Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 646.1: Bình tĩnh! Bình tĩnh!

.Hàn Nghệ nói một câu, hỏi cho mọi người sững sờ tại chỗ.
.Chúng ta ở đây nói lâu như thế, ngươi lại không hiểu rõ cả nguyên nhân cơ bản, vậy ngươi ngồi đây làm gì hả?
.Lý Nghĩa Phủ là người phản ứng lại trước tiên, kích động khoa tay múa chân giải thích một phen với Hàn Nghệ.
.Từ sau khi Lý Nghũa Phủ gia nhập trận doanh của Lý Trị, biểu hiện tích cực nhất, y biết y không có đường lui, càng nhanh chóng diệt trừ Vương Hoàng Hậu càng có lợi cho y. Theo y thấy, đây là một cơ hội cực tốt, quyết không thể bỏ qua, bởi vì yếm thắng chi thuật đủ để phế bỏ Vương Hoàng Hậu, vậy thì phế bỏ Vương Hoàng Hậu rồi chắc chắn Võ Mị Nương sẽ lên làm Hoàng Hậu.
.Hàn Nghệ nghe xong thì ồ một tiếng: - Thì ra là thế.
.Mọi người lại bối rối, Hoàng đế hỏi ý kiến ngươi, ngươi lại nói một câu "thì ra là thế", chẳng phải hỏi một đằng trả lời một nẻo sao.
.Lý Trị cũng có chút không vui, chuyện này thật sự không phải chuyện nhỏ, cau mày hỏi: - Vậy ngươi có cách nhìn thế nào về chuyện này?
.Hàn Nghệ ngượng ngùng nói: - Bệ hạ, vi thần không biết chút gì về chuyện này, không dám bình luận bừa bãi.
.Lý Nghĩa Phủ sửng sốt, chúng ta cùng phe đó nha, ngươi có hiểu hay không không quan hệ, ủng hộ quyết định của mọi người là được rồi.
.Hứa Kính Tông cười ha ha nói: - Đặc Phái Sứ và Vương Huyền Đạo tình cảm sâu đậm, không tiện nói nhiều, chúng ta cũng có thể lý giải.
.Câu này rõ ràng là ám thị cho Lý Trị, Hàn Nghệ còn đặt tình bằng hữu lên trên lòng trung thành với ngươi nữa, người này không đáng tin.
.Sao Hàn Nghệ lại không nghe ra ông ta đang chơi trò tiếu lý tàng đao ở đây chứ, lại còn ngây ngô nói: - Hứa Đại Học Sĩ nói không sai, đây đích thật là một nguyên nhân.
.Hứa Kính Tông cười nói:
.- Đặc Phái Sứ quả thật là nghĩa khí ngất trời mà!
.Hàn Nghệ nói: - Nào có, nào có.
.Lý Trị không ngốc, sao lại không nghe ra ý của Hứa Kính Tông, cũng biết hai người có ân oán, nhưng y không vui. Hàn Nghệ là thần tử trung thành nhất của y, là người theo bên cạnh y lâu nhất, là người giúp hắn bày mưu bày kế khi y khó khăn nhất, luôn ở bên cạnh ủng hộ y, Hứa Kính Tông ngươi sau này mới đến, kết quả là vừa đến thì báo thù Hàn Nghệ, lòng dạ thật hẹp hòi, hơn nữa nhân thủ của chúng ta không đủ, ngươi còn muốn chia rẽ, hắng giọng nói: - Được rồi, chuyện này quan hệ trọng đại, trẫm còn phải suy nghĩ, nhưng chuyện này quyết không thể để lộ ra ngoài, các ngươi lui xuống trước đi.
.- Vi thần cáo lui.
.Trở ra thư phòng, Hứa Kính Tông và Thôi Nghĩa Huyền đi trước, Lý Nghĩa Phủ và Hàn Nghệ đi theo phía sau.
.Lý Nghĩa Phủ nhỏ giọng nói: - Hàn Ngự Sử, ta biết ngươi và Vương Huyền Đạo quan hệ không tệ, nhưng chúng ta phải lấy đại cục làm trọng nha, thật ra ta cũng không muốn đối phó ai cả.
.Con mẹ ngươi, lại lừa gạt ta, ngươi không biết ta gạt người mà lớn lên sao. Hàn Nghệ thở dài nói: - Chuyện này ta đương nhiên hiểu, nhưng ta thật sự không rõ yếm thắng chi thuật rốt cuộc uy lực lớn thế nào, hơn nữa ta cũng không hiểu rõ lắm các mặt chế độ của triều đình. Chuyện này Lý Xá Nhân ngài hiểu rõ, càng có quyền lên tiếng, ta vô cùng tin tưởng phán đoán của ngươi. Ta không mở miệng, thật ra là ủng hộ Lý Xá Nhân ngươi, dù sao ta vẫn sợ bị người ta nói bán đứng bạn bè, hiệu thuốc của Lư Sư Quái còn ở ngõ Bắc của ta, ngươi có hiểu không?
.Lý Nghĩa Phủ ngẫm nghĩ cũng đúng, tên này không nói lời nào, công lao của mình là lớn nhất, đây là chuyện tốt nha, gật đầu nói: - Hiểu, hiểu.
.Hàn Nghệ liếc mắt nhìn y, thấy ánh mắt y lấp lóe, trong lòng làm sao không hiểu thằng nhãi này đang suy nghĩ cái gì, chợt ôm bụng nói: - Ai nha!
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Ngươi làm sao thế?
.Hàn Nghệ khom người nói: - Lý Xá Nhân, ngươi không biết, gần đây ta bị Nguyên gia làm cho trong ngoài khốn đốn, nội tiết hơi mất cân bằng, không được, không được rồi, ta phải đi đi nhà xí. Nói đoạn hắn lại nói với một tiểu thái giám đang bưng mâm: - Này này này, có thể dẫn ta đi nhà xí một chuyến không, ta sắp không nhịn nổi rồi.
.Tiểu thái giám kia vội nói: - Đặc Phái Sứ, mời bên này.
.Hàn Nghệ nói: - Lý Xá Nhân, có muốn đi chung không?
.- Hả? À không, ta không muốn lắm, ngươi đi đi. Lý Nghĩa Phủ vội lắc đầu, chuyện này cũng có thể đi chung?
.- Vậy ta xin lỗi không tiếp được.
.Nói xong, Hàn Nghệ liền đi theo tiểu thái giám, vội vàng đi sang hướng bên cạnh.
.Lý Nghĩa Phủ nhìn theo bóng lưng Hàn Nghệ chạy vội, đột nhiên hoang mang nói: - Nội tiết mất cân bằng?
.Hồi lâu sau, Hàn Nghệ mới đi ra, duỗi lưng, nói: - Nhà xí Hoàng cung thật sự không tệ, không chút mùi hôi nào.
.Chợt nghe phía trước có người nói: - Phía trước có phải Hoàng Gia Đặc Phái Sứ không?
.Trong mắt Hàn Nghệ lóe lên chút hào quang, chắp tay nói: - Trương Thiếu Giám.
.Người đến là Trương Đức Thắng, y tiến lên, nói: - Ai ôi! Đặc Phái Sứ, chúng ta coi như đã tìm được ngươi rồi, nhanh nhanh nhanh, bệ hạ đang đợi gặp ngươi đó.
.Hàn Nghệ hình như đã đoán được từ sớm, không chút cảm thấy kinh ngạc, vòng ngược lại đường cũ theo Trương Thiếu Giám.
.Đi vào một hoa viên, chỉ thấy Lý Trị và Võ Mị Nương đang ngồi trong đình đài, trên bàn có ít mứt quả và rượu nước, Hàn Nghệ vội đi qua, hành lễ nói: - Vi thần Hàn Nghệ bái kiến bệ hạ, Chiêu Nghi.
.Lý Trị nghiêng mắt liếc nhìn, hừ một tiếng, bất mãn nói: - Tiểu tử ngươi bình thường vừa nói là thao thao bất tuyệt, hôm nay lại nói năng thận trọng, thế là thế nào? Đều để bọn Lý Nghĩa phủ nói cả.
.Nếu để bọn họ nói, thì ta còn lăn lộn cái rắm! Hàn Nghệ ngượng ngùng không nói.
.Lý Trị trừng mắt nhìn hắn nói: - Nói đi! Bây giờ ở đây không có người ngoài, ngươi đừng tìm lý do qua loa tắc trách với trẫm nữa.
.Một câu liền bày tỏ sự khác biệt của Hàn Nghệ, bọn Lý Nghĩa Phủ là người ngoài, chúng ta là người mình.
.Mặc dù Võ Mị Nương không mở miệng, nhưng trong mắt lộ ra vẻ cổ vũ và tin tưởng, ngươi cứ nói đừng ngại, ta tin ngươi, nàng cũng rất muốn nghe thử cách nhìn của Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ hơi do dự một lát, mới nói: - Vi thần cả gan hỏi bệ hạ một câu, bệ hạ có chuẩn bị tốt chưa?
.Lý Trị hơi sững sờ nói: - Chuẩn bị cái gì?
.Hàn Nghệ nói:
.- Trước mặt văn võ bá quan trong triều, tuyên bố phế bỏ Vương Hoàng Hậu.
.Lý Trị nghe được thì trợn mắt, sau đó lại cau mày.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói: - Một khi bệ hạ nói chuyện yếm thắng chi thuật này trước triều đường, vậy thì chỉ có một kết quả, căn cứ theo luật pháp triều ta, thì phải phế bỏ Vương Hoàng Hậu, hơn nữa thế tất phải chấp hành, nếu vì nguyên nhân gì đó mà không thể chấp hành, vậy sẽ tổn hại rất lớn đến hoàng uy của bệ hạ và Chiêu Nghi, nếu bệ hạ nắm chắc mười phần, thì vi thần nhất định ủng hộ bệ hạ.
.Lý Trị tưởng tượng đến cảnh tượng đó, trên trán lại bắt đầu đổ mồ hôi.
.Thật ra Vương Hoàng Hậu có phế hay không, không nằm ở chỗ Vương Hoàng Hậu đúng hay sai, mà là nằm ở tập đoàn Quan Lũng do Trưởng Tôn Vô Kỵ đứng đầu. Nếu ngươi có thể áp chế bọn họ, thì có yếm thắng chi thuật hay không đều không quan trọng, phế Hoàng Hậu hay không chẳng phải chỉ là chuyện một lời của ngươi sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận