Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1217.2: Bán đảo Phong Vân

.- Chuyên nay la thât?
.Trong phòng hỏi cung của Cục Dân An, Độc Cô Vô Nguyệt vừa mừng vừa sợ nhìn quản gia nói.
.Quản gia kia nói: - Cực kỳ chính xác, đây là tin tức do người của chúng ta ở bên Cao Câu Ly truyền đến.
.Độc Cô Vô Nguyệt hơi trầm ngâm, nói: - Xem ra lúc này bệ hạ triệu Hàn Nghệ vào cung gấp, chắc cũng là vì chuyện này. Lúc nói, trong mắt y lóe lên một tia sáng hưng phấn.
.Trong điện Lưỡng Nghi, ngoài tất cả đại thần trung tâm ra, còn có cả một loạt tướng lĩnh như Tiết Nhân Quý, Dương Tư Nột, Khế Bật Hà Lực, A Sử Na Di Xạ.
.Lý Trị nói với vẻ hơi buồn bực: - Ngay hôm nay bên phía Tân La truyền tin đến, Cao Câu Ly và Bách Tế liên hợp công phạt Tân La, với sức của một nước Tân La, e rằng không địch nổi hai mặt giáp công của Câu Câu Ly và Bách Tế, bởi vậy Võ Liệt Vương của Tân La phái người đến Đại Đường ta cầu viện.
.Chỉ đơn giản một câu như vậy, và nhìn từ ánh mắt của Lý Trị, dường như đây đã là lời lẽ tầm thường.
.Không phải chứ, lại chiến tranh? Hàn Nghệ nói với một cảm xúc chán ghét: - Chuyện của Tân La, liên quan gì đến Đại Đường ta, bọn họ đánh bọn họ tự lo là được.
.- Hàn Thị lang, việc này cũng không đơn giản như vậy. Lý Tích khẽ giơ tay, nói: - Trong ba nước này, Cao Câu Ly và Đại Đường ta là kẻ thù truyền kiếp, mà hiện giờ Bách Tế cũng cùng Cao Câu Ly cấu kết với nhau làm việc xấu, chống đối Đại Đường ta, duy chỉ có Tân La vẫn luôn nhập cống Đại Đường ta, đây cũng là lý do tại sao Cao Câu Ly và Bách Tế không ngừng công phạt Tân La.
.Hàn Nghệ thấy Lý Tích hết sức phấn khích, trong lòng cũng hiểu được, ngượng ngùng nói: - Tư không nói đúng.
.Kỳ thật trong lòng hắn chính là không muốn đánh nhau, đặc biệt là tấn công địa khu bán đảo, núi nghèo hoang vắng, mùa đông lại lạnh, không có liên quan quá nhiều đến kế hoạch của hắn, đánh cũng không có ý nghĩ gì lớn lắm, việc này lại khác với Thổ Phiên và Thổ Dục Hồn, bên đó liên quan đến kế hoạch lớn tây bắc.
.Lý Tích lại nói với Lý Trị: - Bệ hạ, Cao Câu Ly từ trước đã là lòng muông dạ thú, lần này họ liên hợp Bách Tế công phạt Tân La, một khi Tân La bị diệt, Bách Tế nhất định sẽ tiếp bước đi theo, lúc đó thực lực của Cao Câu Ly chắc chắn tăng nhiều, có thể uy hiếp đến địa khu Liêu Đông của chúng ta, thậm chí là nội địa Sơn Đông. Hơn nữa, Tân La và chúng ta trước nay qua lại mật thiết, về tình về lý, chúng ta đều đã lập tức phát binh cứu viện Tân La.
.Khế Bật Hà Lực nói: - So với phát binh cứu Tân La, chi bằng thuận thế tiêu diệt Cao Câu Ly, lúc nãy Tư không cũng nói, Cao Câu Ly là kẻ thù truyền kiếp của Đại Đường chúng ta, bây giờ chính là một cơ hội tuyệt hảo a!
.Tiết Nhân Quý chức quan tương đối nhỏ, vai vế thấp, núp ở phía sau ra sức gật đầu.
.Hứa Kính Tông đột nhiên nói: - Lý Tư không nói như vậy mặc dù không phải là không có lý, nhưng quốc sách của Đại Đường ta hiện giờ chính là nghỉ ngơi lấy lại sức, hơn nữa còn đạt được thành quả không tầm thường, quốc lực ngày một tăng lên, bách tính an cư lạc nghiệp, lúc này không tiện gây chiến tranh. Hơn nữa, bách tính cũng sẽ không đồng ý đi đánh trận vì Tân La, lý do xuất binh này đều không thể nhận được sự ủng hộ của bách tính, tùy tiện xuất binh, cũng không phải thượng sách.
.Lý Nghĩa Phủ cũng nói: - Thần ủng hộ cách nhìn của Hứa Thị trung, Cao Câu Ly chẳng qua là đất chật hẹp, vùng khỉ ho cò gáy, cho dù nó tiêu diệt Tân La và Bách Tế, cũng không thể chống lại Đại Đường ta, hiện giờ bọn họ tự giết lẫn nhau, chắc chắn hao tổn không ít quốc lực, mà Đại Đường ta có thể nhận cơ hội phát triển quốc lực, đợi đến khi địa khu Tây Bắc hoàn toàn ổn định rồi giành Cao Câu Ly, dễ như trở bàn tay.
.Lần đầu tiên Hàn Nghệ muốn ủng hộ cách nhìn của Lý Nghĩa Phủ.
.Khế Bật Hà Lực nói: - Lý Trung thư, ngươi nói thì đơn giản, năm đó khi Tùy Dạng Đế chinh phạt Cao Câu Ly, chính là thời điểm triều Tùy cường thịnh nhất, nhưng cũng không được dễ như trở bàn tay như ngươi nói, hành quân đánh trận không phải sở trường của ngươi.
.Ngụ ý chính là, ngươi không hiểu thì đừng mở miệng nói bừa.
.Hứa Kính Tông lập tức nói: - Sở dĩ Tùy Dạng Đế thảm bại, chính là vì lúc đó trong nước bách tính đã ghét chiến tranh, quân tâm tan rã, hiện giờ cũng như thế, đi chinh phạt Cao Câu Ly vì Tân La, bách tính sao có thể ủng hộ, lão thần tuy chưa từng mang binh đánh trận, nhưng cũng hiểu đạo lý đắc đạo giả đa trợ, thất đạo giả quả trợ1.
.(1: đứng về phía nhân nghĩa, chính nghĩa sẽ nhận được sự ủng hộ giúp đỡ của nhiều người, phản lại nhân nghĩa, chính nghĩa tất sẽ rơi vào thế cô lập)
.Hứa Ngữ Sư vuốt râu nói: - Hứa Thị trung nói có lý a, thần cũng cho rằng công phạt Cao Câu Ly nên thận trọng hành sự, dù sao thì tiền triều và triều ta đã thảo phạt mấy lần, nhưng kết quả lại đều không phải khả quan lắm, chỉ hao tổn quốc lực vô nghĩa.
.Lư Thừa Khánh, Nhâm Nhã Tương đều gật đầu.
.Lý Trị cũng thoáng gật đầu.
.Lý Tích thấy Lý Trị lại nghiêng về phía văn thần, không nghĩ quá nhiều, vội vàng nói: - Chuyện này có nguy cơ đến an nguy Đại Đường ta, tuy nói Đại Đường ta hiện giờ quốc thái dân an, nhưng cổ ngữ có nói, cố quốc tuy lớn, hiếu chiến tất vong; thiên hạ tuy an, quên chiến tất nguy. Năm đó tại sao Tùy Dạng Đế chinh phạt Cao Câu Ly, tuyệt không phải là hám công danh, hoặc là xuất binh vô cớ, là Cao Câu Ly vẫn luôn nhòm ngó địa khu Liêu Đông của ta, không ngừng quấy nhiễu biên dân, trong nước cũng trị binh tích cốc, hơn nữa là Cao Câu Ly xuất binh trước, Tùy Dạng Đế mới quyết định xuất binh thảo phạt Cao Câu Ly, việc này là tuyệt đối chính xác, chẳng qua Tùy Dạng Đế không đạt được mục đích chiến lược, thậm chí sau đó thảm bại mà về. Hơn nữa, Cao Câu Ly vẫn luôn hết sức kiêng kị Bách Tế và Tân La ở phía sau, nằm mơ cũng muốn củng cố hậu phương, như vậy thì nó chỉ có một kẻ thù, chính là Đại Đường ta, vậy thì lúc này không xuất binh, đến lúc đó sẽ mang lại sự uy hiếp cực lớn cho Đại Đường ta.
.Hứa Kính Tông cười nói: - Nhớ rõ những năm cuối Trinh Quán, cũng là Tư không đề nghị Thái Tông Thánh Thượng xuất binh Cao Câu Ly.
.Lý Tích ngẩn ra, ngán ngẩm không nói gì.
.Lý Trị ho nhẹ một tiếng, nói:
.- Trận chiến đó trước đây Đại Đường ta cũng đã đả thương nặng Cao Câu Ly, chỉ là không hoàn toàn tiêu diệt Cao Câu Ly, tuyệt không phải là tấn công vô ích. Mấy năm nay Cao Câu Ly vẫn luôn đang trị thương, đổi lại sự yên ổn mấy năm cho địa khu Liêu Đông, trẫm cũng có được lợi ích lớn, bởi vậy lúc đó Tư không kiến nghị xuất binh là vô cùng chính xác. Nói tới đây, y dừng một chút, nói: - Nhưng hưng binh tấn công Cao Câu Ly, quả thực phải thận trọng hành sự, dù sao thì sự thảm bại của triều Tùy đến nay vẫn còn sờ sờ trước mắt, chúng
Bạn cần đăng nhập để bình luận