Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 755.1: Bị khinh bỉ

.Oắt con! Trước kia là ta áy náy, nhường cho cô, vậy mà cô còn đạp mũi lên mặt, ngoại trừ ngực ta nhỏ hơn cô, thì các phương diện còn lại đều mạnh hơn cô nhiều, đương nhiên là ta lãnh đạo cô rồi, hợp tác với nhau không phải đều thế sao, kẻ mạnh làm vua, sao lại có chuyện kẻ yếu lãnh đạo kẻ mạnh được. Hàn Nghệ vốn định thừa thắng truy kích, lại nói vài câu mờ ám, nhưng hơi hơi thoáng nhìn qua, thấy nàng ta tức giận đến ngực đều lớn thêm không ít, thầm than một tiếng, thôi vậy, đàn ông tốt không đấu với phụ nữ. Hắn khụ mạnh một tiếng, nói: - Này ---- ta cho rằng thay vì ở đây cãi vã không ngớt, thì còn không bằng nói chuyện hợp tác giữa Nguyên gia và ngõ Bắc đi, dù sao thì thời gian của chúng ta đều cực kỳ quý giá đấy.
.- Hừ!
.Nguyên Mẫu Đơn ngoảnh mặt sang bên cạnh, hai mắt lộ ra ánh lửa, cũng đã thế này rồi, còn có chuyện gì để nói nữa.
.Hắc! Cho mặt mũi mà còn không thèm đúng không! Hàn Nghệ cười nói: - Cô không muốn bàn chuyện thì thôi, ta tìm Nguyên Triết nói vậy, dù sao thì y mới là chủ quản tiền nhiệm mà, bàn bạc với y còn danh chính ngôn thuận hơn chút, miễn cho đại bá bọn họ lại cho rằng vợ chồng chúng ta lén lút trao đổi.
.Làm người không thể vô liêm sỉ như vậy.
.Nguyên Mẫu Đơn đột nhiên nắm chặt đôi tay trắng nõn, trong lòng Hàn Nghệ lộp bộp một tiếng, trường hợp như này hình như từng có rồi nha, ban đầu lúc ở Dương Châu, Tiêu Vô Y thường xuyên dùng động tác này để đe dọa hắn.
.Có thể khẳng định nói, nếu như đây là Tiêu Vô Y, thì mặc kệ người ngồi đối diện là ai, nàng cũng bắt đầu đánh luôn rồi, đánh nhau là việc ầm ĩ kéo dài mà.
.Cũng may Nguyên Mẫu Đơn không phải là Tiêu Vô Y. Hàn Nghệ miệt thị năng lực của nàng ta ngược lại đã khơi dậy ý chí chiến đấu của nàng, trong lòng hung hăng nghĩ, nếu con sói này là ta dẫn vào nhà, thì ta nhất định phải đuổi hắn ra. Hít sâu một hơi, cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại, nàng hỏi: - Ngươi tính toán bàn bạc gì đây?
.Hàn Nghệ suy nghĩ chút, mới nói: - Kỳ thật cũng không có gì để bàn bạc cả, là ngõ Bắc của ta mua nguyên liệu từ Nguyên gia các ngươi, cô cứ yên tâm, ta sẽ không hạ thấp giá đi đâu, ta sẽ mua với một mức giá rất tốt, mặt khác ta còn sẽ đẩy dời đi một hạng mục hợp tác nước hoa giữa chúng ta, dù sao thì có tiền mọi người cùng kiếm, cũng coi như đấy là ta bồi thường cho cô đi.
.Nguyên Mẫu Đơn nhẹ nhàng cười, không có lên tiếng.
.Hàn Nghệ ồ lên một tiếng, nói: - Dường như cô không hài lòng lắm thì phải, ta đây phải nhắc cho cô một câu, bỏ qua cơ hội này sẽ không có lần sau đâu, cô cũng đừng cò kẻ mặc cả với ta.
.Nguyên Mẫu Đơn hơi hơi lắc đầu, nói: - Không phải ta không hài lòng, chỉ là ta cảm thấy việc này không có khả năng thôi.
.Hàn Nghệ cau mày hỏi:
.- Vậy cô có ý gì?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Về giá nguyên liệu, tự ta sẽ tranh thủ một mức giá thích hợp, không cần ngươi phải bố thí, chúng ta mua bán về mua bán, ngoài chuyện đó ra, thì ta nhất định muốn một vụ mua bán nước hoa riêng hoàn toàn thuộc về Nguyên gia chúng ta.
.- Nước hoa hoàn toàn thuộc về Nguyên gia các ngươi? Hàn Nghệ cau mày hỏi: - Chỉ giáo cho?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Rất đơn giản, Nguyên gia chúng ta cung ứng hoa tươi cho ngươi, ngươi giúp chúng ta tạo ra một loại nước hoa riêng biệt, hơn nữa nhất định phải là thượng đẳng đấy. Đương nhiên, ta sẽ trả cho ngươi tiền công xa xỉ, ồ, còn có rượu và giấy mực nữa.
.Hàn Nghệ nghe vậy suýt thì bất tỉnh, hắn muốn làm Bill Gates, làm Steve Jobs a, kết quả Nguyên Mẫu Đơn này nói ra, lập tức biến thành Quách Đài Minh rồi, cũng không phải là xem thường Quách Đài Minh, nhưng hai bên khác nhau về bản chất, hắn hừ một tiếng: - Cô đang mơ tưởng sao, nước hoa, rượu và giấy mực đều đại biểu cho ngõ Bắc của ta, nếu làm như vậy, khác gì làm áo cưới cho Nguyên gia các ngươi, đến lúc đó thế nhân đều biết đến Nguyên gia, mà ngõ Bắc của ta lại trở thành kẻ không tiếng tăm gì, thứ ta muốn là ngõ Bắc, chứ không phải ngõ Bắc chuyên sản xuất đâu.
.Nguyên Mẫu Đơn cười nói: - Ta chỉ muốn có một loại nước hoa mà thôi, mà ngươi không chỉ có một loại nước hoa thôi đi, trong mắt ta, việc này quá hợp tình hợp lý.
.Hàn Nghệ cười lạnh: - Cô thôi đi, còn hợp tình hợp lý, cô cho ta là tên ngốc a! Một loại nước hoa đích thật là không quá, nhưng vấn đề là cửa hiệu của Nguyên gia trải rộng khắp cả nước, ta chỉ có một ngõ Bắc thôi, các ngươi mở rộng nhanh hơn ta rất nhiều, đợi cho đến khi nước hoa của ta đi ra, nói không chừng người ta còn có thể cho rằng ta sao chép của các ngươi, việc mất mặt như thế ta không gánh nổi đâu.
.Nguyên Mẫu Đơn cười nhạt một tiếng: - Một khi đã như vậy, thì cũng không có gì để bàn bạc nữa.
.Hàn Nghệ hỏi lại: - Cô xác định?
.Nguyên Mẫu Đơn gật đầu: - Ta cực kỳ xác định, bán chút hoa quả cho ngươi thì Nguyên gia ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ, tí tiền ấy Nguyên gia ta còn chưa để vào mắt, thứ Nguyên gia chúng ta cần là lực ảnh hưởng.
.Hàn Nghệ hừ nói: - Lời này cô rõ ràng học theo ta.
.Trước kia mua bán chỉ là mua bán, từ sau khi Hàn Nghệ đến đây, bắt đầu phát triển hiệu ứng thương hiệu, mọi người cũng bắt đầu coi trọng thương hiệu của nhà mình, Nguyên gia cũng muốn dựng lên chiêu bài riêng của Nguyên gia, nhưng Nguyên gia chỉ là bán hoa quả thôi, mà khuyết thiếu đặc điểm, ở Trường An có chút danh khí, nhưng ở nơi khác, quả thực chính là một kẻ bán hoa quả thôi, người ta chỉ biết hoa quả nhà này tốt, nhưng cũng không biết rõ là ai vậy, nếu có được nước hoa của Hàn Nghệ, thì biển chữ vàng Nguyên gia rất nhanh có thể mở rộng ra ngoài rồi.
.- Đúng vậy a! Thì tính sao? Nguyên Mẫu Đơn gật đầu cười nói.
.Hàn Nghệ hừ một tiếng: - Thì tính sao? Không sao hết, hợp tác giữa chúng ta dừng ở đây, ta cũng không tin trong thiên hạ này chỉ có mình nhà cô trồng hoa thôi đâu.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Vậy thì ngươi cứ tìm đi, đương nhiên, ta cũng sẽ nghĩ biện pháp thu hoạch biện pháp chế tác nước hoa đấy.
.- Cô có ý gì? Hàn Nghệ ngạc nhiên hỏi lại.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ngươi thông minh hơn ta, nhưng ta lại có thực lực hơn ngươi, chúng ta tự phát huy sở trường riêng của mình, có gì không thể chứ.
.Hàn Nghệ nói:
.- Oa oa oa! Cô cũng quá hèn hạ đi.
.Nguyên Mẫu Đơn cười nói: - Như nhau, như nhau cả thôi.
.Nữ nhân này thật sự là đáng ghét, biết thế mới vừa rồi nên thừa thắng truy kích, bàn cái lông ấy. Hàn Nghệ hừ nói: - Cô mà ép ta, thì ta sẽ hợp tác cùng triều đình.
.- Xin cứ tự nhiên.
.Nguyên Mẫu Đơn bình tĩnh cười. Hàn Nghệ hợp tác cùng nàng, thì vẫn còn là giao dịch công bằng, mọi người còn có thể thương lượng số lượng, mà hợp tác cùng triều đình, một trăm phần trăm sẽ bị thôn tính, chuyện này không có bất cứ nghi ngờ gì, bởi vì kẻ vô sỉ nhất trong thiên hạ, không ai qua được chính khách cả.
.Hàn Nghệ đương nhiên sẽ không ngây ngốc chạy đi hợp tác với triều đình, hắn liếc nhìn nàng mọt cái, nói: - Ta nói Mẫu Đơn này, vợ chồng chúng ta việc gì phải làm thương tổn lẫn nhau chứ.
.- Ai là vợ chồng với ngươi, thật đúng là không biết xấu hổ. Nguyên Mẫu Đơn tức giận trừng mắt nhìn hắn.
.- Ít nhất là vợ chồng trên danh nghĩa đi, chúng ta có thể hợp tác cùng sáng tạo ra một thương hiệu mới, giống như Tự do chi mỹ vậy, cô xem ta hợp tác cùng Trịnh Thiện Hành khoái trá như nào, đây là ví dụ đáng giá tham khảo a. Hàn Nghệ tận tình khuyên bảo nàng.
.Nguyên Mẫu Đơn cười nói: - Như thế cũng được, nhưng tất cả nước hoa, giấy mực cùng với rượu đều phải gắn với thương hiệu này.
.Hàn Nghệ nói: - Thế ngõ Bắc của ta thì làm sao bây giờ? Ta còn tính toán lợi dụng nước hoa, giấy mực đẩy mạnh quảng cáo cho ngõ Bắc đấy.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Ta cũng là nghĩ như vậy đấy.
.Hàn Nghệ kích động nói: - Cô đây là lợi dụng việc cô để trả thù cá nhân.
.- Việc này ta đã sớm quyết định rồi, là do ngươi lật lọng làm cho lùi lại thôi. Nguyên Mẫu Đơn khẽ hừ một tiếng. Việc này thật đúng là nàng đã quyết định từ sớm, bởi vì căn cứ kế hoạch của nàng, là từ nguyên liệu chậm rãi chuyển hình thương phẩm, như là đem rượu, nến, tơ lụa, lá trà, hương liệu, đều gắn với thương hiệu của Nguyên gia, tăng cường lực ảnh hưởng của Nguyên gia ở các nơi, bởi vậy nàng tuyệt đối không cam lòng làm một thương gia chuyên cung ứng nguyên liệu, chuyện này cũng giống như Hàn Nghệ không muốn chỉ là bên sản xuất thôi vậy.
.- Cô --- ! Hàn Nghệ khó thở nói: - Nhưng cô phải hiểu rằng, ta mới là chủ quản, chuyện hợp tác với ngõ Bắc, ta mới là người quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận