Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1195: Lưỡi đao bất bại

.Ra khỏi thư phòng, khi đi đến hoàng thành, Hàn Nghệ chợt thấy một đám võ tướng như Khế Bật Hà Lực đang canh giữ trên con đường cần phải đi qua để vào hoàng thành.
.Bọn họ nhìn thấy Hàn Nghệ đến, lập tức xông lên vây quanh Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lâm nguy không sợ, bởi vì hắn biết mấy tên mãng phu giảo hoạt này đang có chủ ý gì.
.- Hàn Thị lang, hôm nay chúng ta đã giúp ngươi việc lớn đấy.
.- Nói đúng, ngươi cũng không thể vong ân phụ nghĩa a!
.Hàn Nghệ khẽ cười nói: - Sự ủng hộ của các vị tướng quân đối với Học viện quân sự Đại Đường, Hàn mỗ vô cùng cảm động.
.Ngụ ý là, các ngươi đừng có kéo ta vào, ta không nợ gì các ngươi, các ngươi cũng chỉ là ủng hộ Học viện quân sự Đại Đường, cũng không phải ủng hộ ta.
.- Khụ khụ!
.Cao Khản khẽ ho hai tiếng, nói: - Nhưng Hàn Thị lang, hôm nay chúng ta đều đã khoe khoang khoác lác trước mặt những văn thần kia, lỡ như con trai của chúng ta ngay cả nhập học cũng không thành, vậy thì chúng ta quá mất mặt rồi.
.Các võ tướng đều lộ ra nụ cười quỷ dị.
.Hàn Nghệ cũng cười vẻ ngây thơ vô hại, nói: - Các vị tướng quân muốn biết thi nhập học rốt cuộc là gì, có đúng không?
.Mọi người nhất tề gật đầu.
.- Nhưng các vị tướng quân, các ngươi khoa trương thổi phồng, ta cũng khoa trương thổi phồng, ta nói Học viện quân sự Đại Đường tuyệt không bị người khác can thiệp, ta xoay người đã tiết lộ tin tức cho các người, lỡ như bị người khác biết được, ta phải làm sao?
.Ngươi phải làm sao liên quan gì đến chúng ta?
.Đám người Khế Bật Hà Lực ưỡn cao ngực, nhìn Hàn Nghệ với vẻ uy hiếp.
.Hàn Nghệ bất đắc dĩ nói: - Các vị tướng quân, về việc thi cái gì, ta tạm thời cũng thật sự không thể nói, nhưng ta có thể nói với các người như thế này, đến lúc đó bản thân các người có thể đi giám thị, nếu như các người cảm thấy ta đang gây khó dễ cho lệnh công tử bọn họ, các người hãy tìm ta gây chuyện. Ta tuyệt sẽ không làm kỳ thi quá khó, chẳng qua là mọi mặt đều phải biết một chút là được rồi, đều là kiến thức hết sức cơ sở, đợi sau khi công bố nội dung kỳ thi, nếu các người cảm thấy con trai của các người có thể không thi đỗ thì hãy đến tìm ta nói chuyện chi tiết, nhưng ta tin là các vị tướng quân chắc chắn sẽ không đến tìm ta.
.- Lời này là thật?
.- Ta có thể dùng nhân cách của ta đảm bảo. Nếu lệnh công tử ngay cả kỳ thi này cũng không vượt qua, vậy thì đúng là cũng không thể tốt nghiệp, cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa.
.Khế Bật Hà Lực nghe Hàn Nghệ đã nói như vậy, có lẽ sẽ không quá khó, lại thấy Hàn Nghệ dường như cũng thật không có dự định nói cho bọn họ biết, chỉ có thể từ bỏ, đến lúc đó rồi tính vậy, nếu thật sự quá đơn giản thì bọn họ đều không có mặt mũi đi cửa sau.
.Kỳ thật cũng không phải là Hàn Nghệ không muốn nói, chỉ là trước mắt vẫn còn chưa quyết định, hắn phải xem số người báo danh rồi mới đặt ra độ khó của kỳ thi.
.Sau khi khó nhọc lừa phỉnh đám mãng phu này, Hàn Nghệ lại đi tới Hộ Bộ. Quan viên Hộ Bộ hiện giờ ai nấy cũng ngẩng cao đầu ưỡn ngực, lão đại giỏi như vậy, ai nhìn thấy bọn họ đều phải lễ nhượng ba phần, nếu không thì đến cuối năm, có thể phát đến không phải là bổng lộc, mà là giấy nợ.
.Nhưng khi Hàn Nghệ đến Hộ Bộ, đột nhiên phát hiện Cao Lý Hành đã lâu không lộ diện lại xuất hiện ở Hộ Bộ.
.- Hạ quan bái kiến Cao Thượng thư.
.Hàn Nghệ lòng đầy nghi hoặc đi lên thi lễ một cái.
.Cao Lý Hành mỉm cười gật đầu, dường như nhìn ra sự nghi hoặc trong lòng hắn, vì thế cười nói: - Ta nghe nói gần đây Hộ Bộ đã phát sinh rất nhiều thay đổi, vì thế ta liền đến xem thử. Ngươi vừa mới tan triều?
.- Vâng!
.- Nhất định vì chuyện Học viện quân sự Đại Đường phải không.
.- Cao Thượng thư thật sự là thần cơ diệu toán.
.- Cái gì mà thần cơ diệu toán!
.Cao Lý Hành lắc đầu, nói: - Chỉ là gần đây Học viện quân sự Đại Đường đó ồn ào huyên náo, từ phố lớn ngõ nhỏ đến hoàng thành đại nội, ai ai cũng đang bàn luận chuyện này. Đang nói, ông ta bỗng nhiên đứng dậy, nói: - Nghe nói Hộ Bộ này ngay cả bố cục cũng thay đổi không ít, ngươi dẫn ta đi xem thử, nếu không lần sau chỉ sợ ngay cả cửa ta cũng không tìm được.
.Hàn Nghệ ồ một tiếng, nói: - Cao Thượng thư, mời.
.- Mời.
.Hai người đi ra ngoài phòng, Cao Lý Hành bỗng nhiên cười nói: - Hàn Thị lang quả thật là thông minh tuyệt đỉnh, chiêu này của ngươi quả thực nằm ngoài dự liệu của người khác.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Không biết sao Cao Thượng thư lại nói câu này?
.Cao Lý Hành bật cười một tiếng, nói: - Sao ngươi lại không biết ta đang nói gì chứ?
.Hàn Nghệ lắc đầu nói: - Hạ quan thật sự không biết.
.Cao Lý Hành hồ nghi nhìn hắn một cái, có chút nghi hoặc thấp giọng nói: - Chẳng lẽ ngươi để Học viện quân sự Đại Đường mở cửa vào lúc này, không phải để tranh phong quang với Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông bọn họ.
.Hàn Nghệ nghe mà có chút mê man, nói: - Không biết vì sao Cao Thượng thư nói như vậy?
.Cao Lý Hành nhíu nhíu mày, ngay sau đó lắc lắc đầu nói: - Không có gì, không có gì.
.Việc này cũng có liên quan đến Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông? Hàn Nghệ âm thầm lẩm bẩm một câu, nhưng thấy Cao Lý Hành không muốn nói nhiều, tất nhiên cũng không tiện hỏi nhiều.
.Trong lúc nói chuyện, hai người đã tới đại viện phía sau Hộ Bộ, chỉ nghe thấy trong viện truyền đến từng tràng tiếng tạch tạch tạch.
.Cao Lý Hành nói: - Đây là thống kê bộ phận mới thành lập?
.Hàn Nghệ gật gật đầu.
.Đi vào trong viện, chỉ thấy trong mỗi gian phòng đều ngồi kín người, mỗi một người đều ngồi ở bàn tác nghiệp, không ngừng di chuyển bàn tính, ít nhất cũng có chừng trăm người, nhưng những người này cũng không phải quan viên của Hộ Bộ, mà là tiểu lại Hộ Bộ.
.Cao Lý Hành cảm thấy cảnh tượng này có chút giống như Kim Hàng.
.Hiện giờ đây là bộ môn quan trọng nhất Hộ Bộ. Bởi vì việc thay đổi chế độ của Hàn Nghệ, dẫn đến tất cả các khoản chi ra đều biến thành chế độ quý, chi ra của mỗi một quý đều không giống nhau, việc này cần có số liệu khổng lồ, cái gì cũng phải dựa vào số liệu để nói chuyện. Trưởng Tôn Vô Kỵ từng nói một câu hết sức kinh điển, trong quan trường, ân tình khó tránh, nhưng sau khi Hàn Nghệ thay đổi chế độ, ân tình đã bị Hộ Bộ tước đoạt rồi.
.Cao Lý Hành thân là Hộ Bộ Thượng thư, tất nhiên liếc mắt là có thể nhìn rõ được, cười ha hả nói: - Thật sự là trò giỏi hơn thầy a! Nếu đổi lại lão phu, cũng không dám làm giống như ngươi, việc này sẽ phải đắc tội với không ít người.
.Hàn Nghệ cười nói: - Cao Thượng thư quá khen, cái này chỉ có thể nói là mỗi người đều có tác phong làm việc của mỗi người, không thể nói ai mạnh ai yếu, Cao Thượng thư xuất thân cao môn đại hộ, chính trực thanh liêm, bình dị gần gũi, tự nhiên là nhân nghĩa làm đầu, còn hạ quan xuất thân nông gia, lại là thương nhân, tự nhiên lấy lợi ích làm đầu, cho nên đừng nói với ta ân tình ấm lạnh gì đó, vẫn là nói tiền thì tương đối trực tiếp một chút. Nếu ta không làm như vậy thì thực sự ta không biết làm thế nào.
.- Câu này rất hay a!
.Cao Lý Hành nghe vậy cười ha hả, lại có vẻ hơi cảm khái nói: - Câu cửa miệng nói, quân tử chi giao nhạt như nước. Nhưng trong triều đâu có quân tử chi giao gì, cái gọi là ân tình, đằng sau đều ngập tràn lợi ích. Nếu nói ra, ân tình này chẳng qua chỉ là mặt nạ dối trá, ngươi làm như vậy ngược lại còn là cử chỉ của quân tử. Nhưng ta cũng rất tò mò, ngươi hành sự dường như chưa bao giờ quan tâm đến việc có đắc tội với người khác hay không, đắc tội với người nào, nhưng trên triều đình, một người vẫn là không được.
.Kỳ thật điểm đặc biệt nhất của Hàn Nghệ, chính là hắn thật sự không sợ đắc tội với người khác, thậm chí còn mạnh hơn Ngụy Trưng một chút, Ngụy Trưng chỉ là nói, ngươi đã phạm lỗi, ta nhất định phải buộc tội ngươi, còn Hàn Nghệ thì là người có đắc tội với ta hay không, ngươi có phạm lỗi hay không cũng không có quan hệ quá nhiều đến ta, ta làm việc của ta, còn về việc ta sẽ đắc tội với ngươi hay không, đó không phải là điều ta suy nghĩ, lần thay đổi chế độ này của hắn, thật ra một số thành viên của tập đoàn Quan Lũng cũng bị tổn hại, không có một đại thần nào giống như Hàn Nghệ, bởi vì quan hệ trong triều rắc rối phức tạp, cắt không đứt dọn không được.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Không biết Cao Thượng thư còn nhớ hay không, lúc ta mới tới Trường An, từng xảy ra rất nhiều xung đột với hai chợ và Nguyên gia, thậm chí còn một lần đến mức độ thủy hỏa bất dung.
.Cao Lý Hành gật đầu nói: - Sao lại không nhớ, ta cũng được lợi ích không nhỏ trong chuyện đó.
.Hàn Nghệ nói: - Vậy hiện giờ thì sao?
.Cao Lý Hành ngẩn người, dường như đã hiểu một chút.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Vì sao lúc trước bọn họ muốn đối đầu với ta, vì sao bây giờ chúng ta lại quan hệ tốt như vậy, ban đầu là vì mâu thuẫn lợi ích giữa hai bên, bây giờ mọi người đã có lợi ích chung, tự nhiên lại đi cùng với nhau, chứ không phải là ai sợ ai. Ta không biết điều này là đúng hay sai, nhưng đây chính là nhận thức của ta về quan hệ giữa người với người, bởi vậy ta sẽ không e dè quá nhiều. Nói đến đây, hắn bỗng nhiên thở dài, nói: - Kỳ thật ta cũng không muốn tự dưng lại xảy ra xung đột với các đồng liêu, nhưng ta biết phàm là dính dáng đến tiền tài thì không thể làm được đến mức không đắc tội với một ai, nếu đã không thể né tránh, tại sao ta còn phải muốn né tránh. Nói đến tiền thì đừng nói đến ân tình, nói đến ân tình thì đừng nói đến tiền.
.- Lời ngươi nói tuy không phải là không có lý Cao Lý Hành gật gật đầu, lại nói: - Nhưng trong quan trường, ân tình cũng không chỉ liên quan đến lợi ích, phần nhiều là lưu lại đường lui cho mình, nếu như ngươi ở Hộ Bộ làm tốt, khiến đồng liêu tín phục, vậy thì cho dù có chút sai lầm, các đại thần cũng sẽ ủng hộ ngươi, ngược lại, chỉ cần có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ giậu đổ bìm leo, quản lý tài chính của quốc gia rộng lớn, khó tránh khỏi sẽ có những sai lầm a! Bởi vậy ân tình này vẫn là khó tránh khỏi.
.Hàn Nghệ cười nói: - Cao Thượng thư nói có lý, nhưng xin hỏi Cao Thượng thư một câu, ngay chính Hộ Bộ mà nói, tại sao sơ suất?
.Cao Lý Hành hơi nhíu mày.
.Hàn Nghệ nói: - Nói cho cùng chính là tài chính không tốt, đây chính là sơ suất. Nếu như tài chính tốt, bách tính cơm no áo ấm, quốc khố dồi dào, vậy thì bất luận ta làm gì cũng không tính là sơ suất, lẽ nào chỉ vì ra đã cắt giảm phúc lợi của một số đại thần sao? Cho dù ta lợi dụng việc công để trả thù cá nhân thì như thế nào, khi ta đưa số liệu của quốc khố cho bệ hạ, bệ hạ không thể nào sẽ truy cứu trách nhiệm của ta.
.Cao Lý Hành lắc lắc đầu nói: - Nhưng ngươi cũng không phải chỉ là Hộ Bộ Thị lang.
.Hàn Nghệ thấy giữa hai đầu lông mày tràn đầy lo lắng, biết lần này ông ta đến, kỳ thật là muốn nhắc nhở mình mấy câu, quả thật là có ý tốt, vì thế nói: - Chính bởi biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng, thứ ta chơi, bọn họ ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn thấy, làm sao bọn họ tìm được sai lầm của ta. Nói tới đây, hắn liếc nhìn chung quanh, thấp giọng nói:
.- Không giấu Cao Thượng thư, ta cũng không phải là chưa từng phạm sai lầm, cũng không phải là chưa từng bị người khác nắm thóp, nhưng lần nào ta cũng có thể ngăn được cơn sóng dữ, thật ra đạo lý rất đơn giản, chính là bọn họ căn bản không biết ta đang làm gì.
.Cao Lý Hành nghe nói vậy, bỗng nhiên cau mày, suy tư hồi lâu, bừng tỉnh đại ngộ nói: - Thì ra là thế.
.Kỳ thật bất luận Hàn Nghệ làm gì cũng đều có người buộc tội hắn, và còn quy mô có lớn có nhỏ, nhưng lần nào cũng đều là dứt gánh giữa đường, rất nhiều người cho rằng đây là Lý Trị đang bao che Hàn Nghệ, kỳ thật cũng không phải là như thế, ví dụ như Học viện quân sự Đại Đường, mọi người đều vẫn chưa hiểu rõ rốt cuộc Học viện quân sự Đại Đường này là cái thứ gì, vậy thì không phải đều là Hàn Nghệ định đoạt sao, ngươi nói vỏ trứng này không tốt, rất bẩn, Hàn Nghệ lấy vàng ra từ bên trong, ngươi còn có thể nói không tốt sao, trong vỏ trứng này chứa cái gì, chỉ có Hàn Nghệ biết.
.Có những lúc, rất nhiều người cảm thấy Hàn Nghệ rất kích động, kỳ thật suy nghĩ kỹ một chút, Hàn Nghệ chỉ làm việc mà mình am hiểu, hơn nữa phần nhiều đều là hắn nghĩ ra, trước đây chưa từng có bao giờ, ở phương diện không am hiểu, hắn sẽ tương đối khiêm tốn, lúc đầu khi ở Ngự Sử Đài, hắn đều không buồn lên tiếng, đốc vận lương thảo gì đó, hắn cũng chẳng quản gì nhiều.
.Giống trại huấn luyện, Cục Dân An, Học viện quân sự Đại Đường, cho dù là trên tài chính, Hàn Nghệ cũng chơi hình thức kinh tế thương nghiệp.
.Những phương diện này, Hàn Nghệ có quyền giải thích cuối cùng, ngươi buộc tội hắn, ngươi căn bản là chân đứng không vững.
.Hiểu được điều này rồi, Cao Lý Hành quả thật yên tâm không ít, kỳ thật ông ta ủng hộ Hàn Nghệ thay đổi chế độ, khi ông ta làm Hộ Bộ Thượng thư cũng không phải là chưa từng nghĩ đến, nhưng ông ta biết làm nhu vậy thì hậu quả hết sức nghiêm trọng, bởi vậy ông ta vô cùng lo lắng Hàn Nghệ sẽ đắc ý vênh váo, làm trầm trọng thêm nữa, nếu thật sự dính dáng đến lợi ích trung tâm của bách quan, đây là thứ không thể động vào được.
.Một lát sau, Trương Đại Tượng lại đến, ba người liền nói chuyện tài chính một lát thì Cao Lý Hành đi về.
.Sau khi tiễn bước Cao Lý Hành, Hàn Nghệ bỗng nhiên quay sang Trương Đại Tượng hỏi:
.- Trương Thị lang, ngươi có biết gần đây Lý Nghĩa Phủ và Hứa Kính Tông đang làm gì không?
.Trương Đại Tượng sửng sốt, hỏi ngược lại: - Ngươi không biết sao?
.Hàn Nghệ lắc đầu.
.Trương Đại Tượng nói: - Đương nhiên là nhận môn sinh a!
.- Nhận môn sinh?
.Trương Đại Tượng thấy Hàn Nghệ dường như thật sự không biết, vì thế giải thích với Hàn Nghệ một phen.
.Hóa ra khoa cử cũng không phải chỉ là kỳ thi đơn giản như vậy, bên trong có rất nhiều nhân tố phức tạp, quan hệ cũng là thứ hết sức quan trọng, bởi vậy mỗi lần trước kỳ thi, thí sinh các nơi đều sẽ cầm bài văn của mình đến phủ của đại thần trong triều thi trước, nếu như đại thần đọc được văn chương của ngươi, cảm thấy ngươi là một tài năng có thể bồi dưỡng thì sẽ nhận ngươi làm môn sinh, một khi ngươi thi đỗ, những đại thần này sẽ tiến cử ngươi với triều đình, có tiến cử của đại thần hay không, đây là điều vô cùng quan trọng đối với thí sinh vừa mới vào đời.
.Còn đối với đại thần mà nói, khoa cử không phải là để chọn lựa nhân tài cho triều đình sao, người thi đỗ tất nhiên sẽ có cơ hội làm quan, nếu những người này đều là môn sinh của mình, đến lúc môn sinh trải rộng triều dã, thế lực và uy vọng đều sẽ ngày càng tăng, giống như ông nội Tiêu Vũ của Tiêu Vô Y chính là môn sinh trải rộng triều dã, cho dù Tiêu Vũ đã qua đời, nhưng Lan Lăng Tiêu thị vẫn rất có uy vọng trong triều, bởi vì cổ nhân vô cùng coi trọng quan hệ thầy trò.
.Trò chơi này hai bên đều thắng.
.Vậy thì trong đó Tể tướng nhất định là người đắc lợi nhất, bởi vì ai người không muốn làm môn hạ của Tể tướng, mà Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ vừa mới đảm nhiệm Tể tướng, bọn họ đều cực cần đến môn sinh để bổ sung bề ngoài.
.Sau khi nghe xong, cuối cùng Hàn Nghệ cũng hiểu được ý của Cao Lý Hành, chắc Cao Lý Hành cho rằng Hàn Nghệ đang ở trong thời điểm mấu chốt, tuyên truyền Học viện quân sự Đại Đường, đồng dạng cũng là tuyển nhận môn sinh cho mình, dùng cái này để chống lại Lý Nghĩa Phủ và Hứa Kính Tông, tránh cho sự cân bằng này bị phá vỡ. Bởi vì Hàn Nghệ xuất thân không tốt, tuổi tác lại còn quá trẻ, tuổi tác của thí sinh còn lớn hơn cả hắn, cho dù những thí sinh kia muốn bái hắn làm thầy thì cũng không có da mặt này a.
.Cũng giống như Hàn Nghệ đến Hiền giả lục viện giảng bài, nếu đổi lại là Hứa Kính Tông giảng bài ở đó, nhất định sẽ có không ít người cam nguyện làm môn hạ của Hứa Kính Tông, nhưng nếu là Hàn Nghệ thì những thí sinh đó lại rất mâu thuẫn.
.Nhưng ngay cả quy củ này Hàn Nghệ cũng không biết, làm sao lại nghĩ đến điều này, việc này cũng thật là trời đưa đất đẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận