Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1024.2: Đường quan trường sâu như biển

..
.Hàn Nghệ cười cười, không chút phật lòng, nói: - Vậy không biết có gì giao cho hạ quan làm không?
.Cao Lý Hành thấy Hàn Nghệ đã chuyển đề tài cũng sửng sốt, ông ta đến đây cũng chính là vì chuyện này, ông ta cũng sợ Hàn Nghệ nổi giận, nhưng thấy Hàn Nghệ chẳng để ý chút nào, vậy thì không còn gì tốt hơn, nói: - Là như vậy, gần đây sức khỏe lão phu không tốt, may là ngươi đã đến, ngươi hãy tạm thời thay lão phu chưởng quản Hộ Bộ đi.
.Hàn Nghệ nhìn ông ta sắc mặt hồng hào, đi lại nhanh nhẹn, đâu có giống như sức khỏe không tốt, nhưng tâm sáng như gương, cười khổ nói: - Trong tình hình thế này?
.Cao Lý Hành lắc đầu thở dài: - Bệnh này của lão phu đến cũng thật không đúng lúc a!
.Giả vờ! Tiếp tục giả vờ cho ta! Hàn Nghệ cười thầm trong lòng, nói: - Cũng chính là nói ta có thể toàn quyền làm chủ?
.Cao Lý Hành gật đầu nói: - Đúng vậy.
.- Vậy được!
.Hàn Nghệ cũng không khách khí, cất cao giọng nói: - Người đâu!
.Một nha dịch lập tức đi tới, nói: - Thị lang có gì căn dặn.
.Bọn họ không dám đắc tội với Hàn Nghệ.
.- Đi gọi toàn bộ tiểu lại hiện giờ vẫn ở quan thự đến đại đường cho ta.
.- Tuân mệnh.
.Sau khi phân phó, Hàn Nghệ lại đưa tay nói: - Cao Thượng thư, mời.
.Trong mắt Cao Lý Hành thoáng hiện lên một chút mong đợi, cùng Hàn Nghệ đi đến đại đường ngồi xuống.
.Một lát sau, chỉ thấy hơn năm mươi tên tiểu quan tiểu lại lũ lượt đến đại đường, đây vẫn chưa phải là toàn bộ.
.- Tiểu nhân tham kiến Cao Thượng thư, Hàn Thị lang.
.Cao Lý Hành ngoảnh mặt làm ngơ, bưng chén trà lên, thổi thổi, nhấp một ngụm nhỏ.
.Hàn Nghệ thấy vậy, biết ông ta không có ý định lên tiếng, vì thế nói: - Miễn lễ đi! Dừng một chút, nói: - Người của Hộ Bộ đứng bên góc trái bên trên, người của Kim Bộ đứng bên góc phải bên trên, người của Độ Chi và Thương Bộ lần lượt đứng ở góc trái bên dưới và góc phải bên dưới.
.Những tiểu lại này đều chỉ có thể tự xưng tiểu nhân, tuy trên mặt mờ mịt, nhưng không dám có bất cứ ý kiến gì, theo lời đứng vào vị trí.
.Hàn Nghệ nói: - Không biết chữ xin giơ tay.
.Không ai giơ tay, Văn lại không biết chữ thì làm Văn lại con khỉ a!
.Hàn Nghệ lại nói: - Người chuyên môn phụ trách thống kế sổ sách đứng ra giữa.
.Trong nháy mắt, hơn mười người đứng ra giữa.
.Hàn Nghệ lại nói: - Người đã làm việc ở Hộ Bộ trên năm năm và tuổi tác không quá bốn mươi tuổi đứng ra giữa.
.Lại có năm sáu người đứng ra giữa, vừa vặn hai mươi người.
.Hàn Nghệ quét mắt một lượt, nói: - Những người ở giữa ở lại, những người còn lại lui xuống đi.
.- Tuân mệnh!
.Đợi sau khi những người kia lui xuống, Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, nói: - Cao thượng thư sức khỏe không tốt, Hộ Bộ tạm thời do ta quản lý, các ngươi đã nghe rõ chưa?
.Những người kia nhìn về phía Cao Lý Hành.
.Cao Lý Hành gật đầu nói: - Đúng vậy, lão phu thân thể không khoẻ, tạm thời do Hàn Thị lang thay lão phu chưởng quản Hộ Bộ.
.- Tiểu nhân hiểu.
.Những tiểu lại đó lúc này mới lên tiếng nói.
.- Rất tốt!
.Hàn Nghệ nói: - Bắt đầu từ bây giờ, nội bộ Hộ Bộ sẽ thành lập một tổ chuyên môn nhỏ, phụ trách nhiệm vụ cơ mật mà bệ hạ giao cho Hộ Bộ, còn các ngươi chính là thành viên của tổ này, trực tiếp nghe mệnh lệnh của ta, ta cũng là cấp trên duy nhất của các ngươi, đã hiểu chưa?
.Cao Lý Hành liếc nhìn Hàn Nghệ, khóe miệng hơi hơi lộ ra một ý cười.
.- Tiểu nhân tuân mệnh!
.Chúng lại đồng thanh nói.
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta sẽ nói thật với các ngươi nhé, bệ hạ vô cùng xem trọng nhiệm vụ này, nếu các ngươi làm tốt, ta đảm bảo tất cả các ngươi đều sẽ cởi bỏ lại phục, mặc lên quan phục, đối với các ngươi mà nói, đây có thể là cơ hội duy nhất, bỏ lỡ rồi thì cả đời này e là cũng chỉ có thể long đong lật đận.
.Lời này vừa nói ra, chúng lại kích động không ngừng, mẹ nó, đường đường là tiểu lại mà lại có thể trực tiếp phục vụ cho bệ hạ, quả này đúng là làm rạng rỡ tổ tiên a! Đồng thanh nói:
.- Đa tạ Thị lang đề bạt.
.- Làm cho tốt, để ta nhìn thấy năng lực của các ngươi.
.Hàn Nghệ lại nói: - Các ngươi lập tức lui xuống, lấy đầy đủ toàn bộ tài liệu về ruộng đất, hộ khẩu, bổng lộc quan viên, thu nhập từ thuế vân vân, mang đến hậu đường.
.- Tuân mệnh!
.Những người này vẻ mặt điên cuồng, lũ lượt kéo ra khỏi đại đường.
.Hàn Nghệ hơi liếc nhìn Cao Lý Hành, nói: - Cao Thượng thư, hạ quan an bài như vậy, ông không có ý kiến chứ.
.Cao Lý Hành lắc đầu nói: - Lão phu thì không có ý kiến gì, nhưng những người này chẳng qua đều là một số tiểu quan tiểu lại, nếu ngươi muốn dựa vào bọn họ để quản lý tốt tài chính quốc gia, đó gần như là chuyện không thể.
.- Cao Thượng thư nói đúng.
.Hàn Nghệ nói:
.- Nhưng theo như ta biết, hơn nửa quan viên đều có tài năng quản lý, thứ bọn họ học được đều là những kỹ năng trị quốc, mà khuyết thiếu năng lực chuyên nghiệp, có thể nói những quan viên kia tính toán sổ sách còn không lợi hại bằng những tiểu lại này, đương nhiên, Cao thượng thư là ngoại lệ.
.Cao Lý Hành nói: - Bởi vậy hai người thiếu một không được, những tiểu lại này chỉ biết tính toán sổ sách, nhưng không biết nếu quản lý tài chính, làm thế nào giao tiếp với quan thự khác, làm thế nào trị lý thiên hạ.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói:
.- Ta biết là được rồi, các nhân viên Ngõ Bắc rất nhiều người ngay cả một chữ cũng không biết, nếu nói năng lực thì còn không bằng những tiểu quan tiểu lại này, nhưng Ngõ Bắc của hạ quan vẫn hữu thanh hữu sắc, bởi vì Ngõ Bắc chính là một bộ não, bọn họ không cần nghĩ nhiều gì hết, chỉ cần làm theo lời dặn là được rồi. Không sai, năng lực của những chủ quản đó mạnh hơn những tiểu quan tiểu lại này, nhưng ta thà cần một đoàn đội đoàn kết một lòng, còn hơn muốn một đoàn đội lục đục với nhau.
.Nói xong, hắn giơ năm ngón tay nói: - Khi xòe bàn tay ra sẽ lớn hơn khi nắm chặt nắm đấm lại rất nhiều, nhưng cũng chỉ có nắm chặt nắm đấm mới có thể tập trung sức mạnh lại.
.Cao Lý Hành hơi nheo mắt, nói: - Nhưng một mình ngươi cũng khó mà quản lý tốt cả một Hộ Bộ, mà rất nhiều phương diện những tiểu lại này cũng không giúp được ngươi, tại sao ngươi không nghĩ cách để những quan viên kia phục tùng ngươi?
.Hàn Nghệ nhún nhún vai nói: - Rất đơn giản, bởi vì trước mắt ta không có nhiều thời gian như vậy để quan tâm đến cảm nhận của bọn họ, càng không rảnh để đấu đá lục đục với bọn họ, hơn nữa đối với kế hoạch đó của ta mà nói, bọn họ thật sự có vẻ không quan trọng đến như vậy, có thể còn trở ngại chứ không giúp được gì, bởi vì bọn họ đều quá có suy nghĩ của mình, mà so với suy nghĩ của ta lại là trống đánh xuôi kèn thổi ngược, ta không muốn mỗi một mệnh lệnh đưa xuống đều phải giải thích một lượt với bọn họ, thứ ta muốn là hiệu suất.
.Cao Lý Hành cau mày nói: - Tuy nói như vậy, nhưng Hộ Bộ liên quan đến tài chính thiên hạ, nếu Hộ Bộ trở bên chia năm xẻ bảy thì cũng bất lợi đối với việc quản lý tài chính.
.Hàn Nghệ tràn đầy tự tin nói:
.- Khi ta biến Hộ Bộ thành quan thự nổi bật nhất trên dưới triều dã, bọn họ tự nhiên sẽ dựa vào ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận