Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 1368.2: Thời đến vận chuyển

.Hàn Nghệ cười mà không nói, người ta đã từng là hoàng đế đấy, nói: - Sách lược này cũng có thể thích hợp áp dụng ở những bộ lạc khác. Cho bọn họ con đường lùi, cũng có thể khiến cho bọn họ càng kiên định đối kháng với sự xâm lược của Thổ Phiên.
.Lúc này, một viên đại tướng đột nhiên nói: - Nhưng mà tướng quân, những bộ lạc khác thì chúng ta không nói, thành Thổ Dục Hồnnày có không ít người, tất cả dời chỗ chúng ta, chúng ta không có nhiều lương thực như vậy.
.Đạc Phục nghe xong nhíu mày, kỳ thực lương thực ngược lại là có. Dù sao thì Đại Phi Xuyên là phòng tuyến cuối cùng của thành Phục Sĩ, mà còn là đất đai phì nhiêu, có không ít đất trồng trọt. Nhưng vấn đề là bọn họ giữa bộ lạc với bộ lạc, là mỗi người tự quản, không giống như Đại Đường, là do trung ương thống nhất chi phối, dựa vào cái gì mà đem lương thực của ta cho các ngươi?
.Hàn Nghệ liếc nhìn Trần Thạc Chân, liền cười nói: - Bao nhiêu đều tính cho cá nhân ta là được.
.Tướng quân bên dưới nghe xong đều ngơ ngẩn rồi. Cái này tính cho cá nhân đấy. Người thật có tiền a. Trong lòng thầm nghĩ, lần này theo đúng người rồi.
.Phải biết rằng Thổ Phiên là một kẻ nghèo hèn, chỉ có thể yêu cầu lấy của ngươi, nhưng không thể trả cho ngươi. Đại Đường quá giàu có, một Hộ Bộ Thị lang mà có tiền nhiều như vậy, còn nhiều tiền hơn cả bộ tộc chúng ta, khẳng định lựa chọn dựa vào phú hào a.
.Nếu đã có người bằng lòng thanh toán đơn này, Đạc Phục lập tức vỗ tay quyết định áp dụng kiến nghị của Trần Thạc Chân, đồng thời bên kia cũng áp dụng liên hệ với công chúa Hoằng Hóa. Đương nhiên, mọi chuyện này là do Hàn Nghệ làm, bởi vì Hàn Nghệ am hiểu nhất chính là tuyên truyền. Mà bên phía công chúa Hoằng Hóa cũng không nhất định là tin tưởng Đạc Phục, do Hàn Nghệ ra mặt, vậy cũng là chuyện hợp lý.
.Việc này kỳ thực là nằm ở vấn đề thời gian gấp rút, bắt buộc phải đoạt lại thành Phục Sĩ trước khi đại quân Thổ Phiên đến Đại Phi Xuyên, nếu không thì tình hình sẽ trở nên vô cùng tồi tệ.
.Nhưng niềm vui ngoài ý muốn, công chúa Hoằng Hóa đó thật đúng không phải là may mắn. Sau khi nhận được tín hàm của Hàn Nghệ, lại có được sự ủng hộ to lớn của Đạc Phục, trong nhất thời sĩ khí chấn động, lập tức phong Đạc Phục làm đại tướng quân bình phản, lại đích thân thống lĩnh năm ngàn quân tinh nhuệ Đại Đường đánh thắng liên tiếp, rất nhanh đã đánh tan bộ lạc Liệt Hồn, trực tiếp ép sát thành Phục Sĩ. Đây đều là bởi vì lúc đó Lý Tích đánh bại Thổ Dục Hồn, đã chiếm lĩnh một phần lãnh thổ của Thổ Dục Hồn. Thiện Châu vốn dĩ là của Thổ Dục Hồn, cách Thổ Dục Hồn rất gần. Đây đều là trí tuệ của các tiền bối, chỉ sợ có một ngày Thổ Dục Hồn làm phản, xuất binh liền có thể công đánh thủ đô của Thổ Dục Hồn.
.Tố Hòa Quý vốn dĩ nắm chắc, bởi vì ông ta cho rằng Đạc Phục hết đường lựa chọn, nên đang cao hứng, nhưng đâu biết được Đạc Phục đột nhiên xuất binh tấn công thành Phục Sĩ, bên đó công chúa Hoằng Hóa lại từng bước ép sát, ông ta căn bản là không chống nổi, chỉ có thể lập tức viết thư cầu cứu Lộc Đông Tán.
.Phụ cận sông Xích Thủy.
.- Đại tướng, đại sự không tốt.
.Thác Bạt Quỷ Cốc trực tiếp xông vào trướng của Lộc Đông Tán.
.Lộc Đông Tán đang ngủ trưa, ngồi dậy, vừa dụi mắt vừa hỏi: - Xảy ra chuyện gì?
.Thác Bạt Quỷ Cốc dâng lên một phong thư, nói: - Đây là thưbáo tin nguy Tố Hòa Quý đưa tới.
.Lộc Đông Tán lập tức nhận lấy thư khẩn cấp mở ra xem. Không tới một lát, liền vỗ phong thư lên bàn một cái, giận dữ nói - Tên phế vật Tố Hòa Quý này.
.Thế cục tốt như vậy, thậm chí có thể nói là thắng chắc, đã cho ngươi chơi thành như vậy, thật là không sợ đối thủ giỏi như thần, chỉ sợ là đối thủ ngu như heo.
.Thác Bạt Quỷ Cốc nói: - Đại tướng, Tố Hòa Quý chẳng qua là một văn nhân, y nào đâu biết đánh trận gì. Dựa vào y khẳng định là không tin được, mà ta còn nghe được một vài lời đồn.
.- Lời đồn gì?
.- Chính là nói Đại Đường sẽ xuất binh viện trợ công chúa Hoằng Hóa.
.- Chuyện này không thể nào.
.Lộc Đông Tán nói:
.- Ta vô cùng hiểu rõ chế độ của Đại Đường. Tin này phỏng chừng đã chưa truyền đến Trường An. Đợi đến khi hoàng đế Đại Đường quyết định xuất binh, đến lúc xuất binh tiến vào Thổ Dục Hồn, việc này đúng là cần không ít ngày. Hơn nữa Đại Đường muốn phái binh sĩ Trung Nguyên tiến vào Thổ Dục Hồn, mà còn đột ngột như vậy, binh sĩ Trung Nguyên căn bản không thể nào thích ứng với khí hậu của bên chúng ta, điều này không đáng lo nghĩ. Không đúng, đây nhất định là Hàn Nghệ đang ở bên trông làm khó dễ. Lúc đó sao lại không giết chết tên tiểu tử này, giữ lại quả nhiên là một tai họa.
.Thác Bạt Quỷ Cốc nói: - Nhưng công chúa Hoằng Hóa đích thực là mượn năm ngàn quân tinh nhuệ từ Thiện Châu.
.Lộc Đông Tán hỏi:
.- Thứ sử Thiện Châu ra mặt không?
.- Cũng không có.
.- Vậy không phải chính là như vậy sao?
.- Nhưng mà Đại tướng, ngài có thể nhìn thấu mánh lới của Hàn Nghệ, nhưng các bộ lạc khác lại không nhìn thấu. Nếu như bọn họ tin tưởng tin này, vậy thì không phải là việc dụ hàng của chúng ta sẽ không dễ dàng gì sao.
.- Haiz!
.Lộc Đông Tán thở dài một hơi, nói: - Đều là trách ta không muốn tốn thất quá nhiều binh lực, bởi vậy áp dụng chính sách đe dọa dụ dỗ, bức bách bọn họ đầu hàng, việc này đã trì hoãn không ít ngày. Lão ta cảm thấy tình hình hiện tại này, đại quân Thổ Phiên của lão ta vừa tới, gậy gộc thêm táo đỏ, múa may vài cái, đối phương lập tức sẽ đầu hàng. Dù sao Thổ Dục Hồn hiện tại ngay cả một thủ lĩnh cũng không có, ai sẽ đến cứu ngươi. Bằng vào binh lực của một bên, căn bản không ngăn chặn được đại quân Thổ Phiên của lão ta, bởi vậy lão ta không quá muốn tiêu hao binh lực của mình, việc này đã nắm chắc rồi. Nhưng mà nếu dụ hàng, ngươi bắt buộc phải phái người đàm phán với đối phương, mà còn là từng bộ lạc một, khẳng định là chậm hơn so với trực tiếp đánh tới, việc này ngược lại lại cho Hàn Nghệ có cơ hội để thở, trong lòng thầm tự trách, mình đã quá sơ ý rồi. Lão ta lại hỏi: - Tình hình thành Thổ Dục Hồn như thế nào rồi?
.Thác Bạc Quỷ Cốc nói:
.- Không biết tại sao, trước đó Khắc Liệt gần như đã bị chúng nói đến động lòng rồi, nhưng mà hôm qua y lại đuổi người của chúng ta ra ngoài. Ta thấy khẳng định là y tin tưởng Đại Đường sẽ xuất binh trợ giúp.
.Lộc Đông Tán nói: - Không kịp rồi, bắt buộc phải hỏa tốc tới Đại Phi Xuyên. Nếu như để cho công chúa Hoằng Hóa kia đoạt lại thành Sĩ Phục, muốn một kích tiêu diệt Thổ Dục Hồn nữa, chỉ sợ lại phải phí nhiều công sức. Như thế này, ngươi ở lại tiếp tục khuyên hàng Khắc Liệt. Ngoài ra, còn về những bộ lạc khác, có thể dụ hàng thì cố gắng dụ hàng. Ta đích thân lĩnh binh đi đánh Đại Mạc Môn. Chỉ cần chiếm lĩnh nơi đó, chẳng những có thể tiến quân Đại Phi Xuyên, còn có thể phòng ngừa những bộ lạc phía đông núi Tích Thạch đến cứu viện.
.Thác Bạc Quỷ Cốc khó hiểu nói:
.- Đại tướng, thế cục hiện giờ đã xảy ra chút thay đổi, tiếp tục áp dụng dụ hàng, há không phải là trúng ý của đối phương sao?
.Lộc Đông Tán nheo mắt nói: - Việc này ta tự có cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận