Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 843.3: Rể hiền.

.Tiêu Vô Y kinh ngạc hỏi: - Thông cảm? Vì sao?
.Hàn Nghệ nói: - Ta cũng không biết a!
.Tiêu Vô Y suy nghĩ một chút, đột nhiên “A” một tiếng, đầy mặt đỏ bừng nói: - Chàng muốn ăn đòn a!
.Nàng giơ cánh tay ngọc lên đánh Hàn Nghệ, nhưng kỳ thật căn bản không có dùng sức, Hàn Nghệ thoải mái bắt lấy, kéo nàng qua, một tay kia vờn quanh cái eo mảnh khảnh của nàng, hơi có chút kích động nói: - Vô Y a, rốt cục ta có thể quang minh chính đại cưới nàng vào cửa rồi.
.Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Vô Y đỏ lên, ngượng ngùng nói: - Cha ta cùng các thúc bá còn chưa có đáp ứng đâu.
.Hàn Nghệ cười xấu xa bảo: - Nàng cứ yên tâm, bọn họ nhất định sẽ đáp ứng, đêm nay ta muốn ngủ lại đây cũng không có vấn đề gì.
.Phanh!
.- Ôi!
.Mẹ --- vênh váo quá rồi!
.Sau một nén nhang, Hàn Nghệ cùng Tiêu Vô Y lại trở lại hậu đường, vừa mới vào cửa, cũng đã cảm thấy không khí trong sảnh chuyển biến một trăm tám mươi độ rồi, chẳng những đáp ứng, lại còn khen không dứt miệng, nhất là khen Hàn Nghệ tuổi trẻ tài cao, hai khen Tiêu Vô Y hỏa nhãn kim tinh, một khối ngọc thô chưa được mài dũa vậy mà cũng đều bị nàng tìm ra, ba là khen Hàn Nghệ cùng Tiêu Vô Y trai tài gái sắc, là một đôi trời đất tạo thành.
.Có thể nói là hỏi han ân cần.
.Chậc chậc! Nghiễm nhiên chính là người một nhà a!
.Chuyển biến to lớn đến mức, ngay cả Tiêu Vô Y đều nhìn xem nghẹn họng trân trối, phong phạm danh môn vốn có để ở đâu?
.Nếu đều đã định làm như vậy, hơn nữa Hàn Nghệ còn nắm tính mạng của bọn họ, thì mọi người đều ngầm hiểu cả, cho nên vấn đề mặt mũi trước hết để qua một bên đi, người đứng dưới cường quyền, không thể không cúi đầu a!
.Nếu bọn họ chủ động thể hiện thiện ý, vậy thì Hàn Nghệ cũng không cần phải tiếp tục sĩ diện nữa, hành lễ vấn an từng trưởng bối một, tài ăn nói của Hàn Nghệ thì không phải nghi ngờ gì rồi, nói ba xạo đã lừa cho cả đám vui vẻ không thôi.
.Tiêu Nhuệ cũng khẩn trương sai người bày tiệc, chiêu đãi vị rể hiền này, trong bữa tiệc, Tiêu Quân bắt đầu chủ động tán gẫu chuyện trên triều đình với Hàn Nghệ, nhưng cũng chưa hỏi chi tiết, dù sao cũng chưa thân thuộc lắm, chỉ nói bóng nói gió một chút, chủ yếu là muốn hỏi xem Lý Trị cùng Võ Mị Nương đối với Lan Lăng Tiêu thị bọn họ thế nào thôi.
.Hàn Nghệ cũng không nói rõ, chỉ ám chỉ bọn họ cứ yên tâm là được, chỉ cần không lại xảy ra chuyện cùng loại với việc Tiêu Vô Y đánh bẹp Lý Nghĩa Phủ thì cũng sẽ không có vấn đề gì, lời này cũng tương đương với lời cam đoan.
.Nếu chỉ bởi vì Tiêu Vô Y, thì Hàn Nghệ chắc chắn sẽ không nói lời cam đoan này, hắn sẽ chỉ bảo vệ Tiêu Nhuệ thôi, nhưng người còn lại sao hắn có thể để ý được hết, mà Hàn Nghệ cho lời cam đoan này, chủ yếu cũng bởi vì Lan Lăng Tiêu thị đã sớm đầu phục vào tập đoàn Quan Lũng, cũng coi như là một thành phần cực kỳ quan trọng của tập đoàn này, hiện này lại có thêm một tầng quan hệ này, sẽ có trợ giúp cực lớn cho việc hắn trở thành thủ lĩnh của tập đoàn quan lũng sau này.
.Cho nên nói, Lý Nghĩa Phủ ngược lại giúp Hàn Nghệ một việc lớn, hiện giờ Lan Lăng Tiêu thị đang đứng ở thời điểm bấp bênh, cũng không có một người cầm lái, vừa vặn quan hệ của Hàn Nghệ và Tiêu Vô Y được đưa ra ánh sáng, nên cứ tự nhiên mà vậy, Lan Lăng Tiêu thị đã coi Hàn Nghệ làm chưởng môn nhân sau thời đại của Trưởng Tôn Vô Kỵ, bởi vì chuyện của Tiêu Thục Phi khiến cho giữa Lý Trị và Lan Lăng Tiêu thị sinh ra ngăn cách, mà Hàn Nghệ lại là đại hồng nhân trước mặt Lý Trị, do vậy làm đám hỏi với Hàn Nghệ, thì Lan Lăng Tiêu thị có thể đoạt lại tín nhiệm của Lý Trị một lần nữa.
.Nhưng Tiêu Nhuệ cũng không quá quan tâm đến chuyện này, ông không có dục vọng gì với quyền lực, ông chỉ là xem trọng người con rể này thôi, chờ bọn họ bàn chuyện xong, mới cười nói: - Hàn Nghệ, về hôn sự của ngươi cùng Vô Y --- !
.Hàn Nghệ vội vàng cam đoan nói: - Ta sẽ phong phong cảnh cảnh cưới Vô Y về, tuyệt đối sẽ không để cho nàng ấy phải chịu thiệt thòi. Đây cũng là lời hứa hắn từng nói với Tiêu Vô Y đấy.
.Tiêu Thiện cười ha ha bảo: - Tốt tốt tốt! Có những lời này của ngươi, đám trưởng bối chúng ta có thể an tâm rồi. Trải qua một phen đàm luận vừa rồi, Hàn Nghệ đã lừa bọn họ vô cùng vui vẻ, quan hệ dần dần thân thiết hơn, giọng điệu nói chuyện cũng thay đổi.
.Tiêu Nhuệ khoát tay, nói: - Ngươi hiểu lầm ý ta rồi, lúc trước khi các ngươi lập gia đình ở Dương Châu, là do phụ thân người tự mình chủ trì, cũng coi như hợp lễ chế, nếu lại cử hành hôn lễ một lần nữa, một là không hợp lễ chế, hai là không tôn trọng phụ thân của ngươi. Như vậy đi, hôn lễ thì không cần, chúng ta cứ chọn một ngày lành tháng tốt, mở tiệc đãi khách khứa cùng thân nhân bạn bè, chúc mừng một phen là được rồi.
.Ý tứ của ông chính là miễn trừ quy trình hôn lễ, mở tiệc đãi bạn bè khách khứa, công bố việc này với mọi người thôi.
.- Nhưng --- !
.Hàn Nghệ đột nhiên nhìn phía Tiêu Vô Y, hắn đã đáp ứng phải phong phong cảnh cảnh cưới Tiêu Vô Y về nhà đấy, nhưng hình như những lời này của Tiêu Nhuệ nói cũng rất đúng, lúc trước hôn lễ do Hàn Đại Sơn chủ trì, hiện tại nếu lại cử hành hôn lễ một lần nữa, thì có vẻ giống như Hàn Nghệ đi ở rể, làm thế là rất không tôn trọng Hàn Đại Sơn.
.Tiêu Vô Y cũng không phải người không biết đạo lý, nàng cảm thấy phụ thân mình nói rất có đạo lý, nên nhẹ nhàng gật đầu, kỳ thật thấy các thúc thúc bá bá hậu đãi Hàn Nghệ như thế, thì cơn tức trong lòng nàng cũng đã sớm trút hết rồi.
.Hàn Nghệ vuốt cằm bảo: - Vậy thì tất cả mọi chuyện cứ do cha vợ làm chủ đi.
.Tiêu Nhuệ gật đầu, lại hỏi: - Hàn Nghệ, các ngươi tính toán ở nơi nào đây?
.Hàn Nghệ sửng sốt, nghĩ thầm rằng, đương nhiên là ở ngõ Bắc nha, vậy thì ông ấy còn hỏi cái gì? Ồ, ta hiểu rồi. Hắn cười nói: - Ta cùng Vô Y tính toán như này, vài người ca ca của Vô Y đều đã ra ngoài làm quan, Tiêu Hiểu lại ở trại huấn luyện, cũng hiếm khi trở về một chuyến, cha vợ ở nhà một mình cũng khá nhàm chán đấy, nếu như cha vợ không phản đối, thì ta cùng Vô Y sẽ ở lại đây.
.Tiêu Nhuệ mừng rỡ nói: - Không phản đối, không phản đối, ta vui mừng còn không kịp ấy chứ.
.Ông ta cũng không giống như Dương Tư Huấn, chỉ có một thê tử, ông vẫn có thị thiếp đấy, nhưng ông cũng không phải người háo sắc, không có chủ đề chung với thị thiếp, ông cũng khá là cô đơn đấy, đợi khi ông thân thiết với Hàn Nghệ hơn, hai người không có việc gì có thể cùng thảo luận Phật học, hy vọng Hàn Nghệ có thể đến ở vào Tiêu gia, người già rồi chỉ hy vọng con cái ở bên cạnh mình nhiều hơn thôi.
.Cậu con rể này đúng là càng nhìn càng thích a!
.Mà hốc mắt Tiêu Vô Y hơi có chút ướt át, một câu nói kia còn hơn ngàn vạn lời đường mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận