Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 861.2: Quyền cự tuyệt

.Mặt khác, yêu cầu của Đường triều đối với các đại thần là ra ngoài là tướng quân, vào triều là tể tướng, thần tử có văn có võ là Hoàng đế thích nhất, giống Thôi Nghĩa Huyền xuất thân từ Thanh Hà Thôi thị, nhưng người ta mang binh đánh giặc cũng rất lợi hại, những người này tuy là xuất thân thư hương môn đệ thế gia, nhưng bọn họ cũng sùng giải quyết vấn đề bằng vũ lực, sẽ không e ngại với chuyện đánh giặc.
.Có thể nói là văn võ một lòng.
.Chỉ có điều hiện giờ thực lực của Đường triều quá mạnh mẽ, đương nhiên, cũng có thể nói là kẻ thù xung quanh quá yếu, nên đã tạo thành một loại hiện tượng vô cùng kỳ diệu, chiến sự tuy nặng, nhưng vẫn không khó giải quyết bằng vấn đề nội bộ.
.Hiện tại vấn đề trọng yếu, vẫn còn thuộc về nội chính, Lý Trị vừa mới cầm quyền, lại không có nói ra chủ trương gì, tiếp tục kéo dài chính sách Trinh Quán, hay là cải cách? Trong lòng các đại thần cũng không có tính toán, kỳ thật Đại Đường đã chạy tới một ngã tư đường rồi.
.Sau khi thương thảo chiến sự xong, Lý Trị uống một ngụm trà, mặt mỉm cười, nói: - Trẫm gần đây nghe nói dư luận dân gian nổi lên bốn phía, cũng đang thảo luận về chuyện hôn nhân mua bán, không biết có phải hay không?
.Một đại thần lập tức đứng dậy, nói: - Hồi bẩm bệ hạ, xác thực là có chuyện này.
.Lý Trị gật gật đầu, nói: - Về chuyện hôn nhân mua bán, triều đình từng nói rõ phản đối, và hạ lệnh ngăn cản chuyện như thế này xảy ra, nhưng theo tình huống trước mắt mà xem, dường như vẫn chưa phát ra tác dụng, trẫm đối với điều này thật sự cảm thấy hoang mang sâu sắc.
.An tĩnh!
.Trên triều đình là một mảnh an tĩnh.
.Lý Trị lúc này cũng ngây ngốc, thế nào lại không có người nào nói chuyện nữa rồi.
.Nhưng người khởi xướng tạo thành hiện tượng này chính là y, sĩ tộc Sơn Đông danh vọng vô cùng cao, nhân sĩ Trung Nguyên đều vô cùng sùng bái sĩ tộc Sơn Đông, nên đương nhiên sẽ không đi phê bình bọn họ, bao gồm Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, bọn họ cũng đều muốn liên hôn với sĩ tộc Sơn Đông, khái niệm này là thâm căn cố đế rồi. Lý Thế Dân đả kích sĩ tộc Sơn Đông, vẫn là dựa vào tập đoàn Quan Lũng, chính là những người như Trưởng Tôn Vô Kỵ, Vu Chí Ninh ủng hộ Lý Thế Dân đả kích sĩ tộc Sơn Đông.
.Vấn đề hiện tại là lão đại của tập đoàn Quan Lũng Trưởng Tôn Vô Kỵ và Vu Chí Ninh đều thoái vị rồi, rắn mất đầu, Chử Toại Lương, Liễu Thích lại bị giáng chức ra bên ngoài, thế lực bị tổn thương nặng nề, mỗi người đều cảm thấy bất an, cũng không quá dám đứng ra nói chuyện, Hàn Viện, Lai Tể đứng ở trên triều đình thì mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, coi như không nghe thấy.
.Mà quan viên hàn môn thì vẫn còn ở mặt dưới, chưa thể đề bạt đi lên, nên tạo thành cục diện xấu hổ.
.Bọn họ cùng lúc vừa sùng bái sĩ tộc Sơn Đông, lại vừa hiểu được ngăn cách giữa sĩ tộc Sơn Đông và hoàng thất, vậy nên đều lựa chọn trầm mặc.
.Thời điểm Lý Thế Dân chèn ép sĩ tộc Sơn Đông, cũng từng xuất hiện loại tình huống này, Phòng Huyền Linh bọn họ đều là bằng mặt không bằng lòng, chính mình bỏ chạy đi theo liên hôn với sĩ tộc Sơn Đông, khiến cho Lý Thế Dân rất là câm nín, những cận thần đó đều đi đầu cả rồi, vậy ông ta còn có mặt mũi nào bảo các đại thần còn lại đừng có làm như vậy, khiến Lý Thế Dân chỉ có thể lấy hoàng thất để làm kiểu mẫu, không cho hoàng thất liên hôn với sĩ tộc Sơn Đông, nhưng vấn đề là, sĩ tộc Sơn Đông người ta trước giờ cũng không thèm liên hôn với hoàng thất.
.Lý Trị vô cùng buồn bực, tập đoàn Quan Lũng vừa mới đi xuống không lâu, thanh danh của sĩ tộc Sơn Đông liền phát triển lên rồi, cứ tiếp tục như vậy thì không thể được, liếc mắt một cái đưa ánh mắt dừng ở Hàn Nghệ đang đứng ở phía sau cùng, ho nhẹ một tiếng, nói: - Hoàng gia Đặc phái sứ tới rồi sao?
.Con mẹ ngươi, ta một người to như thế này, ngươi không nhìn thấy sao, ách hình như là hơi xa chút, vậy cũng phải trách ngươi a! Hàn Nghệ khẩn trương đứng ra nói: - Có vi thần.
.Đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vừa thấy được Hàn Nghệ, vốn nên là kẻ thù gặp nhau thì mắt đỏ ngầu, nhưng lúc này trong lòng bọn họ lại vô cùng cao hứng, nếu Hàn Nghệ ngươi tán thành, vậy chẳng khác nào ngươi tự tát vào mặt mình, còn nếu ngươi phản đối, vậy ngươi sẽ đắc tội với sĩ tộc Sơn Đông, giờ đúng là trái phải đều không phải người a!
.- Trẫm nghe nói gây ra chuyện này tất cả đều là từ thiên văn chương tên là 'Mua bán tình yêu' kia của ngươi. Lý Trị dường như cố ý móc ra cái đề tài này.
.Hàn Nghệ tâm sáng như gương, đây chính là ý của hắn, nói:
.- Hồi bẩm bệ hạ, có lẽ là phải, nhưng cụ thể vi thần cũng không quá rõ ràng.
.Vấn đề dư luận, ai dám cam đoan là tới như thế nào.
.Lý Trị nói: - Thiên văn chương này của ngươi, trẫm cũng xem qua, ngươi dường như vô cùng phản đối loại hiện tượng hôn nhân mua bán này.
.Hàn Nghệ nói: - Bài văn của vi thần trình bày quan điểm, là hôn nhân dòng dõi với tính hợp lý và tính tất yếu của nó, cha mẹ chi mệnh cũng có cái nên và cái không đủ của nó, nhưng thuần túy là hôn nhân mua bán, thì vi thần phản đối.
.Lý Trị cười nói: - Vậy ngươi hãy nói cách nhìn của ngươi đối với việc này.
.- Vi thần tuân mệnh!
.Hàn Nghệ đưa tầm mắt nhìn qua, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: - Về vấn đề hôn nhân mua bán này, vi thần cho rằng căn nguyên nguồn gốc vẫn là do tính hà khắc của mệnh lệnh của cha mẹ, lời của mai mối, bởi vì mua bán hôn nhân cho tới bây giờ đều là cha mẹ an bài, thực sự không phải là sự lựa chọn của bản thân các con, nguyên nhân vẫn ở trên người cha mẹ. Nhưng cha mẹ chi mệnh lại có được tính hợp lý nhất định, vi thần đã đề cập tới ở trong bài văn rồi, thứ nhất, là bởi vì cha mẹ đã từng trải đối với cuộc sống, mà đại bộ phận nữ nhân lại ít có cơ hội đi ra ngoài, chi bằng để cha mẹ ra mặt. Thứ hai, là vì cha mẹ khắp thiên hạ đều hy vọng con gái của mình tương lai được hạnh phúc, nên đều xúc tiến các mối hôn sự với nhiều điều kiện tốt. Đây mới tồn tại cha mẹ chi mệnh.
.Đây vốn là hợp lý thôi, vi thần cũng có cùng ý kiến, nhưng làm việc gì thì cũng không thể làm quá, khiến cha mẹ chi mệnh trở thành luật pháp, gần như là hà khắc, cho nên liền sinh ra tập tục xấu là hôn nhân mua bán, lợi dụng đứa con để vơ vét của cải, lợi dụng đứa con để mưu cầu ích lợi trên con đường làm quan, vậy bất kể là nhìn từ phương diện nào, thì đều là cực kỳ ích kỷ, đối với các con cũng là không công bằng, vì vậy vi thần phản đối.
.- Vớ vẩn!
.Một đại thần đột nhiên đứng dậy, nói: - Cha mẹ chi mệnh chính là hiếu đạo, là lễ pháp, là tổ tông truyền xuống, sao có thể bởi vì hiện tượng cực cá biệt mà liền phủ định, đây mới là ích kỷ đấy. Mặt khác, hôn nhân này là gia sự của người ta, thu bao nhiêu tiền lễ, song phương đều là ngươi tình ta nguyện, vẫn chưa trái với đạo đức và lễ chế, dùng mua bán để hình dung, là vì thành kiến. Chỉ dựa vào cái này liền đem việc này áp đặt lên trên người cha mẹ, lại vi phạm hiếu đạo, cha mẹ cũng là truyền cho các con mà tới, mấy trăm năm qua, đời đời tương truyền, không nghe thấy có gì sai cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận