Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 982: Thuận theo đà phát triển

.Lúc này Trưởng Tôn Vô Kỵ hết sức sầu não, ông ta và Trình Giảo Kim khác nhau, Trình Giảo Kim nản lòng thoái chí, thật lòng muốn rời xa tất cả, về nhà dưỡng già, nhưng ông ta lui mà không lui, quyền lực là thứ gây nghiện, không ai có thể dễ dàng buông bỏ quyền lực, ông ta chủ động từ quan, thật ra là để bảo vệ thế lực của mình ở trong triều, nếu là bản thân ông ta thì không sao cả, chỉ cần ông ta còn sống thì sức ảnh hưởng của ông ta vẫn còn.
.Cho dù là hiện tại, trong triều không có ai dám xem nhẹ ông ta, lời nói của ông ta vẫn có hiệu lực!
.Khó khăn lắm mới bình an vô sự một hồi, nhưng không ngờ rằng, Hàn Viện, Lai Tể đột nhiên cùng bị miễn trừ Đồng trung thư Môn hạ tam phẩm, tuy nói hai người bọn họ vẫn là đứng đầu của Môn hạ tỉnh và Trung thư tỉnh, nhưng hiện giờ một số quan viên của Trung thư tỉnh đều nghe theo mệnh lệnh của Lý Nghĩa Phủ, chứ không phải mệnh lệnh của Lai Tể, đạo lý rất đơn giản, Lý Nghĩa Phủ hiện giờ là Đồng trung thư môn hạ tam phẩm, là người vô cùng thân cận với hoàng đế, Lai Tể ngươi không phải, nghe mệnh lệnh của Lý Nghĩa Phủ, chẳng khác nào là nghe mệnh lệnh của hoàng đế.
.Quyền lực của hai người bọn họ giảm mạnh là điều Trưởng Tôn Vô Kỵ không thể chấp nhận, bởi vì đối với ông ta mà nói hai người này thực sự là quá quan trọng.
.Tin tốt duy nhất đó là Hàn Nghệ đã lập được công lớn trở về, điều này có thể bù đắp lại một chút cho vết thương trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Hiện giờ Trưởng Tôn Vô Kỵ ở nhà chỉ suy nghĩ đến một chuyện, làm sao để bảo vệ Hàn Viện, Lai Tể, bởi vì địa vị của bọn họ đều đã bước đến nguy cơ lung lay rồi.
.- Lão gia! Hộ bộ thượng thư cầu kiến.
.Quản gia đột nhiên đi vào, cung kính nói.
.Sao y lại đến đây! Trưởng Tôn Vô Kỵ sửng sốt, ông ta biết Cao Lý Hành ru rú trong nhà, không có chuyện lớn thì sẽ không đến, trong lòng thấp thỏm, Tam Tỉnh đã mất hơn phân nửa rồi, nếu Lục Bộ dưới trướng Thượng thư tỉnh lại có chuyện nữa thì ông ta thật sự sẽ ngất xỉu mất, Thượng thư tỉnh này chính là đại bản doanh của ông ta a, nói: - Mau mời ông ta vào!
.Chỉ một lát sau, Cao Lý Hành đã đi vào, hành lễ nói: - Đệ bái kiến huynh trưởng!
.- Lý Hành đến à, mau mau mời ngồi!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ giơ tay ra hiệu nói.
.Cao Lý Hành ngồi đối diện với Trưởng Tôn Vô Kỵ, đợi khi trà dâng lên, sau khi hạ nhân lui xuống, ông ta liếc mắt nhìn Trưởng Tôn Vô Kỵ một cái, nói: - Gần đây dường như sắc mặt huynh trưởng không tốt lắm, chớ không phải là trong người đang có bệnh?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười nói: - Lý Hành, ở chỗ ta đệ không không cần vòng vo, sắc mặt ta không tốt là vì chuyện gì, lẽ nào đệ không biết sao?
.Cao Lý Hành nói: - Là vì chuyện Môn hạ thị trung và Trung thư lệnh đúng không!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ gật gật đầu, thở dài: - Thật ra chuyện này cũng đều trách ta a, lúc đó không ngăn cản bọn họ, không giấu gì đệ, ta cũng không ngờ rằng oán niệm của bệ hạ với Đăng Thiện lại sâu như vậy.
.Cao Lý Hành nói: - Vậy không biết huynh trưởng có cách ngăn chặn sự việc chuyển biến xấu?
.- Nếu ta có cách thì sẽ không có sắc mặt như thế này rồi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói xong, đột nhiên nhìn về phía Cao Lý Hành, nói: - Lẽ nào hôm nay đệ đến là vì chuyện này?
.Cao Lý Hành cúi đầu trầm ngâm một lát, nói: - Đệ cũng có một kế, không biết có được hay không?
.Trưởng Tôn Vô Kỵ mừng rỡ, Cao Lý Hành người nay không hay nói, nhưng một khi ông ta mở miệng thi nhất định là được, vội nói: - Mau mau nói đi!
.Cao Lý Hành nói: - Huynh trưởng, bất luận trong lòng huynh có đồng ý hay không, Vương hoàng hậu cũng đã qua đời rồi, tân hoàng hậu cũng nhập chủ chính cung, nếu như chúng ta tiếp tục hướng mũi nhọn về phía vị tân hoàng hậu này, sẽ chỉ khiến khoảng cách giữa chúng ta và bệ hạ càng ngày càng lớn, chúng ta không nên đối đầu với bệ hạ nữa, đây không phải hành động sáng suốt!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ gật gật đầu, nói:
.- Điều này ta cũng hiểu, nếu không thì ta cũng sẽ không chủ động xin từ quan, nhưng vấn đề là người ta sẽ không chịu buông tha cho chúng ta.
.- Đây chính là mấu chốt của vấn đề, việc chúng ta phải làm được không phải là từng bước ép sát, mà là phải bảo vệ bản thân.
.Cao Lý Hành nói: - Chuyện cho tới bây giờ, ai vẫn đang sợ chúng ta, rồi ai sợ chúng ta nhất, không phải bệ hạ, mà là đám người Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ. Nhưng nếu như huynh trưởng ra mặt đối phó với bọn họ, thì tất nhiên bệ hạ sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mâu thuẫn vẫn là nảy sinh giữa bệ hạ và huynh trưởng. Đây cũng là nguyên nhân huynh trưởng không thể thi triển trong việc này.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ vuốt râu gật đầu nói: - Nói có lý a!
.Cao Lý Hành lại nói: - Nếu huynh trưởng cùng với thế lực của huynh trưởng trong triều đã không tiện đối kháng với Lý Nghĩa Phủ bọn họ, vậy thì chỉ có thể đi lối tắt khác.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói:
.- Đệ có diệu chiêu gì?
.Cao Lý Hành nói: - Theo như đệ biết, Hàn Nghệ và Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông mặc dù cùng là người ủng hộ hoàng hậu, nhưng giữa bọn họ đã nảy sinh thù hận không thể hóa giải, chì vì chức quan của Hàn Nghệ trong triều không cao, không thể nảy sinh thêm nhiều mâu thuẫn với Lý Nghĩa Phủ bọn họ, nhưng mà, nếu như chức quan của Hàn Nghệ đủ cao, hơn nữa khi chiếm chức vụ trọng yếu, mâu thuẫn giữa bọn họ tất nhiên sẽ bùng phát. Nếu như vậy, Lý Nghĩa Phủ bọn họ sẽ coi Hàn Nghệ là mối uy hiếp lớn nhất của bọn họ, chứ không phải là huynh trưởng.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe vậy sắc mặt ngưng trọng, nói: - Ý của đệ là?
.Cao Lý Hành nói: - Hiện giờ Lư Quốc Công đã trao trả bịnh quyền, Môn hạ thị trung và Trung thư lệnh cũng đã mất đi phân nửa quyền lực, như vậy tiếp theo, mục tiêu của bọn họ chắc chắn sẽ nhắm vào Hộ Bộ và Lại Bộ, đặc biệt là Hộ Bộ, đệ đoán chừng bệ hạ cũng không quá hy vọng đệ tiếp tục chưởng quản Hộ Bộ nữa.
.Quan hệ của Trình Giảo Kim và Trưởng Tôn Vô Kỵ không phải là đơn giản, kết quả đều chịu sự ngờ vực của Lý Trị, còn bí mật sai người giám sát Trình Giảo Kim, chuyện này đúng là quá kinh khủng rồi. Cao Lý Hành lại là biểu đệ của Trưởng Tôn Vô Kỵ, lại còn chưởng quản tài quyền cũng quan trọng chẳng khác gì quân quyền, đương nhiên Cao Lý Hành sẽ cảm thấy nguy hiểm đã giáng xuống, bước tiếp theo nhất định là hoàng đế muốn thu hồi tài quyền, ông ta cũng không tham luyến quyền lực, thật ra ông ta cũng muốn sớm trao trả quyền lực cho bệ hạ một chút, chỉ mông bảo vệ được mình, không phải ngươi muốn thu hồi quyền lực sao, ta cho ngươi là xong, ngươi đừng giết ta là được.
.Nhưng hiện giờ Hộ Bộ là nơi duy nhất vẫn chưa bị xâm nhập, đều là thế lực của tập đoàn Quan Lũng, đây không phải là việc Cao Lý Hành có thể làm chủ, ông ta nhất định phải xin chỉ thị của Trưởng Tôn Vô Kỵ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe vậy, không khỏi cau mày!
.Cao Lý Hành lại nói: - Đệ bất tài, sợ là không giữ được Hộ Bộ, nhưng đệ cho rằng, so với để Hộ Bộ rơi vào trong tay đám người Lý Nghĩa Phủ, chi bằng trước tiên cứ giao cho Hàn Nghệ.
.Ăn ý a!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ vốn còn đang nghĩ, làm sao để khéo léo dẫn dụ Cao Lý Hành chiêu Hàn Nghệ đến Hộ Bộ, không ngờ Cao Lý Hành lại nói ra trước, hơi nhíu mày nói:
.- Hàn Nghệ?
.Cao Lý Hành hoàn toàn không biết Trưởng Tôn Vô Kỵ và Hàn Nghệ âm thầm câu kết, nói: - Đệ biết huynh trưởng căm hận Hàn Nghệ, nhưng huynh trưởng phải lấy đại cục làm trọng a! Để Hàn Nghệ vào Hộ Bộ, một là có thể tránh cho Hộ Bộ rơi vào tay đám người Lý Nghĩa Phủ, Hộ Bộ này có liên quan đến bách tính thiên hạ, đám người Lý Nghĩa Phủ bỉ ổi, xảo trá, lòng dạ hẹp hòi, nếu để cho bọn họ quản lý quốc khố thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi, hai là địa vị của Hàn Nghệ nâng cao rồi, cũng có thể khống chế Lý Nghĩa Phủ bọn họ, phân hóa thế lực của hoàng hậu, giành lại cơ hội thắng cho chúng ta.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ cười một tiếng, nói: - Còn có một điều quan trọng nhất, đó là đệ vốn cho rằng Hàn Nghệ là người kế nhiệm tốt nhất của đệ, không biết ta nói có sai?
.Cao Lý Hành cười ngượng, khẽ gật đầu nói: - Huynh trưởng nói không sai, đệ cho rằng ở phương diện tài chính, tài năng của Hàn Nghệ còn vượt xa đệ.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nói: - Nhưng đức hạnh của Hàn Nghệ cũng chưa thể thuyết phục người khác, đệ dám đảm bảo hắn đến Hộ Bộ thì sẽ không giống như Lý Nghĩa Phủ?
.Cao Lý Hành cười nói: - Sức hấp dẫn lớn nhất của Hộ Bộ nằm ở tiền vàng, nhưng với bản lĩnh của Hàn Nghệ, hắn không cần phải ăn hối lộ trái pháp luật cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn, ngoài ra, ngoài ra, mặc dù Hàn Nghệ có làm những chuyện khiến người ta cảm thấy vô liêm sỉ, nhưng xét cho cùng thì hắn còn hơn đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông, hắn có dã tâm là không sai, nhưng đồng thời hắn cũng chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì làm tổn hại quốc gia, hắn cũng lo cho bách tính, có thể thấy bản tính hắn không xấu. Một điều quan trọng hơn là, đệ cũng muốn đề bạt Đới Kế lên, nhưng bệ hạ sẽ cho phép sao?
.Trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ đồng ý cả trăm lần, nhưng ông ta không thể biểu lộ ra ngoài, làm ra vẻ đắn đo hồi lâu, nói: - Nhưng đệ đừng có quên, trong lòng Hàn Nghệ cũng lo lắng chúng ta sẽ trả thù hắn, làm sao đệ đảm bảo hắn và Lý Nghĩa Phủ suy nghĩ không giống nhau?
.Cao Lý Hành trầm ngâm một lát mới nói: - Điều này quả thực đệ không thể đảm bảo, nhưng mà, trong hai cái hại thì chọn cái nhẹ hơn.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ liếc nhìn Cao Lý Hành, nói: - Xem ra đệ vô cùng có tự tin đối với Hàn Nghệ.
.Cao Lý Hành nói: - Đệ làm vậy chỉ là thuận theo đà phát triển!
.Trưởng Tôn Vô Kỵ thấy thế lửa cũng đã dịu lại, ngươi thuận theo đà phát triển, vậy thì ta cũng thuận theo đà phát triển, thuận nước đẩy thuyền, nói: - Nếu đúng như đệ nói, vậy ta cũng tán đồng. Nói đến đây, ông ta lại giả vờ suy tư hồi lâu, nói: - Nếu đệ đã nói như vậy, thì cứ làm theo lời đệ nói đi.
.- Đa tạ huynh trưởng thông cảm!
.Tại sao Cao Lý Hành nói như vậy, một nguyên nhân hết sức quan trọng mà ông ta tiến cử Hàn Nghệ thượng vị, đó là ông ta cũng muốn lui xuống giống như Trình Giảo Kim, Hộ Bộ cũng là nơi giao tranh của triều đình a, dù sao thì ông ta cũng có khí phách, nếu hoàng đế ngươi đã không tín nhiệm ta, vậy thì ta không làm là được, ông ta cũng không quá mê luyến quyền lực, nhưng ông ta cảm thấy làm như vậy hơi có lỗi với Trưởng Tôn Vô Kỵ, bởi vậy trong lòng ông ta vừa cảm kích vừa áy náy.
.Sau khi nhận được cái gật đầu của Trưởng Tôn Vô Kỵ, Cao Lý Hành lập tức đến hoàng cung, ông ta muốn nhân lúc Hàn Nghệ lập được đại công, nhanh chóng giao quyền lực cho Hàn Nghệ, nếu đợi sau khi phong thưởng thì có thể đã muộn rồi.
.Mà Lý Trị gần đây đều đang bận rộn chuyện phong thưởng, từ trước đến nay y đều đặt ánh mắt trên khối những đại thần trung tâm, hiện giờ khối này đã củng cố rồi, thế lực của Trưởng Tôn Vô Kỵ đều đã lui xuống. Nhưng ở trong quân, y vẫn chưa động đến, đặc biệt là trọng địa quân sự bên ngoài Trường An, y cũng không có một lý do thích hợp, lần này là một cơ hội vô cùng tốt, cuối cùng y cũng có thể dùng quyền lực của chính mình để đề bạt một số tướng lĩnh lên, đây là hoàng ân mênh mông, trước đây đều là Trưởng Tôn Vô Kỵ viết danh sách thăng chức quan viên, như vậy thì những quan viên đó đương nhiên đều hướng về phía Trưởng Tôn Vô Kỵ, chứ không phải Lý Trị y, hoàng đế muốn lôi kéo đại thần, nhất định phải cho ân tình trước thì người ta mới ủng hộ ngươi. Chợt nghe Cao Lý Hành cầu kiến, có chút ngạc nhiên, dù sao thì cũng đã tối rồi, tò mò nói: - Ái khanh cầu kiến là vì chuyện gì?
.Cao Lý Hành thở dài, nói: - Bệ hạ, vi thần tuổi tác đã cao, mắt đã mờ, đã không thể gánh vác trọng nhiệm này, xin bệ hạ ân chuẩn vi thần trí sĩ về nhà.
.Lý Trị đầu tiên là sửng sốt, nói: - Không nghe nói ái khanh có bệnh tật trong người a!
.Cao Lý Hành nói: - Vi thần tuy chưa mắc bệnh hoạn, nhưng người già rồi đều sẽ như vậy, chức Hộ Bộ thượng thư này vô cùng quan trọng, quyết không thể không biết tự lượng sức mình, một chút sai lầm cũng sẽ tạo thành tổn thất to lớn cho quốc gia.
.Lý Trị lập tức hiểu ra, nhất định là Cao Lý Hành cũng bị ảnh hưởng của Trình Giảo Kim, cũng tính toán trao trả tài quyền cho y, dù sao y cũng muốn thu hồi, nhưng Cao Lý Hành trước nay quản lý Hộ Bộ đâu ra đấy, tạm thời y cũng không tìm ra người thay thế thích hợp, trước mắt Hộ Bộ cũng không nằm trong chương trình của y, vì thế nói: - Ái khanh liêm chính thiện lại, quản lý Hộ Bộ nề nếp ngăn nắp, các đại thần đều khen ngợi, Hộ Bộ nằm dưới sự quản lý của ái khanh, trẫm vẫn luôn hết sức yên tâm. Trẫm cũng vô cùng quan tâm đến sức khỏe của ái khanh, chỉ là hiện giờ chưa có người thay thế phù hợp, vẫn mong ái khanh vì trẫm phân ưu thêm vài năm.
.Ngay cả Trình Giảo Kim ngươi cũng không thể tín nhiệm, mà sẽ tín nhiệm ta?
.Cao Lý Hành còn lâu mới tin y, nói: - Bệ hạ, nếu không có người thích hợp, vi thần cũng quyết không dám buông tay không quản, nhưng hiện giờ vi thần cho rằng trong triều có một vị nhân sĩ hiền tài, thích hợp giữ chức Hộ Bộ thượng thư hơn vi thần.
.Lý Trị hiếu kỳ nói: - Không biết người ái khanh nói là ai?
.Cao Lý Hành nói: - Hoàng gia đặc phái sứ Hàn Nghệ.
.Lý Trị nghe xong liền ngây người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận