Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 864.1: Rắc rối phức tạp

.Nếu muốn lấy một cái tiêu đề cho buổi tảo triều hôm này, vậy khẳng định là "Hàn Nghệ". Nhưng nếu nhất định phải dùng một từ để hình dung tảo triều hôm này, thì chính là "mẫn cảm".
.Bất kể là cha mẹ chi mệnh (cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy), hay là "Thị tộc chí", đều là vấn đề xã hội hiện nay tương đối mẫn cảm.
.Bởi vì bên trong tràn ngập các loại mâu thuẫn kịch liệt.
.Cho nên, bãi triều cũng không có nghĩa là đã xong, hơn nữa còn ngược lại, ý nghĩa lúc này mới bắt đầu.
.Thái úy phủ.
.- Ta trước kia thật đúng là khinh thường Hàn Nghệ, một phen ngôn luận hôm nay, nếu nói là từ trong miệng một thằng nhóc nhà nông nói ra, thật sự là khó có thể tin a.
.Lai Tể vuốt râu cảm khái nói.
.Hàn Viện gật đầu nói: - Đúng vậy, vấn đề này từ tiền triều bắt đầu, vẫn tranh luận không ngớt, nhưng còn chưa từng xuất hiện tình huống cả triều văn võ không tiếng động, Hàn Nghệ tìm lý do này thật sự là quá khéo. Nhưng nếu hắn nói như vậy, gần như đắc tội với văn võ toàn triều rồi, lần này có thể nói là hắn tự đào mộ cho mình rồi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe bọn họ nói nửa ngày, ha ha nói: - Chưa đến mức nghiêm trọng như ngươi nói, chẳng lẽ Hàn Nghệ không nói mấy lời này, cả triều văn võ sẽ đối với hắn như đồng liêu? Hắn xuất thân nông gia, đương nhiên phải nói như vậy, không phải như vậy, hắn làm sao có thể thăng quan a!
.Hàn viện nói: - Nhưng sĩ tộc Sơn Đông chắc chắn sẽ không bỏ qua, lời nói của Hàn Nghệ nhìn thì có vẻ công chính, nhưng người sáng suốt đều nghe ra hắn có ý khác.
.Lai Tể thở dài: - Mặc kệ hắn có phải có ý khác hay không, chỉ sợ chúng ta cũng khó chỉ lo giữ thân nha, tuy nói ta cũng tán thành tôn sùng thánh hiền, nhưng trong quan lại chúng ta rất nhiều đại gia tộc cũng sẽ không đáp ứng.
.Hàn Viện gật gật đầu, nói: - Ngươi nói cũng có lý. Nói xong ông ta lại nhìn về hướng lão thần Trưởng tôn Vô Kỵ, nói: - Thái úy, chúng ta phải làm như thế nào?
.chuyện này làm bọn họ vô cùng đau đầu, một mặt bọn họ cũng là quý tộc nha, bọn họ đương nhiên ủng hộ chế độ thế tập, bài xích hàn môn. Nhưng một mặt khác, bọn họ cùng sĩ tộc Sơn Đông là thủy hỏa bất dung, ân oán đã lâu, nếu ra tay đả kích Hàn Nghệ, đây không phải là đang giúp trợ sĩ tộc Sơn Đông sao, dù sao Hàn Nghệ đang đem mũi giáo hướng về sĩ tộc Sơn Đông.
.Bọn họ cảm thấy trái phải đều khó xử.
.Tiểu tử này thật đúng là không đơn giản nha, ba năm không hót, vừa hót là dọa người à.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ suy nghĩ hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng nói: - Các ngươi không khỏi cũng quá coi thường Hàn Nghệ rồi, hắn nói còn hiền thì còn hiền, bất kể việc nào cũng phải có một cái quá trình, không phải một buổi triều là có thể thay đổi, nếu Hàn Nghệ có thể thay đổi hết thảy việc này, đây cũng chứng minh đây là chiều hướng phát triển, không ai có thể ngăn cản. Hơn nữa các ngươi cũng không nên quên, hiện giờ các vấn đề phía sau việc thay Hoàng hậu vẫn chưa dừng lại, lúc này hai người các ngươi lại nhảy ra, chẳng phải là để bọn Hứa Kính Tông, Lý Nghĩa Phủ có cơ hội bới móc sao.
.Từ thái độ của bệ hạ có thể thấy, hiển nhiên cũng không muốn nhảy vào vũng nước đục này, ngay cả bệ hạ còn muốn tránh xa, thì chúng ta đây càng không thể nhảy vào, bất kể nói thế nào, Hàn Nghệ trước sau là mượn việc hôn nhân mua bán mà khơi dậy chuyện này, việc này sốt ruột nhất nên là Thôi Lư Trịnh Vương, chúng ta liền xem tình hình đi.
.- Hừ! Thằng nhãi Hàn Nghệ này thật sự là càng ngày càng khoa trương, dám ở trong triều đình nói như vậy, hắn chẳng qua chỉ là một cái tiểu quan ngũ phẩm, nào có tư cách đàm luận cái gì cao môn sĩ tộc, thật sự là vô lý.
.Hứa Kính Tông phẫn nộ không ngừng, mới vừa rồi Hàn Nghệ ở trên triều đình nhiều lần châm chọc ông ta, làm ông ta không có chút mặt mũi nào, thiếu chút nữa là hộc máu, hiện giờ trở lại trong phủ, còn không nổi trận lôi đình
.Lý Nghĩa Phủ ha ha cười, nói: - Hiền huynh chớ tức giận, Hàn Nghệ lần này hành động, hoàn toàn chứng minh kế của Đức Kiệm thành công.
.Hứa Kính Tông hơi sững sờ.
.Lý Nghĩa Phủ cười nói: - Hàn Nghệ mặc dù cùng Thôi gia có chút không hợp, nhưng từ sau thiếu niên Khổng Tử, hắn cùng với bốn đại gia tộc đều có hợp tác, vì sao hắn lại đột nhiên công kích sĩ tộc Sơn Đông, nguyên do trong đó, thì không cần nói cũng biết. Tuy nhiên tiểu tử này cũng thật sự là kiêu ngạo, ngông cuồng không biên giới rồi, Thôi Lư Trịnh vương bốn đại gia tộc, sừng sững mấy trăm năm không ngã, nội tình thâm hậu, không lý nào hắn có thể coi thường, ta xem lần này hắn phải nếm mùi đau khổ rồi.
.Vương Đức Kiệm ha hả nói: - Hiện tại việc chúng ta cần làm là tọa sơn quan hổ đấu.
.Hứa Kính Tông hừ nói: - Hắn còn chưa thể coi là hổ, nhiều nhất cũng chỉ là tiểu hồ ly.
.- Thằng nhóc Hàn Nghệ kia rõ ràng là nói Thôi gia chúng ta, chỉ tiếc Thôi gia chúng ta lúc trước bất kể hiềm khích lúc trước còn ủng hộ hắn, không thể tưởng được hắn trở mặt liền không nhận người, nông dân chính là nông dân, không thể tin được!
.Bên này Thôi Nghĩa Trung vừa mới vừa về tới nhà, đồng dạng cũng nổi trận lôi đình, những lời này của Hàn Nghệ chẳng những đánh sâu vào giai cấp sĩ tộc, hơn nữa còn đánh sâu vào lễ pháp của sĩ tộc, đây chính là gốc rễ của sĩ tộc, cho dù là ồn ào hai câu, đều đủ để cho Thôi Nghĩa Trung giận không kềm được, lại hướng về Thôi Nghĩa Huyền nói: - Đường huynh, chúng ta cũng không thể cứ như vậy cho qua, nhất định phải giáo huấn tiểu tử này một trận cẩn thận.
.Thôi Nghĩa Huyền nhướn mày, nói: - Hàn Nghệ kỳ thật không đáng để lo nghĩ, mấu chốt là ý tứ của bệ hạ.
.Thôi Nghĩa Trung sửng sốt, nói: - Đường huynh nói là, đây là ý của bệ hạ?
.Thôi Nghĩa Huyền lắc lắc đầu nói: - Cũng không phải vậy, hơn nữa gần đây bệ hạ vô cùng nể trọng sĩ tộc Sơn Đông chúng ta, chỉ là ta cũng không rõ ràng lắm bệ hạ ủng hộ Hàn Nghệ, hay là không ủng hộ.
.Thôi Nghĩa Trung hừ nói: - Từ sau khi tiên đế tạ thế, hoàng tộc và thế phiệt Quan Trung liền ghen tị với bề dày và danh vọng của sĩ tộc Sơn Đông chúng ta, nhưng vậy thì sao, chỉ riêng tích lỹ và truyền thừa vài trăm năm, sao nói vượt qua là có thể vượt qua. Tóm lại, lần này ta tuyệt sẽ không cứ cho qua như vậy, cho dù chúng ta lờ đi, còn những người khác trong gia tộc thì sao? Còn có Lư gia, Trịnh gia, Vương gia bên đó đây? Đường huynh, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra sao, Hàn Nghệ lần này chọc cho mọi người tức giận.
.Thôi Nghĩa Huyền nhíu nhíu mày, đột nhiên lông mi trắng giãn ra, ha ha cười nói:
.- Không sai! Không thể cứ cho qua như vậy, náo lên! Nhất định phải hung hăng náo.
.Thôi Nghĩa Trung lúc này nghi hoặc nhìn Thôi Nghĩa Huyền.
.Một trận gió bão đã ngầm hình thành rồi, đương nhiên, cũng có thể nói là sự việc cũ lại bắt đầu.
.Mà người khởi xướng hết thảy Hàn Nghệ kia, lại đang thảnh thơi thảnh thơi đi đến Nguyên Gia Bảo, về chuyện Tiêu Vô Y, hắn vẫn chỉ đề cập với Nguyên Mẫu Đơn, vẫn chưa nói với mấy người Nguyên Hi, gia đình trong mắt hắn, trước sau vẫn xếp thứ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận