Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 634: Trời sinh một đôi..

.Mãi đến sau này mới phát hiện thì ra y vốn chỉ giả bệnh, y cũng không thích Phật giáo, y vào chùa chính là vì muốn được ăn uống miễn phí mà thôi, bình thường vừa bảo y làm việc, y liền nói cần đi nhà xí, có một lần lại càng vô lối hơn, hôm đó lúc phương trượng đích thân truyền thụ Phật pháp cho chúng tăng, y trốn ở phía sau ngủ, còn ngáy ầm lên. Nhưng dù vậy phương trượng vẫn không đành lòng trục xuất y ra khỏi sư môn, nên mới bảo y đi trông nom vườn rau, hy vọng y có thể tiến bộ, nhưng một năm đã trôi qua, y vẫn lười vô cùng, nhưng y lại rất hài lòng với phần công việc phải làm.
.Hàn Nghệ nghe thế dở khóc dở cười, liền nói:
.- Hóa ra là vậy, ta cũng không thể trách y được rồi.
.Đợi đến khi Vân Thông đã đi khỏi, Hàn Nghệ ha ha nói: - Hôm nay ta mới biết, thì ra lười cũng là một loại động lực!
.Bởi vì lười mà chạy đi làm hòa thượng, có thể nói chủ ý này thật sự rất tuyệt với, hoàn toàn phù hợp với tinh thần Phật giáo.
.Đương nhiên, trước tiên là đừng đi đến Thiếu Lâm Tự.
.Hàn Nghệ cũng không hỏi gì nhiều, ăn xong cơm chay thì đi về, chuyến đi này hắn thu hoạch được rất nhiều, chí ít tạm thời ổn định Trần Thạc Chân, cứ như vậy, hắn cuối cùng cũng có thể chuyên tâm đối phó Nguyên gia, hắn cũng bắt đầu dồn hết công sức vào thị trường mới.
.Buổi sáng một ngày, Hàn Nghệ và Tang Mộc đi tuần sát công trường, hiện giờ đã được xây dựng kha khá rồi.- Tiến độ của bên Nguyên gia sao rồi? Hàn Nghệ vừa đi vừa hỏi.
.Tang Mộc nói: - Xem tình hình thì tiến độ của Nguyên gia bên đó và bên mình e rằng không quá năm ngày, may mắn thì nhanh hơn chúng ta một chút.
.Nói xong thì y lại có vẻ phiền não khác thường, nói: - Thực lực của Nguyên gia rất giỏi, một công trình lớn như vậy, mà lại có thể hoàn thành chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi.
.Hàn Nghệ cười cười lắc đầu nói: - Nguyên gia có thực lực điều này tất cả mọi người ai cũng đều biết, nhưng cũng không đến nỗi khoa trương như ngươi nói, kỳ thực về mặt kiến tạo, chủ yếu là vật tư, chỉ cần vật tư đầy đủ, do đó khi xây dựng cũng tự nhiên sẽ nhanh hơn, bọn họ đã sớm có dự định trước, nhất định đã sớm chuẩn bị đầy đủ nguyên vật tư, từ đó mới làm cho người ta cảm thấy nhanh. Ngoài ra, nếu như ta không có tính toán sai, bọn họ cũng có dự định khai trương cùng ngày với chúng ta.
.Tang Mộc kinh ngạc nói: - Ân công, sao người biết?
.Hàn Nghệ nói: - Rất đơn giản, nếu như chúng ta sớm khai trương, một khi hưng thịnh lên, thì điều này sẽ đối với họ rất bất lợi, nhưng nếu như chúng ta khai trương trước, vậy thì chúng ta có thể tùy cơ mà hành sự, người đi sau, ta đoán chứng Nguyên gia cũng không rõ lai lịch của chúng ta, không nên xuất chiêu trước, vì thế biện pháp tốt nhất là nên cùng nhau khai trương. Tang Mộc nói: - Vậy ân công ngươi định làm thế nào?
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Đương nhiên là ứng chiến, ta lần này không những phải đánh bại Nguyên gia, mà còn phải dẫm đạp lên đầu Nguyên gia, dù sao thì không thành công thì không thành nhân.
.Tang Mộc nghe thấy lạ, nhưng nghĩ lại trước đây bản thân vốn là ăn mày, thì còn gì để sợ chứ, nói: - Ân công, dạo gần đây có một số tiểu thương nhân vẫn chưa nhập cư vào ngõ Bắc thường xuyên tới tìm ta, bọn họ đối với Nguyên gia cũng cảm thấy rất lo lắng.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Bọn họ vốn là không có đường lui, Nguyên gia tự xây dựng chợ của mình, chẳng liên quan gì đến bọn họ cả, hai chợ thì bọn họ khó mà có thể trở về, ngươi hãy nói với bọn họ như vậy, nếu như muốn rời khỏi, thì bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi.
.Tang Mộc lên tiếng.
.Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Đúng rồi, Đông Hạo, Tá Vụ bên kia họ như thế nào rồi?
.Tang Mộc nói: - Bọn họ trước đây có thư đến, nói tiến triển vô cùng thuận lợi.
.- Vậy thì tốt rồi! Hàn Nghệ gật gật đầu, lại nói: - Xưởng mộc, xưởng ngói bên đó như thế nào?
.Tang Mộc nói: - Bên đó đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
.Hàn Nghệ ừ một tiếng, rồi nói: - Vậy thì tốt, ta nghĩ hôm nào vào cung một chuyến, giải quyết cho xong chuyện này, cũng để cho đám người Tiền Đại Phương biết rằng, ta đã không lừa tiền của bọn họ.
.Sau khi đi tuần tra một hồi, Hàn Nghệ quay lại hậu viện, chạm mặt một nha hoàn. Nha hoàn này là người hầu hạ Cố Khuynh Thành.
.- Tiểu Nghệ Ca! Khuynh Thành tỷ bảo huynh qua đó một chuyến đấy.
.Hàn Nghệ nói:
.- Qua đâu cơ?
.- Qua phòng tỉ ấy.
.Người con gái này sẽ không lại toan tính điều đen tối gì với ta chứ? Hàn Nghệ ừ một tiếng.
.- Biết rồi! Ta uống ngụm nước rồi qua.
.- Vâng!
.Hàn Nghệ về phòng uống miếng nước, rồi rửa mặt, sau đó mới tới trước phòng Cố Khuynh Thành gõ cửa.
.Là Hàn Nghệ phải không?
.Từ trong phòng vọng ra tiếng của Cố Khuynh Thành.
.- Phải!
.- Vào đi!
.Hàn Nghệ nhìn quanh, ha hả nói:
.- Cô chắc chắn là cô đã mặc xong quần áo rồi hả?
.Chỉ nghe thấy tiếng cười lảnh lót như chuông bạc:
.- Vậy ngươi hi vọng ta mặc xong rồi hay là chưa mặc xong?
.Giọng nói vọng qua cửa sổ, mang theo chút nét mê hoặc vô cùng mãnh liệt. Nếu là một kẻ non nớt, có khi đã lạnh run rồi. Cũng may công lực của Hàn Nghệ cũng khá thâm hậu, hắn trưng ra vẻ mặt xấu xa, cười nói:
.- Không mặc quần áo dĩ nhiên là tốt nhất rồi, nhưng nhất định phải đeo mạng che mặt. Hứ!
.Hàn Nghệ cười cười:
.- Nói đùa thôi, nói đùa thôi. Ta vào nhé.
.Bên trong vẫn không có tiếng động gì.
.Hàn Nghệ cũng chẳng hỏi lại, liền đẩy cửa bước vào. Vẫn còn chưa vào tới cửa đã cảm thấy một mùi hương phảng phức xông vào mũi. Nhìn qua thì thấy khuê phòng của Cố Khuynh Thành vô cùng đơn giản, đồ trang trí duy nhất chính là mấy chậu hoa trước cửa sổ. Nhưng mỗi một món đồ trang trí đều rất được chú trọng, ví dụ như ấm trà, chén trà, bàn ghế, đều là loại cao cấp.
.Một người con gái mặc váy hồng, đai lưng màu trắng đang đứng trước cửa số. Tuy rằng nàng ta quay lưng về phía Hàn Nghệ, nhưng những đường cong nhìn từ sau lưng đều hiện lên vô cùng tinh tế, mềm mại.
.Chà chà! Thân hình như thế, chân dài như vậy, cứ cho là không thấy mặt, e là cũng có thể ngắm nhìn tới cả năm mất. Trong lòng Hàn Nghệ xuất hiện một ý nghĩ xấu xa, hắn cười:
.Cô gọi ta đến đây không phải là để ngắm nhìn những đường cong sau lưng cô đấy chứ?
.Cố Khuynh Thành đột ngột xoay người lại.
.Hàn Nghệ mở to hai mắt, chỉ thấy một nửa khuôn mặt thiên sứ và một nửa khuôn mặt là Tu La. Nửa mặt thiên sứ xinh đẹp động lòng người, khuynh quốc khuynh thành. Còn bên mặt như quỷ Tu La vì có con phượng hoàng ngũ sắc nhập vào nên càng trở nên kinh diễm.
.Thật ra trên mặt vẽ loại hoa văn phức tạp như vậy, thật sự không phải việc một người con gái bình thường có thể khống chế được. Nhưng con phượng hoàng này vẽ lên khuôn mặt hoàn mỹ của Cố Khuynh Thành lại vô cùng hợp. Miệng của phượng hoàng nhẹ nhàng hôn lấy khóe miệng nàng, cánh chim khẽ vẽ thành một đường cong, vươn lên bên trên, giữa đôi chân mày, đặc biệt là đôi mắt dường như biết nói của Cố Khuynh Thành, quả thực đã làm sống lại con phượng hoàng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận