Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1235.1: Nhất định phải lấy công mưu tư

.Cục Dân An!
.- Thiên Phú!
.Triệu Thiên Phú đang viết báo cáo, bỗng nhiên bên cạnh xuất một khuôn mặt, chính là bạn tốt Dương Mông Hạo, kinh ngạc nói: - Làm gì vậy?
.- Không làm gì!
.Dương Mông Hạo cười ha hả, nháy mắt liền biến mất.
.Chỉ để lại thanh âm của chiếc bánh xe chuyển động ma sát trên mặt đất.
.Chỉ thấy văn phòng cảnh sát hoàng gia đã trở thành một văn phòng di động, một đám cảnh sát hoàng gia ngồi trên ghế thái tử lượn lờ quanh, nói xong những lời vô nghĩa, dù sao cũng là không có chuyện thì tìm chuyện để nói.
.Cho dù là ở văn phòng Tổng cảnh ti cũng là không thua kém bao nhiêu.
.- Ha ha! Ghế thái tử này ngồi thật đúng là thoải mái cực kỳ, ách, kỳ thật ban đầu ghế dựa cũng không tệ, nhưng ghế thái tử này ngồi càng thoải mái hơn, ngồi thật là thoải mái, ha ha, Hàn Nghệ, cuối cùng cũng tìm được điểm tốt khi cộng sự với ngươi rồi.
.Trình Xử Lượng vặn vẹo cái mông to, vừa chuyển động vừa chậc chậc tán dương.
.Hàn Nghệ ngồi đối diện hừ một tiếng: - Cũng không biết mấy ngày trước là ai đóng cửa không cho ta vào.
.Trình Xử Lượng giận nói: - Ngươi còn dám trách ta chuyện này sao?
.Hàn Nghệ nói: - Ta đi thẳng, ngồi ngay, vì sao không dám?
.Trưởng Tôn Diên ở bên cạnh cười nói: - Hàn Nghệ, ghế dựa thái tử này thật sự tặng miễn phí cho Cục Dân An chúng ta sao?
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói:
.- Đương nhiên, cái này Hộ Bộ cũng không phát tiền cho ta.
.Trình Xử Lượng ây da một tiếng, nói: - Ta nói Trưởng Tôn, chút tiền ấy đối với Hàn Nghệ mà nói có là cái gì.
.- Không là cái gì cũng là tiền, hơn nữa ngươi có biết bên ta nhận được bao nhiêu đơn đặt hàng không, ta vẫn đưa tới Cục Dân An trước. Hàn Nghệ trợn trắng nói: - Ta làm như vậy, không phải là bởi vì ta rất nhiều tiền, mà là vì ta hy vọng Cục Dân An của chúng ta là quan thự hợp lý nhất, chúng ta phải là cảnh sát hoàng gia dùng những sản phẩm mới nhất, như vậy mới có thể hấp dẫn thêm nhiều người đến nơi này.
.Trình Xử Lượng cười nói:
.- Cục Dân An này là đề nghị của ngươi, ngươi đối tốt với Cục Dân An, đó là chuyện nên vậy.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đúng vậy a, ta đề nghị đấy, kết quả ngươi tới làm lão đại, phòng làm việc của ta chỉ lớn bằng nửa cái bàn của ngươi, ta đặc biệt cảm thấy ta là một thánh nhân.
.Trình Xử Lương ho nhẹ một tiếng, nói: - Chúng ta nói chuyện chính sự đi.
.Trưởng Tôn Diên lập tức nói: - Về kế hoạch phái cảnh sát hoàng gia đi huyện nha xung quanh, ta cũng đã vạch định ra xong rồi. Các người xem đi.
.Trình Xử Lượng, Hàn Nghệ cầm bản kế hoạch mà Trưởng Tôn Diên đã chuẩn bị xong lên xem.
.Tiêu chuẩn đâu ra đấy!
.Trưởng Tôn Diên là một người làm việc tuần tự trước sau, dù sao cũng là người trong pháp gia, chuyện gì cũng trong vòng quy củ, không giống như Hàn Nghệ, mặc kệ làm gì đều phá vỡ quy củ.
.Trình Xử Lượng nhìn nhìn, tỏ vẻ vô cùng tốt, thứ này theo y thấy rất đơn giản.
.Hàn Nghệ cũng gật gật đầu, tuy nhiên Hàn Nghệ không cảm thấy chuyện này quá đơn giản, chỉ nói là hắn tính toán trước xem sẽ xuất hiện tình huống gì, sau đó lại thương lượng, rất nhiều vấn đề vĩnh viễn đều không phát hiện được.
.Sau khi nhận được sự gật đầu của bọn họ, Trưởng Tôn Diên liền lập tức an bài người đến huyện thành xung quanh đóng quân, mà cảnh sát hoàng gia cũng mong chờ từ lâu, bọn họ cũng đều hy vọng có thể mở rộng cảnh sát hoàng gia ra bên ngoài. Ở Cục Dân An một buổi sáng, buổi chiều Hàn Nghệ lại đi tới Hộ Bộ.
.- Hàn Thị lang, cái này thật sự là rất cảm ơn ngươi rồi!
.Trương Đại Tượng vừa thấy Hàn Nghệ liền liên tiếp chắp tay nói tạ ơn, chỉ thấy phía sau mông gã ta có một chiếc ghế dựa thái tử.
.Tuy nhiên nếu là Hộ Bộ, Hàn Nghệ chỉ cho Trương Đại Tượng một cái ghế dựa thái tử, không giống như Cục Dân An, bỏ cũ thay mới toàn bộ.
.- Xem ra Trương Thị lang vô cùng hài lòng về cái ghế thái tử này a!
.- Đâu chỉ là vừa lòng, quả thực là thích khủng khiếp, nhà ta đã đến chỗ ngươi đặt mười cái ghế thái tử rồi.
.Hàn Nghệ lại hỏi: - Ngươi cảm thấy ghế thái tử này có ích gì đối với ngươi?
.Trương Đại Tượng nói: - Đương nhiên là có ích, ngồi thoải mái, hơn nữa có thể tùy ý chuyển động, không cần phải đứng dậy.
.Sau khi nói xong, gã ta hiếu kỳ nói: - Ngươi hỏi cái này làm gì?
.Hàn Nghệ ngồi xuống nói:
.- Ta nghĩ trong công sở, căn cứ vào nhu cầu của chức vụ, đổi mới loại ghế thái tử này với quy mô lớn.
.Trương Đại Tượng dẫu gì cũng là một Hộ Bộ Thị lang, lời này vừa nói ra gã ta lập tức hiểu được, nói: - Không biết là ngươi tính toán cho Công Bộ làm hay vẫn là mua ở chỗ ngươi?
.Nếu là Công Bộ làm, ta kiếm được cái đếch gì. Hàn Nghệ cười nói: - Đương nhiên là đến Phượng Phi Lâu mua rồi.
.Trương Đại Tượng khẽ nhíu mày một cái, nói: - Hàn Thị lang, ta đây cũng không phải để ý, nhưng ta cũng không ngại nói thẳng với ngươi, lần trước Hộ Bộ chúng ta đã đắc tội với không ít người, nếu ngươi làm như vậy, cho dù ngươi không có ý đồ gì, nhưng những đại thần kia cũng sẽ buộc tội ngươi lấy công mưu tư, ngươi đã có nhiều tiền như vậy, sao còn quan tâm tới một chút ích lợi này? Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng nếu như chỉ đặt mua với một nửa mức giá hiện nay thì sao?
.- Một __ một nửa?
.Trương Đại Tượng ngây cả người.
.Hàn Nghệ nói: - Ta cũng không ngại thẳng thắn nói với ngươi, kỳ thực ta làm như vậy, chính là vì lần trước đắc tội với không ít người, bởi vậy ta mới muốn đổi mới ghế dựa tốt hơn cho một số quan thự, Hộ Bộ chúng ta cũng không thể một mực tước đi phúc lợi của quan viên, vẫn phải cho một ít ưu đãi, không thì lấy gì để kẻ dưới phục tùng.
.Ngươi có lòng tốt như vậy? Trương Đại Tượng đầu tiên là hồ nghi nhìn hắn một cái, lại trầm ngâm một lát, nói: - Cho dù như thế, ta nghĩ hay là để cho Công Bộ làm thì tốt hơn, nếu không thì chắc chắn sẽ có người buộc tội ngươi, những đại thần kia cũng không phải là một cái ghế thái tử là có thể mua chuộc được. Hàn Nghệ nói: - Nhưng nếu để cho Công Bộ làm, Công Bộ vẫn phải để cho thợ thủ công lần mò cái ghế thái tử đó trước xem là phải làm như thế nào, chuyện này làm hao phí tiền hơn là đến Phượng Phi Lâu mua rất nhiều, nhưng tiền này vẫn là Hộ Bộ chúng ta chi ra.
.Trương Đại Tượng thấy Hàn Nghệ nói tuy không nóng không lạnh, nhưng dường như vô cùng kiên quyết muốn làm như vậy, vì thế nói: - Kỳ thật đó cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là ta không muốn Hàn Thị Lang ngươi tăng thêm phiền não, nếu Hàn Thị Lang ngươi đã tính làm như vậy, đương nhiên ta cũng không phản đối, dù sao ngươi cũng đã đưa ra giá cả rẻ như vậy. Hàn Nghệ cười nói: - Việc này cứ quyết định như vậy đi, ngươi nghĩ xem đại khái những chức vụ thường sử dụng công năng của ghế thái tử này nhất đi, định ra một số lượng cụ thể, sau đó lấy danh nghĩa của Hộ Bộ đến Phượng Phi lâu đặt hàng. Mặt khác, không cần có bất kỳ giấu diếm gì về việc này.
.Trương Đại Tượng thấy Hàn Nghệ có lòng tin như vậy, càng không biết nói thêm gì nữa. Nhưng kết quả cũng giống như dự tính của Trương Đại Tượng, việc này mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, nhưng triều đình nhà Đường vẫn luôn luôn là tự cấp tự túc, không bao giờ mua bất kì thứ gì ngoài dân gian, đây là lần đầu quan phủ mua đồ dùng quan thự từ dân gian, bởi vậy tin tức này vừa mới truyền đi, lập tức dẫn đến dị nghị của không ít người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận