Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 637.2: Đầu danh trạng.

.Hàn Nghệ nghĩ thầm rằng, lúc trước ngươi tin Tiêu Thục Phi một bề, về sau lại tin Võ Mị Nương một bề, Hoàng hậu người ta có thể có đứa nhỏ ấy ư, không tin ngươi để bạn hữu đi xem, hai ba năm lại chẳng trêu ghẹo ra liền hai ba đứa ấy chứ.
.Trong lòng Lý Nghĩa Phủ vui vẻ, biết mình nói trúng rồi.
.Lý Trị lại thở dài, nói: - Chỉ có điều nhóm Tể tướng đều không đồng ý.
.Lý Nghĩa Phủ biết đây là thời điểm y giao đầu danh trạng rồi, vì thế nói: - Bệ hạ, nhưng thật ra vi thần có một kế.
.Lý Trị trong mắt sáng ngời, nói: - Nói mau.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Theo vi thần thấy, nhóm Tể tướng từ vừa mới bắt đầu thì đã phản đối, chính là bổn phận của người làm thần tử, bỏ vợ chính là đại sự, huống chi là bệ hạ, dù sao cũng phải khuyên nói hai câu, vi thần khi vừa ban đầu cũng có thể làm như vậy, nhưng lúc ấy bọn họ cũng không biết tình hình của hậu cung, hiện giờ chỉ sợ cũng rõ ràng nỗi khổ của bệ hạ, chẳng qua bọn họ hiện tại muốn mở miệng, lại phải nghĩ đến thể diện, bởi vậy mới cắn chặt không buông, việc này muốn một bước đúng chỗ, sợ là rất khó, nhưng bệ hạ trước sau vẫn do dự, sợ đầu sợ đuôi như vậy, cũng khó có thể có hiệu quả.
.Lý Trị nghe vậy thoáng gật đầu, nói: - Ngươi cho là nên làm như thế nào?
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Vi thần đề nghị đem việc này chia làm vài bước, bệ hạ nhất định phải làm ra hành động thực tế.
.- Thực tế hành động?
.Lý Trị hơi hơi nhíu mày.
.Hàn Nghệ cũng có chút hoang mang nhìn Lý Nghĩa Phủ.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Bệ hạ có thể thăng Võ Chiêu nghi làm Thần phi trước.
.- Thần phi?
.Lý Trị cảm thấy hơi không hiểu ra sao cả:
.- Thần phi này là từ đâu mà nói ra a?
.Hoá ra ở Đường triều có chế độ phi tần vô cùng nghiêm khắc, dưới Hoàng hậu có tứ phi, Quý Phi, Thục Phi, Hiền Phi, cùng với Đức Phi, chính nhất phẩm, Võ Chiêu nghi còn không được tính là phi tử, chỉ có thể coi là một tần, trừ tứ phi ở ngoài, còn có cửu tần, chính nhị phẩm. Ở lúc ban đầu khi Võ Chiêu nghi vào cung, là tài tử, đó là ngũ phẩm.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Bệ hạ có thể thiết lập một Thần Phi, ở trên cả tứ phi, chỉ đành ở dưới Hoàng hậu, nhóm Tể tướng thấy bệ hạ nhường một bước này trước, sao còn không biết thẹn nữa chứ, chắc chắn đáp ứng, Thần Phi cách Hoàng hậu chỉ có một bước ngắn, đến lúc đó bệ hạ liền có thể lại lập Võ Chiêu nghi làm hoàng hậu.
.Hàn Nghệ âm thầm gật đầu, Lý Nghĩa Phủ này thật đúng là có chút bản lĩnh a!
.Mà những lời này của Lý Nghĩa Phủ, hoàn toàn là chỗ khá khiếm khuyết của Hàn Nghệ, chính là chưa quen thuộc với chế độ, không hiểu lắm việc lợi dụng chế độ.
.Lý Trị nghe vậy trong mắt sáng ngời, chủ ý này tốt a, từ đầu đến cuối cứ căng thẳng như thế, sĩ khí đê mê, đối với Trưởng Tôn Vô Kỵ bên kia có lợi, dù sao y là phương công, bên kia là phương thủ, cái gì cũng đều không thay đổi, thì chính là phương thủ thắng, nếu như có thể tiến thêm trước một bước, có thể ủng hộ sĩ khí, cũng nâng cao tự tin của mình, nói cách khác, suy nghĩ cả nửa ngày, hoàn toàn không có chút thành quả nào.
.Cho đến hôm nay, Lý Trị mới phát hiện vị Trung thư Xá nhân này vẫn khá có bản lĩnh, đối với Lý Nghĩa Phủ lại càng thêm tán thưởng, liền ban cho y một hộp trân châu ngay tại chỗ.
.Lý Nghĩa Phủ làm quan hơn mười mấy hai mươi năm, đây thật là lần đầu tiên, phần mộ tổ tiên bốc lên khói xanh, kích động lệ nóng lưng tròng, y cũng là lần đầu tiên phát hiện mình bắt đầu có bản lĩnh như vậy.
.Tuy rằng Hàn Nghệ ở đây, nhưng Lý Trị vẫn chưa ban cho Hàn Nghệ bất kỳ vật gì, đây cũng không phải là có mới nới cũ, chỉ là y đem Hàn Nghệ trở thành tâm phúc trong tâm phúc, người một nhà, một nhà thì tặng lễ gì chứ, hơn nữa y cũng biết, Hàn Nghệ không cần những thứ này.
.Đương nhiên, Hàn Nghệ sẽ không để ý việc này.
.Trở ra thư phòng, Lý Nghĩa Phủ lâng lâng, đang cầm châu báu hộp, không khác gì đội viên quàng khăn đỏ, mặt mày hớn hở, ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng ở trên bậc thang, nhìn ra phương xa, chỉ than tương lai quá tốt đẹp rồi.
.Shit! Đây thật sự là vẻ mặt bạo phú mười phần a! Hàn Nghệ coi bộ dáng này của y, dường như hận không thể hát vang bài hát cờ hồng bay phấp phới vậy, thiếu chút nữa là cười ra tiếng, chắp tay nói: - Lý Xá nhân, chúc mừng, chúc mừng.
.Lý Nghĩa Phủ ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới bên cạnh còn có một người, vội nói: - Đâu có, đâu có, đây ít nhiều do Hàn Ngự sử chỉ điểm, Lý mỗ vô cùng cảm kích.
.Hàn Nghệ vội nói: - Lý Xá nhân nói quá lời, ta cũng không nói gì, đây đều là suy nghĩ từ đầu đến nay của Lý Xá nhân, cũng đại biểu cho suy nghĩ của hơn phân nửa đại thần trong triều.
.Lý Nghĩa Phủ sửng sốt, lập tức vội nói: - Phải phải phải, tại hạ vẫn luôn cho là như vậy đấy.
.Hàn Nghệ cười gật gật đầu, lại nói: - Tuy nhiên Lý Xá nhân, có câu ta không biết có nên nói hay không.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Hàn Ngự sử mời nói.
.Hàn Nghệ nói: - Hai người chúng ta, nhìn thì vẫn quá thế đơn lực bạc, áp lực quá lớn, nếu có thêm vài người đến giúp bệ hạ phân ưu mà nói, vậy chúng ta cũng sẽ thoải mái hơn.
.Lý Nghĩa Phủ khôn khéo thế nào chứ, vừa nghe liền hiểu được ngay, lập tức nói: - Không sai, không sai, Hàn Ngự sử nói có lý, kỳ thật theo ta được biết, rất nhiều đại thần đều ủng hộ lập Võ Chiêu nghi làm hậu đấy, chỉ có điều bởi vì Thái úy uy hiếp bức bách, nên không dám nói lời nào.
.- Phải không?
.Hàn Nghệ ha hả nói: - Vậy thì thật sự là quá tốt rồi!
.Kỳ thật Hàn Nghệ chính là ám chỉ rằng, y hãy đi lôi kéo càng nhiều đại thần đến ủng hộ Lý Trị, ủng hộ Võ Mị Nương. Lý Nghĩa Phủ đương nhiên nguyện ý làm việc này, nói cách khác, Trưởng Tôn Vô Kỵ luôn theo dõi y, kéo nhiều thêm vài cái kẻ chết thay tới cũng tốt!
.Lý Nghĩa Phủ híp mắt mỉm cười, nghĩ thầm rằng, chỉ sợ đây là chỗ thiếu hụt lớn nhất của tên nông dân này, kinh nghiệm lý lịch qua nông can, bằng không bệ hạ đã sớm bảo hắn đi rồi, chứ sao lại đem chuyện tốt như thế này giao cho ta, hừ, chờ ta lôi kéo một nhóm người lại đây ủng hộ bệ hạ, như vậy bệ hạ nhất định sẽ đề bạt ta đi lên, dù sao đề bạt ta so với đề bạt hắn thì thoải mái hơn.
.Hàn Nghệ cũng chỉ cười, nghĩ thầm rằng, ánh mắt của người này như thế nào lại mang theo một chút quỷ dị nha, chẳng lẽ liền định bắt đầu cùng ta tranh thủ tình cảm rồi, cũng được, ngươi đã có hứng thú như vậy, thì liền để cho ngươi đi thôi, ngươi đi lên đỡ đòn đi, bạn hữu trước tiên giải quyết việc của Nguyên gia bên kia rồi nói sau.
.Đối với lần gặp mặt này, Lý Trị vô cùng vui vẻ, lập tức hạ chỉ, để Lý Nghĩa Phủ giữ nguyên chức vụ ban đầu, bởi vì đạo chiếu lệnh kia vẫn còn chưa có hiệu lực, bởi vậy không cần làm theo trình tự gì cả, trực tiếp huỷ bỏ là được.
.Võ Mị Nương khi biết được Lý Nghĩa Phủ này ủng hộ y, trong lòng cũng cao hứng, nói quá hay mà, chúng vọng sở quy, thiên mệnh sở quy, nên cũng lập tức sai người đưa phần thưởng tới cho Lý Nghĩa Phủ, đáp tạ những lời này của Lý Nghĩa Phủ, đồng thời cũng là nói cho những người khác, theo ta lăn lộn, ta sẽ không bạc đãi các ngươi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận