Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1023.1: Võ Sư tử ngoạm

..
.Sau khi Lý Nghĩa Phủ, Đỗ Chính Luân lui xuống, Hứa Kính Tông liền đứng ra, thay phiên ra vẻ tinh tướng, luận về cậy già lên mặt thì ông ta là cao thủ trong cao thủ, trong lòng cười thầm, biết ngay là hai người các ngươi không được mà. Nói một cách rất có phong phạm cao nhân: - Bệ hạ, trên trời có đức hiếu sinh, nếu nên cứu thì vẫn phải cứu, nhưng lương thực không nên nhiều cũng không nên ít, vừa khiến người Hồ ở địa phương cảm nhận được triều đình là thật lòng giúp đỡ bọn họ, lại không thể để bọn họ cảm thấy có thể được voi đòi tiên đối với triều đình, hơn nữa triều đình cũng nên lượng sức mà làm, tai họa khó tránh sẽ chết người, thần tin là bọn họ cũng sẽ thông cảm.
.Lấy sinh mạng để thông cảm, lẽ nào người Hồ đều là thánh nhân hay sao. Hàn Nghệ cười thầm, hai mắt khép hờ, bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.
.Thật ra trong lòng Lý Trị sớm đã có tính toán, nhưng cũng phải được các đại thần trung tâm gật đầu, gật gật đầu vẻ rất nghiêm túc, giống như rất có lý, lại hướng tới Lý Tích hỏi: - Không biết Tư không thấy thế nào?
.Lý Tích vĩnh viễn là người thân thiết nhất, cũng là một con cáo già, nói: - Lẽ nào bệ hạ đã quên, trước đây Hoàng gia đặc phái sứ đã từng ban bố không ít chính lệnh ở đó, hơn nữa đã nhận được sự ủng hộ của bách tính địa phương, sao bệ hạ không hỏi kiến nghị của hắn?
.Hàn Nghệ mở bừng mắt, nhanh vậy mà đã đến lượt ta rồi.
.Tính toán của Lý Trị chính là chính sách của Hàn Nghệ, nhưng bọn họ chỉ từng bàn bạc, hơn nữa Lý Trị đã nhiều lần suy nghĩ về chính sách của Hàn Nghệ, cảm thấy cái này quả thực là khả thi, với lại Hàn Nghệ đã tiền trảm hậu tấu, y không còn lại sự lựa chọn nào, nhưng bởi ở giữa đã xuất hiện rất nhiều sự cố bất ngờ, chuyện này vẫn bị gác lại chưa nói đến, thật ra trong thư Tô Định Phương gửi về cũng đã nhắc đến lời hứa trên thảo nguyên của Hàn Nghệ, rõ ràng chính là thúc giục triều đình mau chóng thực hiện, chỉ là không nói rõ mà thôi, bởi vậy chuyện này ngoài Hàn Nghệ ra thì không còn ai khác.
.- Hàn Nghệ!
.- Có thần!
.Hàn Nghệ khẩn trương đứng dậy.
.Lý Trị nói: - Khanh hiểu rõ tình hình bên đó nhất, khanh thấy thế nào về chuyện này?
.Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ, lúc nãy Lý thị lang, Đỗ thị lang, Hứa đại học sĩ bọn họ đều không để ý đến một vấn đề hết sức quan trọng.
.Hứa Kính Tông vừa nghe Hàn Nghệ nói liền có đủ kiểu khó chịu, luôn cảm thấy Hàn Nghệ không tôn trọng ông ta, nên biết là năm đó ngay cả Chử Toại Lương mà Hàn Nghệ cũng không tôn trọng thì làm sao lại tôn trọng ông ta, âm dương quái khí nói: - Thế à? Vậy lão phu cũng thật sự xin lắng tai nghe!
.Lý Trị liếc nhìn Hứa Kính Tông, trong lòng không khỏi nghĩ, ngươi lớn tuổi như vậy, tại sao cứ thích tự chuốc lấy nhục như vậy, tài năng của Hàn Nghệ đã bày ra trước mặt ngươi rồi, sao ngươi lại không nhìn thấy.
.Hàn Nghệ mỉm cười nói: - Xin hỏi Hứa đại học sĩ, nếu Lạc Dương xảy ra tai họa, triều đình nên làm thế nào?
.Hứa Kính Tông lập tức nói: - Lạc Dương là Đông Đô, sao có thể đem ra đánh đồng với đất Tây Đột Quyết cũ.
.- Xin lỗi!
.Hàn Nghệ lại nói: - Vậy thì Dương Châu đi!
.Hứa Kính Tông nói: - Bách tính Dương Châu chính là bách tính Đại Đường ta
.Không đợi ông ta nói xong, Hàn Nghệ liền nói: - Ý của Đại học sĩ là, người Hồ phương bắc thì không phải là bách tính Đại Đường ta sao?
.- Lão phu cũng không có nói như vậy, ngươi đây là cắt câu lấy nghĩa.
.Hứa Kính Tông hoảng hốt nói.
.- Vậy thì mời ngươi nói rõ, An Tây Tứ Trấn và những địa phương như Dương Châu, Thái Nguyên, Phượng Tường có chỗ nào khác nhau?
.Hứa Kính Tông ngập ngừng không lên tiếng. Thật ra không chỉ là ông ta, trên cơ bản thì đại thần trong triều đều là phân biệt đối xử giữa Trung Nguyên và phương bắc, chính sách của triều đình đối với Đông Đột Quyết cũng không giống đối với Trung Nguyên, càng huống hồ là Tây Đột Quyết xa xôi hơn. Nhưng hiện giờ Lý Trị đã nạp những địa phương này vào bản đồ Đại Đường, bách tính ở đó chắc chắn chính là con dân của Lý Trị, bởi vậy lời không thể nói rõ.
.Hàn Nghệ lại nói: - Bệ hạ dùng nhân chính trị thiên hạ, hiện giờ con dân của bệ hạ gặp khó khăn, sao triều đình coi như không thấu, hoặc chỉ là thể hiện tâm ý, đây chính là những mạng người a!
.Đỗ Chính Luân thẳng sống lưng lên, khinh miệt nhìn Lý Nghĩa Phủ, hậu sinh ngoài hai mươi tuổi này còn hiểu lý lẽ hơn ngươi.
.Lý Nghĩa Phủ lập tức không phục, nói: - Đặc phái sứ, nếu có thể cứu thì đương nhiên cũng không sao, nhưng ở đó có không ít người, lẽ nào bắt triều đình vét sạch quốc khố để cứu viện bọn họ hay sao? Hơn nữa người Hồ dễ thay đổi, không đáng tin, lỡ như nuôi béo bọn họ, nuôi lớn mạnh lên rồi, bọn họ sẽ cầm vũ khí của bọn họ lên để đối phó với chúng ta.
.Hàn Nghệ nói: - Không biết Lý Thị lang có từng nghe câu cho người ta cá không bằng dạy người ta bắt cá chưa?
.Lý Nghĩa Phủ hơi nhíu mày nói: - Nguyện nghe cao kiến.
.- Cao kiến thì không dám nhận, dù sao thì Tư không, Đỗ thị lang, Cao thượng thư đều ngồi ở đây.
.Hàn Nghệ khoát tay, cố ý ghê tởm Lý Nghĩa Phủ một phen, lại hướng tới Lý Trị nói: - Chắc bệ hạ chưa quên, vi thần từng thay mặt triều đình đồng ý sẽ tu sửa đường và trạm dừng chân ở địa phương, nếu Đại Đường ta muốn khống chế được mảnh đất đó thì nhất định phải làm như vậy. Hiện giờ chính là thời cơ cực tốt, triều đình có thể phái người đến bên đó tuyển dụng bách tính địa phương tu sửa trạm dừng chân, mở rộng đường, như vậy thì có thể cho bách tính địa phương có kế sinh nhai.
.Lý Trị cười gật đầu nói: - Cách này hay a! Vừa cứu trợ bách tính địa phương, nhưng cũng không có cho không, triều đình vẫn phải có đường nối đến Tây Vực.
.Hứa Kính Tông nói: - Bệ hạ, xin hãy thận trọng a, nếu muốn cải tạo đường nối đến Tây Vực, đây không phải là chuyện nhỏ, nhớ trước đây Tùy Dương Đế cải tạo Đại Vận Hà, làm cho bách tính lầm than, trực tiếp dẫn đến triều Tùy diệt vong, bởi vậy triều ta vẫn luôn không dám xây dựng rầm rộ, nếu triều đình làm như vậy sẽ chỉ là thêm dầu vào lửa, khiến sự tình trở nên càng gay go hơn!
.Đồng đội tốt nhất năm nay không ai qua được lão già này! Hàn Nghệ mừng rỡ, lập tức nói: - Hứa đại học sĩ nói có lý a! Lại nói với Lý Trị:
.- Bởi vậy vi thần tấu thỉnh bệ hạ, do triều đình bỏ tiền đầu tư, để thương nhân đi sửa đường sửa tạm dừng chân.
.Hứa Kính Tông sửng sốt, nói: - Vậy có gì khác, thương nhân lại càng gian xảo đáng ghét. Nói đến phần sau lại nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.
.Sự nghiệp lẫn tình yêu đều bội thu khiến Hàn Nghệ hoàn toàn không thèm để tâm, cười nói: - Khác biệt rất lớn, Tùy Dương Đế là triều đình trực tiếp ra mặt cải tạo Đại Vận Hà, đó chính là trực tiếp đối mặt với bách tính, bách tính không phản triều Tùy thì phản ai, nếu như triều đình chỉ bỏ tiền ra, thì bách tính muốn phản cũng là phản thương nhân, hơn nữa triều đình còn có thể làm chủ giúp bách tính, giám sát thương nhân, dựng lên hình tượng tốt đẹp cho triều đình, hình thành một mối quan hệ tam giác, ba người mỗi người một chức vụ một công việc, thương nhân thuê mướn bách tính, bách tính dựa vào triều đình, triều đình giám sát thương nhân, giám sát vốn là chức trách của triều đình, nếu triều đình làm buôn bán thì mới là không làm việc đàng hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận