Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 745.1: Siêu cấp đại bát quái

.Thẩm Tiếu cười nói: - Chuyện này thì ngươi yên tâm, ta với Tào tỷ đều chỉ là nhất thời tìm vui, ta đã nói rõ ràng với mụ ta rồi, muốn thăm dò tin tức từ ta là chuyện không thể nào, bởi vì ta cũng không biết, còn về chuyện khác thì cũng có thể, dù sao mọi người đều có nhu cầu của mình, nhưng ngươi đừng truyền chuyện này ra ngoài, ta đã cam đoan với Tào tỷ là không nói ra rồi.
.- Được rồi! Ta biết rồi.
.Đối với chuyện này Hàn Nghệ cũng khá thoáng, bởi vì trước đây hắn cũng là người như vậy, nhưng hắn thì thật sự khâm phục Thẩm Tiếu, mới có thời gian mấy ngày đã xử xong Tào Tú rồi, trong lòng dở khóc dở cười. Nhưng đây là triều Đường, công chúa còn đi đầu việc nuôi nhân tình, huống hồ là giả mẫu, chắc chắn đều nuôi công tử bột, không khỏi thầm than một tiếng, thật không biết hai người bọn họ ai áp đảo ai.
.Hai lão tài xế vừa trao đổi "kinh nghiệm" vừa đi về hướng Phượng Phi Lâu, càng nói càng hăng say, còn về Võ Mị Nương, Trưởng Tôn Vô Kỵ gì đó, hoàn toàn vứt ra sau đầu rồi.
.Vốn dĩ hai người định đến hậu viện, nhưng khi gần đến Phượng Phi Lâu, chợt nghe thấy bên trong rất náo nhiệt, Hàn Nghệ đột nhiên nhớ ra gần đây Phượng Phi Lâu đang tăng cường tập luyện Khổng Tử, vì thế cùng Thẩm Tiếu đi vào Phượng Phi Lâu.
.Nhưng vừa mới vào cửa, chợt nghe thấy giọng nói ủy khuất của Hùng Đệ: - Ta không diễn nữa, ta không diễn nữa, đau quá rồi.
.Lại nghe thấy Mộng Đình nói: - Tiểu Mập! Đau một chút như vậy có là gì, ngươi kiên trì thêm một chút đi.
.- Cái này rất đau, ta đau đến sắp ngất rồi, đến lời thoại cũng quên rồi.
.- Tình huống gì thế này?
.Hàn Nghệ đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy không ít người đang đứng trên đài, Hùng Đệ đứng ở giữa mọi người, một mực lắc đầu, giống như sắp khóc rồi, vội vã đi đến: - Các người đang làm gì thế?
.- Hàn đại ca!
.Hùng Đệ vừa thấy Hàn Nghệ, suýt nữa đã òa khóc, vội vàng từ trên đài bò xuống, đi đến trước mặt Hàn Nghệ, ủy khuất nói: - Hàn đại ca, đệ không diễn Khổng Tử thánh nhân nữa, cái này cũng quá đau rồi.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Ta cũng đâu có sắp xếp kịch đánh nhau, sao lại đau?
.Mộng Đình đứng trên đài bĩu môi nói: - Tiểu Mập cũng quá sợ đau, không phải chỉ để quả lê đập một cái sao, có gì mà đau.
.Quả lê? Với chút độ cao như vậy, đâu có đau. Hàn Nghệ buồn bực nói: - Tiểu Mập, quả lê này đập một cái chắc không phải đau lắm chứ.
.- Quả lê to như vậy, đập vào có thể không đau sao? Hùng Đệ vung tay lên, kích động vạn phần nói.
.- Đâu có lớn như vậy, Tiểu Nghệ ca, ngươi xem, chỉ to như vậy thôi.
.Đôi tay nhỏ của Mộng Đình cầm một quả lê to, nói.
.Hàn Nghệ thở hắt một hơi, sợ đến xanh mặt, nói: - Wow! Mộng Đình, đây còn không to, ta nói các cô đây là đang mưu tài hại mệnh đấy, là ai bảo các cô dùng quả lê to thế này.
.- Mộng Đình!
.Tất cả mọi người đều nhìn về phía Mộng Đình.
.Mộng Đình giải thích: - Nếu quả lê này không to, khán giả bên dưới sẽ không nhìn rõ.
.Không ngờ rằng Mộng Đình có tiềm chất của tiểu ma nữ a! Hàn Nghệ trợn trắng mắt, không vui nói: - Quả to như vậy đập vào, ai mà chịu nổi a! Nói xong hắn xoa xoa đầu Hùng Đệ vẻ quan tâm, nói: - Tiểu Mập, đệ vẫn ổn chứ.
.Hùng Đệ bĩu môi nói: - Bây giờ thì không sao, nhưng đệ không dám diễn nữa.
.- Đệ nói đúng, nếu đệ còn diễn tiếp thì sẽ thành lợn mất.
.Hàn Nghệ lại nhìn về phía Mộng Đình, nói: - Ta nói Mộng Đình, lẽ nào cô không biết đập mình một cái thử xem có đau hay không sao?
.Mộng Đình chu môi nói: - Người ta là con gái, có thể giống nhau sao, hơn nữa ta cũng tuân theo căn dặn của Tiểu Nghệ ca ngươi, ngươi nói chúng ta tập kịch, đã tốt còn phải tốt hơn, chịu đau thì có là gì.
.Hàn Nghệ nói: - Có phải ta cũng từng dạy cô, chuyện gì cũng phải biết linh hoạt biến thông, cô lấy quả lê này treo ở phía khán giả, để mọi người biết đây là một cây lê là được rồi, quả lê rơi xuống nhỏ một chút cũng không sao, lẽ nào khán giả còn cho rằng thứ rơi từ trên cây lê xuống là vàng sao?
.Mộng Nhi, Mộng Dao bọn họ đều che miệng cười.
.Mộng Đình mím môi nói: - Khuynh Thành tỷ, Tiểu Nghệ ca ức hiếp muội.
.Cố Khuynh Thành đứng cùng với Lưu Nga cười nói: - Ai dám ức hiếp muội a, ta thấy là muội ức hiếp Tiểu Mập mới đúng, còn không mau xin lỗi Tiểu Mập.
.Mộng Đình liếc nhìn Cố Khuynh Thành, lại liếc nhìn Hùng Đệ, rồi lại liếc quả lê to trong tay, chợt cảm thấy rất áy náy, vì thế nói với Hùng Đệ: - Tiểu Mập, xin lỗi.
.Hùng Đệ lắc đầu cười nói:
.- Chuyện này không trách cô được, cô cũng là muốn tập kịch tốt, chỉ là quả lê này hơi to một chút, suýt nữa đã đập ta ngất xỉu rồi.
.Mộng Đình vội vàng gật đầu nói: - Ngươi nói không sai, ta chỉ muốn tập kịch tốt, chứ không muốn đùa cợt ngươi.
.Thẩm Tiếu đột nhiên nói: - Hàn Nghệ, không phải ngươi nói diễn Khổng Tử sao, sao lại có liên quan đến lê, có phải ngươi đọc sách quá ít, không rõ Khổng Tử và Khổng Dung hay không a!
.Hàn Nghệ nổi giận nói: - Ngươi mới không phân rõ, ngươi tưởng đây là Khổng Dung nhường lê sao?
.- Chẳng lẽ không đúng sao? Thẩm Tiếu ngẫm nghĩ một chút, nói: - Nhưng ta không nhớ chuyện Khổng Tử và lê.
.Hùng Đệ cười he he nói: - Thẩm đại ca, huynh không hiểu phải không, chuyện chúng ta nói đến là câu chuyện Khổng thánh nhân phát hiện lực hấp dẫn.
.- Lực hấp dẫn?
.Thẩm Tiếu nói: - Cái gì gọi là lực hấp dẫn?
.Hùng Đệ ngoẹo cái đầu béo nói:
.- Đệ cũng không biết.
.Thẩm Tiếu lại dùng ánh mắt tò mò nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng nói: - Bây giờ ngươi là người của Hoa Nguyệt Lâu rồi, ta không thể nói cho ngươi biết quá nhiều.
.Mộng Nhi cười khúc khích, nói: - Tiếu ca, Hoa Nguyệt Lâu chơi vui không?
.Mộng Tư nói: - Tiếu ca, nghe nói huynh và Kim Ngọc Nhi kết đôi rồi, có phải không?
.Thẩm Tiếu nói: - Sao... sao các cô đều biết được.
.Cố Khuynh Thành khẽ cười nói: - Hàng xóm láng giềng, ngươi tưởng là giấu được sao?
.Hàn Nghệ vội vàng nói: - Bây giờ các cô đã nhìn rõ bộ mặt thật của Thẩm Tiếu rồi chứ, bình thường bớt đến gần y thôi, cẩn thận bị y lừa.
.Mộng Nhi cười nói: - Tiếu ca người ta là bản lĩnh, ta thấy ngươi đang ngưỡng mộ Tiếu ca người ta phải không. Ha ha!
.- Làm sao cô biết, không, ta ngưỡng mộ y? Đệt! Không phải chỉ là Kim Ngọc Nhi sao, trước đây liếc mắt với ta, ta còn không thèm để ý. Hàn Nghệ cư lý dĩ tranh.
.Cố Khuynh Thành như thoáng chút suy nghĩ nói: - Kim Ngọc Nhi liếc mắt với ngươi, ngươi không để ý thì ta cũng có thể hiểu, nhưng tại sao ta liếc mắt với ngươi, ngươi cũng không để ý?
.- Phụt!
.Tứ Mộng, Tiểu Mập bọn họ lập tức cười ha hả.
.Hàn Nghệ buồn bực nhìn Cố Khuynh Thành, nói: - Cô không rõ tại sao sao?
.Nói xong lại khẩn trương nói sang chuyện khác: - Nói tóm lại, sau này các cô tuyệt đối đừng đến quá gần Thẩm Tiếu, tên này liêu muội (chỉ hành vi dụ dỗ nữ giới), không, chuyện thích lừa con gái.
.- Biến!
.Thẩm Tiếu nổi cáu, nói: - Ngươi làm huynh đệ cả ngày chỉ biết hủy ta, cũng không biết trước đây ở Dương Châu là ai dùng trò ảo thuật để nhìn lén nữ nhân... hô hô hô.
.Tên này điên rồi phải không, nếu để Vô Y biết thì tính mạng của ta gặp nguy rồi a! Hàn Nghệ khẩn trương bịt miệng y, trợn trừng hai mắt, vẻ mặt khó hiểu nhìn Mộng Nhi các nàng nói: - Được rồi, ta chỉ là dùng ảo thuật để nhìn... tay của mấy ca kỹ.
.- Tay?
.Mộng Đình đưa tay nhỏ của mình ra nói: - Tay cũng cần phải nhìn lén sao?
.Hùng Đệ, Tiểu Dã nháy mắt với nhau, cúi đầu lén cười trộm.
.- Ặc, cánh... tay.
.- Cánh tay thì có cái gì hay mà xem chứ? Mộng Đình hiếu kỳ hỏi.
.Hàn Nghệ buồn bực: - Tiểu muội muội, cô chưa từng nghe nói hiếu kỳ hại chết mèo sao?
.Mộng Đình lắc đầu.
.Thẩm Tiếu đột nhiên phát lực giãy thoát ra, nói: - Ngươi muốn hại chết ta à!
.Hàn Nghệ thấp giọng uy hiếp, nói: - Thẩm Tiếu, nếu ngươi nói ra, ta cũng nói ra bí mật của ngươi.
.- Nói thì nói. Thẩm Tiếu bất cần rồi, y tán gái, chú trọng đến phong lưu chứ không phải hạ lưu, nhưng từ miệng Hàn Nghệ nói ra lại biến thành hạ lưu rồi, còn tiếp tục nữa, sau này y làm sao tán gái a!
.Cứng như vậy! Hàn Nghệ lập tức yếu đi, nói:
.- Đừng mà, huynh đệ chúng ta hà tất làm hại lẫn nhau, để người khác chế giễu.
.- Vậy ngươi cứ nói xấu ta.
.- Được được được, chúng ta không ai nói hết, vậy là được rồi chứ, ngươi nhận cả Tứ Mộng đi, ta cũng không nói nửa câu.
.- Thật?
.- Đương nhiên là giả a!
.Hàn Nghệ cẩn thận liếc nhìn Thẩm Tiếu, thầm nghĩ, tên này quả thật là lòng muông dạ thú.
.Cố Khuynh Thành nhìn hai người bọn họ thì thì thầm thầm, nghiêng tai qua, nói: - Các người đang nói gì?
.Hàn Nghệ dùng giọng nói hùng hậu, nói: - Lực hấp dẫn! Lực vạn vật hấp dẫn vĩ đại!
.Cố Khuynh Thành hồ nghi liếc mắt nhìn hắn, làm sao chịu tin.
.Thẩm Tiếu lại hiếu kỳ nói: - Cái gì là lực vạn vật hấp dẫn?
.Hàn Nghệ nói: - Lát nữa ngươi xem sẽ biết.
.Lưu Nga vẫn mặt đầy lo lắng, nói: - Nhưng Hàn tiểu ca, Khổng thánh nhân phát hiện lực vạn vật hấp dẫn khi nào, ta chưa bao giờ nghe nói. Trước đây Thôi gia đã dọa nàng ta ăn không ngon ngủ không yên, hiện giờ trực tiếp liên quan đến Khổng Tử càng khiến nàng ta lo lắng không yên.
.Hàn Nghệ trợn trắng mắt nói: - Chuyện tất cả mọi người đều biết thì có sức hút gì chứ, không biết mới hay, kịch chúng ta diễn không phải phim phóng sự, thứ kịch nói cần có là gì, là sức tưởng tượng, hiểu không?
.- Nhưng đây là Khổng thánh nhân a! Lưu Nga gấp đến độ đã giậm chân rồi, từ đầu đến cuối nàng ta là người không tán thành, chẳng qua là khuất phục chủ nghĩa độc tài của Hàn Nghệ.
.- Vậy thì sao?
.Hàn Nghệ lơ đễnh nói: - Được rồi, được rồi, mau chóng tập luyện đi, chúng ta phải đẩy nhanh một chút, hiện giờ là thời cơ tốt nhất, ồ không, ý của ta là không thể kéo dài thêm nữa, nếu không Phượng Phi Lâu sắp rơi xuống đáy vực rồi.
.Nói xong, hắn chợt thấy Trà Ngũ đi đến, vội vàng vẫy tay nói: - Trà Ngũ, ngươi qua đây.
.Trà Ngũ vừa nghe Hàn gọi, lập tức chạy nhanh đến.
.Hàn Nghệ kéo y qua một bên, thì thầm to nhỏ với y một lúc.
.Sau khi nghe xong, Trà Ngũ khiếp sợ nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ nói: - Nhìn ta làm gì, đi làm theo như ta căn dặn là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận