Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 651: Chưa đồng cam, đã cộng khổ.

.Kỳ thực nàng làm sao mà lại muốn đồng cam cộng khổ với Hàn Nghệ, kết quả trong mộng tưởng của nàng là, trong thời điểm Ngõ Bắc khó khăn nhất, nàng dùng một chiêu đánh bại Nguyên Mẫu Đơn, từ đó thanh danh vang dội, đây mới là điều nàng khao khát nhất. Tuy nhiên, Tiêu Vô Y cũng không ngốc, trong lòng nàng hiểu rõ trên phương diện này nàng không phải là đối thủ của Nguyên Mẫu Đơn, nàng từ trước đến nay đều chưa từng đơn thương độc mã ra trận làm anh hùng. Nàng là nữ vương mà, đâu có thể dễ dàng lộ mặt, thuộc hạ nhất định còn có người, trước kia có Trường An Thất Tử là nanh vuốt của nàng, hiện giờ đã lập gia đình, thì đương nhiên là xuất giá tòng phu.
.Nàng những tưởng Hàn Nghệ gọi nàng tới, nhất định là đã có sự chuẩn bị, tuyệt đối sẽ không để nàng chịu ấm ức, như vậy không giống với tính tình của Hàn Nghệ.
.Nhưng nữ vương mà, đương nhiên không thể chủ động mở miệng xin giúp đỡ, nói rằng ta không bằng Nguyên Mẫu Đơn, ngươi phải giúp ta, đây không phải tính cách của Tiêu Vô Y, tính cách của nàng là phải để Hàn Nghệ tự giác, khóc lóc cầu xin được giúp nàng.
.Nhưng cho đến tận ngày khai trương chợ, nàng mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, vì thế mới vội vã tới tìm Hàn Nghệ, tuy Hàn Nghệ vẫn không đưa ra câu trả lời, nhưng trước ngày hôm qua, nàng vẫn ôm hi vọng với Hàn Nghệ, hơn nữa kỳ thực nàng vẫn luôn cố gắng, nhưng vấn đề nằm ở chỗ nàng trên phương diện quan hệ công chúng, còn kém xa so với Nguyên Mẫu Đơn, cái tính cách này đã được định sẵn rồi, thêm cả Nguyên gia, sự chênh lệch làng gia tăng nhiều hơn.
.Lại chẳng hay biết gì chuyện này, Hàn Nghệ thật sự lại còn gọi nàng tới đồng cam cộng khổ.
.Hàn Nghệ thở dài nói: - Thực ra tình cảnh này ta sớm đã dự liệu được, mấy lần ta cũng muốn nói cho nàng hay, để nàng chuẩn bị tâm lý, nhưng nàng đâu có cho ta cơ hội mở miệng.
.Tiêu Vô Y chợt nhíu mày suy tư trong giây lát, cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc, vẻ mặt cứng đờ nói: - Chằng lẽ --- chẳng lẽ lần này chàng thực sự đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý nhận thua rồi ư ?
.Nàng có cái thái độ này sớm một chút, thì đâu có nhiều chuyện xảy ra như vậy. Hàn Nghệ nói: - Đương nhiên không phải, ta gọi nàng tới, không thể nào là gọi nàng tới chịu cái tội này, nếu như vậy, thì việc gì ta còn mở Nữ Nhân Phường.
.Tiêu Vô Y nghe xong có chút kích động, nói: - Ai ya! Ta chính là nghĩ như vậy đó!
.Cuối cùng cũng nói thật rồi, nhưng mà cô vợ này cũng thật thông minh, biết là ta mời nàng đến, thì tuyệt đối không để cho nàng chịu khổ, chỉ là nàng đoán ra được kết cục, chứ không đoán ra được phần mở đầu. Hàn Nghệ ồ lên một tiếng, nói: - Nàng chẳng phải muốn tới đồng cam cộng khổ với ta ư ?
.Tiêu Vô Y phản bác: - Chàng còn mặt mũi nói nữa, còn chưa đồng cam, đã đạt đến mức cộng khổ rồi, chàng đây chính là lừa đảo.
.Chết tiệt ! Mánh lừa bịp vụng về như thế, ta sẽ dùng chắc ? Nàng đây là đang làm nhục chuyên môn của ta đấy ! Hàn Nghệ đương nhiên không dám nói ra, dù sao Tiêu Vô Y lúc này tâm trạng chắc chắn không tốt. Bèn gật đầu nói: - Đây là lỗi của ta, kỳ thực là nên đồng cam cộng khổ, kẻ cười cuối cùng mới là kẻ cười đắc ý nhất mà, khổ trước hưởng thụ sau còn tốt hơn nhiều so với việc hưởng thụ rồi mới nếm trải đắng cay. Chuyện này mới chỉ vừa bắt đầu, lúc này Nguyên gia càng bay lên cao, thì tới lúc đó sẽ ngã càng đau, tuy nhiên, việc này cần phu thê chúng ta đồng tâm hiệp lực, ta biết nàng không muốn ta giúp nàng, nhưng nếu như Nguyên Mẫu Đơn không mang họ Nguyên, thì làm sao nàng ấy thắng được nàng, phải không.
.Tiêu Vô Y lập tức nói: - Đó là điều đương nhiên.
.Hàn Nghệ ừ một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch lên, lại nói: - Nàng ta chủ yếu là dựa vào thế lực của Nguyên gia, bởi vậy nàng cũng đừng nói chuyện giang hồ đạo nghĩa gì với nàng ấy.
.- Nói không sai. Tiêu Vô Y dời tầm mắt, ánh mắt lóe sáng chớp chớp, nói: - Vậy thì chàng có cách nào không ?
.Hàn Nghệ cười đáp: - Đương nhiên, nàng là thê tử của ta, kẻ nào dám khi dễ nàng, ta tuyệt đối sẽ bắt hắn đền gấp trăm lần, bằng không kẻ làm phu quân như ta cũng quá không xứng với tên gọi rồi, nàng hãy đợi đó mà xem.
.Tiêu Vô Y nghe xong trong lòng ngọt lịm, thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, thua trước thắng sau, đó cũng là phong cách của Tiêu Vô Y. Nàng liếc mắt, hi hi nói: - Nhưng mà Hàn Nghệ, chàng giúp ta nghĩ cách là được rồi, vẫn cứ để ta ra mặt thì tốt hơn.
.Hàn Nghệ ha ha nói: - Biết rồi, ta thắng Nguyên Triết, nàng thắng Nguyên Mẫu Đơn, kết cục này nàng thấy sao ?
.- Cực kì tốt !
.Tiêu Vô Y vui mừng, nâng chén nói: - Cạn ly này vì tương lai thắng lợi của chúng ta.
.Thử hỏi trên đời còn ai có thể trong bầu không khí ảm đạm này, nâng chén nghênh đón thắng lợi đây, e là cũng chỉ có Tiêu Vô Y mà thôi.
.Hàn Nghệ trông thấy nàng lập tức tươi cười như hoa, mà còn bởi vừa mới uống chút rượu, hai má ửng hồng, kiều diễm mê đắm, mỏng manh dễ vỡ, đôi môi anh đào đỏ hồng chớm mở, vô cùng mê người, không khỏi ngây ra.
.Tiêu Vô Y bỗng dưng cám thấy không khí xung quanh mình nóng dần lên, trầm mặt xuống: - Chàng đang nhìn cái gì ?
.Hàn Nghệ bị dọa đến ngẩn ra, đáp: - Đâu có nhìn gì ? Nói rồi hắn lại cảm thấy có chút không phải, kích động nói: - Ta ngắm thê tử của ta, chẳng lẽ không được à ?
.Tiêu Vô Y nhìn bộ dạng kích động của hắn, xém chút nữa bật cười thành tiếng, khẽ nhếch đôi môi đỏ hồng, đôi mắt nhìn lên, ấm ức nói: - Chàng kích động cái gì, ta chưa có nói là không được, ta chỉ hỏi chàng nhìn cái gì, là do chàng có tật giật mình thôi.
.- Có tật giật mình ?
.Hàn Nghệ bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, ánh mắt nhìn quanh một lượt, ha ha nói: - Vô Y, vừa nãy khi ta bước vào, không biết là vì sao, làm cửa bị khóa trái rồi.
.Tiêu Vô Y sửng sốt, vội vàng nói: - Chẳng lẽ không ra ngoài được ư?
.Hả? Không ra được? Chết tiệt! Ý ta là vậy đó ư, nàng quá trong sáng rồi đấy! Hàn Nghệ đỡ lấy cái đầu đã toát đầy mồ hôi lạnh nói:
.- Chính là sẽ không có người lên đây đâu.
.- Ý chàng là gì?
.Tiêu Vô Y bỗng cẩn trọng nói.
.Hàn Nghệ nhướn nhướn hàng lông mày, nói: - Thật ra thì --- !
.Chỉ nghe thầy vù một tiếng, Hàn Nghệ đột ngột ngồi xuống cạnh Tiêu Vô Y, dọa Tiêu Vô Y chỉ muốn đứng dậy chạy trốn, nhưng lại bị một tay của Hàn Nghệ ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn.
.Tiêu Vô Y sợ hãi nói:
.- Chàng muốn làm gì?
.- Uống rượu!
.Hàn Nghệ ha ha nói: - Phu thê uống rượu ngồi cách xa nhau như vậy, xa lạ quá đấy, như thế này mới giống phu thê.
.Tiêu Vô Y hung hăng trừng mắt nhìn hắn, hai má ửng hồng nóng ran như lửa đốt, càng tỏ rõ sự mê người, nàng bỗng thấy người mình căng cứng, đôi môi mê người bị một đôi môi nóng bỏng bao trùm lấy, không khỏi trợn trừng mắt, nàng thực không ngờ Hàn Nghệ lại to gan đến vậy, nhưng nàng không hay biết hiện giờ nàng quyến rũ đến thế nào, nếu Hàn Nghệ có thể kháng cự lại sức hấp dẫn của nàng, thì đã thành thái giám rồi.
.Tiêu Vô Y vốn định đẩy tên nhãi này ra, nhưng khổ nỗi người nàng mềm nhũn, giống như trúng thuốc mê, căn bản không dùng nổi đến nửa phần sức lực, chỉ đành mặc cho hắn làm bừa.
.Hàn Nghệ thưởng thức hương vị mê người, bàn tay to lớn không tự giác đặt lên đỉnh cao nhất, nhẹ nhàng bóp lấy.
.Tiêu Vô Y bỗng ngẩn người, mở to hai mắt, trợn tròn như ánh trăng rằm, giận dữ nhìn Hàn Nghệ.
.Ánh mắt này quá dọa người rồi, Hàn Nghệ biết được đằng chân lân đằng đầu là không thể được, quan trọng là hắn hiểu Tiêu Vô Y rất để ý hoàn cảnh, đành lúng túng thu tay về, nhưng hoạt động trên miệng thì vẫn đang tiến hành.
.Cho đến khi Tiêu Vô Y không thở nổi nữa, Hàn Nghệ mới bằng lòng buông tha cho nàng, ha ha cười xấu xa, lộ rõ sự đắc ý.
.Tiêu Vô Y thẹn thùng liếc nhìn tên nhãi ranh kia, đôi mắt quyến rũ như những sợi tơ mỏng manh, Hàn Nghệ nhìn đến mức không khỏi động lòng, lại chẳng hay biết rằng đây là chiêu giương đông kích tây, Tiêu Vô Y thừa cơ dùng ma trảo hướng đến hông Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lập tức thở ra một luồng hơi lạnh.
.Tiêu Vô Y hừ giọng nói: - Xem chàng còn dám làm bậy nữa không.
.Hàn Nghệ nét mặt căng thẳng, kìm nén cơn giận, cắn răng nói:
.- Sao lại không dám, việc này quả thực rất đáng.
.Tiêu Vô Y nhìn vẻ mặt khôi hài của Hàn Nghệ, làm sao mà nhịn cho nổi, phì một tiếng, bật cười khanh khách, lồng ngực phập phồng lên xuống dữ dội, bàn tay tự nhiên cũng theo đó mà buông lỏng ra.
.Hàn Nghệ nhân cơ hội, đột nhiên vươn hai tay, bế bổng nàng lên, đặt trên đùi mình, Tiêu Vô Y nét mặt căng thẳng, Hàn Nghệ vội nói: - Yên tâm, ta sẽ không làm bậy đâu, ta chỉ muốn ôm nàng thôi.
.Sắc mặt Tiêu Vô Y không khỏi giãn ra vài phần, nói: - Vậy chàng không được phép làm bậy.
.- Nhiều nhiều nhất là hôn một cái.
.Hàn Nghệ cò kè mặc cả, vụng trộm nhìn Tiêu Vô Y.
.Đôi mắt Tiêu Vô Y khẽ động đậy, không nói lời nào.
.Hàn Nghệ biết rằng, vậy là ổn rồi.
.Phu thê hai người bên trong tửu lâu, vừa thưởng thức rượu ngon, vừa chàng chàng thiếp thiếp, nhưng lại chẳng có cảm giác phu thê, càng giống một đôi tình nhân đang yêu đương cuồng nhiệt hơn, vui sướng khôn xiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận