Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 926: Nam Nguyên bắc Kim

.Kỳ vọng!
.Không biết bắt đầu từ khi nào, trong lòng bách tính Trường An đã tràn đầy kỳ vọng, họ không biết rốt cuộc mình đang kỳ vọng cái gì, nhưng họ tràn đầy kỳ vọng đối với tương lai.
.Thật ra mỗi ngày đều có không ít người đến quan sát tiến độ của của Học viện Sĩ Tộc và Học viện Chiêu Nghi, mỗi ngày đều có không ít người đến quan sát tiến độ của khu vui chơi, mỗi ngày đều ngóng đợi Đại Đường nhật báo, ngóng đợi "Thiếu niên Khổng Tử 3", ngóng đợi lợi tức của năm tới.
.Cuộc sống của mọi người dường như trở nên tuyệt vời hẳn lên trong nháy mắt.
.Có quá nhiều kỳ vọng khiến bọn họ khát khao tương lai với một thái độ lạc quan.
.Nguyên gia!
.- Cô gia, ngài đến rồi.
.Vẫn là gã quản gia béo đó mở cửa cho Hàn Nghệ, vẫn tận tụy như vậy, mặc dù gã ta cũng không được lợi gì trong đó, nhưng gã ta tin tưởng, bỏ ra thì cuối cùng cũng sẽ có một ngày nhận được hồi báo.
.- Ừm.
.Hàn Nghệ cười khẽ gật đầu, kế hoạch nam tiến này chính là một mắt xích vô cùng quan trọng trong kế hoạch của hắn, hắn không dám để có sơ suất, xử lý xong chuyện kinh tế liền chạy đến Nguyên gia, nói: - Mẫu Đơn có ở nhà không?
.- Mẫu Đơn tỷ và các lão gia đang thảo luận ở nghị sự đường.
.- Nghị sự đường?
.Hàn Nghệ khẽ nhíu mày, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì rồi, nghĩ đến đây, hắn cũng không có thời gian tán gẫu với quản gia này nữa, nhưng mà, vừa mới bước vào cửa, đã thấy một vật thể bất minh bay về phía hắn, hắn giơ tay túm lấy theo bản năng, hóa ra là một cái máy bay giấy.
.- Phi điểu của cháu! Đó là phi điểu của cháu!
.Chỉ thấy một nhóc con nhanh nhẹn, lúc lắc chạy về phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ biết thằng nhóc con này, là con trai của Nguyên Kiệt, tên là Nguyên Tranh.
.Hàn Nghệ cười, đưa phi điểu giấy ra, nói: - Đây.
.Nhóc con kia nhận lấy phi điểu, liếc nhìn Hàn Nghệ vẻ không vui, chu môi nói: - Cô gia gia, phi điểu của cháu bị ông làm nhăn rồi!
.Cô gia gia? Hàn Nghệ bị cậu nhóc gọi mà sắp rơi nước mắt rồi, nói: - Xin lỗi, lần sau ta đền cháu một cái mới.
.Nguyên Tranh cẩn thận cầm phi điểu giấy, hốc mắt hơi hơi đỏ, vẫn rất không vui nói:
.- Đây là con phi điểu tốt nhất mà cháu làm.
.- Nguyên Tranh! Nguyên Tranh!
.Lại nghe thấy phía trước truyền đến mấy tiếng gọi.
.Chỉ thấy mấy đứa trẻ đang chạy về phía bên này.
.Nguyên Tranh nhìn thấy bọn chúng, lập tức nhảy cẫng lên nói: - Phi điểu của ta bay lâu nhất, ta thắng rồi.
.- Cô gia gia!
.Mấy đứa trẻ kia chạy đến phía trước, đầu tiên là hành lễ với Hàn Nghệ một cái, sau đó thì mặc kệ hắn, lần lượt lấy từ trong ngực ra đủ loại điểm tâm, đồ chơi nhỏ đưa cho Nguyên Tranh, nói: - Đây!
.Nguyên Tranh hết sức vui mừng nhận lấy, dương dương đắc ý nói: - Ta đã nói phi điểu mà đại gia gia dạy chúng ta làm không bay được bao xa, các ngươi không tin, lần này thì tin rồi chứ.
.- Đệ đắc ý cái gì, ngày mai ta sẽ làm một con phi điểu tốt hơn, nhất định thắng đệ. Chúng ta hãy đợi mà xem.
.- Đợi mà xem thì đợi mà xem.
.Hàn Nghệ quét ánh mắt qua tay bọn chúng, chỉ thấy trong tay chúng đều đang cầm phi điểu giấy lớn nhỏ khác nhau, duy chỉ có phi điểu giấy của Nguyên Tranh là khác biệt, bởi vì phi điểu của người khác đều là cả một tờ giấy hoàn chỉnh, còn phi điểu của Nguyên Tranh là xé thành hình chim. Cười nói: - Nguyên Tranh, phi điều giấy này của cháu là ai dạy cháu làm.
.Nguyên Tranh lập tức đắc ý nói: - Là cháu học chim làm, phi điểu giấy của bọn họ đều không bay lâu bằng của cháu.
.- Khoác lác! Đây rõ ràng là đại gia gia dạy đệ làm.
.- Ta còn lâu mới nói khoác, phi điểu giấy của đại gia gia cũng không lợi hại bằng ta!
.Mấy đứa trẻ lập tức tranh chấp với nhau.
.Hàn Nghệ thì lại ngầm hiểu ý, cười cười xoa cái đầu nhỏ của Nguyên Tranh, bèn đi về phía nghị sự đường.
.Đi đến nghị sự đường, bên trong cũng không có ngồi kín người, hiển nhiên không phải là hội nghị gia tộc, chỉ có Nguyên Hi, Nguyên Nhạc, Nguyên Hạc, Nguyên Mẫu Đơn, Nguyên Triết năm người.
.Hàn Nghệ hành lễ với mấy vị trưởng bối, Nguyên Triết cũng đứng dậy hành lễ với hắn.
.Nguyên Hi cười nói: - Hàn Nghệ đến rồi, mau ngồi đi!
.Hàn Nghệ đi đến bên cạnh Nguyên Mẫu Đơn ngồi xuống, nhanh chóng quay sang Nguyên Mẫu Đơn chớp chớp mắt, Nguyên Mẫu Đơn hơi nghiêng mặt sang một bên.
.Tất cả đều không tránh khỏi hai con mắt của Nguyên Nhạc, bật cười ha ha.
.Nguyên Hi cười nói: - Hàn Nghệ, trong bụng ngươi rốt cuộc có giấu bao nhiêu mưu ma chước quỷ?
.- Hả?
.Hàn Nghệ một lòng chỉ lo ngắm cô vợ mỹ nữ, vẫn có chút chưa phản ứng kịp, nói: - Sao đại bá lại nói vậy?
.Nguyên Hi nói: - Ngươi còn muốn giấu ta sao, chỉ với mấy cái xưởng lớn đó của ngươi, e là đã dùng hết toàn bộ tiền của ngươi rồi, ta còn từng cùng Mẫu Đơn bàn bạc qua, nếu như cháu thật sự cần tiền gấp, có phải là cho ngươi mượn một ít tiền hay không, nhưng không ngờ rằng, một Kim Hành của ngươikhông những đã giải quyết vấn đề cấp bách này, mà còn thu được thêm nhiều tiền vàng hơn, thật là khiến người ta cảm thấy không thể tin nổi a!
.Nguyên Triết cười nói: - Năng lực kinh thương của cô phụ, tiểu chất thật sự là theo không kịp.
.- Các vị quá khen rồi.
.Hàn Nghệ cười khiêm tốn, nói: - Người đều là bị bức bách mà làm ra, không có tiền, cũng phải nghĩ cách kiếm tiền, đại bá không ngờ tới, chỉ là vì Nguyên gia chưa từng trải qua thời điểm thiếu tiền, cho nên đây đâu có là bản lĩnh gì.
.Nguyên Nhạc đột nhiên nói: - Ngươiđây cũng quá khiêm tốn rồi, trên đời người không có tiền rất nhiều, nhưng có ai có thể nghĩ đến Kim Hàng, nói cho cùng vẫn là ngươithông minh a, có thể thấy Mẫu Đơn không có nhìn nhầm người.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nửa câu sau của nhị bá thì ta cũng tán đồng. Nói xong, lại đắc ý quay sang phía Nguyên Mẫu Đơn nháy mắt.
.Nguyên Mẫu Đơn mặt đỏ bừng, gặp phải một trượng phu không biết xấu hổ như vậy, nàng ta chỉ biết câm nín không nói.
.- Tiểu tử này!
.Nguyên Nhạc bật cười ha hả.
.Nguyên Hi đột nhiên quay sang Nguyên Triết nháy mắt một cái.
.Nguyên Triết lập tức nói: - Cô phụ, nếu Kim Hành này đã thành công rồi, lợi ích trong đó có thể nói là liên miên không dứt, mà kế hoạch nam tiến của chúng ta cũng cần đến nguồn vốn quay vòng vô cùng khổng lồ, tuy nói hiện nay dự tính là đã đủ, nhưng thật sự đến lúc thực thi, e là vẫn sẽ xuất hiện không ít chuyện ngoài lề, nếu như có Kim Hành tương trợ, kế hoạch nam tiến sẽ càng ổn thỏa hơn một chút.
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Sao thế? Nhà chúng ta muốn mượn tiền từ Kim Hành?
.Nguyên Hi vuốt râu cười nói:
.- Kế hoạch nam tiến này là do ngươinghĩ ra, ngươicho rằng chút tiền đó của Kim Hành các ngươiđủ cho chúng ta mượn không?
.Điều này thì cũng đúng, tiền đều đã bị ta cho mượn rồi, lẽ nào! Hàn Nghệ chớp mắt, nói: - Lẽ nào đại bá cũng muốn mở một Kim Hành!
.Nguyên Hi gật đầu nói: - Không giấu ngươi, lúc nãy chúng ta đang bàn luận về chuyện này.
.Nguyên Mẫu Đơn lập tức nói:
.- Đại bá, Kim Hành này nhìn có vẻ tốt đẹp, nhưng nguy hiểm trong đó cũng cao, một khi lợi tức thu lợi không cần bằng thì sẽ khiến Nguyên gia chúng ta sa vào chỗ vạn kiếp bất phục, hơn nữa chúng ta chưa từng dính dáng đến phương diện này, Nguyên gia chúng ta không thể mạo hiểm vì việc này được.
.Nguyên Hạc nói: - Không phải còn có Hàn Nghệ đây sao.
.Nguyên Triết nói: - Cô cô, chất nhi có suy nghĩ khác về chuyện này, kế hoạch nam tiến đã khiến Nguyên gia chúng ta dồn hết tất cả vào đó, nếu như kế hoạch nam tiến thất bại, chúng ta nhất định tổn thất nặng nề, nhưng nếu như chúng ta cũng có một Kim Hành, không cần người khác mượn, bản thân chúng ta đã có thể dùng tiền mượn để đầu tư vào kế hoạch nam tiến, một khi chúng ta thành công rồi, chút lợi tức này có được coi là gì, nhưng nếu thất bại rồi, có Kim Hành hay không, Nguyên gia chúng ta cũng sẽ bị tổn thương nặng nề.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nhưng cháu có từng nghĩ đến hay không, tiền của Kim Hành là đến từ đâu, đó đều là tiền của bách tính, nếu như chúng ta thông qua Kim Hành để lấy được tiền vốn, một khi thất bại rồi, chúng ta sẽ liên lụy đến rất nhiều bách tính, đến lúc đó Nguyên gia chúng ta không bao giờ còn đường để làm lại nữa.
.Nguyên Hi nói: - Hàn Nghệ từng nói sẽ không thất bại.
.Nguyên Mẫu Đơn lập tức nhìn sang Hàn Nghệ.
.Nguyên Hi, Nguyên Hạc, Nguyên Nhạc, Nguyên Triết cũng đều nhìn về phía Hàn Nghệ.
.Nguyên gia là một gia tộc thương nghiệp, dã tâm của bọn họ trong lĩnh vực này không phải là nhỏ, mà trong số bọn họ có không ít người có khứu giác nhạy bén, giống như Nguyên Triết. Ý tưởng này chính là Nguyên Triết đề xuất ra, y cho rằng nắm giữ Kim Hành, tương đương với nắm giữ tiền tệ, cộng thêm bọn họ vốn có ruộng đất bao la, liên quan đến rất nhiều lĩnh vực, nếu như còn có Kim Hành điều tiết trong đó, sẽ khiến cho Nguyên gia lên cao một bậc, Nguyên Hi bọn họ cũng hết sức động tâm.
.Nhưng Nguyên Mẫu Đơn vẫn muốn thận trọng từng bước, phát triển sự nghiệp vững vàng, trồng trọt cũng được, xây dựng xưởng cũng được, chậm rãi chắc chắn, nàng cho rằng Kim Hành quá nguy hiểm, việc này sẽ khiến Nguyên gia vốn vững như bàn thạch biến thành một cánh buồn lẻ loi trong sóng to gió lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể chìm nghỉm.
.Vậy nhưng, Kim Hành này không có sự ủng hộ của Hàn Nghệ thì không thể làm được, mấu chốt vẫn là ở cách nhìn của Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn một lượt, thấy trong mắt Nguyên Hi, Nguyên Nhạc, Nguyên Hạc đều lóe lên khát vọng, trong lòng cũng rõ, sức hấp dẫn của Kim Hành đối với Nguyên gia quá lớn, đồng thời hắn cũng biết, Nguyên gia không có khả năng hợp tác với hắn lắm, dù sao thì Kim Hành cũng không phải là một mình Hàn Nghệ, còn có Thẩm Tiếu nữa, ngoài ra còn liên quan đến một vài nhân tố chính trị. Hơn nữa, với thế lực của Nguyên gia, đủ để tự mình mở một Kim Hành rồi, không cần phải dựa vào bất cứ ai.
.Điều mấu chốt hơn là, Nguyên Triết lấy kế hoạch nam tiến ra làm cờ hiệu, Hàn Nghệ thật không tiện từ chối, kế hoạch nam tiến quá là to lớn, áp lực của Nguyên gia hiện giờ cũng lớn, nếu có cơ cấu tài trợ vốn, quả thực là một sự trợ giúp rất có ích, suy nghĩ hồi lâu mới nói: - Nếu như Nguyên gia có ý, ta cho rằng đây là chuyện có thể.
.Nguyên Mẫu Đơn lập tức vẻ mặt đầy thất vọng, chàng là trượng phu của ta, không đứng về phía ta, khẽ hừ một tiếng, bày tỏ sự bất mãn của mình.
.Nguyên Hi đương nhiên không nghe thấy, hướng tới Hàn Nghệ hỏi: - Vậy ngươi nói chi tiết thử xem.
.Hàn Nghệ nói: - Điều đầu tiên, Trường An đã có Kim Hành rồi, nếu Nguyên gia lại mở một Kim Hành, nhất định sẽ hình thành cạnh tranh, mà cạnh tranh trong Kim Hành hết sức nguy hiểm, bởi vì cạnh tranh nâng cao và giảm thấp lợi tức, thu hút bách tính đến gửi tiền và mượn tiền, như vậy sẽ tạo thành chúng ta lưỡng bại câu thương. Nhưng Nguyên gia có thể đến Giang Nam mở Kim Hành, như vậy cũng có thể thuận tiện để tiến hành kế hoạch nam tiến.
.Ồ, tên không thể đặt là Kim Hành nữa, nếu như vậy thì dễ bị lẫn lộn, ừm cứ dứt khoát gọi là Nguyên Hành đi, như vậy cũng tốt cho việc quảng bá thương hiệu Nguyên gia này. Chúng ta hãy lấy Trường Giang làm ranh giới, trong tình huống không hình thành cạnh tranh, chúng ta vẫn có thể hô ứng lẫn nhau, tiền tệ của nam bắc có thể thông qua sự hợp tác của hai nhà Kim Hành và Nguyên Hành, lưu thông với nhau, thúc đẩy kinh tế nam bắc phát triển cân bằng, chúng ta còn có thể giúp đỡ lẫn nhau, một khi có một bên thiếu tiền tài quay vòng, thì có thể điều động tiển từ bên kia, nếu như vậy thì có thể đảm bảo tuyệt đối không có sai sót.
.Nói đến cuối câu, hắn liếc nhìn Nguyên Mẫu Đơn, câu cuối cùng này hiển nhiên là nói cho Nguyên Mẫu Đơn nghe.
.Nguyên Mẫu Đơn thần sắc có chút thay đổi, đôi lông mày khẽ nhíu lại, như thoáng chút suy nghĩ.
.Nguyên Triết cười nói: - Tài năng của cô phụ, thật sự khiến người ta thán phục a!
.Hàn Nghệ như cười như không nói: - Vậy cũng không bằng ngươi.
.Nguyên Triết cười ngượng ngùng, không lên tiếng.
.Nguyên Hi cười ha ha nói: - Được! Cứ làm như lời cháu nói.
.Nói đến đây, ông ta dừng lại một chút, nói: - Nhưng xây dựng Nguyên Hành có rất nhiều phương diện đều cần đến sự giúp đỡ của ngươi a!
.Hàn Nghệ cười nói: - Đại bá xin yên tâm, ta sẽ cung cấp tất cả sự ủng hộ về kỹ thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận