Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 974: Chiến lược quan trường

.Lúc mặt trời lên cao, Hàn Nghệ mới cùng Tiêu Vô Y bước ra cửa phòng, qua cả đêm làm dịu, nhìn Tiêu Vô Y càng có vẻ thêm kiều diễm mê người, nhìn vợ mình, trong lòng Hàn Nghệ tràn đầy tình yêu a!
.- Cô gia, Vô Ytỷ, đại lão gia bọn họ tới đây.
.- Chàng đi đi, ta không đi!
.Tiêu Vô Y nghe vậy, lập tức đi trở về, muốn kéo cũng không kéo được!
.Hàn Nghệ kinh ngạc hỏi: - Sao vậy? Chẳng lẽ nàng lại náo loạn mâu thuẫn với bọn đại bá sao.
.- Chàng nói cái gì đấy!
.Tiêu Vô Y lườm hắn một cái, nói: - Đây còn không phải đều tại chàng sao.
.- Lại trách ta? Hàn Nghệ chỉ cảm thấy cực kỳ oan uổng, hắn mới vừa trở về a!
.Tiêu Vô Y nói: - Đến tận giờ này rồi, ta không có mặt mũi nào đi, muốn đi thì chàng đi đi.
.Dứt lời, nàng lập tức vội vàng trở về phòng.
.Hàn Nghệ ngơ ngẩn trong chốc lát, rồi bật cười ha ha đi về phía tiền sảnh.
.Đi vào trong tiền sảnh, chỉ thấy bên trong ngồi không ít các bậc bề trên, bọn người Tiêu Cự, Tiêu Thiện, Tiêu Quân cũng đều đến đây.
.Tiêu Cự trông thấy Hàn Nghệ, lập tức cười ha ha nói: - Đại công thần nhà chúng ta đến rồi đây.
.Hàn Nghệ mau chóng bước vài bước lên thì lễ với các vị trưởng bối: - Đại bá quá khen rồi, ta chỉ là một tội thần mà thôi!
.Tiêu Cự cười ha ha nói: - Bởi vậy lúc ở tiệc ăn mừng hôm qua, ta mới không có đi lên nói chuyện với ngươi, nhưng hiện giờ đều là người trong nhà, ngươi còn giả bộ gì nữa. Bệ hạ cho ngươi đi giám sát vận chuyển lương thảo, không phải là muốn cho ngươi đi lập công sao, kết quả ngươi lập được nhiều công lớn như vậy trở về, cả triều văn võ đều biết, bệ hạ nhất định sẽ đề bạt ngươi.
.Nói đến nước này, Hàn Nghệ còn thật không biết nói gì cho phải.
.Tiêu Thiện đột nhiên hỏi: - Hàn Nghệ, ngươi có biết bệ hạ sẽ thăng cho ngươi lên chức gì sao?
.Đây chính là mục đích hôm nay bọn họ tới, bởi vì Hàn Nghệ đã trở thành nhân tài triển vọng của Tiêu gia họ rồi, Hàn Nghệ lên chức đối với cả Tiêu gia, là chuyện cực kỳ quan trọng đấy.
.Hàn Nghệ lắc đầu: - Ta đây còn chưa biết.
.Đêm qua Lý Trị cũng không có đề cập tới điểm này, hắn đương nhiên cũng sẽ không hỏi, nhưng hắn biết rõ, Lý Trị nhất định sẽ thăng chức cho hắn đấy.
.Mấy người Tiêu Cự liếc nhìn nhau một cái.
.Tiêu Quân nói: - Ngươi lập nhiều chiến công như vậy trở về, nhưng theo ý ta, bệ hạ hẳn là sẽ không cho ngươi nhậm chức trong quân đội, ta thấy tám phần là sẽ cho ngươi đi Binh bộ đấy.
.Hàn Nghệ cũng hơi có chút sợ bảo: - Không thể nào, ta toàn dùng dã chiêu số, ta thật sự không biết đánh giặc, nếu thật cho chính thức phái ta vào quân đội, ta căn bản không ứng phó được đâu.
.Tiêu Cự gật đầu nói: - Đây chính là mục đích hôm nay chúng ta tới. Thay vì chờ bệ hạ phong thưởng, thì không bằng chúng ta thương lượng trước, sau đó thì để chúng ta thượng tấu với bệ hạ, bệ hạ khẳng định cũng sẽ biết đó là ý tứ của ngươi, chỉ có điều là mượn miệng của chúng ta nói ra thôi, chỉ cần có lý do thích hợp, bệ hạ nhất định sẽ đáp ứng.
.Hàn Nghệ cẩn thận hỏi: - Như vậy có được không?
.- Có gì mà không được, cả triều văn võ bá quan không đều làm thế cả sao.
.Tiêu Cự cười ha ha nói: - Ngươi vừa mới vào triều không lâu, còn chưa hiểu hết quy củ ở chỗ này, trừ phi là quan viên nhị tam phẩm, bình thường đều là do bệ hạ bổ nhiệm, còn lại hơn phân nửa đều là do các đại thần tiến cử hoặc là do Lại bộ an bài, nếu không, bệ hạ sao biết được chức vụ nào còn trống chứ, nhưng ngươi còn trẻ như vậy, cho dù lập được công lao lớn như thế, nhưng nếu muốn trực tiếp nhảy lên tam phẩm, thì cũng không thể nào làm được, bất kể như thế nào, bệ hạ khẳng định sẽ phải hỏi các đại thần trước. Nguyên bản chức vị Ngự Sử Trung Thừa cũng là chức vị rất tốt, đáng tiếc bệ hạ đã bổ nhiệm người khác, bởi vậy tốt nhất vẫn là điều đến Tam Tỉnh, ở đấy lăn lộn vài năm, đợi một thời gian, cố gắng có thể lên làm Hoàng môn Thị lang, đây chính là chức vị để bồi dưỡng tể tướng sau này a!
.Đám người Tiêu Quân đều gật đầu, cảm thấy sách lược này không tệ, bởi vì Tam Tỉnh chính là cơ cấu trung tâm, nếu đến được đó, vậy thì chỉ cần ngồi chờ thăng chức là được.
.Còn phải đợi vài năm, mới được làm Hoàng môn Thị Lang, mẹ kiếp ta luôn luôn cần gấp rút thời gian, chẳng lẽ các ngươi không thấy sao. Hàn Nghệ hỏi: - Hoàng môn Thị Lang không phải cũng chỉ là tứ phẩm thôi sao?
.Tiêu Quân vừa tức vừa buồn cười mắng: - Tứ phẩm ngươi còn chê thấp? So với Gián Nghị Đại Phu của ta đã cao hơn một bậc rồi! Ta phỏng chừng lúc này bệ hạ cùng lắm cũng chỉ có thể thăng ngươi lên tới tứ phẩm thôi, đấy đã là cao lắm rồi, nếu như ngươi có thể lên làm Hoàng môn Thị lang lúc ba mươi tuổi, vậy cũng đã là có tạo hóa lắm rồi, chức vị này là chức được nắm thực quyền, chỉ có thần tử nào bệ hạ tín nhiệm nhất, mới được ngồi lên vị trí này, lúc trước Chử Toại Lương, Hàn Viện không phải đều là làm Hoàng môn Thị lang trước, sau đó mới thăng chức rất nhanh, nhưng ông ta cũng phải gần năm mươi tuổi mới được ngồi vào ghế Hoàng môn Thị lang đấy.
.Ngũ phẩm trở lên đã là giỏi lắm rồi, Hàn Nghệ là Triều tán đại phu, chỉ được hưởng đãi ngộ của ngũ phẩm quý tộc, nhưng không được hưởng quyền lực của ngũ phẩm, trực tiếp tăng từ ngũ phẩm lên tới tứ phẩm, đã là một sự thay đổi về chất, đã là thuộc loại quan viên thượng thừa rồi, Tiêu Quân lăn lộn nhiều năm như vậy, giờ mới là quan tứ phẩm, kỳ thật có không ít quan viên đi tới bước này, đã là chấm dứt, rất khó được thăng chức tiếp, thăng tiếp lên đã là cấp bậc tể tướng rồi, trừ phi là một ít chức suông, lấy ra để ban thưởng.
.Nếu Hàn Nghệ ở khoảng hai mươi tuổi trở ra, được làm quan tứ phẩm, hơn nữa còn không phải hư chức, thì bọn người Tiêu Quân đều phải khóc đến chết đi, quá bắt nạt người rồi.
.Hàn Nghệ nghe vậy trong lòng càng ngày càng lạnh, lập công lớn như vậy, mới được nhảy lên một bậc, Hộ Bộ Thượng Thư là chức tam phẩm, muốn bước vào ngũ phẩm đã khó như vậy, mà tam phẩm quý tộc là vinh quang cao nhất, thì lại càng khó như lên trời a!
.Tiêu Cự thấy vẻ mặt khổ bức của Hàn Nghệ, bèn hỏi: - Như thế nào? Ngươi thật đúng là chướng mắt cả Tam Tỉnh a? Ngụ ý chính là, hóa ra triều đình này là do ngươi mở ra hay sao?
.- Không không không!
.Hàn Nghệ vội vàng lắc đầu nói: - Chỉ là ---- chỉ là nét chữ bút lông của tiểu tế chính là cái loại kia ấy, các vị trưởng bối hẳn là đều đã nhìn qua, ngay cả ta đều cảm thấy khó nhìn, ta mà đi Tam Tỉnh không phải là sẽ mất mặt xấu hổ sao.
.Cái nét chữ của ngươi đi chỗ nào mà không mất mặt xấu hổ chứ? Mọi người cùng nghĩ.
.Tiêu Nhuệ cười ha ha nói: - Mới vừa rồi chúng ta còn đang bàn bạc vấn đề này, đúng là nét chữ của ngươi còn cần phải chăm chỉ luyện tập một chút, nếu như ngươi đi tham gia khoa cử, chỉ bằng nét chữ của ngươi, bất kể viết ra bài văn có tốt thế nào, ta cũng sẽ không thèm liếc mắt thêm một cái, cho nên, đại bá của ngươi tính toán dạy ngươi viết chữ đấy!
.Hàn Nghệ sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh toàn thân, đây khác gì muốn mệnh a! Không phải hắn không muốn học, mà là do hắn không có thời gian học nha, luyện chữ cần phải có thời gian đấy, nếu có thời gian này, thì còn không bằng chạy bộ một chút, thật sự! Hắn vội nói: - Không phải, chữ xấu chỉ là tiểu tế lấy cớ thôi, không thể coi là thật, không thể coi là thật, kỳ thật là tiểu tế không quá muốn đến bản bộ Tam Tỉnh đấy.
.- Bản bộ Tam Tỉnh? Vậy ---- vậy ngươi muốn đi nơi nào?
.- Là cấp dưới của Tam Tỉnh, Hộ bộ ấy! Hàn Nghệ nói ra lời thật, trong lòng hắn nghĩ xem liệu có thể dựa vào thế lực của Tiêu gia đi vào Hộ bộ không, bởi vì trong chuyện này Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng không tiện ra mặt hỗ trợ.
.- Hộ bộ?
.Tiêu Nhuệ đều phải bật cười!
.Hàn Nghệ hỏi: - Cha vợ, có gì không ổn sao?
.Tiêu Nhuệ nói: - Tuy nói lục bộ là bình đẳng, nhưng kỳ thật không phải, nếu ngươi muốn đi lục bộ, thì trước hết phải đi vào Công bộ, sau đó là Hình bộ, Binh bộ, Lễ bộ, rồi mới đến Hộ bộ, cuối cùng chính là Lại bộ, trong số lục bộ Thị lang, chỉ có Lại bộ Thị lang là chính tứ phẩm, còn lại đều là tòng tứ phẩm.
.Ôi! Khác gì lên núi đánh hổ, hóa ra Hộ bộ đều tới tận cấp bậc con hổ rồi! Hàn Nghệ cảm thấy càng nghe càng buồn bực.
.Tiêu Thiện nói tiếp: - Hơn nữa Hộ bộ vốn đã bão hòa, không có ghế trống, người muốn vào xếp hàng từ Trường An có thể xếp đến tận Lạc Dương đấy. Mặt khác, Hộ bộ vẫn luôn là thế lực trong tay Thái úy, Thái úy sẽ cho ngươi đi vào sao!
.Tất cả mọi người đều không ngốc, Hộ bộ chính là một nơi béo bở, các thế lực đều muốn nhét người của mình vào Hộ bộ, có nhiều quý tộc như vậy như hổ rình mồi, ngươi mà muốn bước một chân vào, sao có thể được! Sở dĩ Lại bộ đứng đầu lục bộ, đó là do quan viên Lại bộ vốn là chức quan đứng đầu, quyền lực lớn, nhưng Hộ bộ lại có nhiều màu mỡ, đương nhiên, quyền lực cũng có thể biến thành tiền được, ngươi mà muốn vào Hộ bộ, thì ngươi phải đi tìm Lại bộ trước, đó là đạo lý cực kỳ đơn giản.
.Nhưng Hàn Nghệ không muốn vào Tam Tỉnh, chỗ kia không có gì để chơi, mấu chốt là hắn cũng chơi không lại người ta.
.Tiêu Cự thấy Hàn Nghệ còn đang do dự, trong lòng đều thay hắn cảm thấy sốt ruột, nói: - Hàn Nghệ, sao ngươi vẫn không rõ vậy! Môn hạ Thị trung Hàn Viện Và Trung Thư Lệnh Lai Tể vừa mới bị miễn trừ Đồng Trung thư môn hạ tam phẩm, đây là có ý gì? Chính là bệ hạ không thể tín nhiệm bọn họ nữa rồi, theo ý ta, bọn họ có khả năng cũng ngồi ở ghế này không lâu nữa, bọn họ mà đi, thì thuộc hạ của bọn họ cũng phải đi theo cùng, nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều ghế trống, đến lúc đó dĩ nhiên sẽ do ngươi bổ sung rồi.
.Đây là làm quan đấy, tính toán cũng phải tính đến trong xương cốt, Hàn Nghệ lên chức, ở mặt ngoài xem ra, không có quan hệ gì với Hàn Viện, Lai Tể cả, chung quy ngươi không có khả năng đang là ngũ phẩm mà lập tức đi lên thay thế bọn họ được, đây là điều không thể nào, nhưng đám tài xế già này, đều là nhìn xem triển vọng. Vì sao lúc trước Trưởng Tôn Vô Kỵ sẽ ném Trương Minh tới Ngự Sử Đài làm một tên Giám Sát Ngự Sử bát phẩm, không phải là tính ngay đến lúc đó Ngự Sử Đại Phu nhiều nhất còn có thể sống thêm bao nhiêu năm sao, chỉ cần lăn lộn mấy năm, đợi ông ta chết, thì ngươi liền lên.
.Hàn Nghệ hiếu kỳ hỏi: - Giờ trong triều lại xảy ra chuyện gì vậy? Tiêu Vô Y từng đề cập điểm này với hắn, nhưng Tiêu Vô Y cũng nói không quá rõ ràng.
.Tiêu Nhuệ thở dài: - Nghe nói là do Hàn thị trung nhiều lần đi chỗ bệ hạ cầu tình cho Chử Toại Lương, chọc giận bệ hạ, hình như Lai Tể cũng tham dự, trong lúc tức giận, bệ hạ đã bãi miễn Đồng Trung thư môn hạ tam phẩm của bọn họ. Từ trong giọng nói, ông ta cảm thấy Lý Trị có chút không đúng, Hàn Viện, Lai Tể trọng nghĩa khí, đây là điều đáng giá kính nể đấy.
.Tiêu Quân nói: - Lúc trước hai người bọn họ sở dĩ tăng thêm Đồng Trung thư môn hạ tam phẩm, nguyên nhân do chức vị của bọn họ còn chưa đủ cao, nhưng bệ hạ lại cần cho bọn họ tham gia thảo luận chính sự, sau khi tăng lên, thì bọn họ có thể nghị sự cùng bệ hạ, có quyền như tể tướng, hiện giờ bọn họ vốn là quan trên của Môn Hạ Tỉnh và Trung Thư Tỉnh, không bãi miễn được, kỳ thật cũng không có quan hệ gì nhiều với chức quyền, chủ yếu là cho thấy bọn họ đã không được bệ hạ tín nhiệm nữa, đây chính là đại kị của người thần tử a!
.Hàn Nghệ nghe vậy nhăn mày lại, hai lão ngu ngốc này, không ngờ vì vậy mà đi chọc giận hoàng thượng, nghĩa khí có thể ăn thay cơm sao? Hắn hơi hơi trầm ngâm, lại cười nói với các vị trưởng bối: - Các vị thúc thúc bá bá, cha vợ, việc này tạm thời đừng đề cập tới.
.- Vì sao? Tiêu Cự hiếu kỳ hỏi.
.Hàn Nghệ giải thích: - Các vị thúc thúc bá bá, cha vợ, tiểu tế vào triều như thế nào, các vị cũng đều rõ ràng cả, vốn là không có lần nào đi con đường thông thường cả, bởi vì bản lĩnh của ta không giống với quan viên nào cả, bởi vậy cho tới nay đều do bệ hạ an bài, muốn ta đi tới Tam Tỉnh, ta thật sự là không làm được việc ở chỗ đó, trong lòng bệ hạ khẳng định cũng biết rõ, bởi vậy ta nghĩ bệ hạ tuy rằng không nói, nhưng cũng nhất định đã có quyết định của chính mình rồi.
.Đám người Tiêu Cự ngơ ngác nhìn nhau, hình như cũng có chút đạo lý.
.Đúng lúc này, một tên hạ nhân đi đến nói: - Khởi bẩm lão gia, Tang Mộc của Phượng Phi Lâu ở ngoài cửa cầu kiến cô gia.
.- Tang Mộc?
.Hàn Nghệ sửng sốt, lập tức nói một tiếng với Tiêu Nhuệ, sau đó vội vàng đi ra ngoài, đi tới cửa, chỉ thấy Tang Mộc đang đứng ở cửa bồi hồi, có vẻ rất là lo âu!
.Chỉ mong tin tức lần này đừng quá xấu! Hàn Nghệ nói thầm một câu, sau đó bước lên trước, cười ha ha nói: - Tang Mộc, không ngờ ngươi lại nhớ ta đến vậy, còn chạy tới tận đây tìm ta.
.Tang Mộc nhìn thấy Hàn Nghệ, trên mặt hiện lên chút áy náy, nói: - Ân công, đại sự không ổn, bên Kim Hành đã xảy ra chuyện rồi.
.Chết tiệt! Hàn Nghệ thầm mắng một câu, lập tức nói: - Nếu ngươi muốn hòa tan sự vui sướng trong lòng ta, để cho ta tiếp tục cố gắng, không cần tự cao tự đại, thì chúc mừng ngươi, ngươi làm được rồi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận