Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1408.1: Da mặt phải đủ dày.

.Vừa nhắc đến ăn, Tiểu Mập căn bản là không dừng được, la lối sẽ đi chợ mua thức ăn, các loại y phục giàu có, lại muốn đeo dây chuyền vàng, thỏa thích bạo phát sự giàu sang.
.Hàn Nghệ cười lắc đầu, cùng bọn họ đi về phía trước, nhưng hắn sẽ không đi chợ mua thức ăn, lại đến hậu viện đợi. Tiểu Mập bọn họ phải đến chợ Tây, nơi đó có rất nhiều đồ ăn ngon.
.- Phù!
.Hàn Nghệ vừa mới ngồi xuống một lát, chợt nghe thấy một tiếng thở dốc, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nữ tử che mặt đi đến, không phải Cố Khuynh Thành thì là ai.
.Cố Khuynh Thành nhìn thấy Hàn Nghệ ngồi bên trong, không khỏi khẽ "a" một tiếng.
.Hàn Nghệ vẫy tay cười nói: - Hi! Đại mỹ nữ!
.Cố Khuynh Thành kích động, nói: - Ngươi tới khi nào thế?
.Hàn Nghệ nói: - Sáng sớm hôm nay, vẫn ngồi ở đây chờ cô đến giờ, nếu ta là cô, ta nhất định sẽ cảm động mà ôm một cái.
.Cố Khuynh Thành ánh mắt long lanh nói:
.- Ta biết ngay, nữ nhân sinh con xong quả nhiên không còn sức hấp dẫn nữa, xem ra cơ hội của ta đến rồi đây.
.- Khụ khụ khụ!
.Hàn Nghệ vừa nhấc tay, nói: - Dừng lại! Coi như ta sợ cô rồi.
.Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng hừ một tiếng, ngồi xuống, ánh mắt kia tựa như nói, "muốn đùa với lão nương ư, ngươi còn non lắm".
.Sức chiến đấu của nữ nhân này tăng lên không ít a! Hàn Nghệ liếc mắt thoáng nhìn, nói: - Này! Nghe nói gần đây cô rất thân với Bùi Thanh Phong và Lý Dương.
.- Ngươi ghen à?
.- Ta ghen cái đầu cô! Hàn Nghệ trợn trắng mắt, nói: - Hai người họ không phải dễ chọc đâu, cô cũng đừng chơi thân quá.
.Cố Khuynh Thành ủy khuất nói: - Việc này còn không phải đều tại ngươi.
.- Tại ta? Hàn Nghệ nói: - Lúc đó ta đã nói có thể ra mặt giúp cô, là cô không cho.
.Cố Khuynh Thành nói:
.- Lúc ngươi ở đây, bọn họ cũng ít tới, nhưng từ khi ngươi đi Thổ Dục Hồn, bọn họ gần như ngày nào cũng đến mời ta, dù nói thế nào ta cũng chỉ là một ca kỹ, ta có thể không đi sao, nhưng ta đến buổi hẹn bên Lý Dương, thì cũng không thể không đi bên Bùi Thanh Phong.
.Hàn Nghệ nói: - Ngày nào cũng hẹn? Chẳng lẽ cô làm bọn họ mê đắm cả rồi à?
.Cố Khuynh Thành tức giận nói: - Đây cũng là vì Khuynh thành chi luyến, Khuynh thành chi luyến khiến thanh danh của ta phóng đại lên, trong mắt mấy công tử con ông cháu cha kia, có thể mời được ta là một chuyện vô cùng có mặt mũi đấy.
.- Ta hiểu rồi!
.- Ngươi nói đây có phải tại ngươi không?
.- Việc này! Hàn Nghệ lộ ra nụ cười mỉm vô cùng mê người, nói: - Xin hỏi đại mỹ nữ, có gì cần ta giúp đỡ không, ta muốn dẹp hai người họ cũng không vấn đề gì.
.- Ngươi không giúp được ta đâu, trừ phi!
.- Trừ phi cái gì?
.Cố Khuynh Thành chớp chớp mắt.
.Hàn Nghệ cười khổ nói:
.- Cô có làm thiếp không?
.- Làm.
.- Đệch!
.Hàn Nghệ nói: - Cô thôi đi, cô bình thường tâm cao khí ngạo, lại nguyện ý làm thiếp của ta, ta còn lâu mới tin đấy.
.Cố Khuynh Thành buồn bã nói: - Nhưng quận chúa người ta đã sinh con trai cho ngươi rồi, ta không chỉ là làm thiếp.
.- Đừng vô nghĩa! Hàn Nghệ nghiêm mặt nói: - Ta chân thành nói với cô, đừng quá tin bản thân, nếu không sẽ chỉ hại chính mình, ta thấy nếu tình hình này tiếp tục phát triển, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.
.Cố Khuynh Thành cười nói: - Nếu Lý Dương làm gì ta, ngươi nguyện vì ta mà cá chết lưới rách với Lý Nghĩa Phủ sao? Nhưng Lý Nghĩa Phủ nhất định sẽ vì Lý Dương mà ra mặt, hơn nữa còn không tiếc bất cứ giá nào.
.Hàn Nghệ trầm mặc không nói.
.Lý Dương là đứa con trai yêu quý nhất của Lý Nghĩa Phủ, Lý Nghĩa Phủ liều mạng cũng sẽ bảo vệ Lý Dương, nhưng Cố Khuynh Thành chẳng qua chỉ là một ca kỹ, vậy Hàn Nghệ có thể vì Cố Khuynh Thành mà liều mạng với Lý Nghĩa Phủ không, so sánh với nhau, đáp án rõ mười phần rồi.
.Cố Khuynh Thành lại nói: - Nhưng cũng may là có ngươi, nếu không ta nào có tư cách chu toàn giữa hai người họ.
.Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Nếu nói hiểu lòng nam nhân, cô nhận là thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.
.Cố Khuynh Thành khẽ thở dài nói: - Nếu ngươi ở vị trí của ta, chỉ sợ ngươi cũng sẽ giống ta.
.Hàn Nghệ gật gật đầu nói: - Trở lại chuyện chính, lúc nào muốn giúp đỡ, cứ nói một tiếng, nếu ta thật sự có thể mặc kệ cô, thì ta cũng có thể sẽ mặc kệ tất cả mọi người của Phượng Phi Lâu, ta không phải người như thế.
.Cố Khuynh Thành khẽ gật đầu.
.Màn đêm dần buông xuống, Phượng Phi Lâu lập tức trở nên vô cùng náo nhiệt, mọi người trước là cùng nhau làm việc, Tiểu Mập không nhường người khác mà đích thân xuống bếp, không thể không nói, tay nghề làm bếp của Tiểu Mập vẫn là vô cùng có thiên phú, có thể cũng là vì cậu ta thích ăn, từng bát, từng bát thức ăn lớn được bưng lên, hương sắc vị đều đủ cả, mọi người nâng chén uống thoải mái, nói thoải mái, thật vui vẻ biết bao.
.Vì sao Phượng Phi Lâu lại có sức hút lớn đến vậy, khiến rất nhiều người thà từ bỏ đãi ngộ rất cao cũng muốn ở lại Phượng Phi Lâu, kỳ thực chính là tự do, ở Phượng Phi Lâu ngươi muốn nói gì thì nói đó, trêu đùa Hàn Nghệ là chuyện thường như cơm bữa, không có gì e dè, tôi tớ và đông chủ cùng tụ họp trong một gian nhà, không có gian thứ hai.
.Uống liên tục đến canh ba mới chịu nghỉ.
.- Phù!
.Hàn Nghệ lại không vội trở về phòng nghỉ ngơi, mà một mình ngồi ngẩn ngơ trong sân.
.- Sao ngươi còn ngồi đây, uống nhiều như vậy, mau đi nghỉ đi, đừng ngồi đây kẻo cảm lạnh. Lưu Nga vừa mới tắm rửa xong, nhìn thấy Hàn Nghệ ngồi một mình trong sân nên đi tới.
.Hàn Nghệ cười nói: - Không có gì, chỉ là ta vừa mới trở về nên muốn ngồi ở đây một chút.
.Lưu Nga nói: - Con người ngươi cũng thật là kỳ quái, Tiêu phủ, phủ đệ Tể tướng kia thì không ở, lại cứ thích ở đây.
.Hàn Nghệ nói: - Nếu không thế thì ta đây đã sớm bảo bệ hạ ban cho ta một phủ đệ, việc gì phải ở đây, kỳ thực có tiền thì ở đâu cũng giống nhau, nhà xí cũng có thể biến thành khu nhà cao cấp, cho nên mấu chốt vẫn là con người, nếu như không có mọi người ở đây, thì ta cũng sẽ không tới đây.
.- Nói nghe hay thật đấy!
.Lưu Nga cười, ngồi xuống nói: - Nhưng lẽ nào ngươi tính cứ tiếp tục thế này cả đời sao?
.Hàn Nghệ nói: - Vì sao không như vậy được.
.Lưu Nga hách một tiếng, nói: - Ngươi cũng là thỉnh thoảng đến đây, nhưng Mộng Nhi bọn họ thì sao? Bọn họ cũng sẽ đến lúc lập gia đình.
.Hàn Nghệ nghe thấy vậy mà sửng sốt.
.Lưu Nga lại thở dài: - Nhưng bọn họ cũng rất khó, đừng thấy bên ngoài nhiều người săn đón họ như vậy, nhưng nếu nói tìm vài người nghiêm túc cũng là khó khăn vô cùng, dù sao họ cũng đều xuất thân ca kỹ, đừng nói tới những quý tộc kia, đến gia đình giàu có bình thường cũng chưa chắc để ý đến họ, nhưng nếu nói làm tì thiếp, thì ta đây không đồng ý.
.- Cái gì mà tì thiếp, nếu ai dám mở miệng, ta sẽ cho hắn vĩnh viễn không ngậm miệng được. Nói xong, Hàn Nghệ lại nói: - Nhưng việc này cũng có một vấn đề, không thể cứ để các nàng một mình mãi được.
.Lưu Nga đảo mắt nói: - Ta cũng có một chủ ý.
.Hàn Nghệ nhìn sang, vội hỏi: - Này này này, tỷ chớ có ý gì với ta, ta xem bọn họ như muội muội ruột của mình, hơn nữa ta đã nói không thể để họ làm tì thiếp rồi.
.- Ai nói ngươi chứ, cho dù ngươi đồng ý, ta cũng không dám đồng ý a! Việc này nếu để Vân Thành quận chúa biết, nhất định sẽ nghĩ nhiều, ta từng nghe nói tính nết của Vân Thành quận chúa này rồi, ta còn sống nổi không.
.- Vậy vậy tỷ có ý gì? Hàn Nghệ lúng túng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận