Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 592.2: Cách Đấu Thuật

.Con mẹ nó, thế này là muốn giết người đúng không? Hơn nữa chiêu thức quá mức phức tạp, không biết bao nhiêu người có thể học được như Độc Cô Vô Nguyệt. Mà dù có học được thì uy lực của nó phỏng chừng cũng sẽ giảm đi, đồng thời cũng chệch khỏi ước nguyện ban đầu của Hàn Nghệ khi thành lập Dân An cục.
.Sau khi đánh xong bộ quyền, Độc Cô Vô Nguyệt thấy Hàn Nghệ đứng đó nhíu mày không nói, y liền hỏi:
.- Bộ quyền pháp này không được sao?
.Hàn Nghệ ngẩn ra, vội trả lời:
.- Không phải không được, mà là quá được rồi.
.Độc Cô Vô Nguyệt nói:
.- Được chính là được, không được chính là không được, cái gì gọi là quá được hả?
.Hàn Nghệ cười giải thích nói:
.- Đối tượng mà cảnh sát hoàng gia phải đối mặt trong tương lai chính là dân chúng mà không phải kẻ thù, nếu ra tay quá nặng, sợ sẽ làm bị thương đến người vô tội. Hơn nữa tôn chỉ của Dân An cục chúng ta chỉ là bắt giữ kẻ phạm tội mà không phải đánh gục đối phương.
.Độc Cô Vô Nguyệt nghe cũng hiểu được có đạo lý, liền hỏi:
.- Vậy ngươi cảm thấy nên thế nào cho phải?
.Hàn Nghệ nói:
.- Vừa lúc ta cũng nghĩ đến một số chiêu thức, có lẽ sẽ có chút ít dẫn dắt cho ngươi.
.Độc Cô Vô Nguyệt nói:
.- Vậy ngươi đánh nó ra cho ta xem.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhưng chiêu thức ấy của ta nhất định phải có hai người đối luyện với nhau, tác động qua lại mới có thể nhìn ra vấn đề được.
.Độc Cô Vô Nguyệt hơi có vẻ hưng phấn nói:
.- Vậy thì không có gì tốt hơn, lâu rồi ta chưa từng cùng người nào so đấu qua.
.Tỷ thí với ngươi thì liệu ta có sống được nữa hay không? Ngay cả lão bà của ta ta đều đánh không lại. Hàn Nghệ vội hỏi:
.- Ngươi hiểu lầm rồi, ý của ta là ngươi không được đánh trả. Ta sẽ làm mẫu tại trên người của ngươi một chút, ta chỉ là một người sáng tạo, cũng không phải là một cao thủ.
.Độc Cô Vô Nguyệt ngẩn người, nói:
.- Tùy ngươi vậy.
.- Đầu tiên nói trước ngươi có thể né tránh, nhưng không được phép chủ động công kích ta.
.Hàn Nghệ cảm thấy không xong, lại dặn dò thêm một phen.
.Độc Cô Vô Nguyệt gật gật đầu.
.Hàn Nghệ đi lên trước, nhìn đến đôi mắt màu lam nhạt cùng dung nhan tuyệt sắc của Độc Cô Vô Nguyệt kia liền thầm than một câu, người này sao có thể xinh đẹp được nhường vậy cơ chứ, mình không xuống tay được nha.
.Hắn cảm thấy khuôn mặt này của Độc Cô Vô Nguyệt đã có thể giúp đối phương bách chiến bách thắng rồi, dù sao ai cũng có lòng thích cái đẹp mà.
.Bỗng nhiên, Độc Cô Vô Nguyệt đánh tới một quyền
.Hàn Nghệ sợ tới mức khẩn trương quay đầu đi, la hét nói:
.- Đã nói là không được ra tay mà.
.Độc Cô Vô Nguyệt căn bản không để ý tới hắn, lập tức xông lên, nhấc chân quét ngang qua.
.Mẹ nó, chơi thật sao? Đã nói rồi mà, phong độ quân tử đâu, chết tiệt là một tiểu nhân. Hàn Nghệ cố gắng hết sức mới nhanh chóng né qua, nhưng Độc Cô Vô Nguyệt vẫn còn ép sát liên tục, hắn chỉ có thể lấy thuật chiến đấu tay không của mình ra chống đỡ.
.Hai ba chiêu qua đi, hắn mới phát hiện hoá ra Độc Cô Vô Nguyệt vẫn chưa dùng hết toàn lực, lúc này mới yên lòng lại, bắt đầu phát huy Cầm nã thuật trong môn chiến đấu tay không.
.Kỳ thật kĩ thuật chiến đấu tay không của Hàn Nghệ đã rất tốt rồi, bởi vì hắn từng học với cao thủ mà. Tại kiếp trước, bình thường bốn năm người cao to khỏe mạnh, hắn đều có thể dễ dàng đánh ngã, chỉ có điều tố chất thân thể cùng năng lực phản ứng của cơ thể bây giờ của hắn không có mạnh bằng kiếp trước, cho nên uy lực chiêu thức chắc chắn cũng không bằng trước kia, hơn nữa Đường triều là một quốc gia tôn sùng võ học, võ học Trung Quốc đạt tới mức cao nhất, cao thủ khắp nơi, lại thêm có tiểu Dã bên cạnh nên hắn cũng không dễ gì ra tay, tuy nhiên chiêu thức thì vẫn vô cùng tinh chuẩn.
.Trưởng Tôn Diên nhìn xem mà cả kinh, y vạn lần không ngờ Hàn Nghệ lại thật sự biết võ công, điều này đúng là y không ngờ tới.
.Độc Cô Vô Nguyệt vẫn luôn dẫn dụ Hàn Nghệ tấn công mình nhưng càng đánh y lại càng kinh ngạc, trong mắt y cũng bùng lên sự hưng phấn, càng đánh càng hăng.
.Cầm nã thuật tuy rằng có thể xem như xuất hiện rất sớm trong nền võ học truyền thống của Trung Quốc, nhưng vào lúc bây giờ nó vẫn còn chưa hình thành một môn riêng mà chỉ là xuất hiện một hai chiêu trong một số bộ quyền pháp rất hiếm. Mà Cầm nã thuật của Hàn Nghệ lại thuần túy là Cầm nã thuật, hơn nữa còn là sự kết hợp của rất nhiều quốc gia, hiệu quả nhất trong việc chế phục địch nhân. Trong đó cũng đã bao hàm cùng vận dụng tri thức khoa học về các khớp xương, đây đều là những điều mà bây giờ chưa có.
.Đánh trong chốc lát, Hàn Nghệ chuẩn bị dừng lại, giảng giải giảng giải, nhưng Độc Cô Vô Nguyệt thấy thế công cả hắn hơi chậm lại liền lập tức lại xông lên tấn công. Hàn Nghệ rơi vào đường cùng, chỉ có thể tiếp tục tỉ thí với y.
.Mẹ nó, khí lực của tên này ghê gớm thật.
.Hàn Nghệ nhiều lần sắp tóm được Độc Cô Vô Nguyệt, nhưng Độc Cô Vô Nguyệt đều dùng sức mạnh đánh văng Hàn Nghệ ra
.Lại giao thủ hơn hai mươi hiệp, thấy mệt quá Hàn Nghệ liền xua tay liên tục, thở dốc nói:
.- Không được, không được, ta không có khí lực rồi.
.Bởi vì gần đây hắn thật sự rất bận, lơi lỏng việc rèn luyện mà Độc Cô Vô Nguyệt lại mê võ, mỗi ngày đều rèn luyện, tự nhiên không thể so sánh với nhau được.
.Độc Cô Vô Nguyệt hơi hiển tiếc nuối nói:
.- Một khi đã như vậy, vậy trước tiên nghỉ ngơi một chút lại đánh tiếp.
.- Còn đánh nữa?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói.
.Chợt vang lên một tiếng hô:
.- Vô Nguyệt, nếu ngươi còn chưa chơi đủ, vậy để ta tới chơi với ngươi vậy.
.Chẳng biết lúc nào, Nguyên Liệt Hổ đã ngồi trên bậc thang của tiền viện. Chỉ thấy gã dùng tay vỗ mông đứng dậy, vô cùng hưng phấn nói.
.Hoá ra thằng nhãi này ban đầu muốn chạy đi tìm tiểu Mông chơi, kết quả mấy người tiểu Mông đều mệt gục, nào có tâm tình chơi với gã, đã sớm quay về đi ngủ trưa rồi, thế cho nên gã chỉ có thể buồn thiu mà quay về tìm đám người Hàn Nghệ. Ai dè vừa vào cửa liền thấy hai người Hàn Nghệ và Độc Cô Vô Nguyệt đánh nhau, là một kẻ mê võ gã nhìn xem cũng thấy ngứa tay ngứa chân.
.Độc Cô Vô Nguyệt hưng phấn nói:
.- Tới vừa lúc
.Nguyên Liệt Hổ vấn lại ống quần, liền nhảy lên trước.
.Hai chân Độc Cô Vô Nguyệt đột nhiên giao nhau trước sau, hai tay nắm lại che ở trước ngực.
.Hàn Nghệ sửng sốt, cả kinh nói:
.- Đây chẳng phải là…
.Nguyên Liệt Hổ đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền nói:
.- Này này này, Vô Nguyệt, ngươi xem thường người ta quá đó.
.Nhưng Độc Cô Vô Nguyệt căn bản cũng không cho gã có cơ hội phản ứng, đánh ra một quyền. Nguyên Liệt Hổ nghiêng người tránh đòn, nhưng một quyền khác đã vung tới.
.Hóa ra y lại sử dụng thuật đánh nhau tay không mà Hàn Nghệ vừa sử dụng.
.Nguyên Liệt Hổ bị Độc Cô Vô Nguyệt đánh cho trở tay không kịp, chỉ có thể không ngừng né tránh. Nhưng sau khi hai ba hiệp qua đi, gã liền kịp phản ứng, ỷ vào ưu thế vóc dáng của bản thân, không để ý đến công kích của Độc Cô Vô Nguyệt, nắm đấm vung ra, một quyền này lực lượng rất lớn, nên Độc Cô Vô Nguyệt cũng không dám trực tiếp cản lại, chỉ có thể lựa chọn né tránh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận