Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 986.1: Một tiếng kêu dọa người

.- Hàn Nghệ, nghe nghe!
.Tin tức đã truyền ra rất nhanh, đến khi Hàn Nghệ về đến Phượng Phi Lâu, mọi người đều đã biết, tất cả vây quanh Hàn Nghệ, giống như chưa bao giờ gặp Hàn Nghệ vậy, nhìn trái, liếc phải, đặc biệt là Lưu Nga, người run rẩy giống như cao trào ập xuống, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp.
.- Đúng thế! Ta làm Tể tướng rồi!
.Hàn Nghệ giơ tay đẩy Tiểu Mập đã sắp sáp đến mặt hắn, bất đắc dĩ gật gật đầu.
.Mọi người đều thở trút một hơi khí lạnh, Tiểu Dã vốn không muốn hít hơi nhưng thấy vẻ mặt khoa trương của Hùng Đệ, chỉ cảm thấy thú vị, cũng hít theo một hơi.
.Trời ơi! Hàn Nghệ trợn trừng mắt, nói: - Được rồi! Được rồi! Ta trẻ như vậy làm Tể tướng cũng chưa chắc là chuyện tốt, chính bởi cái gọi là người nổi bật thì dễ bị ghen ghét.
.Lưu Nga ngậm miệng thật mạnh, sau đó gật đầu cái rụp nói: - Nói đúng đó, nói đúng đó, Hàn Nghệ, sau này ngươi phải cẩn thận một chút, không thể tùy hứng như trước đây nữa, ngươi nhìn Thái úy người ta xem!
.- Lưu tỷ, sao tỷ lại vậy nữa rồi!
.Hàn Nghệ khẩn trương đứng dậy, nói: - Tang Mộc, ngươi đi với ta một lát!
.Hàn Nghệ gọi Tang Mộc vào phòng trong, nói: - Bắt đầu tuyển người đi!
.Tang Mộc sửng sốt, nói:
.- Ân công, hiện giờ người vừa mới lên làm Tể tướng, việc này nếu không hoãn lại, chúng ta làm như vậy sẽ đắc tội với rất nhiều người.
.Hàn Nghệ kích động nói: - Tang Mộc đại ca, ngươi cũng biết ta vừa mới lên làm Tể tướng, nếu ta không đùa giỡn với uy phong Tể tướng, ngươi cho rằng ta sẽ vui vẻ sao?
.Tể tướng là để đùa hay sao?
.Tang Mộc như thoáng chút suy nghĩ.
.Hộ Bộ!
.- Hừ hừ hừ!
.Cao Lý Hành nâng mí mắt lên, liếc nhìn Đới Kế ngồi bên cạnh hừ đi hừ lại, nói: - Ngươi có bất mãn gì thì cứ nói ra, không cần phải ở đó nhìn sắc mặt ta.
.- Hạ quan không dám!
.Đới Kế vẻ mặt ủy khuất nói:
.- Nhưng mà Thượng thư, ngài lúc nãy ở trên triều tại sao ngài lại nói giúp cho Hàn Nghệ? Bệ hạ làm việc này cũng quá là không hậu đạo rồi, dù gì hạ quan cũng là hậu duệ của khai quốc công huân, sao bệ hạ có thể đề bạt Hàn Nghệ, mà giáng chức ta đến Đình Châu, rốt cuộc ta đã làm sai gì?
.Cao Lý Hành nói: - Vốn dĩ bệ hạ định thăng ngươi làm Lại Bộ thị lang, là ta kiến nghị bệ hạ điều ngươi đến Đình Châu.
.Đới Kế nghe vậy hết sức chấn kinh, ngây người như phỗng hồi lâu, thình lình đứng dậy, phẫn nộ nói:
.- Cao Thượng thư, tại sao ngài làm như vậy, ta tự hỏi chưa từng làm bất cứ chuyện gì có lỗi với ngài, từ trước đến nay đều hết mực trung thành với ngài, chuyện gì cũng đều nghe theo ngài, hơn nữa hai nhà chúng ta có thể nói là thế giao, ngài làm như vậy là đúng với ta sao.
.Cao Lý Hành khẽ thở dài, nói: - Ta lớn tuổi hơn ngươi, dựa vào quan hệ của nhà chúng ta, ta cũng coi như là huynh trưởng của ngươi, hơn nữa trước đây cha ta đã từng dặn dò ta, bảo ta chăm sóc ngươi, làm sao ta lại hại ngươi được.
.Đới Kế hừ nói: - Chẳng lẽ ngài đây là đang giúp ta sao?
.Cao Lý Hành chậm rãi nói: - Ngươi vẫn luôn đi theo ta, ta cũng vô cùng hiểu ngươi, ngươi sinh ra trong gia đình Tể tướng, từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục tốt đẹp, các trưởng bối trong triều đều rất chiếu cố đến ngươi, con đường làm quan cũng thuận buồm xuôi gió, đến nay chưa từng gặp trắc trở gì, nhưng điều này cũng nuôi dưỡng tính cách không thể độc lập của ngươi, nhưng cũng không phải nói ngươi bất tài, hoàn toàn ngược lại, ngươi là người có tài, chỉ là ngươi vô lo vô ưu, căn bản không cần tận lực mà làm, vì vậy ngươi để hết tâm tư vào việc đấu tranh lục đục, một lòng một dạ chỉ muốn thăng quan tiến chức.
.Nhưng bây giờ thế đạo thay đổi, những hậu thế của khai quốc công huân như chúng ta đã trở thành cái đinh trong mắt người khác, nếu như ngươi có bất cứ sai sót gì, đều có thể đưa đến đại họa, ngươi nhất định phải kiên cường lên, không thể dựa dẫm vào người khác nữa, ngươi cũng không thể dựa dẫm nổi. Ta kiến nghị bệ hạ để ngươi đi Đình Châu, chính là hy vọng ngươi có thể độc lập hơn, rèn luyện ý chí của ngươi, nếu ngươi có thể hiểu được điều này, sau này trở về Trường An, có thể cũng có hy vọng có vị trí vững chắc, nếu ngươi không làm được điều này, ít nhất cũng có thể yên ổn sống tiếp.
.Đới Kế nghe nói vậy ngẩn người ra, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng ngay sau đó mặt lại có vẻ xấu hổ. Y chính là con cháu nhà quan điển hình, có năng lực nhưng tính cách quá yếu đuối, luôn sống dưới sự che chở của người khác, bởi vì y ta Đới Trụ là một người rất giỏi, mọi người đều kính phục cha y, như vậy thì đương nhiên là có chiếu cố hơn đến y. Nói: - Xin lỗi, là hạ quan đã hiểu lầm ngài.
.- Sao ta lại để bụng những chuyện này với ngươi. Cao Lý Hành thở dài nói: - Hiện giờ ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến đây, sau này ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
.Đới Kế vội nói: - Thượng thư, chớ không phải ngài cũng có nguy hiểm?
.Cao Lý Hành thở dài một tiếng, nói: - Thế sự khó liệu a!
.Ông ta biết ông ta không thoát khỏi liên quan, bởi vì quan hệ của ông ta và Trưởng Tôn Vô ỵ quá thân mật, muốn cắt đứt cũng không cắt nổi, nhưng Đới Kế thì khác, Đới Kế và ông ta chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới.
.Hàn Nghệ nhảy vọt lên trở thành Tể tướng đương triều, lại quản lý Hộ Bộ, tin tức này vừa truyền ra ngoài, cả thành Trường An đều sục sôi lên!
.Đặc biệt là trong giới hàn môn, chuyện này đã cung cấp một nguồn năng lượng cực lớn, chuyện mà quý tộc cũng không thể làm được, hàn môn đã làm được, cũng chính là nói khoảng cách sĩ thứ lại tiến gần thêm một bước, điều này khiến con cháu hàn môn tràn đầy tự tin đối với tương lai, mỗi một người đều nghĩ rằng, một tiểu tử xuất thân nông gia như Hàn Nghệ cũng có thể lên làm Tể tướng ở độ tuổi ngoài hai mươi, vậy thì sau này ta cũng có thể, mọi người đều chạy đến Ngõ Bắc triều thánh!
.Hiện tại Hàn Nghệ cũng đúng là đã trở thành Khổng Tử trong hàn môn rồi!
.Đương nhiên, Hàn Nghệ không nhận triều thánh của bọn họ, ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra!
.Lan Lăng Tiêu thị cũng được tiếng thơm lây, bởi vì địa vị của Hàn Nghệ và Tiêu gia là không bình đẳng, mặc dù không ở rể, nhưng theo người khác nhìn thì là ở rể, tương đương với sau Tiêu Vũ, Lan Lăng Tiêu thị lại xuất hiện một vị Tể tướng, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, chiếu theo điều này thì tương lai nhất định sẽ được liệt vào hàng tam công, rất nhiều đại thần đã chạy đến Tiêu gia chúc mừng Tiêu Cự trước.
.Tiêu Vô Y rất sung sướng a, xuất thân đế vương thế gia nam triều, huyết mạch tôn quý của tam đế nhất hậu, lại là tôn nữ của Tể tướng khai quốc triều Đường, bây giờ lại có trượng phu là Tể tướng, đó đúng là ngàn vạn sủng ái tập trung vào mình, gần như tất cả nữ tử đều ngưỡng mộ nàng. Thật ra nàng cũng không để tâm đến những điều này, vốn dĩ nàng muốn đường hoàng cưới Hàn Nghệ, nhưng mà không thực hiện được, nhưng hiện giờ cảnh tượng này còn hào nhoáng hơn cảnh tượng trước, bây giờ nàng đã có tư cách nói, trước đây Thôi đại tỷ không sai, là các ngươi đã sai, không tin thì ngươi nhìn ta xem, trượng phu của ta xuất thân còn không bằng Vạn Nhị kia, nhưng bây giờ không thiếu quý tộc các ngươi đều phải đến chúc mừng ta.
.Nhưng trong lúc này, Ngõ Bắc đã cho ra Đại Đường nhật báo số mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận