳ thật không nhiều, chỉ có thể nói là ngũ tạng câu toàn.
.Quý nhất vẫn là bản thân cặp da, nhưng một khi cặp da này trở thành tượng trưng của quốc vụ viên quốc gia thì còn sợ không kiếm được tiền sao, sợ thì sợ Trưởng Tôn Vô Kỵ bọn họ không dùng, chỉ cần bọn họ chịu dùng, Hàn Nghệ sẽ luôn tặng cho bọn họ, ngươi tại vị một năm, ta sẽ tặng ngươi một năm, ngươi tại vị mười năm, ta sẽ tặng ngươi mười năm, cho đến khi các ngươi về hưu xuống mồ mới thôi.
.Còn những võ tướng như Trình Giảo Kim, thống nhất tặng rượu, cũng không nhiều, chỉ một vò nhỏ.
.Còn về các cô nương trên lầu thì đương nhiên là nước hoa, có nước hoa ở đây, phỏng chừng họ cũng không hứng thú với những thú khác.
.Còn những thương nhân kia thì hơi đơn giản một chút, ngoài cặp da không tặng, mỗi thứ tặng một ít, ích lợi cơ bản có thể xem nhẹ, chủ yếu là khiến bọn họ hiểu, Ngõ Bắc chúng ta sắp sửa chấn hưng rồi.
.Chợt nghe một nữ nhân trên lầu không vui nói: - Sao chúng ta không có?
.Người nói chính là Tiêu Vô Y, nàng và các tử đảng của nàng lại không nhận được quà, nếu thật sự như vậy thì đoán chừng Hàn Nghệ không xong rồi.
.Nha hoàn kia nói: - Vân Thành quận chúa xin thứ tội, tiểu Nghệ ca nói, lễ vật của hội viên Nữ Nhân Phường sẽ tặng riêng, để đáp tạ sự ủng hộ của các vị đối với Ngõ Bắc.
.Tặng riêng?
.Tiêu Vô Y hai mắt lóe lên, hết sức hài lòng nói: - Vậy còn được.
.Những tử đảng của nàng cũng vô cùng vui vẻ.
.Mà những danh viện quý phụ còn lại hơi lộ ra vẻ hâm mộ, ai cũng biết, lễ vật của Tiêu Vô Y nhất định tốt hơn của bọn họ nhiều.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe lọt vào tai, chỉ thầm thấy tổn thương.
.Không cần nghĩ cũng biết Hàn Nghệ có ý gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận