Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1045.1: Giảm bớt chi tiêu.

.Tuy rằng sách lược của sĩ tộc Sơn Đông và quý tộc Quan Trung không có khác biệt, nhưng bọn họ vẫn chưa có sự liên kết, kỳ thật đây thật sự là một loại ăn ý, bởi vì bốn phương không có phương nào là người ngu, so với mọi người là đều tinh ranh hơn. Hơn nữa những thương nhân này nói chuyện, nghe một chút cũng là tốt rồi, chứ tin hắn vậy thì xong rồi, vì vậy đừng nhìn Đậu Hoành, Trâu Phượng Sí nói vô cùng êm tai, nếu Nguyên Triết thật sự đồng ý hợp tác cùng hai nhà bọn họ, như vậy tập đoàn Sơn Đông nhất định cũng tới giai đoạn tranh giành, nói như vậy, Đậu Hoành, Trâu Phượng Sí bọn họ đã thành công khi đem chính mình đặt ở một vị trí vô cùng trọng yếu, quyền chủ động cũng sẽ do bọn họ nắm được.
.Hai tập đoàn này làm sao có thể cho loại tình huống này xuất hiện, hiện tại bọn họ nắm giữ quyền chủ động, bọn họ nhất định phải bảo vệ ưu thế của mình.
.Làm sao để chuyển hóa ưu thế thành lợi ích?
.Hàn Nghệ đề xuất dự luật lao công, còn trực tiếp thu thuế lao dịch, giá thành vận chuyển này sẽ tăng lên rất nhiều, nếu như một con thuyền chở hàng của ngươi có thể tiết kiệm cho ta mười người, như vậy một trăm thuyền chính là một ngàn người, tiền lương hàng năm của một ngàn người đó chính là khoản thuế khả quan đó.
.Kể từ đó, hai phe Đậu Hoành và Trâu Phượng Sí chỉ có thể cạnh tranh lẫn nhau, bọn họ còn không có đủ thực lực làm hao tổn Quan Trung, Sơn Đông, bốn phương vừa rồi không có đạt được bất kỳ sự đồng minh nào, nói như vậy, mọi người có thể tất cả đều bằng thực lực lợi ích có thể thay đổi rất lớn, kết thành đồng minh mà nói sẽ chỉ làm bó tay bó chân chính mình.
.Ngày hôm đó, Hộ Bộ đột nhiên có hai vị khách quý đến thăm.
.Đúng là Diêm Lập Bản và Lý Thuần Phong.
.- Diêm thượng thư, Lý Thái sử, đại giá quang lâm, Hàn Nghệ không kịp tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội!
.Hàn Nghệ tiến ra đón, chắp tay nói.
.- Không dám, không dám!
.Hai người cũng biểu hiện vô cùng cung kính, dù sao bọn họ còn có quan hệ thầy trò.
.Một hồi hàn huyên trôi qua, ba người vào tới bên trong nội đường. Hàn Nghệ nói: - Hai vị tới thật sự là trùng hợp, ta vốn cũng định ngày mai đến Công Bộ một chuyến.
.Diêm Lập Bản hỏi: - Có phải là vì chuyện lao dịch không?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Cũng không hẳn, lúc trước không phải là chúng ta nói về lợi nhuận bến thuyền, quốc gia và thợ thủ công một nửa, tuy nhiên hiện giờ chưa tới đầu tới cuối, nhưng cũng nên tính toán đến, mỗi vị thợ thủ công có thể có được hơn một vạn linh ba trăm văn tiền.
.Diêm Lập Bản kinh ngạc nói: - Nhiều như vậy sao?
.Thực ra phí tổn của bến thuyền cũng không cao, không cao bằng tu sửa cung điện, đơn giản một chút mà nói, chính là đào hầm xây nhà, nội dung kỹ thuật không quá lớn, giá trị của bến thuyền là ở chỗ trí tuệ, kỳ thật phí tổn đại khái là khoảng một vạn quan, bởi vì không cần hao phí tài vật gì, mà nhân lực gần như miễn phí, như vậy thì điều này muốn bao nhiêu tiền, tương đương lợi nhuận hai vạn quan, phải tính toán ra không biết phân bao nhiêu, bởi vậy Hàn Nghệ đem phí tổn của đất đai tăng cao không ít, cũng không thể khiến người ta biết rằng, triều đình lừa được bọn họ nhiều tiền như vậy, bởi vậy lợi nhuận từ hai vạn quan tiền rút vào tám ngàn quan, tổng cộng có hơn bốn trăm thợ thủ công có danh tiếng, trong đó lao dịch tham gia thì chia đều cho mỗi người khoảng mười tám quan tiền.
.- Cũng không coi là nhiều! Hàn Nghệ ngượng ngùng cười, thầm nghĩ, các ngươi chuẩn bị lâu như vậy, bình quân tiền, một tháng cũng chỉ là mấy trăm văn tiền mà thôi. Có thể nghĩ, triều đình bóc lột cũng rất lợi hại đấy, nói: - Đại khái tháng sau có thể đem tiền đến Kim Hành, ngươi bảo bọn họ mang chính hộ tịch của mình đi đến Kim Hành chứng minh là có thể mang tiền về.
.Diêm Lập Bản gật đầu, nói: - Ngươi không biết, đám thợ thủ công nghe được còn cấp cho họ tiền, liền vô cùng hào hứng, hiện tại đều tranh nhau đi Lạc Dương xây dựng cải tạo bến thuyền, lão phu nhiều năm làm về công trình như vậy, chưa bao giờ thấy thợ thủ công tích cực như vậy, nếu nói cho bọn họ biết có nhiều tiền như vậy, chắc là chen chúc vỡ đầu mất.
.Lý Thuần Phong vuốt râu cười nói: - Bọn họ chính là vì miếng cơm, chuyện này là hợp tình hợp lý.
.- Lý Thái Sử nói có lý! Hàn Nghệ gật đầu, lại nói:
.- Tuy nhiên Diêm Thượng thư, thực ra nói cho cùng, xây dựng cải tạo một bến thuyền cũng không cần đến nhiều người như vậy, vì thế nên khống chế phía dưới, ta đề nghị bến thuyền Lạc Dương giảm bớt một số người, nhưng tiền sẽ không giảm bớt, như vậy mỗi người sẽ có thể thêm nhiều hơn nữa, lần này ta sở dĩ lựa chọn chia đều, là đỡ phải phiền toái, bến thuyền Lạc Dương hẳn là làm nhiều có nhiều.
.Diêm Lập Bản ừ một tiếng, nói: - Chuyện này là đương nhiên.
.Hàn Nghệ lại hỏi: - Không biết nhị vị tới đây là vì chuyện gì?
.Diêm Lập Bản và Lý Thuần Phong liếc mắt nhìn nhau, Lý Thuần Phong vội hỏi: - Diêm Thượng thư ngươi nói trước đi, dù sao chuyện của ngươi có phần nghiêm trọng.
.Diêm Lập Bản gật đầu, lấy từ bên trong tập công văn đưa cho Hàn Nghệ một xấp tư liệu, nói: - Đây là danh sách Công bộ giảm bớt thợ thủ công, lao dịch.
.Hàn Nghệ vừa cầm lấy liền thấy trên đó viết một ngàn hơn hai trăm người, kinh ngạc nói: - Nhiều như vậy?
.Diêm Lập Bản ngượng ngùng nói: - Bởi vì triều đình trước kia chỉ để ý chiêu mộ dân chúng đi lính, nhưng chưa bao giờ giảm cả, bởi vậy càng để lâu càng nhiều, kỳ thật rất nhiều phương diện đều không cần nhiều lao dịch như vậy, cũng có rất nhiều thợ thủ công lành nghề mỗi tháng đều giao nộp lệ phí, như vậy bọn họ cũng không cần đến đi lính rồi, nhưng là bọn họ làm tư công so với công bộ đi lính phải kiếm nhiều hơn rồi, mặt khác cũng không có thiếu tạp hộ.
.Tùy tiện giảm bớt vài người, chính là giải phóng gần hơn hai ngàn lao động đấy, đây là chỗ khủng bố của quan doanh, đi lính là có ý gì, chính là cống hiến không đền bù, đây là cướp đoạt và đoạt lấy, ngoại trừ nô tài của triều đình ở ngoài, không ít đinh phu và thợ thủ công hàng năm đều được đến Công Bộ đi lính chừng một tháng, kỳ thật rất nhiều thợ thủ công vượt qua thời gian đi lính, cũng quấy rầy cuộc sống của bách tính vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa quy mô này là vô cùng lớn.
.Vì sao Hàn Nghệ vội vã thúc đẩy kinh tế hàng hóa, cũng là bởi vì trước mắt quan doanh vẫn chỉ là cung cấp chi phí tiêu dùng bên trong nội bộ, có thể nghĩ, giai tầng thống trị từng chính là cuộc sống xa hoa cỡ nào, nhưng càng về sau nhất định sẽ mở rộng đến mua bán với dân chúng, bởi vì đây chính là lợi nhuận đấy, tư doanh không có khả năng cạnh tranh với quan doanh, quan doanh đều là bóc lột, chính là cấp phần cơm ăn, đến lúc đó lại sẽ xuất hiện hai tình huống, quan doanh mở rộng, tư doanh bị áp bức, của cải của triều đình nhanh chóng gia tăng, dân chúng sẽ bị áp bức càng ngày càng nhiều, như vậy toàn bộ kinh tế khó có thể nghịch chuyển rồi.
.Hiện tại triều đình còn không có thử qua những lợi ích này, ít nhất cũng không có cưỡng ép lũng đoạn bất kỳ một ngành sản xuất nào. Còn một nguyên nhân trọng yếu, chính là Lý Trị, con người Lý Trị này không có gì yêu thích, không thường săn thú, lại không thích xây dựng rầm rộ, vì sao y lại đáp ứng vài thỉnh cầu của Hàn Nghệ cũng bởi vì y không biết dùng tiền như thế nào, những quan viên các ngươi so với ta còn biết tiêu dùng hơn, việc này sao có thể, khả năng có thể là có một chút mẫu tử luyến, nhưng y cũng không có phá hư quy tắc của hậu cung,
Bạn cần đăng nhập để bình luận