Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1309: Tương lai sáng sủa

.Kỳ thật sở dĩ Khế Bật Hà Lực bọn họ đem con trai đến học viện quân sự, cũng chính là hy vọng con mình trở thành như vậy, đừng có ngày nào cũng ở bên ngoài làm xằng làm bậy, gây chuyện thị phi. Chỉ là sau khi bọn họ vào cửa đã vô cùng không thoải mái, có ý kiến rất lớn với Hàn Nghệ, hơn nữa vừa vào cửa nhìn thấy tóc con trai bị cắt thành như vậy, trước đó bọn họ hoàn toàn không biết, hơn nữa tính cách con trai thay đổi cực lớn, trước kia nhìn thấy bọn họ trở về đều có vẻ vô cùng nhiệt tình, vui vẻ, mà hiện giờ ai nấy đều vô cùng bình tĩnh, điều này khiến cho ấn tượng đầu tiên của họ là thôi xong rồi, bởi vậy họ cứ cảm thấy để con trai đến đây là một quyết định sai lầm.
.Nhưng sau khi kết thúc huấn luyện, vẫn khiến họ trở về tâm nguyện ban đầu, cảm thấy lựa chọn của bản thân là không sai.
.Sở dĩ Hàn Nghệ áp dụng loại phương thức huấn luyện này có khác với trại huấn luyện, đầu tiên, hắn không có quá nhiều thời gian để quản lý nơi này, càng không có công phu chơi trò ta lừa ngươi gạt với bọn chúng. Tiếp theo, quân nhân càng có đẳng cấp cao hơn so với Cảnh sát Hoàng gia, Hàn Nghệ vẫn cho Cảnh sát Hoàng gia không gian tương đối lớn, ít nhất không huấn luyện Cảnh sát Hoàng gia ăn cơm ra sao, chỉ nói là không được để cơm thừa, rơi cơm, nhưng tao nhã cũng được, thô lỗ cũng thế, chẳng sao cả, nhưng vì Hàn Nghệ đưa ra tinh thần quý tộc, bản thân Cảnh sát Hoàng gia vô cùng chú trọng lời nói, hành động, cử chỉ của mình. Học viên của học viện quân sự, thì quả là cải tạo từ đầu đến chân.
.Thay đổi nhận thức là việc vô cùng khó, bởi vậy Hàn Nghệ áp dụng loại phương thức cao áp, trước cứ cưỡng chế để bọn họ quen dần, hơn nữa nhất định phải xong trước khi Khế Bật Hà Lực bọn họ trở về, nếu họ trở lại, cản trở mà Hàn Nghệ gặp phải sẽ lớn hơn nhiều, sau đó lại chậm rãi thẩm thấu từng phương diện khác, trở thành thứ cả đời của họ. Nhưng Hàn Nghệ cũng không dám cứ tạo áp lực cao mãi, nếu không người ta sẽ suy sụp, bởi vậy trước đó hắn đã an bài lang trung, những lang trung này chẳng những phải giúp bọn họ trị thương, mà còn phải nói chuyện phiếm với bọn họ, xa lạ lẫn nhau, nhưng lại hiểu rõ nhau trên phương diện này, đối với học viên mà nói, là một đối tượng tám chuyện vô cùng tốt.
.Mặt khác, đó là tổ chức các loại trò chơi, Hàn Nghệ biết rằng trong tình trạng nhiều người, một trò chơi đơn giản cũng sẽ trở nên thú vị, điều này có thể giảm bớt nỗi nhớ nhà của bọn họ.
.Mặc dù Hàn Nghệ không trực tiếp tham dự, nhưng quy trình hắn đã quy định sẵnlà tuyệt đối nhân tính hóa. Đây hoàn toàn là xuất phát từ hiểu biết của hắn đối với nhân tính, dự tính được sẽ phát sinh tình huống như thế nào, tinh thần kháng cự của học viên ở giai đoạn nào vô cùng lớn, rồi đến giai đoạn nào sẽ trở nên vô cùng yếu đuối, vô cùng hư không, cách tiến hành đối kháng của Hàn Nghệ, chính là thời điểm ngươi mạnh, ta sẽ ấn ngươi xuống, như trên nhật ký huấn luyện đã nhắc đến vậy, đợi lúc ngươi yếu đi, lại giao lưu với bọn họ, đây là nhân lúc sơ hở mà tiến.
.Đám trẻ tuổi này đều là nghé non không biết sợ hổ, nhưng gặp phải cáo già Hàn Nghệ, sao có thể là đối thủ.
.Từ lúc Lý Tích bọn họ trở về, hình thức huấn luyện khép kín cũng chuẩn bị kết thúc, nội dung hình thức huấn luyện khép kín, chẳng qua chỉ là khóa học xây dựng cơ sở cho sau này, đợi sau khi học viện quân sự đi vào quỹ đạo, mới là lúc học viện quân sự thể hiện sức hấp dẫn của mình.
.Đương nhiên, Hàn Nghệ tạm thời không có ý định thao túng này, trước mắt quan trọng nhất vẫn là Học viện Chiêu Nghi, mở rộng giáo dục.
.Bởi vậy sau khi trở về từ học viện quân sự, Hàn Nghệ lại ngựa không dừng vó mau chóng đến Binh Bộ, sở dĩ hắn đề nghị Lý Trị để Học viện Chiêu Nghi và Binh Bộ bàn bạc, chính là sợ mình độc quyền quá độ, Binh Bộ Thượng thư Nhâm Nhã Tương lại là người do Lý Trị đề bạt, đều không có quan hệ gì với hắn và Võ Mị Nương, hơn nữa việc này liên quan đến Binh Bộ, cũng nên do Binh Bộ ra mặt.
.- Khách quý đến nhà, Nhâm mỗ không nghênh đón từ xa, chớ trách, chớ trách!
.Nhâm Nhã Tương bước nhanh tới cửa, liên tục chắp tay cười nói, cấp bậc lễ nghi vô cùng chu đáo, hiện giờ Hàn Nghệ nổi tiếng chính kình, ai cũng không muốn đắc tội với Hàn Nghệ vào lúc này.
.- Không dám, không dám!
.Hàn Nghệ chắp tay đáp lễ, nói: - Hàn Nghệ mạo muội tới cửa, quấy rầy Nhâm Thượng thư, kính xin Nhâm Thượng thư bỏ quá cho.
.Hai người vừa hàn huyên, vừa đi vào hậu đường.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhâm Thượng thư chắc đã biết tại hạ đến vì chuyện gì chứ.
.Nhâm Nhã Tương nói: - Chẳng lẽ là vì chuyện của Học viện Chiêu Nghi.
.- Chính là như vậy!
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ đã chấp thuận để Học viện Chiêu Nghi bàn bạc với Binh Bộ thương thảo việc này.
.Nhâm Nhã Tương gật đầu nói: - Vậy không biết Hàn Thị lang dự định làm thế nào?
.Hàn Nghệ nói: - Bệ hạ và hoàng hậu thật lòng muốn làm một chút việc vì các tướng sĩ, nhưng do tài lực của Học viện Chiêu Nghi là có hạn, không có khả năng chiếu cố tất cả, trước mắt tại hạ đã thương lượng với bệ hạ, trước cứ chiếu cố tướng sĩ xuất chinh lần này, trong đó lấy người nhà tướng sĩ thương vong làm đầu, không biết Nhâm Thượng thư nghĩ sao?
.- Nên như thế.
.Nhâm Nhã Tương gật đầu, nói: - Kỳ thật lần này địa khu Trung Nguyên thật ra không phái quá nhiều binh lực, nhân số thương vong không quá nhiều, hơn nữa cũng đều tập trung ở Chiết Xung phủ của Kinh Kỳ, bởi vậy triển khai kế hoạch này, sẽ dễ dàng hơn nhiều.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhâm Thượng thư nói không sai, bệ hạ cũng nghĩ như vậy, nhưng đây là một loại cảm kích và ban ân của bệ hạ giành cho các tướng sĩ, chúng ta làm thần tử, đương nhiên không thể phụ tấm lòng tính toán chu toàn này của bệ hạ, ta thấy chúng ta phải thương lượng kỹ càng một chút.
.Nhâm Nhã Tương cũng gật đầu.
.Nhưng kỳ thực việc phải nói cũng không quá nhiều, chủ yếu là số lượng tướng sĩ vong trận, và bọn họ cư ngụ ở nơi nào.
.Đến khi nhá nhem tối, hai người cũng thương lượng khá nhiều, đại khái là xác định được xây dựng hai học viện hai bên Chiết Xung phủ, bởi vì lần này Lý Tích chỉ điều phái ba nghìn tinh nhuệ từ hai thượng phủ tới, người không phải quá phân tán, nhưng để thể hiện được ân tứ của hoàng đế, Hàn Nghệ cho rằng nên thành lập vài ký túc xá, cung cấp chỗ ở cho những học viên mồ côi ở xa học viện, đây là chỗ không giống với Học viện Chiêu Nghi.
.Sau khi thương lượng với Binh Bộ, Hàn Nghệ lại đến bên Kim Hàng, kiểm tra một chút tình hình quỹ từ thiện giáo dục trước mắt, Hàn Nghệ vẫn luôn nói quỹ từ thiện giáo dục là nhờ vào thiện tâm của mọi người, đây đương nhiên là dùng để cổ vũ mọi người quyên tiền, kỳ thực quỹ từ thiện giáo dục sớm đã bắt đầu có lợi nhuận, hơn nữa lợi nhuận không hề nhỏ, chỉ riêng Hàn Nghệ đã trả không ít lợi tức, mặt khác, khi thành lập quỹ từ thiện giáo dục, cũng là lúc làn sóng phát triển thời kỳ đầu, giống như Đậu Hành và Trương Thông đều phát tài nhờ vào việc gửi tiền vào Kim Hàng, hiện giờ những thương nhân này cũng đã quen gửi tiền vào Kim Hàng, bởi vì đều thân quen lẫn nhau, tiền này vẫn đang không ngừng càng quay vòng càng lớn.
.Từ sự nổi tiếng của Kim Hàng, lại đạt được sự tín nhiệm của mọi người, cho vay nặng lãi ở Trường An đều đã triệt tiêu, không nói đến vấn đề lợi tức này, đến cả uy tín cũng không phải những chỗ cho vay nặng lãi khác có thể so bì được.
.- Với tiền của quỹ giáo dục trước mắt, muốn xây dựng hai Học viện Chiêu Nghi chứa được tổng cộng ngàn người, hẳn không phải việc gì khó, chỉ có điều nhìn từ xu thế trước mắt, khoản chi ra lớn nhất của học viện trong tương lai, lại là tiền lương của những lão sư kia.
.Quan lại giám thị quỹ thay cho Võ Mị Nương kia lại báo cáo với Hàn Nghệ. Quan lại này họ Hồ, tên là Hồ Quang Hán.
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Tuy rằng tiền lương chi ra sẽ càng ngày càng nhiều, nhưng lợi nhuận của quỹ cũng càng ngày càng tốt, đây là tỷ lệ thuận, không cần lo lắng.
.Hồ Quang Hán lại nói: - Hàn Thị lang, hiện giờ ngân sách cho vay ở bên ngoài đã đủ nhiều, có phải nên thu lại một chút.
.Hàn Nghệ sửng sốt, nói: - Không cần, không những không thể thu hồi, ngược lại phải khuếch đại khoản cho vay thêm một bước.
.- Vâng!
.Hồ Quang Hán gật đầu, y chỉ là giám quản, người cầm lái thực sự vẫn là Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ lại dặn dò y một số việc, sau đó hắn liền ra ngoài.
.Hắn vừa đi, Tang Mộc liền nói: - Ân công, kỳ thực không riêng gì quỹ bên này, Kim Hàng bên kia cũng cho vay không ít tiền, hơn nữa càng ngày càng tăng, vay tiền này khó tránh khỏi có chút mạo hiểm, ta lại cảm thấy!
.Hàn Nghệ cười nói: - Ngươi nói không sai, vay tiền này chắc chắc sẽ có chút mạo hiểm, nhưng quy mô hiện giờ của Kim Hàng, không phải giao dịch tư nhân với tư nhân, mà là quan hệ Kim Hàng và hoàn cảnh lớn, nếu kế hoạch xuôi nam thành công, sẽ kích thích Trường An sản xuất, tình hình của hoàn cảnh lớn sẽ càng ngày càng tốt, chỉ cần chúng ta khống chế tốt nhất trên phương diệncho vay, vậy nhất định sẽ có lời.
.Kim Hàng sinh ra trong một hoàn cảnh tuyệt hảo, bởi đây chính là lúc Đường triều bay cao, chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, vậy thid thật là nhắm mắt mà kiếm tiền, theo Hàn Nghệ thấy, chỉ cần không phát sinh náo động, trong mười năm tới, Kim Hàng sẽ trở thành vụ làm ăn kiếm tiền nhất.
.Đúng lúc này, đầy tớ báo lại: - Tiểu Nghệ ca, Trịnh công tử đến rồi.
.- Mau mau mời vào.
.Tang Mộc cũng vô cùng thức thời rời đi.
.Qua một lát, chỉ thấy Trịnh Thiện Hành đi đến, cười nói: - Không biết Hàn Thị lang có chuyện gì tốt chiếu cố tại hạ.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Trịnh công tử, ngươi bây giờ thật sự là càng ngày càng giống một thương nhân rồi.
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt, cười ha hả nói: - Ta vốn chính là thương nhân.
.- Mời ngồi!
.- Đa tạ!
.Đợi sau khi Trịnh Thiện Hành ngồi xuống, Hàn Nghệ nói: - Việc này đối với người khác mà nói, có thể không phải chuyện gì tốt, nhưng ta cho rằng Trịnh công tử nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Chẳng lẽ có liên quan đến việc hành thiện?
.- Đúng vậy!
.Hàn Nghệ gật đầu, lại đem việc Binh Bộ và Học viện Chiêu Nghi hợp tác nói với Trịnh Thiện Hành.
.Quả nhiên, Trịnh Thiện Hành nghe thấy rất vui mừng, nói: - Đây quả là một chuyện tốt, kỳ thực rất nhiều gia quyến tướng sĩ vong trận đều vô cùng gian nan, nhưng phu quân của họ đều chết trận vì quốc gia, triều đình không nên bỏ mặc họ. Dừng một chút, y lại nói: - Không biết có gì cần ta cống hiến sức lực.
.Ngữ khí đó chính là chỉ cần là chuyện ta có thể giúp được, ta tuyệt đối sẽ không hai lời.
.Hàn Nghệ nói: - Làm việc thiện này, dựa vào hai người ta và ngươi, e là như muối bỏ biển, vẫn phải điều động những thương nhân khác, nhiều người lực lượng lớn. Ta dự tính thế này, thương nhân chúng ta phối hợp một chút với chính sách của triều đình, tạo công ăn việc làm cho những nhân sĩ bị thương tật từ chiến trận, để bọn họ có kế sinh nhai.
.- Chính là cái gọi là cho người ta cá không bằng dạy người ta bắt cá.
.Trịnh Thiện Hành gật đầu, nhưng lại nói: - Chủ ý này mặc dù hay, nhưng thương nhân khác có thể sẽ không đồng ý, những nhân sĩ thương tàn có chỗ không tiện, đều phải trả tiền như nhau, vậy vì sao không nhận những người tứ chi khỏe mạnh.
.Hàn Nghệ cười nói: - Nhưng đây là giúp đỡ lẫn nhau, hôm nay ngươi giúp bệ hạ, ngày khác triều đình có chính sách gì kích thích buôn bán, tự nhiên cũng ưu tiên cho ngươi, hơn nữa chỉ cần an bài nhân sĩ tàn tật ở vị trí thích hợp, ta không thấy sẽ thua người bình thường bao nhiêu cả.
.Trịnh Thiện Hành có chút nghi ngờ nói: - Nếu ngươi đã tính toán xong, vậy vì sao còn tìm ta đến, chắc hẳn ngươi biết ta nhất định sẽ ủng hộ.
.Hàn Nghệ nói: - Ta hy vọng ngươi kêu gọi thương nhân gia nhập vào kế hoạch này.
.Trịnh Thiện Hành sửng sốt, nói: - Đây là vì sao? Hiện tại thương nhân đều xem ngươi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, có ngươi ra mặt, chẳng phải càng tốt sao.
.Hàn Nghệ nói:
.- Đây vốn là ân tứ của bệ hạ, mà ta chỉ là một thần tử hoàn thành nhiệm vụ bệ hạ giao cho, ta sẽ làm quan viên trao đổi cùng các ngươi, nhưng nếu ta ra mặt kêu gọi thương nhân, ta sợ sẽ đoạt mất sự nổi bật của bệ hạ.
.Chuyện này, vốn là củng cố quan hệ giữa hoàng đế và quân đội, nếu Hàn Nghệ ra mặt kêu gọi, lại thêm Phượng Phi Lâu cũng tham gia vào đó, ngộ nhỡ binh lính chỉ nhớ cái tốt của Hàn Nghệ, vậy thì hỏng bét, Hàn Nghệ không muốn thấy loại tình huống này phát sinh.
.Trịnh Thiện Hành rất nhanh liền hiểu được, cười gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận