Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 446.1: Giảm giá quy mô lớn

.Đừng nhìn Hàn Nghệ bình thản ung dung, xử sự không sợ hãi, kỳ thật hắn vô cùng cẩn thận, kế hoạch này của hắn từ lúc mới bắt đầu đã chú trọng đặt an toàn của mình cùng đám người Trịnh Thiện Hành lên trên, thậm chí giữa Trương Minh, Tưởng Hiến còn trao đổi cái gì, hắn cũng sắp xếp một vài tiểu tiết để lấy được tin tức, nếu như ở hiện đại, âm mưu này tuyệt đối sẽ không tiến hành như vậy, bởi vì nếu ở hiện đại, hắn có thể chạy trốn, hơn nữa cũng sẽ không liên lụy tới người khác. Nhưng hắn hiện tại không thể chạy trốn, hơn nữa còn rất nhiều người đi theo hắn, cho nên, kế hoạch này hắn nắm chắc là có, nhưng không tuyệt đối, bên trong có thể sẽ xuất hiện nhiều biến số, hắn hiện giờ đang chờ Ngự Sử đại phu khi nào qua đời.
.Hơn nữa, hắn cũng không có thời gian đi quản mấy việc này, bởi vì hai chợ đã bắt đầu động thủ với ngõ Bắc.
.Cho đến bây giờ, thương nhân ở hai chợ đã không chờ được, chức quan của Hàn Nghệ càng ngày càng lớn, bọn họ lại càng sợ hãi, đợi cho kết cục của phong trào "Bạch sắc sinh tử luyến" hạ xuống, bọn họ liền chuẩn bị cho ngõ Bắc một liều trí mạng.
.Đơn giản nhất chính là thô bạo, hơn nữa phương pháp vẫn luôn là giảm giá.
.Tất cả ngành nghề truyền thống của hai chợ thống nhất giảm giá, không có cửa hàng nào là ngoại lệ, chẳng qua có xung đột với buôn bán của ngõ Bắc là có cái thì nhiều hơn, ví dụ như cửa hàng gạo, trang sức, mứt hoa quả... mà ngõ Bắc không bán, có cái thì ít hơn, ví dụ như cung tiễn, bội kiếm, chiếu...
.Rõ ràng chính là nhằm vào ngõ Bắc.
.Làm người ta tức giận buồn cười chính là, bọn họ dường như không hề động não, trực tiếp mô phỏng giống hệt hình thức kinh doanh của ngõ Bắc, làm mấy trò ưu đãi cái gì mà rút thăm trúng thưởng, dùng tiền thay thế để trả...
.Mặt khác, bọn họ còn làm một khẩu hiệu chợ đêm, bởi vì triều đình đã quyết định, chợ đêm tổ chức ở hai chợ, không chọn ở nơi khác, bởi vì vị trí địa lý của hai chợ rất tốt. Xung quanh chợ phía đông đều là phủ đệ của vương công quý tộc, phủ Thái úy cũng ở gần chợ Đông. Chợ Tây cũng giống thế, Tây thành là mảnh đất phồn hoa nhất, người giàu có cũng ở xung quanh chợ phía tây, kết cục chính là đông quý tây phú, mà Bình Khang Lý tuy rằng cũng ở trong đó, nhưng Bình Khang Lý vốn hằng đêm đều ca hát, chợ đêm đối với Bình Khang Lý mà nói, tăng không nhiều.
.Mặt khác, triều đình cũng đưa tin tức ra, chợ đêm lần này thu hút đầu tư, chuyên nhằm vào dân chúng bình thường, hơn nữa những nơi này cũng khá ít dân chúng.
.Điều này cũng vì hai chợ nhận được không ít hảo cảm từ dân chúng, mặt khác dân chúng cũng thích món lời nhỏ. Tin tức này vừa ra, lập tức người chen chúc tới, càng lúc càng nhiều, muốn đến gần bên trong, đây đều do tính cách con người, cho nên người ngày càng nhiều.
.Nguyên nhân chính là quy mô buôn bán của triều Đường rất hẹp, thương nhân ít, cạnh tranh cũng ít, vì vậy từ khi hai chợ thành lập cho đến nay cũng không xuất hiện hiện tượng chủ động giảm giá, bởi vì hạ hay không hạ, người dân cũng chỉ có thể tới nơi này để mua, cũng gần giống như "lũng đoạn". Đây mới là mở đầu, do cạnh tranh mang tới, tuy rằng ở phương diện giá cả triều đình chỉ có thể quản chặt, nhưng bình thường triều đình can thiệp là phát triển giá cả, giảm giá triều đình cũng can thiệp, vui vẻ còn không kịp.
.Chuyện này đã mang tới cho ngõ Bắc một đả kích rất nặng nề.
.Bởi vì những con cháu quý tộc kia trước kia đến ngõ Bắc chủ yếu là xem kịch, hiện tại kịch cũng không có, hơn nữa hơn chợ náo nhiệt như vậy, bọn họ đương nhiên cũng tới góp vui.
.Dân chúng là quý tộc tham gia náo nhiệt được món hời đều đi, như vậy ngõ Bắc đương nhiên vắng teo vắng ngắt. Nói là chợ quỷ cũng không sai, phải biết rằng lúc này mới giảm giá được hai ngày.
.Đây cũng là từ khi ngõ Bắc mở chợ cho tới nay, lần đầu tiên xuất hiện hiện tượng này.
.Nhân viên cửa hàng đều rảnh rỗi cầm cái chổi đi vào trước cửa, quét mặt đất sạch sẽ không thể sạch sẽ hơn, quả thật không có chuyện gì để làm. Bọn họ sợ ngồi trong cửa hàng sẽ bị ông chủ giáo huấn, đành phải quét sân, chứng minh mình đang làm việc.
.Hậu viện Phượng Phi Lâu cũng như thế.
.Đám người Đỗ Tổ Hoa, Từ Du Du, Đông Hạo, Tá Vụ đều ngồi trong phòng, hoặc là gác cằm trầm tư, hoặc là hai mắt nhìn lên đầu ngáp mấy cái. Hùng Đệ tuy rằng rất ghét bầu không khí này, y thích vui vẻ, thích náo nhiệt, nhưng thấy mọi người không vui, y cũng không muốn chỉ có một người vui vẻ, dẩu môi, cúi đầu, nhỏ giọng thì thầm với Đại Thố và Nhị Thố cái gì đó, chỉ có Tiểu Dã đã quen, yên lặng đứng trong góc nhỏ, cầm cây tiểu đao khoa tay múa chân.
.- Oa! Đây là tình hình gì vậy?
.Hàn Nghệ và Tang Mộc từ bên ngoài đi vào, thấy điệu bộ này của mọi người, không khỏi cả kinh.
.Hùng Đệ nói: - Hàn đại ca, ngươi vừa mới đi đâu vậy?
.- Ồ, tới bên xưởng mộc xem một chút, các ngươi sao lại ngồi ở đây, không ra ngoài chơi?
.- Bên ngoài đến cả người cũng không thấy, nào có gì thú vị.
.Hùng Đệ nghiêng đầu, có vẻ rất buồn bực.
.- Điều này cũng đúng. Hàn Nghệ gật đầu, nghĩ thầm rằng, bọn Tiểu Mập thì không sao, nhưng những hạ nhân kia khó tránh khỏi sẽ nghĩ ngợi lung tung, nên tìm chút việc cho họ làm thôi, miễn cho họ lại suy nghĩ lung tung, đúng lúc, cho bọn họ một kì nghỉ, ra ngoài đi chơi vui vẻ. Vì thế nói: - Ta nghe nói hai chợ khá náo nhiệt, các ngươi tại sao không đi xem?
.Hùng Đệ lập tức nói: - Chúng ta có thể đi sao?
.- Đương nhiên.
.Hàn Nghệ cười nói: - Văn hóa Phượng Phi Lâu chúng ta không phải là tự do sao, ta khi nào thì phát lệnh cấm túc với các ngươi vậy.
.Đông Hạo nói: - Ân công, hai chợ làm như vậy, nhất định là nhằm vào ngõ Bắc chúng ta, chúng ta sao có thể chạy tới nơi đó.
.Hàn Nghệ chỉ vào Đông Hạo, giận không muốn nói: - Đông Hạo, ngươi ở bên ta lâu như vậy, thế nào vẫn không rõ, buôn bán không phải là tranh hơn thua, các ngươi đến hai chợ đi dạo, lại không ảnh hưởng đến đại cục, cái này với mặt ngoài tự mình tranh hơn thua, là điều không cần thiết nhất.
.- Nhưng ----!
.- Nhưng nhị cái gì.
.Hàn Nghệ vung tay lên cắt đứt lời của bọn họ, quay đầu lại nói với Tang Mộc:
.- Tang Mộc, ngươi lập tức phát tiền cho bọn họ, tiền không thể ít, mỗi người một xâu tiền, gọi những người khác lên, đàn ông thì toàn bộ ra ngoài, phụ nữ thì ở lại, các ngươi yên tâm, ta sẽ ở đây bảo vệ các nàng. Ồ, để ta đẩy xe đi, hiện giờ hàng hóa ở hai chợ đó rẻ như vậy, không mua thì chính là tên khốn kiếp: Nói xong lại nói với bọn họ: - Nhớ kĩ, không tiêu hết tiền thì không được trở về, ngàn vạn lần đừng do dự, nhất là hoa quả rau xanh của Nguyên gia, mua cật lực cho ta, cũng nhân cơ hội này cải thiện bữa ăn cho mọi người. À, nhớ giúp Mộng Nhi các nàng mua mấy món đồ về.
.Đỗ Tổ Hoa cả kinh nói: - Hàn đại ca, huynh nói thật sao?
.- Tang Mộc, phát tiền đi!
.Hàn Nghệ lười nói nhiều, nói: - Nhanh lên, nhanh lên, ngồi ở đây than thở cái gì, người ngoài thấy được còn tưởng ta mắc bệnh nan y.
.Tang Mộc nhìn Hàn Nghệ, trong lòng cũng thầm nói, ân công lần này chịu kích thích rồi.
.Hàn Nghệ ha một tiếng: - Tang Mộc, ngươi còn đứng đấy làm gì, nhanh lên đi, hôm nay do ngươi dẫn mọi người đi.
.Dưới dâm uy của Hàn Nghệ, Tang Mộc chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh, hiệu lệnh cho mọi người tập hợp, chuẩn bị tiền, tấn công hai chợ.
.- A? Tiểu Mập, các ngươi muốn đi đâu vậy?
.Mộng Nhi các nàng nghe thấy tiếng động lớn ở trong viện, cũng đi ra, thấy bọn Tiểu Mập mỗi người đều đeo một cái túi vải bố, không khỏi tò mò.
.Hùng Đệ hưng phấn nói: - Chúng ta định đến hai chợ mua đồ món ngon, Mộng Nhi tỷ, các tỷ muốn mua cái gì, ta giúp các tỷ mang về.
.Cố Khuynh Thành giật mình nói: - Các ngươi muốn đến hai chợ.
.- Đúng vậy, Khuynh Thành tỷ, tỷ muốn mua gì sao?
.Hùng Đệ lại vui vẻ hỏi.
.- Cái này ----!
.Các nàng tuy rằng không ra khỏi cửa, nhưng cũng biết hai chợ này là nhằm vào ngõ Bắc, còn chạy tới cổ động, ngẫm lại cũng cảm thấy lạ!
.- Là ta bảo bọn chúng đi đấy.
.Hàn Nghệ từ trong sảnh đi ra.
.Mộng Nhi hiếu kì nói: - Tiểu Nghệ ca, sao huynh lại làm như vậy?
.Hàn Nghệ nghiêm túc nói: - Bọn chúng ở đây, sói nhiều thịt ít, bọn chúng đi, thịt nhiều sói ít.
.Mộng Đình nghe không hiểu, nói: - Cái gì mà sói nhiều thịt ít, thịt nhiều sói ít.
.Ngược lại Cố Khuynh Thành nhanh chóng hiểu ra, xì nói: - Ngươi đúng là kẻ lãng tử phóng đãng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận