Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 623.2: Trưởng Tôn nhất mạch

.Chính xác, những chiêu trò này không liên quan đến thực lực, mà ở ý chí của một người.
.Người lại là loài phức tạp nhất, khó phán đoán nhất.
.Nguyên Triết nói: - Nếu như là cô cô, cô cô sẽ ứng đối thế nào?
.Nguyên Mẫu Đơn thành thật nói: - Nếu là ta, ta sẽ không đối địch với hắn.
.Nguyên Triết nói: - Nhưng Hàn Nghệ đã bắn tiếng, muốn đánh bại Nguyên gia chúng ta.
.Nguyên Mẫu Đơn cười nói: - Điểm lợi hại nhất của Hàn Nghệ chính là mồm mép, hắn rất giỏi phô trương thanh thế, cùng với cố làm ra vẻ huyền bí, tâm lý học của hắn quả thực có chỗ độc đáo, khi con giao thủ với hắn, tuyệt đối đừng quá chú ý đến ngôn luận của hắn, Nguyên gia chúng ta thực lực vượt xa hắn, chỉ cần chúng ta lo tốt cho bản thân, e rằng hắn khó mà thắng được.
.Nguyên Triết gật đầu vài cái, nói: - Đa tạ cô cô tương cáo.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Đây là việc ta nên làm.
.Phía nam vùng ngoại ô!
.Thôi Bình Trọng nghiêng người dựa vào một cây đại thụ, hai tay ôm ngực, mắt nhìn nông phu đang vất vả trồng trọt ở phía xa, hơi nhíu mày nói: - Vậy ngươi đã giết bọn họ rồi?
.Nguyên Ưng nằm ở trên cành cây nói: - Đây không phải là phí lời sao, nếu có thể không giết thì ta đã không ra mặt rồi.
.Thôi Bình Trọng nói: - Còn Liễu Như Phong?
.Nguyên Ưng nói: - Ta sẽ không để lại mối họa này bên cạnh muội phu tương lai của ta.
.Thôi Bình Trọng thở dài: - Ta và Liễu Như Phong từng có duyên gặp mặt một lần, gã tuy là thích khách, nhưng cũng có chỗ đáng để người khác khâm phục.
.- Tên đó luyện võ đến đầu óc ngu si, cả ngày chỉ biết tìm người tỷ võ, ta cũng không biết đã bị phiền phức bao nhiêu lần rồi, có gì đáng được khâm phục chứ, sớm muộn gì gã cũng bị người khác giết chết, chẳng qua ta chỉ để gã sống thêm vài ngày mà thôi. Nguyên Ưng lắc lắc mũi chân, lơ đễnh nói.
.Thôi Bình Trọng nói: - Nhưng việc này không đáng làm tuyệt như vậy, Hàn Nghệ chỉ cần đi tìm quốc cữu công là việc này có thể giải quyết.
.Nguyên Ưng khinh thường nói: - Ngươi đây đã là nói hậu sự rồi, nếu lúc đó muội ta có mệnh hệ gì, cho dù ta giết Liễu Như Phong một trăm lần cũng có ích gì, ta nhất định phải nói với những người đó, đây chính là kết cục muốn làm hại muội ta, không ai có thể ngoại lệ.
.Thôi Bình Trọng lắc đầu nói: - Ta không tán thành cách làm này của ngươi, kiểu giết chóc này cũng không thể giải quyết vấn đề.
.- Từ nhỏ đến lớn, có mấy khi ta để ý đến việc ngươi tán thành hay không.
.Nguyên Ưng hừ một tiếng, lại nói: - Đúng rồi! Ngươi có biết chuyện Thôi Nghĩa Huyền không?
.Thôi Bình Trọng nói: - Biết. Là thằng nhóc Tập Nhận lén giật dây.
.- Tại sao?
.Nguyên Ưng ngồi dậy, hiếu kỳ nói.
.Thôi Bình Trọng nói: - Ngươi cũng biết, thằng nhóc Tập Nhận này trời sinh tính cao ngạo, trước đây Hàn Nghệ mượn kịch để châm chọc Thôi gia chúng ta, mà hoàn toàn là do nó mà ra, với cá tính của nó thì có thế nào cũng sẽ không bỏ qua, lần này nó chính là muốn lén cướp chiến thắng thực sự của Hàn Nghệ, chứng minh mình hơn Hàn Nghệ một bậc.
.- Thằng bé Tập Nhận này đúng là không hề thay đổi. Nguyên Ưng cười cười, nói: - Nhưng với sự hiểu biết của ta về Tập Nhận, nó là người hết sức chú trọng thân tình, nó sẽ không làm chuyện tổn hại đến thân nhân, vậy thì có lẽ nó sẽ không vì Hàn Nghệ mà đẩy Thôi Nghĩa Huyền vào vòng xoáy, lẽ nào Tập Nhận tưởng rằng bệ hạ nhất định sẽ thắng?
.Thôi Bình Trọng đầu nói: - Có lẽ là như vậy.
.Nguyên Ưng cau mày nói: - Vậy ngươi thấy thế nào?
.Thôi Bình Trọng hơi do dự một hồi, nói:
.- Ta cũng cho rằng cơ hội thắng của bệ hạ khá cao.
.Nguyên Ưng nói: - Tại sao?
.Thôi Bình Trọng nói: - Chắc ngươi biết tin đồn liên quan đến quốc cữu công.
.Nguyên Ưng suy nghĩ, nói: - Ngươi nói lão già Viên Thiên Cương kia?
.Thôi Bình Trọng không vui nói: - Chính vì Hổ Nhi học ngươi nên chẳng hiểu lễ nghĩa gì.
.Nguyên Ưng nói: - Đây đều là do trời sinh, có can hệ gì đến ta, ngươi cũng không dạy Tập Nhận lễ nghĩa, nhưng ngươi thấy Tập Nhận bây giờ hiểu lễ nghĩa như vậy, búi tóc đẹp như vậy, tốt hơn nhiều tên sâu rượu như ngươi.
.Thôi Bình Trọng cúi đầu đánh giá chính mình một phen, nói: - Ngươi nói cũng không phải là vô lý.
.- Đó là đương nhiên! Nguyên Liệt Hổ cười đắc ý, lại nói: - Lúc đó tin đồn Viên Thiên Cương từng giúp quốc cữu công bói một quẻ, Trưởng Tôn nhất mạch sẽ cực thịnh một thời, ngoài Trưởng Tôn nhất mạch, không ai có thể lật đổ Trưởng Tôn nhất mạch, nhưng sau đó Viên Thiên Cương từng trịnh trọng chứng tỏ mình chưa từng nói câu này.
.Thôi Bình Trọng nói: - Nhưng lời đồn này đã trở thành thật, Trưởng Tôn nhất mạch hiện nay quả thực là cực thịnh một thời, mà kẻ địch đối mặt, cũng hoàn toàn là Trưởng Tôn nhất mạch.
.Nguyên Ưng nói: - Đúng vậy, huyết dịch của Trưởng Tôn nhất mạch cũng đang chảy trên người đương kim bệ hạ, nhưng chuyện này có liên quan gì đến thắng thua.
.Thôi Bình Trọng nói: - Quốc cữu công đã làm Tể tướng mấy chục năm, có thể thấy ông ta có trí tuệ không gì sánh kịp, thông minh hơn nhiều so với chúng ta, nếu chỉ là đấu tranh chính trị thì quốc cữu công có cơ hội thắng rất lớn, cũng rất khó có người chống lại được. Đáng tiếc sự thật lại không như vậy, trong đó có ba biến cố khiến cả sự việc khó bề phân biệt.
.Nguyên Ưng hiếu kỳ nói: - Ba biến cố nào?
.Thôi Bình Trọng nói: - Thứ nhất, phụ mẫu của quốc cữu công đều đã mất, ông ta và Trưởng Tôn hoàng hậu sau này được cữu cữu Cao Sĩ Liêm thu dưỡng, Cao Sĩ Liêm còn nuôi dạy bọn họ thành tài, bởi vì quốc cữu công có tình cảm khó dứt bỏ với cữu cữu, bây giờ ông ta đã làm cữu cữu rồi thì có thể nhẫn tâm đối phó với ngoại sanh của mình hay không?
.Thứ hai, quốc cữu công là người vô cùng trung thành với Thái Tông thánh thượng, mà đương kim bệ hạ là con trai của Thái Tông thánh thượng và Trưởng Tôn hoàng hậu, điều này có quan hệ song trọng với ông ta.
.Thứ ba, từ trước đến nay quốc cữu công vẫn đang cật lực duy trì Trưởng Tôn nhất mạch bọn họ, đây cũng là lý do quốc cữu công lại nhẫn tâm hạ sát thủ với Ngô vương Lý Khác, nhưng đối với Ngụy vương Lý Thái và phế thái tử Lý Thừa Càn lại hạ thủ lưu tình, trước đó cũng không tiếc vận dụng tất cả thế lực để bảo vệ Trương Minh. Quốc cữu công cả đời chiến thắng vô số kẻ thù, nhưng ông ta vẫn chưa thực sự đối mặt với Trưởng Tôn nhất mạch, nếu như vì ba điều này mà ảnh hưởng đến phán đoán của ông ta, có thể sẽ thất bại thảm hại.
.Nguyên Ưng gật đầu, trầm tư hồi lâu, nói: - Lời này ngươi đã nói với Thôi Nghĩa Huyền và Tập Nhận chưa?
.Thôi Bình Trọng lắc lắc đầu nói:
.- Chỉ là suy đoán của cá nhân ta, ta không thích làm ảnh hưởng đến bất cứ ai, bọn họ có suy nghĩ của bản thân bọn họ.
.Nguyên Ưng nói: - Vậy tại sao ngươi nói với ta?
.Thôi Bình Trọng nói: - Bởi vì ngươi không hề để ý việc ta tán thành hoặc không tán thành.
.- Điều này cũng đúng.
.Nguyên Ưng gãi đầu, nói: - Vậy ngươi hy vọng ai có thể thắng?
.Thôi Bình Trọng thản nhiên nói: - Đều có lợi và hại.
.- Ngươi đây không phải là nói nhảm sao? Ta cũng biết.
.- Với loại người như ngươi, ngoài nói nhảm thì có có gì đáng nói? Thôi Bình Trọng thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận