Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 852: Càng ngày càng nghiêm trọng

.Lư, Trịnh, Vương vừa nhìn thấy Hàn Nghệ, thật là hai mắt sáng trưng a, làm cho người ta cảm giác, giống như kẻ săn tin gặp được nữ hoàng thị phi.
.Không ngờ được bọn họ cũng là người bát quái như vậy! Hàn Nghệ thực sự khóc không ra nước mắt a, không đợi bọn họ mở miệng đã chắp tay nói: - Tam vị công tử, tha mạng a!
.Lư Sư Quái cười ha hả hai tiếng, nói: - Tha mạng hay không, còn phải xem giải thích của ngươi.
.Trịnh Thiện Hành có chút oán giận, nói: - Hàn tiểu ca, ngươi đúng là giấu chúng ta thật thảm a!
.Hàn Nghệ rầu rĩ nói: - Không phải ta muốn giấu các ngươi, chỉ là của ta cũng có nỗi khổ riêng của ta, hẳn là các ngươi đều hiểu được.
.Ba người đều nhìn Hàn Nghệ bằng ánh mắt kiểu không đạt mục đích thề không bỏ qua.
.- Được được được, ra đằng sau nói chuyện đi.
.Hàn Nghệ quả thật không có cách nào, mấu chốt là hắn và Tiêu Vô Y đều là người có tiếng như vậy, bọn họ đột nhiên biến thành vợ chồng, thật sự là khiến người ta có quá nhiều tò mò.
.Đi đến sau ngõ, Hàn Nghệ nói đơn giản cho bọn họ biết nguyên do hắn và Tiêu Vô Y thành hôn: - Cả câu chuyện chỉ là như vậy Ý, sao các ngươi đứng xa như vậy? Lời này vừa dứt, đã thấy ba người này đứng ở xa xa.
.Trịnh Thiện Hành rất thành thực nói: - Chỉ mình Vân Thành quận chúa, chúng ta đã mệt mỏi vì ứng phó rồi, bây giờ lại thêm ngươi nữa, ta nghĩ chúng ta vẫn nên kính trọng nhưng giữ khoảng cách thì tốt hơn.
.- Không phải chứ!
.Hàn Nghệ nói: - Các ngươi nghĩ xem, ta chưa từng lợi dụng mối quan hệ này, làm chuyện có lỗi với các ngươi.
.Vương Huyền Đạo nói: - Ta nghĩ chuyện của Vô Nguyệt, chắc chắn là ngươi đứng đằng sau đưa ra chủ ý.
.Đệch! Ngươi có cần phản ứng nhanh như vậy không a! Hàn Nghệ phản ứng cũng không kém, lập tức kinh ngạc nói: - Cái gì mà Vô Nguyệt, từ đâu mà nói câu này a.
.Đã đến lúc này rồi, ai còn tin hắn, kỹ năng diễn xuất của cặp vợ chồng này thật sự là khiến người ta thấy hoảng trong lòng. Lư Sư Quái lại nói: - Cũng chính là nói Vân Thành quận chúa mượn chuyện này, bức ép Tập Nhận ký khế ước chủ tớ mới, cũng là ngươi đứng phía sau bày mưu.
.- Khế ước chủ tớ?
.Hàn Nghệ ngạc nhiên nói: - Chuyện này thì ta không biết thật. Nghĩ bụng, rốt cuộc cô vợ kia đã giấu ta bao nhiêu chuyện a!
.Vương Huyền Đạo nói: - Nói cách khác, chuyện của Vô Nguyệt, ngươi cũng biết.
.- Ta cũng không biết, rốt cuộc là chuyện gì sao? Các người không nói làm sao ta biết. Hàn Nghệ đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
.Nhưng như vậy cũng không thể thay đổi được thái độ nghi thần nghi quỷ của đám người Lư Sư Quái, mấu chốt là Tiêu Vô Y vốn đã xảo quyệt, bây giờ lại thêm một Hàn Nghệ càng xảo quyệt hơn nữa, trong lòng bọn họ ớn lạnh, đều đang cố gắng nhớ lại, xem xem có chỗ nào bị hai vợ chồng này âm mưu hay không.
.Hàn Nghệ buồn bực trợn trừng mắt, cũng biết tạm thời khó mà xóa tan sự đa nghi trong lòng bọn họ.
.- Hàn tiểu ca, chắc ngươi có nghe nói đến bài văn của Lễ bộ thượng thư? Vẫn là Trịnh Thiện Hành tương đối nhân nghĩa, y quang minh lỗi lạc, cũng không sợ bị bày mưu, ngoài ra, y và Hàn Nghệ dù sao cũng có quan hệ hợp tác.
.Hàn Nghệ sửng sốt, gật đầu nói: - Đương nhiên, bên ngoài ầm ĩ như vậy, ta trốn ở trong nhà cũng nghe thấy.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Việc này đối với ngươi mà nói, là cực kỳ không ổn, ngươi cũng phải lo lắng a.
.Vương Huyền Đạo nói: - Mới có một ngày, chuyện này đã truyền đến khắp các ngõ ngách, hiển nhiên là có người ở đằng sau âm thầm thao túng, mà danh vọng của Tiêu gia cũng bị tổn thương lớn vì chuyện này, đối với sĩ tộc mà nói, đây có thể nói là đòn đả kích trí mạng, mà ngọn nguồn đều là vì ngươi, nếu không mau chóng ngăn chặn, sợ là ngươi và Vân Thành quận chúa đều sẽ không được sống yên ổn.
.Ồ! Hóa ra ba người bọn họ đến không phải vì trò vui, mà là vì lo lắng cho ta và Vô Y. Hàn Nghệ cảm động trong lòng, nhưng ngoài miệng lại nói: - Về chuyện này thì ta cũng đang muốn thỉnh giáo ba vị.
.Lư Sư Quái trầm ngâm, nói:
.- Lễ bộ thượng thư còn kiêm chức ở Hoằng Văn Quán, mà Hoằng Văn Quán lại là nơi sĩ tử trong thiên hạ kính trọng và ngưỡng mộ, văn chương của Hoằng Văn Quán vẫn luôn rất được sĩ tử săn đón, việc này hết sức khó giải quyết a!
.Ngụ ý là, cho dù ngươi viết văn phản bác chuyện này, văn của ngươi cũng không được tán thành, Hoằng Văn Quán thực sự là có quá nhiều hào quang, người nắm giữ Hoằng Văn Quán, thì sẽ nắm giữ được hướng đi của dư luận.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Sao ngươi không nhờ bệ hạ ra mặt?
.Vương Huyền Đạo lắc đầu nói: - Cho dù bệ hạ ra mặt cũng đã muộn rồi, chuyện của Hàn tiểu ca và Vân Thành quận chúa, hiện giờ đã ầm ĩ đến mức cả thành đều biết. Trừ khi
.Nói xong, y lại nhìn sang Hàn Nghệ, nói: - Trừ khi ngươi có thể thuyết phục tứ đại gia tộc chúng ta viết văn phản bác giúp ngươi, như vậy có thể còn có cơ hội.
.Trịnh Thiện Hành lắc đầu nói: - Gia tộc chúng ta không ném đá xuống giếng đã coi như là nể mặt rồi, nếu muốn gia tộc chúng ta giúp Hàn Nghệ, ta thấy là chuyện không thể nào.
.Đối phó với một Hứa Kính Tông cỏn con, đâu có cần phải Thôi Lư Trịnh Vương ra mặt, nếu ngay cả chuyện này ta cũng không giải quyết được, thì ta còn cưới Tiêu Vô Y làm gì, đi làm hòa thượng cho xong! Hàn Nghệ ngoài miệng lại thở dài: - Thật ra ta sớm đã dự liệu được rồi, nếu không thì, ta đã sớm thừa nhận, cũng sẽ không giấu giếm lâu như vậy.
.Trịnh Thiện Hành lắc đầu nói: - Vậy ngươi định làm như thế nào?
.Hàn Nghệ bất đắc dĩ nói: - Còn phải xem sao rồi hãy nói.
.Lý phủ!
.- Ha ha! Hiền huynh, lần này huynh đúng là đã giúp tiểu đệ trút cơn giận này rồi, tiểu đệ kính huynh một chén!
.Lý Nghĩa Phủ hết sức vui vẻ nâng chén hướng tới Hứa Kính Tông.
.Hứa Kính Tông vuốt râu cười ha hả, nâng chén tương nghênh, nói:
.- Chỉ là việc nhỏ, không cân phai noi đến.
.Hai người uống một hơi cạn sạch.
.Hứa Kính Tông lại có chút đắc ý nói: - Thằng ranh Hàn Nghệ, tự cho là lập được một vài công lao, đã không coi ai ra gì, thật là không biết trời cao đất dày, lão phu sớm đã muốn dạy dỗ hắn một trận, triều đình không phải nơi hắn có thể ở lại.
.Lý Nghĩa Phủ khinh thường nói: - Còn không phải sao, nếu không phải bệ hạ sủng tín hắn, chỉ bằng hắn thì làm gì có tư cách lên làm Giám sát ngự sử.
.Hứa Kính Tông cười nói:
.- Hiền đệ không cần tức giận, thằng ranh Hàn Nghệ tuy không có đại tài, nhưng lại có trí của tiểu nhân, làm mấy chuyện trộm gà sờ chó thì cũng là vô cùng lợi hại, nhưng hiện giờ triều đình đã yên ổn trở lại, bệ hạ cũng dự định chăm lo việc nước, chuyện này thì thằng ranh Hàn Nghệ không làm được, theo lão phu thấy, không cần đến chúng ta ra tay, hắn cũng sẽ từ từ cút khỏi triều đình.
.- Đúng vậy, đúng vậy!
.Lý Nghĩa Phủ cười ha hả, nâng chén nói: - Không nhắc đến hắn nữa, không nhắc đến hắn nữa, uống rượu!
.Chút chuyện riêng tư này của Hàn Nghệ và Tiêu Vô y, từ sự chấn kinh, ngưỡng mộ, ghen tị ban đầu, đến bây giờ là nhục mạ, câu tâm đấu giác, cuối cùng đã diễn biến thành minh tranh ám đấu trên triều đình.
.Vì có Hứa Kính Tông và Hoằng Văn Quán dẫn đầu, những quan viên vốn đã không vừa mắt với Hàn Nghệ đều thi nhau giậu đổ bìm leo, nhưng bọn họ cũng đều thông minh, đều không công kích Hàn Nghệ, bởi vì Hàn Nghệ hiện giờ được sủng ái, hơn nữa mọi người cũng đã nghe nói Hàn Nghệ đánh Lý Nghĩa Phủ, trong lòng cũng lo sợ Hàn Nghệ sẽ trả thù bọn họ, chỉ chuyên môn viết văn một mực công kích Lan Lăng Tiêu thị. Lý Trị chỉ ngăn cản Hứa Kính Tông, nhưng những quan viên khác muốn viết văn, y cũng không có cách nào, tự do của người ta, chỉ cần không dùng danh nghĩa của quan phương để phát biểu là đều có thể.
.Tất nhiên quý tộc sẽ không cho phép kiểu tình huống này lan tràn, đây là quy tắc ngầm của sĩ thứ thiên cách, một khi phá vỡ quy tắc ngầm này, thì địa vị của quý tộc sẽ tụt xuống vô cùng nhanh, để bảo vệ danh dự của gia tộc mình, cũng không màng đến nhiều như vậy, đều lên tiếng phê bình cách làm này của Lan Lăng Tiêu thị.
.Đây vốn là chuyện tốt đối với quan viên thứ tộc, nhưng bọn họ một là ngưỡng mộ Hàn Nghệ, hai là bọn họ đã nịnh bợ Lý Nghĩa Phủ, không đến quá gần với Hàn Nghệ, bởi vậy cũng đều công kích Lan Lăng Tiêu thị.
.Dư luận nghiêng về một phía, toàn bộ Lan Lăng Tiêu thị đều đứng ngồi không yên, mắt thấy uy vọng trăm năm đã sắp sụp đổ trong một đêm. Tiêu Cự thân là gia chủ khẩn trương triệu tập mọi người bàn bạc đối sách, nhưng lại không cho Tiêu Nhuệ cùng tham dự.
.- Lão lục, ta đã nói không nên đồng ý, bây giờ tốt rồi, bây giờ đến cửa ta cũng không dám ra nữa.
.Tiêu Cự đã hối hận muốn chết rồi, một mực oán giận Tiêu Quân.
.Tiêu Quân cũng là thế khó xử, đồng ý hôn sự này, hiển nhiên có lợi đối với bọn họ, nhưng ông ta hoàn toàn không ngờ rằng, Hứa Kính Tông sẽ lại ác độc như vậy, đây là muốn nhổ tận gốc Tiêu gia bọn họ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì mới được.
.Tiêu Thiện nói: - Không thể tiếp tục như thế được, cũng may là từ đầu đến cuối chúng ta chưa từng công bố chuyện này, nếu như chúng ta phản đối chuyện hôn sự này, thì còn có thể mượn việc này kiện Hứa Kính Tông tội vu cáo hãm hại.
.Bỏ xe bảo vệ soái là sở trường của quý tộc, trong những đại thần bị giết, bị giáng chức, trên cơ bản đều là người của những nhà quý tộc này, nói cách khác, thì là bọn họ đều bị bỏ rơi, nhưng đây là chuyện hết sức bình thường, một gia tộc lớn như vậy, không thể bồi táng vì một người, hơn nữa bọn họ bảo tồn thế lực, đến lúc đó còn có thể triệu những người bị giáng chức quay về.
.Tiêu Cự gật đầu nói: - Nhị đệ nói câu này không sai, chúng ta quyết không thể thừa nhận, hơn nữa, ta thấy bệ hạ cũng không thực sự muốn đuổi tận giết tuyệt Lan Lăng Tiêu thị chúng ta, dù sao thì gia tộc chúng ta cũng có thế lực rắc rối phức tạp trong triều, hiện giờ bệ hạ một lòng chỉ muốn xử lý tốt triều chính, không muốn sinh chuyện phức tạp. Thật ra ý này, cũng là Hứa Kính Tông tiết lộ ra ngoài, Hứa Kính Tông chỉ hận có người, một người là Trưởng Tôn Vô Kỵ, một người chính là Hàn Nghệ, lần này là ông ta hoàn toàn hoàn toàn nhằm vào Hàn Nghệ, trong cả âm mưu này của ông ta thì Lan Lăng Tiêu thị chỉ có thể được coi là "lâu thảo đả thỏ tử". (hàm ý là có cũng được mà không có cũng được)
.Tiêu Quân tức giận nói:
.- Đại ca, huynh nói thì nhẹ nhàng, nhưng huynh đừng có quên, Hàn Nghệ cũng là đại hồng nhân trước mắt bệ hạ, nếu chúng ta mà lật lọng, chẳng may Hàn Nghệ chạy đi tố cáo với bệ hạ, thì há chẳng phải chúng ta đều không phải là người sao.
.Tiêu Cự kích động nói: - Vậy đệ nói nên làm thế nào mới được?
.Tiêu Quân hơi trầm ngâm, nói: - Không phải Hàn Nghệ đã nói rồi sao, hắn cũng sẽ ra mặt ngăn chặn việc này, chúng ta nên cho bọn họ thêm một vài ngày, thực sự không được, thì chúng ta lại tính cách khác.
.Những người còn lại liếc nhìn lẫn nhau, thoáng gật đầu
.Ngõ Bắc!
.- Ủa, Tiểu Mập, sao đệ đã về rồi?
.Lúc này mới sáng sớm, Hàn Nghệ đã thấy hai thằng nhóc Tiểu Mập và Tiểu Dã kia ủ rũ đi vào.
.Hùng Đệ liếc nhìn Hàn Nghệ, chu môi lên nói: - Hôm nay đệ không có tâm trạng, dọn hàng rồi.
.Wow! Từ khi nào mà Tiểu Mập trở nên kiêu kỳ như vậy rồi. Hàn Nghệ đang định khen Tiểu Mập vài câu, Tiểu Dã một mặt giận dữ, nói: - Những khách hàng đó thật là khiến người ta thấy ghét, chuyện của đại ca huynh và Tiêu tỷ tỷ liên quan gì đến bọn họ, bọn họ dựa vào gì mà ở đây lải nhải không thôi.
.Hàn Nghệ sửng sốt.
.Hùng Đệ hừ nói: - Nếu bọn họ nói Hàn đại ca và đại tỷ tỷ như vậy, ta sẽ không làm bánh bao cho bọn họ ăn nữa.
.Thì ra là thế! Hàn Nghệ cười ha hả, đi tới, vươn tay ra xoa xoa đầu của bọn chúng, nói: - Tiểu Mập, Tiểu Dã, những người đó chửi ta cũng không phải lần đầu, nhưng mỗi lần thì kết quả lại như thế nào, không phải đều là bọn họ chủ động đến cửa cầu xin tha thứ sao, lần này cũng sẽ không ngoại lệ! Các đệ cứ chờ mà xem kịch hay đi.
.Hùng Đệ nghe nói vậy ánh mắt lóe lên, nói: - Đại ca, huynh nghĩ được cách rồi à?
.Hàn Nghệ nhếch khóe miệng lên nói: - Ta đã đang bắt đầu trả thù bọn họ rồi.
.Hiện giờ trận sóng gió này đã lan gần đến Ngõ Bắc rồi, tuy bài văn của Hứa Kính Tông là công kích Lan Lăng Tiêu thị, nhưng cũng có không ít người chửi Hàn Nghệ không có khí phách, ngày trước thì luôn công kích chuyện hôn nhân môn đệ này, phê bình quý tộc, mà bây giờ mình cũng đi trên con đường này, điều này thực sự cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với Hàn Nghệ, nhân sĩ hàn môn trước đây ủng hộ hắn, hiện giờ cũng bắt đầu phản đối hắn rồi.
.Nhân ngôn khả úy a, hơn nữa chuyện này không giống như cạnh tranh thương nghiệp trước đây, đây vốn dĩ chính là một vấn đề hết sức sắc bén, là hai cuộc đấu tranh giai cấp mạnh mẽ nhất Đại Đường, nếu tiếp tục như vậy, nói không chừng Ngõ Bắc cũng sẽ bị liên lụy đến phá sản.
.Có thể thấy kế này của Hứa Kính Tông là rất độc.
.Buổi tối hôm đó.
.- Ân công! Hai ngàn tờ báo đã in xong toàn bộ rồi.
.Tang Mộc ngồi trong phòng của Hàn Nghệ, có vẻ hơi mệt mỏi nói.
.Hàn Nghệ cười nói: - Tốt lắm! Giao cho Trà Ngũ, hắn ta biết làm thế nào.
.Tang Mộc lại nói: - Nhưng vì quá gấp, hơn nữa phải chuẩn bị hơn hai ngàn tờ, có vẻ không bằng bản cũ chúng ta chuẩn bị trước đó.
.Hàn Nghệ nói: - Đây mới là tờ báo đầu tiên, nếu làm quá hoàn mỹ thì sẽ không có không gian tiến bộ nữa. Sở dĩ ta muốn chuẩn bị hai ngàn tờ, là vì chúng ta không có lượt cơ hội thứ hai, ta nhất định phải một lần là cuốn hết đối phương đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận