Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1128.1: Sức chiến đấu lợi hại

.- Viện sĩ cửu phẩm?
.Tất cả các đại thần ở đây đều sửng sốt, trên mặt đều lộ ra một tia hoang mang, cảm thấy tên quan này nghe khá quái dị.
.Lại nghĩ kỹ lại, lúc này mới hiểu được, hóa ra quan viên trong Hoằng Văn Quán gọi là đại học sĩ, thì nơi này gọi là viện sĩ, cảm giác cao hơn một bậc so với Hoằng Văn Quán a! Chủ yếu là ở chữ sĩ này, đây thật đúng không phải một vấn đề nhỏ a!
.Xã hội phong kiến quy định sĩ nông công thương cực kỳ nghiêm khắc, không thể tùy tiện sửa đổi được.
.Một người trong số đó hiếu kỳ hỏi:
.- Vì sao chưa từng nghe nói việc này?
.Hàn Nghệ cười nói: - Đó là do ít có người chú ý tới Hiền giả lục viện của chúng ta a!
.Mọi người nghe xong, ngơ ngác nhìn nhau, đều trầm mặc không nói, đích xác thế, bọn họ thật đúng là không quan tâm cho lắm, bọn họ đều không muốn nghe đến chuyện của Hiền giả lục viện, hôm nay tới đây, chỉ thuần túy đến cổ động thôi. Hơn nữa lúc trước Lý Trị trực tiếp truyền lệnh, cũng đều do Hàn Nghệ xử lý, không có qua tay vài người, lúc đó Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ cũng có mặt, nhưng phỏng chừng cũng không chú ý, bởi vì lúc ấy bọn họ thua rất khó coi, cũng không có tâm tình gì.
.Nhưng nói gì thì nói, cơ quan này gọi là Hiền giả lục viện, quan viên gọi là viện sĩ cũng hợp tình hợp lý, nếu rất thái quá, thì Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông khẳng định vẫn sẽ phản đối. Ngươi gọi Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản một tiếng viện sĩ, cho dù Hàn Nghệ ngươi treo thêm danh viện sĩ cho mình, thì mọi người cũng không có ý kiến, kỳ thật cũng không phải không có ý kiến, mấu chốt là hiện giờ Hàn Nghệ nổi bật chính thịnh, ngươi cũng không ngăn được nha. Nhưng vấn đề là---- vừa rồi mọi người không chỉ lại nhìn về phía những viện sĩ cửu phẩm này, nhưng không có ai quen mắt cả, hiển nhiên không phải người trong triều đình, hơn nữa từ đầu đến chân đều không giống một người đọc sách, thật đúng là không nhìn ra được họ là thần tiên nơi nào.
.Mà những viện sĩ cửu phẩm này, người nào cũng đều cúi đầu, biểu hiện cực kỳ sợ sệt.
.Hàn Nghệ cũng không nhìn được nữa, các vị đại gia, các ngươi tự tin một chút đi, thật sự là bùn nhão không dính được lên tường a! Hắn cười ha ha nói: - Tại hạ giới thiệu cùng các vị một chút, viện sĩ cửu phẩm trong Hiền giả lục viện chúng ta đều là một số nông phu, thợ thủ công có kinh nghiệm phong phú.
.Lời này vừa nói ra, đã đưa tới một trận xôn xao!
.Nông phu, thợ thủ công ngươi gọi là sĩ, ngươi không phải đang đánh vào mặt chúng ta sao.
.Lý Thuần Phong, Diêm Lập Bản đưa mắt liếc nhìn nhau ra hiệu, lặng lẽ lui sang một bên, bọn họ đã sớm biết rồi, không ít người đều do chính Lý Thuần Phong tự mình phỏng vấn, bọn họ đối với chuyện này cũng không sao cả, ngươi đã có thể thuyết phục hoàng đế, thì chúng ta đương nhiên tùy ngươi rồi.
.Nhưng bạn tốt của bọn họ, có hơn nửa là người trong sĩ lâm, nếu thợ thủ công cũng xưng sĩ, thì chẳng phải chúng ta đều sẽ sóng vai cùng họ sao?
.Đã nói là sĩ nông công thương rồi, nên sao có thể như vậy được!
.Đám người Dương Triển Phi, Triệu Trì Mãn cũng cảm thấy hẳn nên giữ một khoảng cách với Hàn Nghệ, bởi bầu không khí hiện giờ rất không bình thường.
.Hàn Nghệ cô độc một mình đứng trong này, trên mặt vẫn mỉm cười, có một loại cảm giác như ngạo thị quần sĩ, như hạc giữa bầy gà, trong mắt hắn cũng hiện lên sự hưng phấn, hiển nhiên hắn có chuẩn bịmà đến.
.Đúng lúc này, chợt nghe thấy tiếng bước chân truyền từ cửa vào.
.Mọi người ngẩn ra, theo bản năng nhìn về trước cửa, chỉ thấy một đám người bước vào cửa chính, mà người cầm đầu chính là Lý Trị, chẳng qua hôm nay Lý Trị thân mặc thường phục, hơn nữa lúc vào cửa cũng không có ai hô khẩu hiệu, hiển nhiên là khiêm tốn xuất cung, nhưng tốt xấu gì vẫn là đế vương, cho dù mặc thường phục, nhưng nhìn vẫn phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, phía sau còn đi theo đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, Thôi Nghĩa Trung và bọn quan viên của Tam Tỉnh, nhưng đều không có ngoại lệ, đều đang mặc thường phục, thậm chí còn cực kỳ mộc mạc.
.Đám người Hàn Nghệ vội vàng tiến đón, đang định hành lễ---.
.- Cái này thì miễn đi.
.Lý Trị vung tay lên, đưa mắt liếc nhìn qua, hơi kinh ngạc nói:
.- Cũng có khá nhiều người đấy.
.Kỳ thật y cũng đến để cổ động cho Hàn Nghệ, bởi vì y dự tính không có ai đến chúc mừng Hiền giả lục viện cả, dù sao chuyện này là do y vỗ bàn quyết định, hơn nữa chủ yếu là y vẫn muốn đến Hoàng gia đồ thư các xem sao.
.Hàn Nghệ đang muốn nịnh bợ vài câu, cảm tạ Lý Trị cổ động, thì một người đã lập tức giành trước nói: - Bệ hạ, vi thần có một chuyện muốn chứng thực với bệ hạ.
.Người này tên là Phương Trí, là học sĩ Hoằng Văn Quán, là bạn tốt của Diêm Lập Bản.
.Lý Trị mới đến còn chưa kịp thở gấp, thấy vậy kinh ngạc hỏi:
.- Phương ái khanh muốn trẫm chứng thực chuyện gì?
.Phương Trí nói: - Vừa rồi Hàn thị lang nói quan viên của Hiền giả lục viện gọi là "Viện sĩ cửu phẩm" không biết là thực hay giả?
.Lý Trị cũng suy nghĩ một chút, mới gật đầu nói: - Là thật, chẳng lẽ có gì không ổn sao?
.Phương Trí buồn bực nói: - Bệ hạ, gọi là viện sĩ thì vi thần không phản đối, nhưng--- nhưng Hàn thị lang chiêu nạp một số nông phu, thợ thủ công đảm đương viện sĩ cửu phẩm. Nói xong, ông ta chỉ tay về đám người viện sĩ cửu phẩm này - Chỉ sợ sẽ khiến cho sĩ lâm trong thiên hạ bất mãn, vì một cái tên quan thôi mà đắc tội sĩ lâm trong thiên hạ, chỉ sợ là mất nhiều hơn được, kính xin bệ hạ suy xét kỹ.
.Đám đại học sĩ ở đây đều gật đầu, ngươi đây cũng quá rồi, hoàn toàn không có quy củ gì.- Nông phu? Thợ thủ công?
.Lý Trị ngây ra như phỗng, hiển nhiên cũng không biết rõ tình hình, bởi vì Hiền giả lục viện gần đây mới bắt đầu tuyên truyền, đám tiểu quan tiểu lại này không cần hoàng đế xem xét qua, ngay cả Tam Tỉnh cũng không quản, lúc này lại liếc mắt nhìn đám viện sĩ cửu phẩm này, mẹ kiếp, chính mình cũng phải sợ hãi, đây là quan viên sao?
.Trong lòng Lý Nghĩa Phủ mừng rỡ, đứng ra, trực tiếp nhìn về phía Đường Lâm hỏi; - Đường Thượng thư, chuyện này là thế nào a?
.Trong lòng Hàn Nghệ lập tức giơ ngón tay cái lên, phản ứng của ngươi thật nhanh a! Rõ ràng đây chính là vấn đề của Hàn Nghệ, nhưng Lý Nghĩa Phủ cố tình nhằm vào Đường Lâm, làm vậy thể hiện rõ ra là tranh đấu chính trị.
.Hàn Nghệ tuy rằng làm cho lão ta rất tức giận, nhưng trước mắt bọn họ ai cũng không làm gì được ai, sau vài lần đấu nhau, Lý Nghĩa Phủ cũng không muốn tốn thời gian với Hàn Nghệ nữa, chỉ tổ lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực, hơn nữa mỗi lần đều khiến cho Lý Trị khó làm người. Còn Đường Lâm thì nhất định là kẻ thù không thể nghi ngờ rồi, đối phó với Đường Lâm là trên dưới một lòng, chủ yếu do Đường Lâm chưởng quản Lại Bộ, chuyện này rất đáng ghét, Lý Nghĩa Phủ vẫn luôn muốn tìm phiền toái cho Đường Lâm, chuẩn bị đuổi ông ta ra khỏi Lại Bộ, bởi vì người của Đường Lâm đều bị bọn họ đuổi đi rồi. Tuy nhiên nói gì thì nói, Lý Nghĩa Phủ hỏi vậy cũng không sai, quan viên từ tứ phẩm trở xuống đều do Lại Bộ phụ trách bổ nhiệm, thợ thủ công tại sao có thể nhập sĩ làm quan được, nên lão ta chất vấn Đường Lâm vẫn là có lý.
.Đường Lâm nói: - Tại hạ làm việc hoàn toàn dựa theo chiếu lệnh của bệ hạ, nên không biết mình đã làm sai chỗ nào cả. Lý Trị mờ mịt không biết, buồn bực nói: - Trẫm hạ chiếu lệnh như thế bao giờ. Đường Lâm chắp tay nói: - Lúc ấy bệ hạ truyền lệnh cho vi thần, về chuyện bổ nhiệm quan viên trong Hiền giả lục viện, đều giao cho Hàn thị lang phụ trách, Lại Bộ chỉ có thể ở bên cạnh trợ giúp, hơn nữa còn có thể đặc biệt đề bạt một số kỳ năng dị sĩ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận