Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 641.1: Trở mặt còn dễ hơn lật sách

..
.uy rằng trước mắt kinh tế triều Đường vẫn là trạng thái nguyên sinh, nhưng tinh thần thương nhân đã không lạc hậu hơn bất cứ thương nhân ở thế kỷ nào, lợi ích làm đầu, những thứ khác đều đứng sang bên cạnh.
.Thật ra từ sau vụ tranh đấu lần trước, hai chợ và ngõ Bắc vẫn sống chung vô cùng hòa hợp, nhưng trước mặt lợi ích, thương nhân hai chợ lại lần nữa bỏ qua đồng minh với Hàn nghệ, chuyển sang nương nhờ phía Nguyên gia.
.Đối với lợi ích của bọn họ mà nói, đây đích thật là cách làm chính xác nhất.
.Nguyên gia từ trước tới nay đều chưa từng hiển sơn lộ thủy, bởi vì không có đối thủ đáng để họ phơi bày thực lực, cho đến sau khi Hàn Nghệ xuất hiện, Nguyên gia cuối cùng đã bắt đầu động đậy rồi, bọn họ vừa động, bố cục kinh tế Trường An cũng bắt đầu thay đổi theo, đây là một loại sức ảnh hưởng.
.Đại viện Nguyên gia!
.- Công tử, bây giờ ngay cả hai chợ cũng chịu giúp chúng ta đối phó Hàn Nghệ. Hàn Nghệ đã bị cô lập rồi, ta thấy hắn rất khó giành phần thắng.
.Nguyên Khánh vừa nãy bàn bạc với Trương Khuê xong, càng có vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay.
.Sắc mặt Nguyên Triết vẫn bình thản, nói: - Hàn Nghệ có thể có ngày hôm nay, tuyệt đối không phải nhờ vào vận khí, chúng ta quyết không thể khinh thường, nếu đã làm ầm ĩ đến bước này, vậy chúng ta lại cho hắn thêm một mồi lửa đi.
.Nguyên Khánh nói: - Ý của công tử là?
.Nguyên Triết cười nói: - Nhược điểm của Hàn Nghệ không chỉ có một cái, hắn còn có một nhược điểm, chính là hắn xuất thân hàn môn, chính vì điểm này, ban đầu hắn đã đắc tội hầu hết con cháu quý tộc Trường An ở Trại huấn luyện Hoàng gia. Mà trước đó, những con cháu quý tộc này sở dĩ vẫn đi ngõ Bắc, hoàn toàn là vì sức hút của Giọng hát hay Đại Đường và kịch nói. Mà bây giờ, Khuynh thành chi luyến của hắn vẫn còn chưa có tin tức gì, mà Giọng hát hay Đại Đường, chúng ta cũng có thể làm, còn có thể làm tốt hơn hắn nữa.
.- Ngươi ra ngoài vận động một chút, giúp những con cháu quý tộc kia ngẫm lại một chút mâu thuẫn giữa Hàn Nghệ và bọn họ. Thật ra dân chúng bình dân căn bản không có bao nhiêu tiền, chủ yếu vẫn dựa vào nhà phú quý, chỉ cần chúng ta thu hút những người này đến khu chợ của chúng ta, vậy Hàn Nghệ tuyệt đối không có phần thắng rồi.
.Nguyên Khánh nghe được thì trong mắt sáng ngời, nói: - Dạ, ta đi làm đây.
.Ngõ Bắc.
.- Tiểu Nghệ ca, Vạn chưởng quỹ của Vạn Phúc Lâu cầu kiến bên ngoài.
.- Vạn Phúc Lâu? Hàn Nghệ hơi nhíu mày, nói: - Mời ông ấy vào đi.
.Một lát sau, Vạn Quý Xuân đi vào trong sảnh.
.- Hôm nay ngọn gió nào thổi Vạn chưởng quỹ ông đến chỗ của ta vậy.
.- Nào có, nào có, là Vạn mỗ quấy rầy rồi.
.- Vạn chưởng quỹ khách sáo rồi, mời ngồi, mời ngồi.
.- Đa tạ.
.Vạn Quý Xuân ngồi xuống rồi, rõ ràng có chút câu nệ, nụ cười cũng vô cùng cứng nhắc.
.Hàn Nghệ thấy có chút không đúng, thế là nói:
.- Vạn chưởng quỹ, có phải xảy ra chuyện gì không?
.- Hả?
.Vạn Quý Xuân rõ ràng có chút luống cuống, ngập ngừng hồi lâu, mới nặng nề thở dài giận dữ nói: - Hàn tiểu ca, ta ta thật sự có lỗi với ngươi mà!
.Hàn Nghệ tò mò nói: - Nói vậy là sao?
.Vạn Quý Xuân cắn răng, nói: - Là như vầy, Hành hội yêu cầu Vạn Phúc Lâu chúng ta ngừng hợp tác với ngõ Bắc các ngươi, nói cách khác, Vạn Phúc Lâu chúng ta sẽ không làm Giọng hát hay nữa.
.Hàn Nghệ nghe thấy không khỏi cau mày.
.Giọng hát hay chỉ là thứ yếu, câu này không nghi ngờ gì là nói cho Hàn Nghệ biết, hai chợ lựa chọn đứng về phía Nguyên gia.
.Vạn Quý Xuân nói: - Thật xin lỗi, ta thật sự không muốn làm thế, nhưng phía Hành hội không ngừng gây áp lực cho ta, ta thực sự không còn cách nào khác, ta.
.Nói mãi nói mãi, ông ta cũng khổ sở, thật ra ông ta thích hợp tác với Hàn Nghệ, bởi vì trong quá trình hợp tác, ông ta cảm nhận được sự đối đãi bình đẳng. Nói về mặt lợi ích, Giọng hát hay của Nguyên gia chắc chắn sẽ đặt ở tửu lâu mới của bọn họ, không có bất cứ liên quan gì đến ông ta, nhưng không còn cách nào, bọn họ phải tôn trọng quyết định của Hành hội, bởi vì đại đa số người đều tán thành đứng về phía Nguyên gia, ông ta cũng không có gan một mình đứng về phía Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ trầm mặc một lát, đột nhiên nói: - Nhưng ngõ Bắc chúng ta và hai chợ có hiệp ước hợp tác.
.Vạn Quý Xuân ngượng ngùng nói: - Hợp tác giữa chúng ta tương đối rộng rãi, hơn nữa trên có ghi rõ có thay đổi sẽ thương lượng lại.
.Lúc trước khi Hàn Nghệ thương lượng với Vạn Phúc Lâu, vì tửu lâu của Nguyên Mẫu Đơn nên hiệp ước viết rất linh động. Khi đó Hàn Nghệ suy xét muốn nắm quyền chủ động trong tay mình, khi đó hắn cũng không ngờ đến tình huống hôm nay nha.
.Vạn Quý Xuân lại nói: - Hơn nữa cho dù có hiệp ước, cũng cũng không có tác dụng gì, phía Đắc Nguyệt Lâu e rằng cũng giống như ta, không thể không ngừng hợp tác với ngươi, họ chỉ cần tùy tiện tìm một lý do thì có thể qua loa cho xong rồi.
.- Qua loa cho xong?
.Hàn Nghệ hơi kích động nói: - Giấy trắng mực đen cũng có thể qua loa cho xong?
.Vạn Quý Xuân ngượng ngùng cười: - Đây chỉ là suy nghĩ của ta, ta ta cũng không rõ phía Đắc Nguyệt Lâu làm thế nào.
.Hàn Nghệ sửng sốt thật lâu, gật đầu nói: - Ta biết rồi. Nói đoạn, hắn khẽ mỉm cười, nói: - Nỗi khổ của Vạn chưởng quỹ, ta có thể thấu hiểu, cho dù thế nào, vẫn vô cùng cảm tạ Vạn chưởng quỹ có thể qua đây nói với ta một tiếng.
.Trong lòng lại nở nụ cười bất đắc dĩ!
.Thật ra hắn và Cổ Tứ Mẫu, hai chợ đều có hiệp ước hợp tác, vấn đề là ở chỗ, hiệp ước của Trung Quốc không được sự bảo hộ của pháp luật, hiệp ước không phải luật pháp.
.Cổ ngữ Trung Quốc có nói, quan có chính pháp, dân có tư khế.
.Nói cách khác, quan có chính sách và pháp luật của họ, giữa dân chúng có hiệp ước của mình.
.Đây là hai đường thẳng song song, không có giao điểm, pháp là pháp, hiệp ước là hiệp ước, là thứ không liên quan.
.Triều Đường khá coi trọng pháp luật, nhưng chủ yếu nhằm vào khế ước vay tiền, có quy định văn bản, nhưng trừng phạt không nặng, nhiều lắm là đánh gậy, không có tính cưỡng chế.
.Bởi vì ý nghĩa của khế ước ở Trung Quốc cổ đại là liên hệ thành lập giữa tư nhân, là quan hệ giữa người với người, không phải quan hệ giữa người và hành vi, pháp luật sẽ không cưỡng chế ngươi thi hành theo hành vi trên khế ước, chủ yếu ngươi vẫn phải dựa vào bản thân mình nghĩ cách, vậy thì sẽ dính líu đến quan hệ giai cấp của hai bên hiệp ước, địa chủ muốn dân chúng trả tiền, vậy thì dùng mọi thủ đoạn, bức ngươi trả tiên, họ có năng lực này nha, cùng một đạo lý như ban đầu Vương Bảo bức Hàn Nghệ trả tiền vậy, không có năng lực, thì chỉ có thể khóc, chỉ có thể cầu xin.
.Hơn nữa còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng, chính là hiệp ước của Trung Quốc cổ đại, được thành lập ở khởi điểm quan hệ hai bên, là một thử nghiệm, chúng ta hợp tác đi, chỉ đơn giản như thế, nhưng bên châu Âu, hiệp ước bao gồm cả khởi điểm, cũng bao gồm điểm cuối, định chết quan hệ của hai bên. Nếu không trả tiền thì làm thế nào thế nào, đều có hiệu quả pháp luật.
.Hiệp ước phía châu Âu chính là pháp luật, thậm chí còn cao hơn pháp luật, là thứ có tính quyền uy tuyệt đối, nhưng Trung Quốc cổ đại lại không như thế. Quan phủ cả ngày đều sửa thủy lợi, cổ vũ dân chúng cày ruộng, xây quan nha, ai mà rảnh giúp ngươi đòi tiền chứ, vậy chẳng phải là lãng phí tiền của triều đình sao.
.Đó cũng là vì châu Âu từ xưa trọng thương, trọng thương thì ngươi phải coi trọng khế ước, Trung Quốc từ xưa trọng nông, đương nhiên coi trọng thủy lợi, tính cưỡng chế về mặt này vô cùng ít.
.Ở Trung Quốc cổ đại, quân tử chi ước còn đáng tin cậy hơn khế ước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận