Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1230.1: Không chơi với các ngươi

.- Tôn nhi ngoan, quay lại đây, để gia gia nhìn chút!
.Trình Giảo Kim một tay vuốt râu, hướng tới ba tên tiểu lưu manh nói.
.Trình Bá Hiến, Trình Bá Hành, Trình Bá Hiền nào dám cãi lời, ngượng ngùng xoay người.
.- Lão phu vốn cho là sẽ vô cùng khó chịu, nhưng hôm nay xem ra, hình như có một hương vị khác a! Trình Giảo Kim cười ha hả gật đầu, lại hướng tới phía Trình Xử Lượng nói: - Lượng Tử, con nghĩ sao?
.Trình Xử Lượng có chút rất nghiêm túc nói:
.- Nhìn thì thấy lạ, nhưng phối hợp với kiểu trang phục mới này, con cảm thấy thật sự là rất đẹp mắt. Ba tiểu tử các con tự cảm thấy thế nào?
.Trình Bá Hiến gãi đầu nói: - Con cảm thấy đầu nhẹ rất nhiều, có chút không quen, nhưng mặc quần này lại rất thoải mái, ha ha.
.Lý Trị cũng đi xuống từ bậc thang, hướng tới mấy học viên đang xấu hổ, nói: - Các khanh cảm thấy thế nào?
.- Hồi bẩm bệ hạ, hình như cũng rất thoải mái.- Đầu đã nhẹ rất nhiều, chỉ là lỗ tai hơi mát.
.Mọi người mồm năm miệng mười, không ai nói dở, nhưng cũng không ai nói tốt, chỉ là tỏ vẻ có chút không quen, cảm giác toàn thân đều nhẹ rất nhiều.
.Nhưng thay đổi lớn như vậy, lại không một ai nói tệ, vậy đã là vô cùng tốt rồi!
.Cha mẹ của bọn họ cảm thấy không có tồi tệ như trong tưởng tượng, trong lòng cũng dễ chịu không ít, dù sao cắt cũng cắt rồi, cũng chỉ có thể an ủi mình như thế.
.Sau một hồi nói chuyện, sắc trời này cũng không sớm nữa, Lý Trị phải trở về cung, Hàn Nghệ đich mình tiễn bọn họ đến cửa.
.- Hàn Nghệ, học viện quân sự này đã có thể phó thác cho khanh rồi, chớ để trẫm thất vọng đấy! Trước lúc chia tay, Lý Trị còn không quên dặn dò Hàn Nghệ một phen, dù sao ngươi náo thành như vậy, nếu không thành công, vậy tất nhiên sẽ tìm đến ngòi bút để xem xét tội trạng.
.- Xin bệ hạ hãy yên tâm, vi thần nhất định không phụ sứ mệnh! Hàn Nghệ nói xong lại hướng những cha mẹ học viên kia nói: - Cũng xin các vị trưởng bối hãy yên tâm, tất cả mất mát sẽ được đền đáp, hôm nay các vị công tử cắt tóc, hôm khác nhất định sẽ nhận được thứ càng đáng quý trọng hơn so với tóc, vẫn xin các vị cho ta một thời gian, đến lúc đó ta nhất định sẽ trả các vị một nhi tử chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, đó chính là hoàn mỹ.
.Trình Giảo Kim nghe thấy cười ha ha, lời này thật sự là nói rất xuôi tai: - Khoan hãy nói, phương diện này lão phu có lòng tin đối với tiểu tử ngươi, nếu không, lão phu cũng sẽ không đưa ba thằng nhóc này đến đây, ngươi cứ nghiêm khắc giúp lão phu dạy dỗ chúng một phen, không cần khách khí. Những cha mẹ khác nghe thấy mồ hôi lạnh ứa ra, họ cũng không dám nói vậy, nếu chẳng may xảy ra việc gì, thì làm sao mới tốt.
.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, họ đưa con tới đây, chủ yếu vẫn là vì Hàn Nghệ mà đến. Như mấy người Uất Trì Tu Tịch, Tiêu Hiểu trước đây là con ông cháu cha nổi danh, có thể nói không chuyện ác nào không làm. Nhưng hôm nay cũng là thay đổi lớn, kỳ thực những quý tộc này đối với việc sau này con cháu mình có thể làm quan hay không, cũng không phải quá để ý, dù sao có môn ấm ở bên hộ giá hộ tống, sớm hay muộn đều sẽ làm quan, bọn họ càng hy vọng con cháu mình cũng có thể giống như Uất Trì Tu Tịch bọn họ, trở nên biết điều một chút, đừng cứ mãi gây chuyện thị phi ở bên ngoài.
.- A? Sao hai người các ngươi còn đứng đây?
.Sau khi tiễn Lý Trị, Hàn Nghệ đột nhiên thấy Trình Xử Lượng, Lý Tư Văn một trái một phải kẹp mình ở giữa.
.Trình Xử Lượng cười ha hả nói: - Chúng ta đặc biệt ở lại giúp ngươi, chúng ta là quan hệ gì chứ.
.Lý Tư Văn cũng cười gật gật đầu.
.Hàn Nghệ liếc thằng nhãi này một cái, nói: - Giúp ta là giả, giúp con của các ngươi mới là thật, các ngươi thật đúng là không tin người. Nhưng mà ta cũng không để ý, dù sao ngày mai các người nhất định sẽ rời khỏi đây. Nói xong, hắn liền xoay người đi vào trong học viện.
.- Cái gì mà ngày mai nhất định rời đi? Hàn Nghệ, ngươi nói rõ một chút đi!
.Trình Xử Lượng và Lý Tư Văn vội vàng đuổi theo.
.Nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, kế tiếp chính là để học viên làm quen một chút với môi trường của học viện này.
.Ký túc xá học viện, tiếng ồn ào không dứt bên tai.
.Bởi vì đại đa số người vẫn là lần đầu tiên trải qua cuộc sống tập thể, hơn nữa những người này ít nhớ nhà, có chút không giống với học viên trại huấn luyện, bởi vì bọn họ đều là trời sinh tính hiếu động, cũng quen ở bên ngoài rồi, ngược lại cảm thấy khá hưng phấn.
.- Ha ha! Tóc này thật là càng nhìn càng đẹp.
.- Huynh nhìn đủ chưa, cho đệ xem trước đi.
.- Tự đệ không biết lấy chậu nước đến à?
.Chỉ thấy ba huynh đệ Trình gia tranh giành một chậu nước phía trước, cảm giác thư thả khiến bọn họ càng thêm vừa lòng với cảnh này.
.Mà ở phía sau họ còn mấy người đang hoặc đứng hoặc ngồi, chính là một loạt con nhà tướng như mấy huynh đệ Khế Bật Minh, Lý Kính Nghiệp, Tần Tiếu.
.- Tóc này đẹp hay xấu, cũng không quan trọng, mấu chốt ở chỗ vì sao Hàn Nghệ làm như vậy. Đoàn Hoài Giản khe khẽ nói.
.Khế Bật Minh nói: - Lời này là sao?
.Đoàn Hoài Giản nói: - Ta cho rằng Hàn Nghệ làm như vậy, căn bản không phải vì phụng hiến, trung thành gì, mục đích của hắn chỉ có một, chính là cho chúng ta uy thế phủ đầu, lợi dụng cắt để chèn ép chí khí của chúng ta.
.Một hậu sinh bộ dạng thô thiển hừ nói: - Lão tử không tin cắt tóc liền có thể biến chúng ta từ hổ thành mèo, hôm nay là bệ hạ ở đây, chúng ta là tôn trọng bệ hạ, hiện giờ bệ hạ đi rồi, nếu Hàn Nghệ dám giở trò, ta sẽ để hắn nếm mùi thủ đoạn của lão tử.
.Người này chính là con trai của A Sử Na Di Xạ, A Sử Na Bộc La.
.Trình Bá Hiền soi gương nửa ngày liền đi đến, nói: - Bộc La, lúc trước cha ta nhắc nhở ta mấy lần, bảo ba huynh đệ ta đừng chọc vào Hàn Nghệ, bằng không mà nói, người chịu thiệt chính là chúng ta.
.Khế Bật Minh hừ lạnh nói: - Cha ngươi nói vậy, là vì cha ngươi sợ Hàn Nghệ, bây giờ Hàn Nghệ là Đồng Trung thư môn hạ tam phẩm, nhưng chúng ta không cần phải sợ hắn, dù sao chúng ta tuổi trẻ không hiểu chuyện, cho dù là xảy ra chuyện gì, bệ hạ cũng sẽ không chấp nhặt chúng ta, ta cũng không tin Hàn Nghệ dám tìm cha ta làm phiền.
.- Không thể nói như vậy!
.Lý Kính Nghiệp nằm ở trên giường nói: - Uất Trì Tu Tịch, Tiêu Hiểu, Vi Phương bọn họ đều không phải lương thiện, các ngươi cũng đều biết, cũng không phải đều bị Hàn Nghệ chỉnh cho vâng vâng dạ dạ đó ư, hơn nữa gia gia ta cũng ưu ái đối với Hàn Nghệ, có thể thấy người này tuyệt không phải là hư danh, nếu chúng ta tùy tiện đối nghịch với Hàn Nghệ, chỉ sợ kết quả vẫn thật là chúng ta chịu thua thiệt.
.Đoàn Hoài Giản nói: - Vậy ngươi cho rằng chúng ta nên làm sao?
.Lý Kính Nghiệp đột nhiên ngồi dậy, cười nói: - Ta đã cẩn thận hỏi thăm hành động của Hàn Nghệ ở trại huấn luyện, thực sự mỗi lần Tu Tịch bọn họ chủ động
Bạn cần đăng nhập để bình luận