Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 414.1: Cảnh sát hoàng gia

.Trình Giảo Kim dù sao cũng xuất thân là võ tướng, giọng nói rất lớn, dùng để quấy rối hoặc làm loa phóng thanh thì đúng là ứng cử viên số một. Thế nhưng nếu muốn nói đến biện luận, như vậy ông ta tất nhiên không phải là đối thủ của Chử Toại Lương rồi.
.- Hàn Nghệ, việc này bởi vì ngươi mà ra, vậy theo ngươi thì nên để phủ nào quản lý?
.Mặc dù vậy Trình Giảo Kim cũng không ngu, ông ta biết mình không tranh nổi Chử Toại Lương. Hơn nữa Chử Toại Lương cung sẽ không giống với Trường Tôn Vô Kỵ, dám tranh giành trực diện với ông ta. Trái lại tên tiểu oa nhi Hàn Nghệ này đã nhiều lần chiếm được tiên cơ trước mặt Chử Toại Lương, vì vậy kéo Hàn Nghệ vào làm người giúp đỡ tất sẽ không sai.
.Hàn Nghệ một mặt khổ sở nói: - Việc này hạ quan cũng không hiểu lắm, hơn nữa việc này hạ quan cung không có quyền nói chuyện.
.Trình Giảo Kim nói: - Ngươi đã không hiểu sao mới vừa rồi lại nói nhảm nhiều như vậy?
.Lý Trị đột nhiên mở miệng nói: - Hàn Nghệ, liên quan tới việc này, trẫm cung muốn nghe một chút kiến nghị của ngươi.
.Vu Chí Ninh rất thức thời cúi đầu, xem bộ dạng là không có ý định chen mồm vào rồi.
.Bởi vì ông ta biết, đây xác thực là một việc khó. Căn cứ theo như lời của Hàn Nghệ, tân quan nha này khẳng định sẽ được nắm giữ lực lượng vũ trang, bởi vì văn nhân là bảo vệ không nổi bách tính. Phần trách nhiệm này nguyên vốn phải thuộc về mười sáu Vệ phủ. Những việc như tuần tra trên đường, hoặc là tuần đêm vào buổi tối, cũng vẫn luôn là trách nhiệm của binh lính thuộc mười sáu Vệ phủ, mà mười sáu Vệ phủ lại thuộc về thiên tử quản hạt. Trên lý thuyết, Hình bộ là không được nắm giữ lực lượng vũ trang, dù cho là Binh bộ cung không được nắm giữ lực lượng vũ trang. Đường triều từ trước thời Đường Huyền Tông, quân quyền vẫn luôn nắm trong tay hoàng đế.
.Hàn Nghệ một mặt khổ sở nói: - Hồi bẩm bệ hạ, Hữu Phó Xạ nói có lý. Trên lý thuyết, tân quan nha này lẽ ra phải quy về Hình bộ quản hạt.
.- Không ổn, không ổn.
.Trường Tôn Vô Kỵ đột nhiên mở miệng, lắc đầu nói: - Hàn Nghệ, ngươi không nên quên, Trường An là dưới chân thiên tử, tân quan nha này không chỉ phải bảo vệ bách tính. Còn phải bảo vệ thiên tử nữa. Mà chức trách của mười sáu Vệ phủ vốn là như vậy. Luận kinh nghiệm, luận tư lịch, mười sáu Vệ phủ vốn là việc nhân đức không nhường ai. Nếu đã như vậy, cứ thống nhất để bọn họ quản lý, như vậy cung bớt được rất nhiều phiền phức.
.Trình Giảo Kim lập tức nói: - Vẫn là Thái Úy hiểu rõ đại nghĩa.
.Trường Tôn Vô Kỵ sẵng giọng: - Ai cho lão thất phu nhà ngươi ngắt lời ta, ta nói cái gì, có liên quan gì tới ngươi.
.Lão hồ ly này, biết rõ không thể đem tân quan nha này giao cho mười sáu Vệ phủ, vẫn có thể nói quang minh chính đại như thế, thực sự là dối trá nha. Hàn Nghệ nghĩ đến đây liền nói: - Thế nhưng... nếu như để mười sáu Vệ phủ quản lý, không phải cũng ngang bằng không có bất kỳ sự thay đổi nào sao? Như vậy cũng không cần phải thành lập tân quan nha này làm gì. Bản ý của hạ quan vốn là để mọi người tự quản lí chức vụ của mình. Mười sáu Vệ phủ vốn là chuyên môn bảo vệ bệ hạ, bảo vệ kinh thành, bảo vệ Đại Đường. Mà chức trách của tân quan nha này, chỉ là giữ gìn trật tự trị an mà thôi.
.Lý Trị nghe thấy thế liền lộ vẻ do dự. Y đương nhiên cũng biết, nếu như đem chuyện này giao cho quân đội quản lý, như vậy thì tương đương không có ý nghĩa gì nữa rồi, hơn nữa còn có thể phát sinh xung đột chức quyền. Đám thống lĩnh trong quân kia đều là võ quan, tính cách vốn thô bạo không chịu nổi, ngươi bảo bọn họ đi giữ gìn trật tự, khẳng định chỉ có động đao động thương mà thôi, chỉ sợ sẽ chưa lơn lanh thanh lơn que, vậy thì còn không bằng tất cả như cũ còn hơn.
.Thế nhưng nêu như chỉ giao do Hình bộ quản lý, như vậy thì không còn do thiên tử trực tiếp quản hạt nữa rồi. Tân quan nha này được nắm giữ lực lượng vũ trang, lại ngay dưới chân thiên tử, không thể giao cho người khác đến quản nha!
.Nhưng ma, Lý Trị lại muốn thay đổi, muốn nắm giữ nền chính trị đặc sắc của riêng mình. Với tư cách là một vị hoàng đế có dã tâm, lúc này trong nội tâm y đang phi thường xoắn xuýt.
.Nói tới nước này, Chử Toại Lương cung không dám nhiều lời nữa. Nếu như ông ta còn cố liều mạng già quyết kéo cái tân quan nha này đến Hình bộ nữa, không cẩn thận hoàng đế liền hỏi ông ta, ngươi đây là muốn làm cái gì thì hỏng.
.Đây vốn là chuyện phi thường mẫn cảm mà.
.Đúng lúc nảy Hàn Nghệ lại đột nhiên lên tiếng: - Bệ hạ, vi... vi thần vẫn... vẫn chưa nói hết.
.Lý Trị ngẩn ra, nói: - Vậy ngươi cứ nói đi.
.Hàn Nghệ nói: - Vi thần cảm thấy bệ hạ đáp ứng thành lập tân quan nha này, chính là xuất phát từ sự quan tâm đối với bách tính, tương đương với việc bệ hạ ban mưa móc cho bách tính. Vì vậy điểm này nhất định phải thể hiện ra, nhất định phải làm cho bách tính cảm thụ lòng nhân ái của bệ hạ.
.Lý Trị nghe thấy thế ánh mắt liền sáng lên, đây chính là điều y mong muốn.
.Hàn Nghệ lại nói: - Vi thần bất tài, còn vì tân quan nha này mà nghĩ đến một cái tên.
.Lý Trị vội hỏi: - Tên là gì?
.- Dân An cục!
.- Dân An cục?
.Lý Trị gật gật đầu nói: - Danh tự này tốt thì tốt...
.Y muốn nói lại thôi, đơn giản có ý là, danh tự này vẫn chưa thể trực tiếp thể hiện ra sự nhân ái của y.
.Thực sự là ái mộ hư vinh mà. Trong lòng Hàn Nghệ rất rõ ràng, lại nói:
.- Về tên chính thức của Dân An cục, vi thần kiến nghị nên gọi là cảnh sát. Cảnh trong cảnh giác, cảnh giới. Sát trong trinh sát, quan sát. Hợp hai từ này lại nghĩa là kiểm sát, cũng chính là giữ gìn trị an. Thế nhưng, hai từ cảnh sát này vốn sinh ra từ sự nhân ái của bệ hạ, vì vậy vi thần kiến nghị nên gọi là "cảnh sát hoàng gia".
.Kỳ thực cái danh tự này Hàn Nghệ đã sớm nghĩ ra rồi. Nguyên bản hẳn là muốn lấy một cái tên chính thức phù hợp với thói quen của người thời nay. Thế nhưng nhưng danh từ như bộ khoái, ban đầu, nha dịch, đều quá quê mùa, không hề có một chút khí thế, vừa nhìn chính là ám chỉ đám người làm việc vặt. Nghĩ tới nghĩ lui, liền dứt khoát gọi là cảnh sát hoàng gia.
.- Cảnh sát hoàng gia?
.Lý Trị mãnh liệt hít vào một hơi. Hoàng gia tức là đại biểu hoàng thất. Hoàng thất phái người đi bảo vệ bách tính, không phải chính là hoàng đế đang bảo vệ bách tính sao? Ngoài ra, tương lai những quan lại mang trên mình cái mác cảnh sát hoàng gia kia, bọn họ khẳng định sẽ coi chính mình thành là môn sinh của thiên tử, là người của hoàng gia, đây là một phần vinh quang lớn lao nha. Như vậy cái lực lượng vũ trang này, mặc kệ là về ai quản, đều sẽ tuyệt đối công hiên cho hoàng thượng. Không có hoàng thượng, sẽ không có cảnh sát hoàng gia, đây là quan hệ cực kỳ trực tiếp nha. Lúc này Lý Trị không còn chút nào xoắn xuýt nữa, tâm tình vui sướng, sôi nổi nói: - Tốt, danh tự rất tốt, cảnh sát hoàng gia, ha ha.
.Vu Chí Ninh nghe thấy thế cười thầm, tiểu tử này cũng rất biết điều. Một cái tên liền hóa giải cái nan đề mẫn cảm này.
.Mấy người Trường Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương cũng khẽ gật đầu.
.Trình Giảo Kim nghe thấy thế một đôi ngưu nhãn nhanh chóng quay vòng vòng, nói: - Bệ hạ, như vậy mười sáu Vệ phủ sao không gọi là hoàng gia mười sáu Vệ phủ luôn cho rồi.
.Nếu như không có cái tên "cảnh sát hoàng gia", như vậy chuyện đổi tên này cũng không cần nhắc tới. Thế nhưng lúc này đã có, vậy thì không có gì phải bàn cãi, đám cảnh sát hoàng gia các ngươi là người của hoàng gia, như vậy hoá ra người của mười sáu Vệ phủ lại là người ngoài à. Chuyện này không thể được, nhiệm vụ của các ngươi là bảo vệ bách tính, còn nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ hoàng thượng, chúng ta còn có tư cách trở thành người của hoàng gia hơn nhiều nha.
.- Lư Quốc Công nói cũng có lý, nhưng việc này hãy để sau đó lại nói.
.Lý Trị qua loa một câu, căn bản việc này y cung không dám hạ chủ ý lung tung. Bèn ho nhẹ một tiếng, nói: - Như vậy đi, cụ thể vẫn là đợi Hàn Nghệ dâng lên một phần tấu chương tỉ mỉ về Dân An cục này trước đã, rồi sau đó mới quyết định sau, hôm nay liền chấm dứt ở đây đi.
.- Chúng thần cáo lui.
.Mấy vị đại thần lẫn theo một tên tiểu quan không đủ tư cách như Hàn Nghệ đồng thời lùi ra.
.- Hậu sinh khả uý nha!
.Vừa ra đến cửa điện. Chử Toại Lương liền tựa như cười mà không phải cười nói.
.Hàn Nghệ vuốt cằm nói: - Hữu Phó Xạ quá khen, hạ quan thân là con dân Đại Đường, tất nhiên nên vì Đại Đường, nên vì bệ hạ ra chút sức mọn. Đại Đường tốt, hạ quan liền tốt. Có câu là, thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách.
.Trường Tôn Vô Kỵ vuốt râu cười nói: - Hảo một câu thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách. Ngươi còn nhỏ tuổi đã có giác ngộ bực này, đáng quý, đáng quý a! Lão phu quả thật phi thường chờ mong phần tấu chương kia của ngươi!
.Hàn Nghệ chắp tay thi lễ, nói: - Đa tạ Thái Úy quá khen, hạ quan tự nhiên tận tâm tận lực, để tránh cho Thái Úy phải thất vọng.
.Trường Tôn Vô Kỵ khoát tay một cái nói: - Ngươi là vì dân nhận lệnh, lão phu có thất vọng hay không, cũng không trọng yếu, trọng yếu chính là không nên để cho bách tính thất vọng rồi.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nghe lời vàng ngọc của Thái Úy, hạ quan được ích lợi không nhỏ.
.- Ha ha!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ lại vuốt râu cười, tuỳ ý rời đi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận