Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 543.2: Nguy cơ của Mẫu Đơn

.Nguyên Hi hiếu kỳ nói:
.- Tứ đệ, lời này của ngươi từ đâu mà ra?
.Nguyên Hạc nói:
.- Về chuyện ngõ Bắc, tin tưởng tất cả mọi người đều biết rồi, tiểu tử Hàn Nghệ trong vòng một năm, đã lập nên một gia nghiệp lớn thế ở thành Trường An, hơn nữa còn đánh bại hàng ngàn danh thương hai chợ, mặt khác, ngõ Bắc của hắn còn đang không ngừng khuếch trương, cùng ngõ Trung, ngõ Nam liên kết với nhau, hiện tại ngay cả thương nhân hai chợ cũng đang lấy lòng hắn, đây đối với gia tộc bọn ta, kà uy hiếp rất lớn nha!
.Nguyên Mẫu Đơn ngồi ở phía sau nghe được hơi nhíu mày.
.Nguyên Tựu reo lên:
.- Ta nói này tứ thúc, đây chính là phòng nghị sự của Nguyên gia chúng ta, người lấy một tên nông dân ra nói, chẳng phải là nhục nhã chúng ta sao.
.Nguyên Hạc nói:
.- Cũng không có thể nói như vậy, năng lực của Hàn Nghệ, đó là chuyện rõ như ban ngày đấy, tuyệt đối không thể khinh thường, cá nhân ta rất khâm phục hắn, đối mặt đối thủ lợi hại như thế, Nguyên gia chúng ta không thể không phòng, hiện giờ chợ của hắn càng làm càng lớn, thương nhân gia nhập chỗ hắn cũng càng ngày càng nhiều, nếu đến lúc đó thương nhân thiên hạ đều do hắn cầm đầu, vậy Nguyên gia chúng ta nên đặt vào nơi nào, là gia nhập chỗ hắn, chịu dưới cơ hắn, hay là đối nghịch thương nhân thiên hạ?
.Nguyên Hi gật gật đầu, mặt buồn rầu, nói:
.- Tứ đệ nói không sai, về ngõ Bắc, ta cũng chú ý bấy lâu, thực lực của Hàn Nghệ thật không thể khinh thường, ta chưa từng gặp một người có thể chỉ trong một năm lại có được sức ảnh hưởng lớn như vậy, hơn nữa hắn đến từ Dương Châu xa xôi. Tứ đệ, theo ý kiến của ngươi, phải làm như thế nào?
.Nguyên Hạc nói:
.- Thừa dịp lông cánh hắn chưa mọc đầy, ngăn hắn lại, quyết không thể cho hắn cơ hội trưởng thành.
.Nguyên Nhạc nói:
.- Nhưng hiện giờ Hàn Nghệ thân là Hoàng gia đặc phái sứ, là thân tín của Bệ hạ, nếu động đến hắn, chỉ sợ sẽ đem Nguyên gia chúng ta cuốn vào phong ba đó.
.Nguyên Hạc nói:
.- Chúng ta chỉ là buôn bán, nhắm vào giữa ngõ Bắc và Hàn Nghệ, chúng ta cũng không gây thù oán, chúng ta cũng không phải là là muốn hại Hàn Nghệ, tất cả mọi người cạnh tranh công bằng, chẳng phải Hàn Nghệ cũng dựa vào buôn bán ở ngõ Bắc mới trở thành Hoàng gia Đặc phái sứ sao, đây là hai việc khác nhau, cạnh tranh lúc trước giữa Hàn Nghệ và hai chợ, triều đình cũng tận lực không đếm xỉa đến, bởi vậy có thể thấy được, Bệ hạ cũng không tính can thiệp vào việc mua bán của Hàn Nghệ.
.Nguyên Hi hướng về Nguyên Mẫu Đơn, nói:
.- Mẫu Đơn, ngươi thấy thế nào?
.Nguyên Mẫu Đơn trầm ngâm một lát. Nói:
.- Chúng ta có hợp tác nhiều với Hàn Nghệ, cũng gặt hái không ít ích lợi từ đó, quan hệ vẫn luôn rất hợp. Căn bản tìm không được lý do trở mặt, hơn nữa ta thấy hợp tác của chúng ta đem lại lợi ích không nhỏ cho Nguyên gia. Cho nên ta không tán thành đề nghị của tứ thúc.
.Nguyên Hạc lắc đầu nói:
.- Đây chỉ là Hàn Nghệ đang lợi dụng Nguyên gia chúng ta, nếu lúc đó chúng ta trợ giúp hai chợ, Hàn Nghệ có thể thủ thắng sao, nhưng hắn cho Nguyên gia chúng ta những gì, Tự do chi mỹ đó, chỉ cho chúng ta hai phần, thu lợi lớn nhất vẫn là Hàn Nghệ, còn có nến. Chẳng lẽ hắn thành tâm thành ý ưu đãi chúng ta sao, chẳng qua hắn biết mình không có khả năng sản xuất nến, cho nên hy vọng chúng ta có thể chế tạo ra nhiều nến, đến lúc đó chiếu sáng chợ đêm của hắn, chợ đêm hoạt động tốt, hắn có thể tranh công ở trước mặt Bệ hạ, hơn nữa ngõ Bắc cũng thu ích lợi nhiều. Nguyên gia chúng ta chẳng qua là chia một phần trong số các thương nhân, đây không giống việc Nguyên gia phải làm.
.Lại có một vị trưởng lão nói:
.- Đúng vậy, ta tán thành lời của Tứ đệ, tuy rằng Mẫu Đơn làm rất tốt, đem đến không ít lợi ích cho chúng ta, nhưng khi nàng đối mặt Hàn Nghệ, quá mức nhu nhược. Luôn theo đuổi hợp tác với Hàn Nghệ, thế cho nên quyền chủ đạo toàn bộ trong tay Hàn Nghệ, theo tình thế lâu dài, đây rất bất lợi cho Nguyên gia chúng ta, đợi sau khi Hàn Nghệ lớn mạnh, hắn có thể nhẹ nhàng một cước đem chúng ta đá văng ra.
.Không ít người đều gật đầu tán thành, Hàn Nghệ đích thực phát triển quá nhanh, mà Nguyên gia lại là đệ nhất gia tộc trong giới thương nghiệp, bọn họ cũng không muốn bị người khác thay thế.
.Nguyên Hi trầm ngâm nửa ngày. Nói:
.- Mẫu Đơn, ngươi cũng nghe thấy rồi. Các vị thúc thúc bá bá của ngươi đều cảm thấy Hàn Nghệ sẽ uy hiếp gia tộc chúng ta. Ngươi có cách áp chế Hàn Nghệ không?
.Ánh mắt mọi người đều nhìn Nguyên Mẫu Đơn.
.Nguyên Mẫu Đơn trầm mặc một lát, lắc đầu nói:
.- Không có. Hơn nữa ta kiên quyết không tán thành là địch với ngõ Bắc, ta cho rằng hợp tác với ngõ Bắc, lợi ích Nguyên gia chúng ta thu được sẽ lớn hơn nữa, hơn nữa Hàn Nghệ tuyệt sẽ không uy hiếp được Nguyên gia chúng ta, dựa vào số ruộng đất, lâm viên chúng ta có được, hắn không thể sánh bằng.
.Nguyên Hạc hừ nói:
.- Vậy thì không chắc, chức quan hiện tại Hàn Nghệ càng làm càng lớn, tương lai Bệ hạ chắc chắn ban cho hắn không ít đất đai, hơn nữa nhất mạch chúng ta là không can thiệp vào chính trường, nếu hắn lợi dụng chức quan, trợ giúp mình kiếm tiền, ai có thể dự đoán được về sau sẽ xảy ra chuyện gì.
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Hàn Nghệ không phải người như vậy, nếu hắn chỉ muốn kiếm tiền, hắn hoàn toàn có thể kiếm nhiều tiền hơn, ta cho rằng hắn lấy con đường làm quan làm trọng, cho nên chúng ta căn bản không cần lo lắng.
.Nguyên Hạc nói:
.- Trên đời này ai lại ngại tiền nhiều, nếu hắn lấy con đường làm quan làm trọng, vậy lúc trước hắn cũng không mạo hiểm vạch mặt Hộ bộ, là địch với hai chợ.
.- Được rồi.
.Nguyên Hi lên tiếng nói:
.- Các ngươi nói phải làm gì đi, con đường làm quan Hàn Nghệ thế nào, không liên quan đến chúng ta, cái chúng ta cần nói là mua bán.
.Nguyên Hạc nói:
.- Nếu Mẫu Đơn kiên trì chủ trương của mình, ta đề nghị đổi một chủ quản, bởi vì chủ trương của nàng khiến Nguyên gia ta lâm vào thế bất lợi.
.Lời vừa nói ra, không khí lập tức an tĩnh lại.
.Nguyên Tựu lập tức nói:
.- Dựa vào cái gì, tiểu muội lại không có khuyết điểm gì, hơn nữa còn giúp chúng ta buôn bán lời nhiều tiền như vậy, các ngươi không thể vì một Hàn Nghệ, thay tiểu muội ta xuống, các ngươi thân là bề trên thì càng phải nói đạo lý.
.- Phi nhi, ngươi đừng nói chuyện.
.Nguyên Hi giơ tay ngăn hai thế tổ này lại, lại nói với Nguyên Mẫu Đơn:
.- Mẫu Đơn, nếu chúng ta yêu cầu ngươi đi đối phó Hàn Nghệ, ngươi có nguyện ý hay không?
.Nguyên Mẫu Đơn nói:
.- Đại bá, ta vẫn kiên trì ý nghĩ của ta, hơn nữa ta cũng chưa hẳn là đối thủ của Hàn Nghệ.
.- Tốt lắm!
.Nguyên Hi gật đầu nói:
.- Vậy các ngươi cho rằng ai thích hợp với vị trí chủ quản hơn Mẫu Đơn.
.Nguyên Hạc lập tức nói:
.- Nguyên Triết mới vừa từ Tây Vực bên kia trở về, hơn nữa ta cùng với y nói chuyện qua, ta cho là y rất thích hợp.
.Lời vừa nói ra, mọi người lại xì xào bàn tán.
.Nguyên Tựu ồ một tiếng nói:
.- Hoá ra tứ thúc ngươi muốn đẩy cháu của mình thượng vị nha, khó trách kích động như vậy.
.Nguyên Hạc nói:
.- Ta chỉ là luận sự thôi, nếu Mẫu Đơn nguyện ý bỏ cái chủ trương của mình, ta vẫn sẽ ủng hộ nàng, hơn nữa mấy năm nay Nguyên Triết vì gia tộc bôn ba mệt nhọc, lập không ít công lao, nói hành trình hắn đến Tây Vực đi, kiếm cho Nguyên gia ta hơn vạn quan tiền tài.
.Nguyên Tựu chậc chậc chậc vài tiếng kì quái,
.- Vậy cũng phải xem y tốn bao nhiêu thời gian buôn bán mới kiếm được hơn vạn quan này, phía trước phía sau sợ là có hai ba năm đi, còn lãng phí nhiều người như vậy.
.Nguyên Hạc nói:
.- Đây chẳng qua là một lần dò đường, đương nhiên nhiều trắc trở, sau này chắc chắn sẽ không như vậy.
.Nguyên Tựu lập tức nói:
.- Vậy sau này nói sau a!
.Nguyên Hi nói:
.- Được rồi, được rồi, các ngươi đừng cãi cọ. Bất kể thế nào, phải gặp qua Nguyên Triết trước. Người đâu! Đi gọi Nguyên Triết đến đây.
.- Vâng.
.Một lát sau, chỉ thấy một nam tử hai mươi sáu hai mươi bảy đi vào, nếu chỉ có thể dùng một từ để hình dung nam tử này, thì phải là —— bình thường, tướng mạo bình thường, ăn mặc bình thường, trên mặt còn hiện một nụ cười thật thà chất phác, thuộc loại người ngoài đường, ngươi không bao giờ nhìn lần hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận