Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1269.2: Trái phải đều là hố

.- Báo!
.Vừa lúc Lý Tích và chư vị tướng lĩnh vừa mới trở về nghiên cứu làm sao để tấn công Tân Thành, vừa phi ngựa đến, chỉ thấy một báo quan vội vội vàng vàng chạy vào lều lớn: - Khởi bẩm đại soái, bên Hắc Thủy Mạt Hạt vừa mới truyền đến tin tức, đại quân Uyên Cái Tô Văn đang hướng về phía Bạch Sơn Mạt Hạt.
.Tiết Nhân Quý mày rậm khẽ nhíu, nói: - Uyên Cái Tô Văn này là muốn gậy ông đập lưng ông.
.Khế Bật Hà Lực nóng nảy mất bình tĩnh nói: - Đại soái, hiện giờ Tân Thành đã là cá trong chậu, bọn họ không kiên trì được bao lâu đâu, sau khi chúng ta có thể công phá Tân Thành, rồi đi cứu viện Hắc Thủy Mạt Hạt.
.Trình Danh Chấn nói: - Tuyệt không được, lần này Hắc Thủy Mạt Hạt xuất binh, hoàn toàn là nghe theo mệnh lệnh của Đại Đường ta, nếu chúng ta không lập tức đi cứu, chỉ sợ đến lúc đó thế lực xung quanh cũng không tín nhiệm chúng ta nữa, chúng ta nhất định phải toàn lực mau chóng cứu viện.
.Tiết Nhân Quý gật đầu nói: - Trình tướng quân nói có lý, lúc trước chúng ta chính là dùng kế "vây Ngụy cứu Triệu", lập tức giải nguy Tân La, mà hiện giờ Uyên Cái Tô Văn dùng chiêu này để đối phó chúng ta, chúng ta cũng nhất định phải trở về cứu viện Hắc Thủy Mạt Hạt. Hơn nữa, theo ta thấy, Uyên Cái Tô Văn cũng không thật sự muốn vì Bạch Sơn Mạt Hạt đánh giặc, mục đích thực sự của y chỉ là ép chúng ta lui binh, bởi vậy chỉ cần giải trừ nguy cơ Tân Thành, Uyên Cái Tô Văn liền không tiến quân lần nữa, mà mục đích của chúng ta cũng đạt được rồi, không nên đánh tiếp trận chiến hại người không lợi mình này.
.- Uyên Cái Tô Văn này quả thực là danh bất hư truyền.
.Lý Tích có vẻ hơi tiếc nuối thở dài, nói: - Mặc kệ thế nào, chúng ta phải nghĩ cách cứu viện Hắc Thủy Mạt Hạt, Nhân Quý, ngươi ở lại cản phía sau, toàn quân lập tức theo ta đi cứu viện Hắc Thủy Mạt Hạt. À, phái người đi báo cho Hắc Thủy Mạt Hạt biết, bảo y không nên tùy tiện xuất kích, đợi đại quân ta đến rồi nói sau.
.- Vâng!
.Trận chiến này chỉ là tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ, tuy là đánh nhanh chóng, nhưng thương vong kỳ thực quá bình thường, ngay cả vùng đất bên trong Cao Câu Ly quân Đường cũng không đi, không khác mấy với quân yểm trợ gây rối, Lý Tích cũng không muốn giao chiến với Uyên Cái Tô Văn vào lúc này, đến lúc đó đánh nhau thật, chưa chắc đã thắng, chiếu lệnh của Lý Trị lúc đó mới đến không lâu, bảo họ làm việc cẩn thận, thấy tốt thì nhận, bởi vậy ông ta đều không trực tiếp tiến quân vào địa khu Cao Câu Ly, sợ trúng mai phục, mà là đi vòng qua từ Tùng Mạc Phủ Đô Đốc.
.Quả thực như Tiết Nhân Quý sở liệu, đại quân ông ta vừa rút khỏi, Uyên Cái Tô Văn lập tức đình chỉ tiến quân, quân Đường cũng không đi nữa, Hắc Thủy Mạt Hạt cũng vô cùng hiểu ý mà lui trở về. Bạch Sơn Mạt Hạt thì muốn đánh, Hắc Thủy Mạt Hạt ngươi hèn hạ quá rồi, chủ lực của ta đã ở bên ngoài, ngươi liền thừa dịp mà vào, chỉ là vì chủ lực của Bạch Sơn Mạt Hạt mới triệt binh từ Tân La, hai đầu không điều động, là người kiệt sức, ngựa hết hơi, cũng đuổi tới biên giới hai nơi liền ngừng lại.
.Chiến tranh dần dần đi vào kết thúc, nhưng nếu nói chấm dứt thì có hơi sớm chút, Lý Tích cũng phải đề phòng Uyên Cái Tô Văn đánh ngược lại, tên kia cũng là một kẻ ngoan độc, quân Đường từ tiến công chuyển thành giai đoạn phòng thủ.
.Uyên Cái Tô Văn thật ra cũng muốn đánh ngược lại, nhưng vấn đề là toàn bộ tiền tuyến đều là người già yếu bệnh tật ở đó kêu cha gọi mẹ, nam tử cường tráng đều bị chết bảy tám phần rồi, tiền tuyến thì chỉ còn lại một kho lúa Tân Thành, làm sao mà đánh ngược lại được!
.Tiền tuyến vừa vào giai đoạn kết thúc, mà Trường An bên này giờ mới bắt đầu, bởi vì kỳ thi đã sản sinh ra kết quả làm người ta không tưởng tượng được, bởi vậy cũng không có người quá buồn thương vì sự qua đời của Uất Trì Kính Đức, vẫn còn đang nóng lên.
.Trong quá trình thi, tranh chấp sĩ thứ vô cùng lợi hại, mọi người chỉ muốn thắng, nhưng sau khi tỉnh táo lại, rất nhiều vấn đề bắt đầu hiện ra.
.Nhất là thế gia đại tộc, đột nhiên phát hiện hình như mình sa vào một hoàn cảnh lưỡng nan.
.Thôi phủ.
.- Khụ khụ khụ!
.Thôi Nghĩa Huyền bệnh lâu chưa khỏi được người đỡ đến ngồi lên giường thấp, một trận ho khan:
.- Tại sao lại như vậy.
.Nói xong, một đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Thôi Tập Nhận.
.Thôi Tập Nhận vẻ mặt hổ thẹn nói: - Xin lỗi, tòng phụ, chất nhi khiến người thất vọng rồi.
.Lư Thừa Khánh thở dài: - Điều này cũng không trách được bọn Tập Nhận, Hàn Nghệ thật sự là quá giảo hoạt, ta dám chắc, trước đó, không ai ngờ hắn sẽ làm vậy, lúc ấy tất cả mọi người là tên ở trên dây, không bắn không được.
.Thôi Nghĩa Trung kích động nói: - Nhưng giờ phải làm sao, thường khoa bị Lý Nghĩa Phủ bọn họ biến thành như vậy, con cháu thế gia vọng tộc chúng ta gần như là bị diệt toàn quân, bên chế khoa thi đậu không ít, nhưng nếu chúng ta để con cháu chạy đến Hiền giả lục viện, đây không phải là nói với người trong thiên hạ, Hiền giả lục viện gì kia của Hàn Nghệ đã nhận được sự tán thành của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta sao.
.Trịnh Bá Ngung nói: - Nhà các ngươi ta không quản, dù sao người của Trịnh gia ta chắc chắn sẽ không đi, cái gì mà Hiền giả lục viện, không phải là mấy bàng môn tà đạo sao, quan này có thể làm lúc nào cũng được, nhưng quyết không để cho Hàn Nghệ thực hiện được âm mưu.
.Thôi Tập Nhận nói: - Trịnh bá bá, nếu đơn giản như vậy, lúc trước chất nhi cũng sẽ không để Trình huynh đệ bọn họ đi thi chế khoa. Tục ngữ nói rất hay, lưỡng hại tương quyền, thủ kỳ khinh (hai cái hại đặt trước mặt, đương nhiên sẽ chọn cái hại nhẹ hơn). Phải, chúng ta đến Hiền giả lục viện, chính xác sẽ trợ giúp cho Hàn Nghệ, Hàn Nghệ cũng nhất định sẽ lợi dụng chúng ta để tăng uy danh cho Hiền giả lục viện, nhưng nếu chúng ta không đi, chẳng lẽ có thể tạo thành tổn thương cho Hiền giả lục viện ư? Con thấy cũng không hẳn như thế, chỉ cần Hiền giả lục viện có thể làm cho thí sinh ngẩng cao đầu, nó nhất định vẫn sẽ đạt được thành công. Ngoài ra, Lý Nghĩa Phủ bọn họ làm vậy, chính là muốn làm suy yếu thế lực của thế gia vọng tộc chúng ta trong triều, nếu chúng ta không đi, người vui vẻ nhất là Lý Nghĩa Phủ, mà Hàn Nghệ sẽ không cảm thấy bất cứ tổn thất nào vì điều này, người tổn thất sẽ chỉ là chúng ta.
.Thôi Nghĩa Huyền gật đầu nói: - Tập Nhận nói có lý, nguyên nhân chủ yếu chân chính tạo thành điều này, chính là mấy sĩ tộc chúng ta đã không lớn mạnh bằng lúc trước, nếu chúng ta có đầy đủ thế lực trong triều, Lý Nghĩa Phủ bọn họ cũng không dám làm vậy, việc cấp bách, chúng ta phải đưa càng nhiều nhân tài hơn nữa vào triều, như vậy mới có thể tránh xuất hiện thêm nhiều tình huống gay go.
.Thôi Ti nói: - Vậy chẳng phải là dễ dàng cho Hàn Nghệ ư.
.Lư Sư Quái vô cùng ngay thẳng nói: - Thôi bá bá, cũng không thể nói như vậy, đây cũng không phải là dễ dàng cho Hàn Nghệ, bởi vì đây hết thảy đều là Hàn Nghệ dùng trí tuệ của hắn để chúng ta lâm vào chỗ lưỡng nan này, hơn nữa, nếu chúng ta thua, thì phải trả cái giá tương xứng.
.Trịnh Bá Ngung bọn họ nghe thấy trên mặt đều tối sầm, lần này thua thật sự là không có chí khí.
.Thôi Tập Nhận nói: - Nhưng các vị trưởng bối cũng đừng cảm thấy ủ rũ, bâu giờ là Hàn Nghệ lợi dụng chúng ta, nhưng nếu con cháu sĩ tộc chúng ta có thể thông qua Hiền giả lục viện vào triều, đó là đang lợi dụng lẫn nhau, giống như Trại huấn luyện vậy.
.Lư Thừa Khánh gật đầu nói: - Thôi hiền chất nói có lý!
.Thế gia đại tộc trái phải đều khó, rối rắm không ngừng, mà cuộc sống của bọn Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ lại càng không dễ dàng.
.Phủ Ngụy Quốc phu nhân.
.- Hoàng hậu, người nhất định phải ngăn Hàn Nghệ lại, Hàn Nghệ hiện giờ là viện trưởng Hiền giả lục viện, lại là Hộ Bộ Thị lang, Diêm Lập Bản cũng là Thượng thư Công Bộ kiêm Phó Viện trưởng Hiền giả lục viện, nếu như bệ hạ thật sự đồng ý liên hợp Hộ Bộ và Hiền giả lục viện, vậy đề bạt ai đi lên, chẳng phải đều là Hàn Nghệ định đoạt ư, chế độ triều cương này còn đâu. Hứa Kính Tông vô cùng kích động cáo trạng với Võ Mị Nương.
.Hiện giờ người có thể cứu lại hết thảy cũng chỉ có Võ Mị Nương, dù sao trước mặt Lý Trị bọn họ với Hàn Nghệ là thủy hỏa bất dung, chỉ có Võ Mị Nương, mối quan hệ mà bọn họ và Hàn Nghệ đều băn khoăn, cũng là sự tồn tại của Võ Mị Nương, làm cho bọn họ không nguyện vạch mặt lẫn nhau. Hiện giờ nhất định là Lý Trị đứng bên Hàn Nghệ, bọn họ cũng không có mặt mũi đi tìm Lý Trị biện hộ, nhưng việc này là Võ Mị Nương âm thầm thúc đẩy phía sau, thậm chí có thể nói là dung túng, vậy bây giờ biến thành thế này, ngươi đứng ra phụ trách nha.
.Lý Nghĩa Phủ nói: - Hoàng hậu, Hàn Nghệ làm như vậy có nghĩ cho người chưa, thần thấy rõ ràng chính là hắn đầu nhập vào bên Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Lời này là vô cùng độc ác, chúng ta là theo phân phó của người mà làm, kết quả đột nhiên Hàn Nghệ lao tới, dùng một chiêu chim sẻ núp phía sau, khiến chúng ta chật vật như vậy, đây không phải là lại đánh vào mặt người sao.
.Võ Mị Nương là ai chứ. Sao có thể bị bọn họ lừa gạt, hớp nhẹ một miếng trà thơm, giấu giếm ý cười, nói: - Chế khoa và thường khoa đều là chọn lựa nhân tài vì triều đình, ai ưu ai khuyết không cần phải phân cao thấp, các khanh cũng không vì vậy mà tổn thất gì, về phần Hiền giả lục viện và Hộ Bộ liên hợp gì đó, cũng không cần vội, các khanh không cần khẩn trương thế. Kỳ thực chỉ cần thí sinh thi đậu Tiến sĩ, trong triều có biểu hiện xuất sắc, con đường làm quan quang minh, như vậy tiến sĩ khoa vẫn không suy sụp được, cho nên các khanh cũng đừng cảm thấy lo lắng.
.Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông liếc nhìn nhau một cái.
.Lời này là ý gì?
.Không phải là ám chỉ bọn họ, tận tình đề bạt những người đó lên, Hàn Nghệ có giỏi mấy đi nữa, Hộ Bộ của hắn có thể trang bị bao nhiêu quan viên? Nếu trang bị quá nhiều, cũng chỉ có thể có một hai người đi lên, dù sao Hộ Bộ chỉ chân chính cầm quyền có mấy thứ, các ngươi nắm giữ cơ cấu trung tâm, gần hoàng đế nhất, mà vòng tròn trung ương lại lớn như vậy, quý tính chất chứ không quý số lượng.
.Võ Mị Nương lại nói:
.- Ta cũng sẽ nói với Hàn Nghệ vài câu, bảo hắn đừng làm quá đáng quá.
.Hoàng hậu đã nói thế, Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông làm sao còn không biết xấu hổ nói thêm gì được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận