Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 640: Sách lược cô lập

.Kinh nghiệm lý lịch!
.Dù sao Hàn Nghệ mới hai mươi tuổi, đây là thiếu sót bẩm sinh của Hàn Nghệ.
.Ở trong triều, Lý Nghĩa Phủ có thể lôi kéo người khác, hắn lại không được, bởi vì những quan viên kia coi thường hắn, một mao đầu tiểu tử, ai lại phục ngươi chứ.
.Về mặt mua bán cũng giống như thế, Nguyên gia là đại gia tộc trên trăm năm, Tiên Ti Thác Bạt thị đỉnh đỉnh đại danh, trong lĩnh vực thương nghiệp càng không ai có thể theo sau, tài lực sâu không thấy đáy, Hoàng đế còn không biết rốt cuộc Nguyên gia có bao nhiêu tiền. Nguyên gia và ngõ Bắc, kẻ ngốc cũng sẽ chọn Nguyên gia!
.Mấu chốt là khu chợ của Nguyên gia cũng chưa xây xong, mà danh vọng, tài lực, gốc rễ, thế lực, các phương diện Hàn Nghệ đều bị thua, không có chút không thua nào, đích thực giành không thắng, chỉ có thể ngồi nhà giương mắt nhìn, thật sự là không còn cách nào.
.Do vậy giai đoạn khu chợ sắp hoàn công này chính là khoảng thời gian của Nguyên gia.
.Nguyên Triết không thể không biết thời gian này thuộc về y nha!
.Mà chia rẽ Bình Khang Lý chỉ là bước đi đầu tiên của y mà thôi, y phải không ngừng gây áp lực cho Hàn Nghệ, để càng nhiều người xa lánh Hàn Nghệ, cô lập Hàn Nghệ hơn, sau đó một kích đánh bại Hàn Nghệ.
.Phượng Phi Lâu!
.- Tại hạ Nguyên Khánh, là đại quản gia của Nguyên gia, bái kiến Hoàng gia Đặc Phái Sứ.
.Một nam tử trung niên chắp tay nói với Hàn Nghệ.
.Quản gia Nguyên gia không phải là quản gia thuộc về gia chủ, mà là thay đổi theo sự thay đổi người chủ sự, bởi vì công việc chủ yếu của gia chủ Nguyên gia là chủ trì hội nghị, một mình gia chủ không quyết định được bất cứ chuyện gì. Nếu quản gia thuộc về gia chủ, vậy chính là tư nhân hóa, do vậy Nguyên gia chỉ có một quản gia, chính là trợ thủ của người chủ sự, người tiền nhiệm là Đóa Lạp, nhiệm kỳ này là Nguyên Khánh.
.- Nguyên đại quản gia, thất kính, thất kính.
.Hàn Nghệ chắp tay, lại nói: - Không biết hôm nay Nguyên đại quản gia đến đây có chuyện gì không?
.Nguyên Khánh nói: - Hôm nay tại hạ đến đây, chủ yếu là xử lý chuyện của những cửa hàng kia, ngoài ra còn có Nữ Sĩ Các. Công tử nhà ta đã quyết định dời Nữ Sĩ Các khỏi ngõ Bắc.
.Thật ra lúc trước Nguyên Mẫu Đơn nói cho Hàn Nghệ biết giao Nữ Sĩ Các cho Nguyên Triết, hắn đã đoán được có ngày này, gật đầu nói: - Nhưng tiền thuê mấy năm mà lúc trước Mẫu Đơn nương tử trả, căn cứ theo hiệp ước mà nói.
.Nguyên Khánh không đợi hắn nói xong liền nói: - Đặc Phái Sứ cứ yên tâm, đây là do chúng ta chủ động đề xuất rút lui, là chúng ta không đúng, sao còn dám đòi tiền thuê.
.Hàn Nghệ khẽ cười nói: - Các ngươi đã sảng khoái như vậy, vậy ta không còn gì để nói.
.Nguyên Khánh nói: - Có điều Nguyên gia chúng ta còn một yêu cầu nhỏ.
.Hàn Nghệ cau mày nói: - Yêu cầu gì?
.Nguyên Khánh nói:
.- Liên quan đến chiêu bài của Nữ Sĩ Các, là do Mẫu Đơn tỷ chúng ta sáng lập, cũng có quan hệ lớn với tỷ ấy, chúng ta hi vọng Đặc Phái Sứ sau này đừng sử dụng chiêu bài này nữa.
.- Đây là chuyện đương nhiên.
.Hàn Nghệ cười gật đầu nói: - Nếu không có Mẫu Đơn nương tử, Nữ Sĩ Các này cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa, nhưng ta nghe nói Nguyên gia các vị cũng định mở Giọng hát hay?
.Dù sao Nguyên Khánh cũng là người làm quản gia, lập tức nói: - Xin Đặc Phái Sứ yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không dùng tên Giọng hát hay Đại Đường.
.- Sảng khoái!
.Hàn Nghệ nói: - Vậy quyết định như thế đi. Tang Mộc, ngươi đi cùng Nguyên quản gia làm thủ tục.
.Tang Mộc gật đầu, nói: - Nguyên quản gia, mời bên này.
.Nguyên Khánh vừa đi, Lưu Nga liền ào đến, nói: - Hàn tiểu ca, làm sao đây, ngày nữ nhân là đặc sắc của ngõ bắc chúng ta, không có ngày nữ nhân, không khác gì chặt đứt một cánh tay của chúng ta.
.Bây giờ nàng chủ yếu quản lý ngày nữ nhân, nếu mất đi ngày nữ nhân, tác dụng của nàng cũng sẽ sụt giảm nha.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta không có nói muốn hủy bỏ ngày nữ nhân nha!
.- Nhưng Nữ Sĩ Các.
.- Nữ Sĩ Các chẳng qua là một cái tên mà thôi, chúng ta đổi tên khác là được. Hàn Nghệ cười nói: - Yên tâm, chỉ dựa vào danh hiệu Bạn của nữ nhân của ta, trong trận chiến nữ nhân này, chúng ta sẽ không thua.
.Thật ra Nguyên Khánh cũng không có thủ tục gì phải làm, mục đích hôm nay là tháo chiêu bài Nữ Sĩ Các xuống.
.- Các ngươi cẩn thận một chút, nếu làm vỡ, ta đánh chết các ngươi.
.Nguyên Khánh chỉ huy người của mình trèo lên mái hiên tháo tấm biển Nữ Sĩ Các xuống.
.- Đang đang làm gì thế?
.Có một người đột nhiên đi đến, chính là Lạp Mỗ Hi Đức, chỉ thấy dáng vẻ ông ta căng thẳng.
.Nguyên Khánh cười nói: - Hóa ra là Lạp Mỗ tiên sinh. Là như vầy, Mẫu Đơn tỷ của chúng ta dự định dọn Nữ Sĩ Các đến khu chợ bên Kim Thủy Môn của chúng ta.
.Lạp Mỗ Hi Đức trợn hai mắt, không khỏi nhìn sang Tang Mộc.
.Tang Mộc hơi toát mồ hôi, gật đầu.
.Lạp Mỗ Hi Đức không khỏi hoảng hốt tinh thần, vội kéo Tang Mộc sang một bên, nhỏ giọng hỏi: - Tang Mộc, rốt cuộc là chuyện gì vậy hả?
.Tang Mộc nói đúng sự thật: - Nguyên gia muốn mở thị trường, nên Mẫu Đơn nương tử dự định dọn Nữ Sĩ Các đến khu chợ của Nguyên gia bọn họ.
.Lạp Mỗ Hi Đức nói: - Ngày Nữ nhân thì sao?
.Tang Mộc nói: - Chuyện này ta cũng không rõ, phải hỏi ân công.
.Lạp Mỗ Hi Đức nói: - Vậy bây giờ Hàn tiểu ca có nhà không?
.Tang Mộc nói: - Có.
.Lạp Mỗ Hi Đức không nói hai lời liền vội vàng rời đi.
.Trước kia mặc kệ Hàn Nghệ gặp bao nhiêu khó khăn, Lạp Mỗ Hi Đức luôn kiên định không dời ủng hộ Hàn Nghệ, đó đều là vì có ngày nữ nhân, thị trường của ông ta hoàn toàn đều nhằm vào nữ nhân, mà Nữ Sĩ Các chính là tượng trưng của ngày nữ nhân, nơi này muốn dọn đi, vậy ngày nữ nhân làm sao mở tiếp đây, Lạp Mỗ Hi Đức lòng nóng như lửa đốt nha!
.Nguyên Khánh hơi liếc nhìn, không khỏi mỉm cười.
.Bên kia Hàn Nghệ vừa lừa được Lưu Nga, thì thấy Lạp Mỗ Hi Đức vội vã chạy qua, thật sự là chạy, không khỏi kinh ngạc nói: - Lạp Mỗ, ngươi sẽ không đến chỗ ta mượn nhà xí chứ.
.- Ai ui, Hàn tiểu ca, sao ngươi còn có tâm tình nói đùa hả.
.Lạp Mỗ Hi Đức khoa chân múa tay nói: - Nguyên Nguyên gia kia muốn dọn Nữ Sĩ Các đi kìa.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Chuyện này ta biết.
.- Vậy ngày nữ nhân làm sao đây?
.Lạp Mỗ Hi Đức vội vàng nói.
.Hàn Nghệ cười, mời Lạp Mỗ Hi Đức vào trong, đích thân châm trà cho ông ta, nói: - Lạp Mỗ, tuy chúng ta hợp tác không lâu, nhưng cũng vui vẻ nha.
.Lạp Mỗ Hi Đức thấy sắc mặt Hàn Nghệ thản nhiên, nghĩ bụng trong đó có ẩn tình, liền thu lại vẻ gấp gáp, nói: - Chính thế, chính thế, ta thường nói với người khác, đời này lựa chọn anh minh của ta chính là lựa chọn hợp tác với Hàn tiểu ca ngươi.
.- Quá khen, quá khen. Hàn Nghệ khẽ cười, ngồi bên cạnh Lạp Mỗ Hi Đức, thân hình hơi nghiêng về phía ông ta, nói: - Ta biết ngươi lo lắng cái gì, nhưng chuyện khác ta không dám nói, chỉ riêng nữ nhân, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không thất thủ, ta có thể dùng danh hiệu Bạn của nữ nhân đảm bảo.
.Bạn của nữ nhân! Cái này cũng có thể đảm bảo! Lạp Mỗ Hi Đức cười ngượng ngùng, nói: - Vậy ý của Hàn tiểu ca là, ngày nữ nhân vẫn sẽ tiếp tục tiến hành?
.Hàn Nghệ nói:
.- Đương nhiên, không chỉ làm, còn phải làm tốt hơn.
.Lạp Mỗ Hi Đức nói: - Thật sao? Vậy Hàn tiểu ca ngươi có diệu kế gì không?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đối phó với nữ nhân, ta có rất nhiều cách. Lạp Mỗ, cứ nói với ngươi thế này đi. Nếu là người khác, ta không có gì để cam đoan, nhưng ta biết cái ngươi quan tâm là ngày nữ nhân, điểm này ta hoàn toàn có thể bảo đảm với ngươi. Ngày nữ nhân mãi mãi sẽ không biến mất ở ngõ bắc của ta. Nữ Sĩ Các cũng chỉ đổi chiêu bài mà thôi, ngay cả chủ nhân tiếp theo của nó ta cũng đã tìm được rồi.
.- Thật sao?
.- Ta gạt ngươi làm gì, đến lúc đó ngươi cứ nhìn xem thôi.
.Lạp Mỗ Hi Đức được Hàn Nghệ cao đoan, trái tim coi như tạm thời được ổn định.
.Nhưng bọn Tiền Đại Phương lại khác với ông ta, ông ta chỉ quan tâm ngày nữ nhân, ước gì ngày nào cũng là ngày nữ nhân, Nguyên gia áp chế toàn diện, khiến ngõ Bắc lại bắc đầu lòng người hoảng hốt, cảnh này giống như đã từng gặp, giống như lúc đầu hai chợ đối phó với Hàn Nghệ.
.Tuy rằng vai trò của hai chợ lần này khác đi, nhưng ngõ Bắc và khu chợ Nguyên gia là hai khu chợ hoàn toàn mới, bọn họ không thể làm như không thấy đối với chuyện này nha.
.Tổng Hành Cố Ngôn Thương lập tức họp thương nhân hai chợ.
.Cố Ngôn Thương hớp miếng nước trà xanh, sau đó thanh giọng, nói: - Liên quan đến chuyện khu chợ Nguyên gia, tin rằng các ngươi còn rõ ràng hơn cả ta. Bây giờ Nguyên gia động tác liên tục, toàn bộ đều nhằm vào ngõ Bắc, mà khu chợ Nguyên gia lại sắp hoàn công, theo ta thấy, một khi khu chợ Nguyên gia xây dựng hoàn tất, trận chiến giữa họ và ngõ bắc sẽ bùng nổ toàn diện, hai chợ chúng ta nên làm sao đây?
.Chu Phí của nghề đồ gốm liền nói: - Hai bên bọn họ đánh tới đánh lui liên quan gì đến chúng ta, hai chợ chúng ta là của triều đình, bọn họ còn có thể làm gì chúng ta chứ. Nếu bọn họ dám cướp đi khách của chúng ta thì cho dù chúng ta chịu, triều đình cũng sẽ không chịu nha.
.Điển hình của kẻ không muốn phát triển.
.Ngụy Thanh lập tức nói: - Chính vì như thế, chúng ta mới phải làm cái gì đó. Lẽ nào các ngươi đã quên lúc trước Hàn Nghệ sỉ nhục chúng ta thế nào sao? Bây giờ chính là cơ hội báo thù tốt nhất, ta cảm thấy nên giúp Nguyên gia đối phó Hàn Nghệ.
.Tên này là tiểu nhân mười phần, cỏ đầu tường, gió chiều nào theo chiều đó.
.Đông chủ Vạn Phúc Lâu Vạn Quý Xuân liền nói: - Ngụy chưởng quỹ, ông cũng quá hèn hạ rồi, lúc trước chúng ta hòa giải với ngõ Bắc, đã nói rất rõ ràng rồi, chúng ta không thể trở mặt không nhận người nha.
.Ngụy Thanh hừ nói:
.- Vạn chưởng quỹ, Hàn Nghệ chẳng qua chỉ bày Giọng hát hay ở tửu lâu của ông, ông cần gì nói chuyện giúp hắn chứ. Ông đừng có quên, lúc trước Hàn Nghệ chỉ dùng kế ngộ biến tùng quyền với ông, hắn không phải là vẫn ký hiệp ước với Nguyên Mẫu Đơn sao, đợi khi tửu lâu mới của Nguyên Mẫu Đơn làm xong, thì bày Giọng hát hay ở tửu lâu của Nguyên Mẫu Đơn, thiệt cho ông còn nói giúp cho hắn.
.Vạn Quý Xuân nghe mà nổi giận trong lòng, nói: - Ngụy chưởng quỹ, ông nói chuyện chú ý một chút, cái gì mà ngộ biến tùng quyền chứ. Tửu lâu mới của Nguyên Mẫu Đơn được trang hoàn dựa theo Giọng hát hay, vậy Hàn Nghệ dĩ nhiên là phải nghĩ đến tửu lâu này trước. Ta chỉ cảm thấy, bọn họ đấu nhau, chúng ta lại không biết ai thắng ai thua, lỡ như lựa chọn sai, bên còn lại chắc chắn sẽ mượn cớ đối phó chúng ta. Hai bên đều không dễ chọc, ta không muốn trải qua tình cảnh giống năm ngoái nữa.
.Ngụy Thanh nói: - Vậy mà còn không biết ai thắng ai thua? Bây giờ ta nói cho ông biết, Nguyên gia thắng chắc rồi, Hàn Nghệ lấy gì so với nguyên gia, hắn dựa vào cái gì mà thắng Nguyên gia, ông nói ra một lý do xem.
.Vạn Quý Xuân hừ nói: - Lúc trước khi chúng ta đấu với ngõ bắc, hình như ông cũng nói như thế.
.- Được rồi! Được rồi!
.Cố Ngôn Thương ngắt ngang tranh luận của bọn họ, lại nhìn sang những người khác nói: - Các ngươi thấy thế nào?
.Đứng đầu ngành cung Trương Khuê đột nhiên nói: - Tuy ta không tán thành lời của Ngụy chưởng quỹ, nhưng ta cảm thấy chúng ta nên giúp Nguyên gia đối phó ngõ Bắc.
.Trương Khuê này bình thường không nói nhiều lắm. Cố Ngôn Thương nói: - Trương chưởng quỹ nói thế là sao?
.Trương Khuê nói: - Các vị, chúng ta đều là thương nhân, đương nhiên làm sao có lợi thì làm thế đó. Thật ra kết quả tốt nhất, chính là không có sự tồn tại của bọn họ, cho dù là khu chợ Nguyên gia, hay là ngõ Bắc, đều cướp việc làm ăn của chúng ta, đáng tiếc chúng ta không đối phó được hai nhà bọn họ, nhưng chúng ta có triều đình bảo hộ, hai nhà bọn họ cũng không dám làm gì chúng ta. Tình huống này, chúng ta nên giúp bên mạnh đối phó với bên yếu. Nếu đã không thể tiêu diệt cả hai, kết quả tốt nhất chính là tiêu diệt một bên. Hơn nữa khu chợ Nguyên gia nằm ngoài thành, ít uy hiếp đến chúng ta, ngõ Bắc nằm trong thành, uy hiếp lớn đến chúng ta. Tiêu diệt ngõ Bắc, để Bình Khang Lý khôi phục bộ mặt ban đầu, mới là có lợi nhất cho chúng ta.
.Vạn Quý Xuân liếc nhìn người khác, thấy bọn họ đều châu đầu ghé tai, gật đầu, không khỏi chau mày.
.Cố Ngôn Thương cũng gật đầu, quét mắt nhìn, nói: - Các ngươi cảm thấy thế nào?
.Không ít người đều gật đầu tán thành kiến nghị của Trương Khuê.
.Thương nhân mà, dĩ nhiên là xuất phát từ lợi ích của mình.
.Cố Ngôn Thương nói: - Được rồi! Chúng ta sẽ giúp Nguyên gia đối phó ngõ Bắc. Nói đoạn ông ta lại nói với Trương Khuê: - Trương chưởng quỹ, phiền ông đến Nguyên gia một chuyến.
.Trương Khuê gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận