Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 980: Nhà giàu khoe của hợm hĩnh phá cục

.Hôm sau!
.Phong trào rút tiền ngày càng ác liệt, người đến chỉ nhiều chứ không ít, dừng nhìn Ngõ Bắc chật chội như vậy, nhưng đây không phải là vào ký cái tên là xong chuyện, còn có rất nhiều thủ tục cần làm, phải biết rằng bọn họ đều là rút tiền trước, không phải đến kỳ hạn mới rút, càng phiền phức hơn là, mỗi ngày người có thể rút được tiền cũng chỉ không đến một ngàn người, nhưng người không rút được tiền trong ngày đầu tiên, ngày thứ hai lại càng thêm sốt ruột.
.Cứ như vậy, người ngoài đều không thích Hàn Nghệ.
.Đều cảm thấy như vậy mà ngươi vẫn không ngã thì là có âm mưu rồi!
.Đám công tử đảng Bùi Thanh Phong, Vi Quý này lại bắt đầu nhảy lên, không ngừng nói xấu Hàn Nghệ, giật dây bách tính mau chóng rút tiền, thậm chí còn phái người phát tán tin đồn khắp nơi, đồng thời trong lòng cũng hết sức hối hận, lúc đầu không gửi tiền vào Kim Hành, nếu không thì bọn họ thêm một mồi lửa, nói không chừng Kim Hành đã sụp đổ rồi.
.Càng không hay hơn nữa là, nội dung cuộc nói chuyện của Hàn Nghệ với các chủ tài khoản đã truyền ra ngoài, nội bộ Kim Hành quả thực xuất hiện hiện tượng thiếu hụt tài chính, ngay cả Hàn Nghệ cũng đã thừa nhận điều này, bách tính càng thêm khủng hoảng, thực sự là có cấm đi lại ban đêm, chứ nếu không thì đều sẽ chạy đến xếp hàng suốt đêm rồi.
.Nhưng đồng thời lại có những tin tức được truyền ra từ những chủ tài khoản lớn, đó là để tìm nguồn tài chính, Hàn Nghệ và Nguyên gia đã đạt thành hiệp nghị, sẽ bán ra một khoản bí phương nước hoa cho Nguyên gia!
.Tin tức này rất nhanh chóng đã được bên phía Nguyên gia xác nhận, Nguyên gia lấy cái giá năm trăm quan để mua một khoản bí phương nước hoa trong đó.
.Cái giá này!
.Trời ơi!
.Phải biết rằng cho tới giờ nước hoa đều vẫn không có sản lượng, là thứ vô giá, mặc kệ ngươi là quan lại hiển quý gì cũng rất khó mua được nước hoa, nước hoa này không phải là thương phẩm, mà trở thành một kiểu lễ vật giao tiếp qua lại với quý tộc, phải thông qua giao tình mới có thể có được nước hoa.
.Tin tức này lập tức nhận được sự chú ý của quan lại hiển quý!
.Rất nhanh, đã có rất nhiều kiểu tin tức truyền ra ngoài, nói để cứu Kim Hành mà Hàn Nghệ đã không tiếc bất cứ giá nào, Phượng Phi Lâu dự tính bán ra một ít bí phương của nước hoa, giấy mực và nến.
.Lý Sùng Giang nghe vậy thì cao hứng đến mức nào, điều này cho thấy Hàn Nghệ đã đang bán dần gia sản, ngươi còn có thể kiên trì bao lâu, ta đến thêm hai lần nữa là ngươi chết chắc rồi.
.Giấy mực của Ngõ Bắc là thứ mà quý tộc hằng mơ ước, tuy Hàn Nghệ đã hiến giấy mực viết sách tốt nhất cho triều đình, nhưng Lý Trị cũng không ngốc, đây là thứ triều đình dùng, là thứ ta dùng, bí phương đó là tuyệt đối giữ bí mật.
.Rất nhiều quý tộc lập tức phái người đến Ngõ Bắc tìm hiểu tin tức, nhưng lại chỉ nhận được câu trả lời lập lờ nước đôi.
.Ngay sau đó lại có tin tức truyền ra, Kim Hành chúng ta thiếu tiền đồng, người trả giá cao thì được!
.Nhưng tin tức kiểu này chỉ giới hạn trong những người giàu, bách tính đâu biết được cơ mật cỡ này a!
.Đây đã là ngày thứ tư của phong trào rút tiền, Kim Hành hiện đã sắp nhìn thấy đáy rồi.
.Trời vẫn còn tờ mờ sáng, cấm đi lại ban đêm vừa mới hết, bách tính trong thành đã lập tức chạy đến Ngõ Bắc, thật sự là cuộc thi chạy bộ, thậm chí có những người trực tiếp ở lại ngủ trong xưởng cách Bình Khang Lý gần nhất, khi trời còn chưa sáng đã bắt đầu xếp hàng trong xưởng, đợi khi cửa vừa mở là lao vào bên trong.
.Đến khi mặt trời lên cao, Ngõ Bắc đã chật như nêm.
.Đúng lúc mọi người đang nghển cổ chờ đợi, chợt nghe thấy một tràng tiếng bánh xe, lại nghe có người nói: - Tránh ra! Tránh ra! Các vị hương thân, tránh ra một chút, cảm ơn! Cảm ơn!
.Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bốn chiếc xe lừa đi đến, trên mỗi xe lừa để một cái hòm lớn, không có nắp đậy, chỉ là một cái hòm gỗ, bên trong chứ đầy tiền đồng.
.Tuy đây chỉ là bốn chiếc xe lừa, nhưng lại thu hút sự chú ý cực lớn, bọn họ chỉ sợ Kim Hành không có tiền a!
.- Ây! Ngươi xem, đó là tiền Kim Hành mượn từ bên ngoài về sao?
.- Không giống lắm, hình như là người của cửa hàng gạo Tiền gia, cũng đúng là Tiền Đại Phương a, ông ta chuyển nhiều tiền như vậy đến làm gì.
.- Cái này ta cũng không rõ a!
.Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, khi đội xe này vừa mới tiến vào thông đạo chuyên dụng, lại có một đội xe nữa đên, trên đầu lừa còn đeo chuông, giống như sợ không có ai chú ý đến bọn họ vậy, lần này thì là tám chiếc xe lừa, trên xe cũng đặt hòm gỗ lớn, bên trong cũng chứa toàn là tiền đồng, cũng đã tiến vào thông đạo chuyên dụng.
.- Ai ôi! !! ! Đây không phải là người của Tự Do Chi Mỹ sao?
.Lại qua một lúc sau, lần này thì lại là phong cách dị tộc, chỉ thấy một đội xe Ba Tư khổng lồ chậm rãi đi đến, có đến hai mươi cỗ xe ngựa, từng hòm từng hòm tiền đồng lớn, người xem hai mắt trợn tròn lên a!
.Hôm nay là nhà giàu tới khoe của hợm hĩnh sao?
.Bách tính đều nhìn đến si ngốc rồi, hoàn toàn quên mất chuyện rút tiền rồi!
.Nhưng đây chỉ là bắt đầu, đội xe kiểu này chiếc này nối tiếp chiếc kia như nước chảy không ngừng, tuy đội xe phía sau chỉ là che che lấp lấp, nhưng không cần nói, mọi người cũng đều biết nhất định bên trong có chứa tiền đồng.
.Một lát sau, thông đạo chuyên dụng đã chật kín, trực tiếp xếp hàng ra đến bên ngoài luôn rồi!
.- Tránh đường! Tránh đường!
.Chỉ thấy một nam nhân trung niên vác bụng to trong dốc hết sức lực chen đến trước cửa Kim Hành, hướng đến Trà Ngũ đang sắp xếp trật tự gọi to:
.- Trà Ngũ! Trà Ngũ!
.Trà Ngũ nhìn thấy người này, trong mắt thoáng hiện lên vẻ khác thường: - Ồ! Là Thái quản gia à, ông cũng rút tiền sao, vậy ông phải xếp hàng!
.- Xếp hàng!
.Những người đã xếp hàng rất lâu kia lập tức kêu lên, thời khắc này nếu ai dám chen ngang thì đúng là sẽ bị đánh đến chết, tục ngữ nói rất hay, chặn người lấy tiền giống như giết cha mẹ người ta a!
.- Không không không, không phải ta tới rút tiền!
.Thái quản gia vừa lau mồ hôi, vừa vẫy tay nói: - Ngươi qua đây đã, ngươi qua đây đã!
.Trà Ngũ đi đến.- Thái quản gia có gì dặn dò à?
.Thái quản gia kia kéo Trà Ngũ sang một bên, liền truyền qua một nắm tiền đồng, nói: - Trà Ngũ, giúp ta một chút, nói với Hàn tiểu ca của các ngươi một tiếng, lão gia ta vô cùng hứng thú với giấy mực của hắn, giá tiền gì đó đều có thể thương lượng!
.Tiền kia vừa vào tay Trà Ngũ đã không thấy đâu rồi, không còn cách nào, Kim Hành thiếu tiền a, lại nghe Trà Ngũ thở dài, nói: - Thái lão ca, nếu ông đến sớm một chút, ta còn có thể giúp ông thông báo một tiếng, nhưng bây giờ thì ta thật sự là lực bất tòng tâm a!
.Thái quản gia kia hiếu kỳ nói: - Tại sao lại vậy?
.Trà Ngũ chỉ về phía sau, nói: - Ông đến con đường bên đó xem thử là biết!
.Thái quản gia này nhìn Trà Ngũ vẻ tò mò, sau đó đi vào trong con ngõ nhỏ, vừa đến thông đạo chuyên dụng phía sau ngõ liền lập tức trợn tròn mắt.
.Cổ tay lão gia nhà ngươi to thế nào?
.Lẽ nào là hoàng đế hay sao?
.Phái một quản gia đến đưa cho chút tiền như vậy đã muốn gặp Hàn Nghệ, người ta đều chở tiền đến cầu kiến kia kìa.
.Thái quản gia vừa nhìn thấy cảnh này, không được, vội vàng quay về nói với lão gia, mang theo tiền đến xếp hàng thôi!
.Đến buổi trưa, Ngõ Bắc đã xuất hiện một cảnh tượng hết sức buồn cười!
.Bách tính chen nhau sứt đầu mẻ trán đến rút tiền, nhưng một bên khác, các quan lại hiển quý kia thì chở tiền đến cầu kiến Hàn Nghệ!
.Chuyện này!
.Những bách tính đến rút tiền nhìn thấy vậy thì cảm giác lẫn lộn, thần sắc hết sức phức tạp!
.- Trà Ngũ, sao ta nhìn thấy có rất nhiều người chở tiền xếp hàng ở con đường phía sau vậy a!
.Một người cực kỳ tò mò liền hỏi Trà Ngũ.
.Trà Ngũ lắc đầu nói: - Chuyện này ta đâu biết, ta chỉ là một tên trông cửa mọi người xếp thành hàng, đừng vội, đừng vội, ai cũng có thể rút được tiền!
.Nửa câu sau này, chỉ riêng ba bốn ngày nay, y đã nói vô số lần rồi, nhưng không có ai nghe, nhưng mà hôm nay chỉ thuận miệng hô lên, các bách tính lại khá là hoang mang, lời này vẫn có thể tin được a!
.- Ha ha!
.Tiền Đại Phương bám dính lấy bức tường bên cạnh đi vào trong cửa tiệm, nhìn có vẻ rất vất vả, nhưng trên mặt lại xuân phong đắc ý, cười híp tịt cả mắt!
.Triệu Tứ Giáp ở cửa tiệm sát bên cạnh thấy vậy, vội vàng đi ra, nói: - Lão Tiền, ông đàm phán xong chưa?
.- Xong rồi!
.Tiền Đại Phương cười ha ha nói:
.- Hàn tiểu ca đã đồng ý sẽ chuyển một số rượu chuyên môn để cho ta bán!
.Triệu Tứ Giáp nói: - Không phải nói bí phương sao?
.- Bí phương thứ này, không phải Hàn tiểu ca không muốn bán, chỉ là ta không mua nổi! Tiền Đại Phương cười ha hả nói: - Nhưng ta đã thỏa mãn rồi! Sau này giá lương thực có xuống thấp nữa, ta cũng không sợ! Ha ha!
.Không biết rằng khi bọn họ nói chuyện, bách tính xếp hàng bên cạnh đều vểnh tai lên nghe a!
.Một người hỏi: - Tiền chưởng quỹ, lúc nãy ta thấy ông chở tiền đến Phượng Phi Lâu, là làm gì thế?
.- Đây không phải chuyện của ngươi!
.Tiền Đại Phương nói xong, lại chỉ cua bon họ nói: - Ta nói mấy người các ngươi cũng thật là tự làm khổ mình, Hàn tiểu ca người ta động chút là hơn vạn quan, các ngươi đi xem xưởng mà người ta xây ở ngoại thành thử xem, còn lớn hơn xưởng của triều đình nhiều, sẽ không có tiền sao, Hàn tiểu ca bây giờ mà mở miệng, bao nhiêu người chở tiền đến gặp hắn, các ngươi giỏi cũng chỉ để dành được mấy quan tiền, cần phải như vậy sao! Ta cũng không nói các ngươi nữa. Đi đi đi, lão Tứ, chúng ta đến Đệ Nhất Lâu uống rượu, hôm nay ta mời khách! Ha ha!
.- Tên keo kiệt ông mời khách, bận đến mấy ta cũng phải đi a!
.Những người kia nghe vậy ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng hoàn toàn mù mờ, nhưng sau khi hết mù mờ thì là rối bời, rốt cuộc có rút số tiền này hay không a!
.Cho đến buổi chiều, tin tức mới truyền đến, nói để gom góp tiền bạc ứng phó với cửa ải khó khăn này, Hàn Nghệ dự định bán ra một vài bí phương, còn nói ai ai ai đã chở mấy ngàn quan tiền đến mua!
.Các bách tính vừa nghe được, đột nhiên nhớ ra, mặc dù Hàn Nghệ không có tiền, nhưng người ta có bí phương, bí phương này lấy ra thì ngàn vàng vạn vàng cũng có a, với lại Ngõ Bắc rộng lớn này đều là của Hàn Nghệ, cũng không cần sợ hắn chạy mất, gây sức ép đi gây sức ép lại, hóa ra đều là vớ vẩn a!
.Dần dần, có một số bách tính đã bắt đầu lên đường hồi phủ!
.Một khi có người rời đi, lập tức dẫn đến phản ứng dây chuyền, bách tính Bình Khang Lý bắt đầu tản đi như chim thú!
.- Ta sớm đã nói rồi, cái này chẳng có gì hay, phía sau mới là tuyệt vời!
.Vương Huyền Đạo nói xong, liền xoay người lên xe ngựa, chậm rãi rời đi!
.Trịnh Thiện Hành cười khổ nói: - Đung vây a! Trò hay ở phía sau a!
.Nhưng Lư Sư Quái thì lại cau mày, lắc đầu nói: - Ta thấy không phải, hiển quý trong triều có người nào không phải địa chủ, Hàn Nghệ sẽ đối nghịch với bọn họ sao?
.Thôi Tập Nhận cười nói: - Lư huynh chớ có quên, chuyện thế này hắn cũng làm không ít!
.- Ây! Mạnh huynh, đã rút được tiền rồi?
.- Rút gì mà rút, ngươi đến Ngõ Bắc mà xem, các vương công quý tộc của Trường An ta đều chở tiền đến tìm Hàn tiểu ca, Hàn tiểu ca người ta không có thiếu tiền, số lãi đó của ta sắp lấy được rồi, nếu bây giờ ta rút thì không nói đến tiền lãi, còn phải trả năm văn tiền phí thủ tục nữa! Đúng rồi, không phải tiền của ngươi cũng sắp được lãi rồi sao, ngươi thật sự không nên rút tiền ra!
.- Ây da! Đúng là thiệt lớn rồi!
.Những người rút được tiền hôm qua vẫn còn dương dương đắc ý, đủ kiểu dương dương đắc ý, còn trêu chọc những người không rút được tiền, hôm nay hoàn toàn trái ngược rồi, những người không rút được tiền trêu chọc người rút được tiền.
.Cảnh tượng hết sức thú vị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận