Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 521.1: Đùa bỡn trong lòng bàn tay

.- Các ngươi nhớ kỹ, sau khi sờ xong phải nắm chặt nắm tay, không được lơi lỏng, tiên khí và chân tướng sẽ hòa tan mồ hôi trong tay, khi ngươi nắm tay vào nhất định sẽ ra mồ hôi, chân tướng sẽ hiện lên, đương nhiên nếu các ngươi không làm như vậy sẽ có sai lầm, đến lúc đó đừng trách ta oan uổng các ngươi.
.Hàn Nghệ vừa dò xét, vừa nghiêm trang lừa gạt, nói giống như thật.
.Những tên đệ tử sờ đáy bình dù tin hay không đều nắm chặt nắm tay, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, mấu chốt là Hàn Nghệ biểu hiện rất nghiêm túc, làm người ta không dám xem thường.
.Nhưng người đứng trước cửa đều ngừng thở, mở to hai mắt, sửng sốt sửng sốt nhìn.
.Sau hồi lâu, tất cả đệ tử đều sờ xong đáy bình, xếp hàng thẳng tắp đứng, đem nắm tay giơ ra.
.Ánh mắt Hàn Nghệ rất quỷ dị lóe lên nói: - Tốt lắm, mở bàn tay các ngươi ra.
.Mọi người đồng thời mở tay ra, nhưng tất cả mọi người đều sợ hãi, vì ngón tay của bọn họ đều màu đen, duy chỉ có một người ngón tay sạch sẽ, đó là Uất Trì Tu Tịch.
.Uất Trì Tu Tịch ngó trái ngó phải, kinh ngạc nói: - Này! ___ đây là chuyện gì xảy ra.
.Sao lại thế này? Tận thế của ngươi đến rồi. Hàn Nghệ tà ác cười nói: - Thật có lỗi, vừa rồi ta nói ngược, đen là vô tội mà trắng mới là hung thủ thật sự.
.Uất Trì Tu Tịch sợ hãi nói: - Ngươi cố ý chơi ta, buồn cười, là đen là trắng đều do ngươi nói, dựa vào cái gì ngươi nói ta là hung thủ.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ngươi có biết vì sao tay ngươi trắng mà tay bọn họ đều đen? Bởi vì ta cho bột than đen dưới đáy bình, sờ vào tất nhiên sẽ biến thành đen, mà tay ngươi không đen vì ngươi không chạm vào đáy bình, vì sao ngươi không dám chạm vào đáy bình. Bởi vì ngươi chột dạ, vừa rồi người dùng cung tập kích bản Đốc sát chính là ngươi, Uất Trì Tu Tịch.
.Tất cả mọi người ngộ ra, cái gì mà bình Hắc Bạch phân minh cửu chuyển chân tướng chứ. Không hề có, bọn họ đều bị chơi xỏ rồi.
.Uất Trì Tu Tịch hối hận đứt ruột, nhảy dựng lên nói: - Ta biết rồi, ngươi cố ý thiết kế âm ta.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng vậy, ngươi nhận tội hay muốn đi phòng tạm giam thẩm vấn điều tra.
.Uất Trì Tu Tịch chột dạ nói: - Vì sao phải đi phòng tạm giam.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ngươi đi rồi sẽ biết.
.Uất Trì Tu Tịch nuốt nuốt nước miếng, miệng run run hồi lâu mới nói:
.- Đây là ___ là ta thì sao ___ tuy nhiên ta chỉ muốn cùng phó Đốc sát vui đùa một chút, giờ ___ ta nhận sai với ngài, ___ cùng lắm thì ngài bắn ta vài cái đi.
.Trước đây, thằng này rất nghịch ngợm, thường xuyên dùng cung tập kích giáo sư, những giáo sư bị y dùng cung bức cho bỏ đi nhiều không kể xiết. Nay thấy Hàn Nghệ kiêu ngạo như vậy, y rất tức giận mới nghĩ lại chiêu cũ, vụng trộm mang cung vào chỉnh Hàn Nghệ, cũng nhớ lại một chút thời thơ ấu.
.Đây là một loại hoài niệm, chỉ có điều y chọn sai đối tượng rồi, cũng có thể nói thời đại tiến bộ rồi.
.Hàn Nghệ cười tủm tỉm nói: - Ta cũng đang nghĩ vậy, con người ta kỳ thật rất đơn giản, có thù báo thù, có công báo công, công chính, công khai.
.Sau khi nghe xong, Uất Trì Tu Tịch nhẹ nhàng thở ra. Nghĩ thầm, giống các lão sư lúc trước thì tốt, tên nhà quê này quá giảo hoạt, thôi bắn hai cái liền bắn hai cái, ai bảo mình bị hắn bắt được.
.Nào biết Hàn Nghệ đột nhiên đổi giọng nói: - Đáng tiếc ta không biết dùng cung đạn, ta chỉ biết
.Uất Trì Tu Tịch hỏi:
.- Biết cái gì?
.- Cung tiễn.
.- Cung tiễn.
.Tất cả mọi người đều sợ hãi.
.- Buông buông ta ra. Hàn Nghệ ngươi muốn làm gì, ngươi dám giết ta, gia gia ta sẽ ngũ mã phanh thây ngươi.
.Chỉ thấy Uất Trì Tu Tịch bị trói gô vào cột trên bục giảng, hai bên đứng hai tên lính, trên dầu buộc một quả cam màu vàng, kích động kêu lớn.
.Vừa thấy còn tưởng rằng đi vào pháp trường.
.Hàn Nghệ đứng cuối phòng học hoàn toàn không nhìn y kêu la, cầm một cái cung lớn, kéo thử, nói với Hình Ngũ: - Không được, bản Đốc sát không kéo nổi, đổi cái khác.
.Hình Ngũ gật đầu nói: - Vâng
.- Phó Đốc sát, ngươi không thể làm như vậy.
.Đám người Thôi Hữu Du bị đám binh lính ngăn bên tường sợ tới mức xanh mặt.
.Hàn Nghệ vô cùng nghiêm túc nói: - Câm miệng, các ngươi là bằng hữu của Uất Trì Tu Tịch lại có ý giúp y che giấu sai lầm, thế cho nên y mới thăng cấp hột thành viên đá, ta chưa xử tội các ngươi thì thôi, các ngươi còn dám nói nhiều.
.Bùi Thiếu Phong nói: - Nếu ngươi làm Uât Trì Tu Tịch bị thương, Ngạc quốc công nhất định không tha cho ngươi, kính xin phó Đốc sát suy nghĩ thật kỹ.
.- Tổn thương cái gì, Ngạc quốc công cái gì? Ngươi đang nói nhảm cái gì.
.Hàn Nghệ nói: - Chẳng lẽ các ngươi không thấy ta định bắn quả cam à, không nên quấy rầy ta, xảy ra sai lầm gì các ngươi chịu trách nhiệm.
.Liễu Hàm Ngọc gấp đến độ muồn tè ra quần, đi đến bên cạnh Trường Tôn Diên nói: - Bí Thư Lang, giáo úy, không nên để phó Đốc sát tùy tiện làm a.
.Trường Tôn Diên nhíu mày không nói, y tin tưởng Hàn Nghệ sẽ không lỗ mãng, nhưng y vẫn cảm thấy làm như vậy không ổn.
.Độc Cô Vô Nguyệt thản nhiên nói: - Ngươi nên tin tưởng tài bắn cung của phó Đốc sát.
.Trường Tôn Diên ngẩn ra, lập tức hiểu được, nếu Hàn Nghệ muốn làm như vậy, ngươi lại đi khuyên sẽ làm hắn khó chịu, liền dứt khoát không quản nữa. Nói: - Đúng vậy, các ngươi phải tin tưởng tài bắn cung của phó Đốc sát.
.Tài bắn cung?
.Nếu chẳng may không bắn trúng thì sao? Chuyện này quá nguy hiểm a!
.Liều Hàm Ngọc ngây như phỗng.
.Lúc này Hình Ngũ đến, cầm một cây cung nhỏ đưa cho Hàn Nghệ: - Phó Đốc sát, cây này rất nhẹ.
.- Vậy sao?
.Hàn Nghệ cầm lấy kéo thử, mắt sáng ngời nói: - Vừa vặn
.Uất Trì Tu Tịch sợ tới mức tròng mắt sắp rơi ra, khó thở nói: - Hàn Nghệ ngươi có giỏi thì bắn chết ta, gia gia ta sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn.
.- Bầm thây vạn đoạn? ta rất sợ đó ah. Ngươi ___ ngươi đừng làm ta sợ, tay ta sẽ run đó.
.Hàn Nghệ run giọng nói, đôi tay run run giơ lên: - Không tốt, thực run, Hình Ngũ, mau giữ tay ta lại, Nếu tay ta run rẩy lợi hại sẽ bắn trượt đó.
.Hình Ngũ ồ một tiếng, hai tay bắt lấy hai tay Hàn Nghệ nói: - Như vậy được chứ.
.Hàn Nghệ nói: - Bình thường rồi.
.Uất Trì Tu Tich thấy vậy sắp khóc. Còn phải để người khác bắt lấy hai tay, không bắn chết thì gặp quỷ đi thôi, nói: - Phó Đốc sát, ta sai rồi, ngươi tha cho ta lần này đi.
.- Chuyện này không thể, tha cho ngươi ta còn lập uy thế nào.
.Hàn Nghệ rối rắm nói.
.Liễu Hàm Ngọc vội nói: - Phó Đốc sát, chúng ta đều phục ngươi, kính xin ngươi buông tha Tu Tịch lần này.
.Một đám đệ tử đều cầu xin Hàn Nghệ.
.Bọn họ tuyệt không ngờ Hàn Nghệ sẽ chơi lớn như vậy, chuyện này thật sự quá kinh khủng.
.Hàn Nghệ quay đầu nói: - Các ngươi không nên quấy rầy ta. Nếu chẳng may ảnh hưởng đến ta thì một sinh mạng tươi sống bị chết nha. Uất Trì Tu Tịch mới chỉ hai mươi. Tiền đồ tốt đẹp đang chờ y, nếu chẳng may hôm nay mất mạng, các ngươi sao lại làmthất vọng lương tâm của mình, các ngươi phải tin tưởng tài bắn cung của ta, tuy rằng nhiều năm rồi ta không chạm vào cung tên nhưng các ngươi phải tuyệt đối tin tưởng ta.
.Nói xong hắn nói với Hình Ngũ: - Ngươi có thể buông ra, tay ta đã không run rồi.
.Hình Ngũ lập tức buông tay ra.
.Hàn Nghệ lập tức giương cung lên nhắm vào Uất Trì Tu Tịch___ quả cam trên đầu y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận