Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1091: Không thể nghi ngờ

.Tuy nói trên yến hội này vui vẻ hòa thuận, mọi người đều hết sức vui vẻ, nhưng chính bởi vì mọi người quá vui vẻ, dẫn đến đây cũng không có nghĩa là kết thúc, mà là sự bắt đầu của một cuộc tranh chấp mới, bất luận Đại Đường ra mặt điều giải xuất phát từ mục đích nào, nhưng quy tắc này đã định là biểu thị Đại Đường đã bị cuốn vào trong đó, đương nhiên, Đại Đường vẫn là người chiếm hữu quyền chủ động, có thể tiến có thể lui.
.Nhưng điều có thể dự kiến được là, một trận Tam Quốc Diễn Nghĩa mới đã chính thức mở màn rồi.
.Tuy nói sắp đến cuối năm, nếu dựa theo truyền thống mà nói, Lộc Đông Tán và Nặc Hạt Bát nên đợi đến sau đại triều hội cuối năm rồi mới rời khỏi kinh thành, nhưng vì hai nước bọn họ còn đang trong trạng thái giao chiến, vì vậy sau khi đàm phán xong, bọn họ liền chuẩn bị lập tức quay về, không đợi đến đại triều hội cuối năm, nhất định phải mau chóng đưa tin tức này về nước, tránh để xảy ra xung đột lớn hơn, Lý Trị cũng thông cảm, hơn nữa đây là một chuyện phiền phức, không phải là chuyện vui, không tiện kéo dài.
.Mặc dù lần này bọn họ đến dâng cống đều là có mục đích, nhưng trên danh nghĩa vẫn là đến dâng cống, bởi vậy căn cứ theo quy tắc bất thành văn mà nói, Đại Đường phải tặng lại lễ vật cho bọn họ, hơn nữa còn nhiều hơn cả lễ phẩm dâng cống của bọn họ nhiều, thông thường đều là tơ lụa, gốm sứ, lá trà, giấy mực bút nghiên, vân vân.
.Nhưng năm nay khác với trước đây, năm nay có một nửa lễ phẩm, toàn bộ đều đóng trong hộp, nhân thủ quan viên tùy tùng một phần, hoàng thất thì lại là hộp quà lớn siêu cấp, dù sao cũng là đủ loại hộp quà, những hộp quà đó đều là hàng thượng đẳng tinh xảo đẹp đẽ, cao đoan, đại khí.
.Khi Lễ Bộ đem nhưunxg lễ phẩm này tặng cho Lộc Đông Tán bọn họ, những quan viên này cảm thấy sung sướng bội phần, cái này đúng là quá đẹp, hơn nữa nhìn có vẻ còn nhiều hơn lễ vật trước đây một chút, đối với những hộp quà này lại càng cẩn thận che chở, sợ bị va đập.
.Nhưng kỳ thực phải nói rằng, lễ vật tặng trước đây đều là thứ thực dụng, bây giờ lễ vật này thì thật sự là lễ vật, hơn hộp quà chiếm quá nhiều không gian, thật ra không có nhiều như vậy mà còn ít hơn rất nhiều, chỉ là nhìn có vẻ như vậy mà thôi, nhưng đến ngay cả Lễ Bộ cũng cảm thấy tặng hộp quà này ra thì quá là có thể diện, cái gì gọi là tâm ý, đây chính là tâm ý.
.Những quan viên đó nghe đến nước hoa, rượu, giấy mới nhất, lại càng vui vẻ vô cùng.
.Bởi vì đến nay nước hoa cũng vẫn chưa bắt đầu bán ra, bọn họ cũng không mua được.
.Hơn nữa, lễ vật trước đây đều là chất cùng một chỗ, quan viên tùy tùng đẳng cấp tương đối thấp nên không kiếm được gì cả, nhưng hiện giờ, mỗi người một phần, đương nhiên bọn họ vui vẻ tiếp nhận.
.Đương nhiên, lần này Hàn Nghệ cũng là xuất huyết rồi, tuyệt đối là một khoản phí lớn, đây đúng là vàng thật bạc trắng, căn cứ vào giá cả của nước hoa hiện tại, tính ra ít nhất cũng trị giá hai ngàn quan, nhưng đối với bên ngoài Hàn Nghệ lại tuyên truyền là giá trị một vạn quan, dù sao đây đều là những thứ không có trên thị trường, chỉ có Hàn Nghệ biết giá cả thực sự, cũng vẫn là Hàn Nghệ nói sao biết vậy, nhưng nói đi nói lại, đối với cá nhân mà nói, đây không phải là một con số nhỏ a, trên cơ bản đại quý tộc của hai nước đều chưa chú trọng, nhưng Hàn Nghệ có tự tin, không hơn một năm, số tiền này sẽ thu về gấp mấy chục lần, thậm chí là gấp mấy trăm lần.
.Hàn Nghệ cũng không quan tâm đến chuyện này nữa, giao cho Lễ Bộ đi tặng, bởi vì hắn cũng chẳng thể thay đổi được gì, Lộc Đông Tán có thể chấp nhận là đã phù hợp với dự tính của hắn rồi, hơn nữa, hắn cũng có rất nhiều việc phải làm, cuối năm nay chắc chắn là một cuối năm bận rộn, bởi qua hai năm nữa, hắn cũng không ở Trường An.
.Buổi sáng hôm nay, Hàn Nghệ đến Học Viện Chiêu Nghi ở phía tây thành, đây là học viện lớn nhất Trường An, có thể nói là tổng bộ của Học Viện Chiêu Nghi, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì mấy xưởng lớn của Phượng Phi Lâu đều ở chỗ này.
.Trịnh Thiện Hành sớm đã ở đó kính cẩn chờ đợi, chuyện liên quan đến tuyển học sinh và lão sư, trước giờ đều là gã làm, hơn nữa là không có phụng hiến gì, Hàn Nghệ không có yêu cầu gì, là gã tự nguyện, bởi vì đối với gã mà nói, đây là đang làm việc cho mình vui vẻ.
.- Khoan đã! Ngươi chớ nói cảm ơn hoặc là xin lỗi nữa, ta nghe cũng có chút mệt mỏi rồi.
.Không chờ Hàn Nghệ mở miệng, Trịnh Thiện Hành đã chắp tay nói trước.
.Hàn Nghệ ngây người, sau đó cười ha hả nói: - Vậy ngươi cũng phải cho ta nói một câu, thật xin lỗi, đã để ngươi chờ lâu rồi.
.- Không cần! Ta cũng vừa mới đến thôi! Trịnh Thiện Hành gật gật đầu, nói: - Vào trong đi, người đã đến đông đủ rồi.
.- Mời!
.- Mời!
.Hai người đi vào trong một gian phòng học lớn nhất ở giữa, chỉ thấy bên trong có vẻ hết sức chật chội, hơn trăm người đang ngồi trong đó.
.- Tiểu nhân tham kiến Hàn Thị lang!
.Mọi người vừa thấy Hàn Nghệ đến, đều đứng dậy, chắp tay thi lễ, nhưng trên mặt lộ vẻ thấp thỏm, dù sao hiện giờ Hàn Nghệ cũng là Tể tướng, bọn họ lại đều không phải quý tộc, bất ngờ đối diện với quan lớn như vậy, thấp thỏm là khó tránh khỏi.
.Hàn Nghệ chắp tay đáp lễ lại, nói: - Ngồi cả đi!
.- Đa tạ!
.Đợi sau khi mọi người ngồi xuống, Hàn Nghệ và Trịnh Thiện Hành cũng ngồi trên bục giảng.
.Hàn Nghệ đưa mắt quét qua một lượt, đều là người trẻ tuổi, lớn nhất không quá ba mươi tuổi, đây là yêu cầu của Hàn Nghệ, nói:
.- Trước tiên, ta rất vui khi có thể gặp các vị ở đây, đây chính là một kiểu duyên phận. Ngoài ra, ta nghe Trịnh công tử nói, trong số các ngươi có một bộ phận người không phải lên kinh khảo thí, hoặc là xuất thân trong gia đình nghèo khó, mà là xuất thân trong gia đình thương nhân, bất luận các ngươi là xuất phát từ mục đích nào, ta đều rất vui khi có thể gặp các ngươi.
.Con cháu của nhà thương nhân chắc chắn là người từng đọc sách, nhưng bọn họ không thể tham gia khoa thi, mà Học Viện Chiêu Nghi là hoàng hậu sáng lập, còn Tể tướng là Hàn Nghệ cũng tham gia trong đó, mục đích bọn họ đến đây, chắc chắn là muốn móc nối quan hệ này, nói không chừng sau này có thể làm quan, trong Trung Quốc cổ người ta đều chỉ có một mục tiêu, đó là làm quan, luận chức nghiệp quan liêu, Trung Quốc cũng thật không phải nhằm vào ai.
.Nói tới đây, ánh mắt của Hàn Nghệ dần dần trở nên nghiêm túc, nói:
.- Tại sao ta lại nói như vậy, bởi vì trong thời kỳ đầu sáng lập Học Viện Chiêu Nghi, bất luận là chiêu thu học sinh hay là lão sư, đều là xuất phát từ thiện ý, phương diện này, Học Viện Chiêu Nghi chúng ta đã nói rất nhiều rồi, ta sẽ không nhiều lời thêm nữa, điều ta muốn nói là, có hành vi của vài người khiến ta vô cùng thất vọng, đó là các lão sư của Học Viện Chiêu Nghi phía nam ngoại ô.
.Những lão sư đó cảm thấy rất lo sợ, căng thẳng nơm nớp nhìn Hàn Nghệ.
.- Các ngươi không cần sợ, ta để các ngươi ngồi ở đây là đã chứng tỏ ta sẽ cho các ngươi một cơ hội nữa, các ngươi cũng giống như những người khác. Hàn Nghệ lại nói: - Hơn nữa đây cũng không hoàn toàn là lỗi của các ngươi, mà là vì sơ sót của ta, ta đã đánh giá quá cao tố chất đạo đức của các ngươi, cho rằng các ngươi sẽ trân quý!
.Một người vâng vâng dạ dạ cắt ngang lời Hàn Nghệ, nói: - Hàn Thị lang, không phải chúng ta không trân quý, chỉ là
.Hàn Nghệ cũng cắt ngang lời của y, nói: - Chỉ là khinh thường tài liệu giảng dạy của Học Viện Chiêu Nghi, các ngươi cảm thấy nên học Luận Ngữ, hoặc là các loại của đại học, vấn đề chính là ở chỗ này, giữa chúng ta đã xuất hiện sự chia rẽ, hôm nay ta đến, chính là muốn giải quyết vấn đề này, cách duy nhất để giải quyết vấn đề này, chính là tước đoạt quyền nghi ngờ chất vấn của các ngươi.
.Trịnh Thiện Hành khiếp sợ nhìn Hàn Nghệ, bởi vì đây quá không giống Hàn Nghệ rồi.
.Còn những người tuổi trẻ kia cũng ngây ra như phỗng.
.Hàn Nghệ nói: - Quan hệ giữa chúng ta, không có thiện và không thiện, chỉ có quan hệ thuê mướn. Các ngươi đã từng thấy người thợ nào lựa chọn đình công vì không phải là việc mình muốn làm, đạo lý giống như vậy, các ngươi nhất định phải làm theo lời ta nói, hơn nữa còn phải toàn tâm toàn ý, nguyên nhân rất đơn giản, là ta trả tiền cho các ngươi, chứ không phải các ngươi trả tiền cho ta, nếu như các ngươi cảm thấy không vui vẻ, có thể rời khỏi đây, về điểm này, các ngươi là người tự do.
.Một người lập tức đứng lên nói: - Hàn Thị lang, nghe nói văn hóa của Phượng Phi Lâu các người là công bằng, bình đẳng, tự do.
.Hàn Nghệ nói: - Ngươi nói không sai, vậy thì sao?
.Người kia nói: - Vậy tại sao ngài muốn tước đoạt quyền nghi ngờ chất vấn tài liệu giảng dạy của chúng ta, nếu ngài bắt chúng ta dạy những thứ mà ngay cả bản thân chúng ta cũng không công nhận, lẽ nào chúng ta cũng phải tòng mệnh sao?
.Hàn Nghệ cười nói: - Xin hỏi ngươi có biết Khai Nguyên Thông Bảo1 không?
.(1: tiền đồng thời Đường)
.Người nọ sửng sốt, hừ nhẹ nói: - Chuyện này không hề liên quan đến tiền vàng!
.Những người đọc sách này cũng là người có chút khí tiết, bởi vì đây là điều thánh nhân dạy.
.Hàn Nghệ nói: - Lẽ nào ngươi đến là vì lòng tốt?
.- Ta ! Người nọ có chút khó nói.
.Hàn Nghệ nói: - Cầm tiền của người khác, thay người khác trừ họa, ngươi sẽ tiêu tiền mà không vui sao? Nếu các ngươi không công nhận, có thể đi a, trước khi chưa ký kết khế ước, các ngươi được tự do đến hay đi, hơn nữa cho dù ký kết khế ước, các ngươi vẫn có thể lựa chọn từ chức, nếu ta là ngươi, ta sẽ không chọn ở lại nơi này.
.- Nếu đã như vậy, vậy tại hạ cáo từ trước!
.Người nọ chắp tay, liền hùng hổ bỏ đi.
.Ngoài ra, còn có mấy người rục rịch không yên.
.- Các ngươi không cần phải sợ, tiếp tục miễn cưỡng, sẽ chỉ hại ngươi hại ta, muốn đi thì đi đi, việc này không có vấn đề gì. Hàn Nghệ nhìn những người đó cười nói.
.Những người kia lúc này mới đứng dậy, nói: - Tại hạ cáo từ!
.- Đi thong thả!
.Hàn Nghệ cười nói.
.Những người đọc sách này thông thường đều là xuất thân Nho gia, điều Nho gia chú trọng là tôn sư trọng đạo, lão sư của bọn họ là ai, đó đương nhiên là Khổng Mạnh a, bọn họ cho rằng không dạy kiến thức của Khổng Mạnh, đó chính là có lỗi với lão sư, cổ nhân vô cùng coi trọng những điều này.
.Nhưng Hàn Nghệ lại phản cảm nhất thứ này, bên trong tài liệu giảng dạy của hắn nhất định sẽ có Khổng Mạnh, nếu không thì sẽ tách rời với cả xã hội, nhưng Khổng Mạnh chỉ là một phần mà thôi, hắn muốn mượn Học Viện Chiêu Nghi để sáng lập ra một hệ thống giáo dục hoàn toàn mới, tại sao hắn chỉ tuyển người trẻ tuổi, bởi vì người trẻ tuổi vẫn chưa có tư tưởng Nho gia nặng nề như vậy, có thể tiếp thụ thứ mới, người trên bốn mươi tuổi thì không muốn thay đổi bọn họ nữa, đó là chuyện không thể nào.
.Đợi sau khi những người này đi, Hàn Nghệ lại nói: - Có lẽ trong các ngươi có rất nhiều người cũng không muốn ở lại nơi này, chỉ là e dè thể diện của ta, thật ra không cần thiết phải như vậy, nhưng ta rất hiểu tâm thái này của các ngươi, không sao, lát nữa sau khi các ngươi quay về thì có thể lựa chọn không đến nữa, cũng không cần phải cho người đến nói một tiếng, trước mắt mà nói, giữa chúng ta cũng không có quan hệ khế ước gì cả.
.Trịnh Thiện Hành nghe thấy vậy suýt nữa đã bật cười ra tiếng, ngươi đúng là rất thông cảm cho người khác.
.Nhưng bất kể nói thế nào, mọi người nghe xong, áp lực trong lòng cũng không lớn như vậy nữa.
.Hàn Nghệ đột nhiên lời nói xoay chuyển, nói:
.- Hơn nữa, học viên Chiêu Nghi này cũng không phải là các ngươi muốn ở lại là có thể ở lại, mỗi một văn tiền của Học Viện Chiêu Nghi chúng ta đều là đến từ một tấm lòng tốt, ta tuyệt không cho phép bất cứ người nào lãng phí tấm lòng tốt vô cùng quý giá này, đây là chuyện không thể tha thứ, bởi vậy ta muốn đảm bảo mỗi một văn tiền đều sử dụng có ích, Học Viện Chiêu Nghi sẽ không nuôi kẻ lười và tài trí tầm thường. Đây cũng là chuyện đương nhiên, các ngươi nói đúng không?
.Mọi người Hàn Nghệ đột nhiên lời nói xoay chuyển, nói:
.- Rất tốt!
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Bởi vậy trước đó, ta sẽ tiến hành một cuộc khảo hạch đối với các ngươi, người thông qua mới có tư cách vào Học Viện Chiêu Nghi, còn về khảo hạch này là gì, nói đơn giản thì cũng đơn giản, nói khó thì cũng khó, đơn giản là vì nội dung của nó là kiến thức ban đầu của người nhập học, khó chỉ khó ở chỗ nó là một môn học mới, tên của nó là ghép vần.
.- Ghép vần!
.Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chưa có ai từng nghe qua.
.Trịnh Thiện Hành giải thích: - Ghép vần kỳ thật chính là kỹ xảo chú âm cho chữ.
.Hàn Nghệ nói: - Trịnh công tử sẽ truyền thụ kỹ xảo ghép vần cho các ngươi, nhưng các ngươi chỉ có một tháng để học ghép vần này, một tháng sau, đề thi cũng là ghép vần, còn có một mục nội dung khảo hạch, đó là ghi chép học tập của các ngươi, bởi vì bắt đầu từ năm sau, Học Viện Chiêu Nghi chúng ta đều mở toàn bộ các lớp giảng dạy rồi, đến lúc đó sẽ truyền thụ ghép vần này cho học sinh, ta hy vọng trong lúc học, các ngươi cũng sẽ phải suy nghĩ xem làm thế nào để học ghép vần này một cách đơn giản hơn nữa.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Các ngươi yên tâm, ghép vần này kỳ thật vô cùng đơn giản, chỉ cần các ngươi nghiêm túc học, thời gian một tháng là đủ rồi.
.So với Hàn Nghệ mà nói, mọi người càng tin tưởng Trịnh Thiện Hành hơn, bởi vì Trịnh Thiện Hành là người tốt nổi danh rồi, trong lòng khẽ thở phào một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận