Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 778.1: Kế hoạch thâu tóm đất đai.

.Cuối cùng bọn họ vẫn bị Hàn Nghệ thuyết phục, bây giờ chỉ con xem phía bên Nguyên Hi có thông qua hay không, tuy nhiên Hàn Nghệ đối với cái này vẫn có sự tư tin rất lớn, với tiền đề là kế hoạch nam tiến hết sức mê người, thay đổi một chút quan niệm kinh doanh, hắn tin tưởng vẫn là không có vấn đề.
.Kỳ thật đây cũng nguyên nhân chủ yếu Hàn Nghệ lựa chọn Nguyên gia, cũng không biết có phải là do Nguyên Hân có ý làm như vậy không, dù sao theo Hàn Nghệ quan sát, kết cấu nội bộ của Nguyên gia đã chủ định nó là một gia tộc khuếch trương đối ngoại, bởi vì Nguyên gia đã tận lực tránh đi những xung đột lợi ích với triều đình, như vậy sự phát triển của nó sẽ chịu sự gò bó rất lớn, một khi tới điểm tới hạn, như vậy nội bộ Nguyên gia tự nhiên sẽ mục rữa, bởi vì bọn họ đều sẽ cảm giác được đã đến cực hạn, thì cũng không biết làm gì, các thế hệ Nguyên gia nhất định sẽ từ tích cực chuyển sang tiêu cực, ánh mắt của bọn họ sẽ tập trung vào kho bạc của nhà mình, chế độ nghị hội của Nguyên gia khẳng định phải đối mặt với đả kích mang tính hủy diệt, không có khả năng giống đoàn kết như trước nữa..
.Nguyên nhân rất nhiều đại gia tộc phân liệt là vì bên trong mục nát và tài sản phân phối không đều, Nguyên gia nếu muốn tránh tình huống này, khẳng định phải không ngừng khuếch trương, kích thích con cháu Nguyên gia. Vì sao Nguyên Mẫu Đơn lúc trước đề nghị tích cực triển khai mậu dịch ra xung quanh, từ nguyên liệu cung ứng chuyển hướng thương phẩm, đây đều là hy vọng có thể vừa không phát sinh xung đột với triều đình, đồng thời đem lại cho cho Nguyên gia sức sống mới.
.Kế hoạch nam tiến này của Hàn Nghệ hoàn toàn phù hợp lợi ích căn bản của Nguyên gia, kế hoạch này dài đến vài chục năm, mọi người đều có việc để làm, sẽ không ngày ngày vùi mình ở trong thanh lâu, nơi nơi hưởng lạc, bên trong ngược lại sẽ càng thêm đoàn kết, tiêu tiền mua đoàn kết, Nguyên gia đương nhiên nguyện ý.
.Kế tiếp mọi người lại bắt đầu thảo luận làm sao để thu hút nhiều tá điền hơn nữa, cùng với như thế nào để hoàn thành việc vân động chỉnh hợp đất đai.
.Bởi vì ở đây đều là người trẻ tuổi, người trẻ tuổi cầu đúng là kích thích, kế hoạch này làm bọn hắn vô cùng hưng phấn, thảo luận cũng là dị thường kịch liệt.
.Lúc ăn trưa, mọi người cũng vừa ăn vừa thảo luận, chuyện này bọn họ cũng đã tập mãi thành quen rồi.
.Đột nhiên, Hàn Nghệ liếc nhìn chỗ ngồi còn trống bên cạnh, trong lòng đột nhiên nhớ tới, Nguyên Mẫu Đơn như thế nào còn chưa đến? Không khỏi sinh lòng lo lắng. Nhưng chẳng được bao lâu, hắn ngay lập tức hiểu rõ ra, mắng thầm, chết tiệt, con mụ này nhất định là trốn trong phòng nghỉ ngơi rồi, buổi tối lại sẽ đến quấy rầy ta ngủ, ta ban ngày phải họp, buổi tối sẽ bị nàng quấy rầy, tiếp tục như vậy, ta có lẽ chịu không được vài ngày, thật sự là kế hoạch quá độc ác à! Không được, ta phải nghĩ biện pháp đối phó mới được.
.- Cô phụ! Cô phụ
.Chợt nghe được có người gọi hắn, Hàn Nghệ ngẩn ra, thấy là Nguyên Triết, hỏi: - Chuyện gì?
.Nguyên Triết hiếu kỳ nói: - Ngươi đang suy nghĩ gì vậy ?
.Nguyên Kiệt ha hả nói: - Nhất định là cô phụ đang nhớ cô cô !
.- Ít lải nhải đi!
.Hàn Nghệ nhìn thời gian, đã đến buổi chiều rồi, nói: - Hôm nay liền đến đây thôi, ta phải cùng với mấy người Đại bá phụ thảo luận một chút, đợi khi quyết định xong, chúng ta lại thương lượng kỹ càng hơn, nhưng các ngươi phải chuẩn bị tư liệu kỹ càng hơn nữa.
.- Ah.
.Đám người Nguyên Triết đều lần lượt thu dọn tài liệu rồi đi ra ngoài.
.Khi Nguyên Kiệt đi ngang qua bên người Hàn Nghệ, bỗng nhiên cười ha hả nói: - Không thể tưởng được cô phụ vẫn là người giàu tình cảm, mới một lát không thấy, liền như cách ba thu, tâm tư liền không cởi mở, tuy nhiên người mới thành hôn mà, cái này chúng ta có thể lý giải, ngươi thường xuyên ở bên cạnh cô cô một chút đi, chúng ta giải quyết hết được.
.Thằng nhóc này thật làm lắm mồm. Hàn Nghệ vừa mới chuẩn bị răn dạy thằng nhãi này vài câu, nhưng bỗng nhiên trong phút chốc thở dài một hơi.
.Nguyên Kiệt vừa nhìn, lập tức lòng tràn đầy tò mò, lại thấy bọn Nguyên Triết đều đã đi ra ngoài, vội vàng ngồi xuống, rất là đưa chuyện nói: - Cô phụ có phải gặp vấn đề gì khó giải quyết không, nói cho ta nghe xem, biết đâu ta có thể giúp người nghĩ ra cách giải quyết a!
.Hàn Nghệ nhìn hắn một cái, nói: - Ngươi sẽ không nói ra chứ.
.- Cái này người yên tâm, ta Nguyên Kiệt nổi tiếng là người kín tiếng.
.Nguyên Kiệt vỗ ngực một cái cam đoan.
.Tin ngươi ta thì xong rồi! Hàn Nghệ thở dài: - Thực không dám dấu diếm, ta đêm qua là một đêm không ngủ.
.- Một đêm không ngủ
.Nguyên Kiệt oa một tiếng, nói: - Cô phụ thật sự là lợi hại, Nguyên Kiệt khâm phục khâm phục, dạy ta mấy chiêu đi.
.Con hàng dâm này ! Hàn Nghệ thầm mắng một câu, ngoài miệng lại nói: - Không giống như ngươi nghĩ đâu, ta đêm qua là nắm bắt chuột cả đêm.
.- Chuột !
.Nguyên Kiệt ngẩn ra.
.Hàn Nghệ nói: - Đúng thế, cũng không biết con chuột kia vào phòng lúc nào, ta cũng không phải sợ, nhưng cô cô ngươi sợ tới mức không ngủ được, ta đành phải đi bắt nó, kết quả sau một đêm vẫn chưa bắt được.
.Nguyên Kiệt gãi đầu, hoang mang nói: - Cô cô không sợ chuột mà, những loài rắn, chuột, côn trùng, kiến, cô cô đều không sợ, nàng đều tự mình thường xuyên trồng hoa, có gì mà chưa thấy qua, làm sao lại sợ thứ này.
.Fuck ! Rắn, côn trùng, chuột, kiến đều không sợ? thế này thì phiền phức rồi. Hàn Nghệ nói:
.- Thật sao? Vậy nàng ta sợ gì vậy?
.Nguyên Kiệt nói: - Cô cô sợ nhất là con cua.
.- Con con cua?
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Điều đó không có khả năng đi, rắn, côn trùng, chuột, kiến còn không sợ, sợ con cua, cái này thật không thể tin nổi.
.Nguyên Kiệt xuất ha hả nói:
.- Điều này là tại thúc thúc, nghe nói lúc cô cô còn rất nhỏ, có một lần thúc thúc cầm một con cua đi dọa cô, chẳng những làm cô cô rất sợ, còn không cẩn thận để con cua đó kẹp ngón tay của cô cô, từ về sau, cô nhìn thấy cua liền rất sợ hãi.
.Hàn Nghệ nói: - Thúc thúc? Nguyên bảo chủ?
.Nguyên Kiệt gật gật đầu.
.Hàn Nghệ buồn bực nói: - Tại sao ông ta phải làm như vậy?
.Nguyên Kiệt lắc đầu nói: - Không có vì cái gì, thúc thúc chính là một người như vậy, chúng ta ai cũng từng bị ông ta dọa, nhớ lại vào ngày ta động phòng, ông ta còn cố ý lấy một con rắn để vào trong phòng ta, làm cho vợ ta sợ chết khiếp, ngươi là gặp may mắn, có Nhị gia gia ở phía trên trấn áp ông ta, nếu không phải như vậy, ngươi nghĩ rằng dễ dàng lấy cô cô ta như vậy sao. Nói đến phần sau, y còn có chút tiếc nuối
.Ngươi biết ông ta có làm gì hay không sao? Thì ra tên điên Nguyên Ưng là quen phạm tội rồi, chủ quan rồi, chủ quan rồi à! Hàn Nghệ rất là khó chịu à!
.- À ! Ta biết rồi!
.Nguyên Kiệt đột nhiên vui mừng hét lên.
.Hàn Nghệ kinh ngạc nói: - Ngươi biết cái gì?
.Nguyên Kiệt ha hả nói: - Ta biết vì sao cô cô cố tình giả vờ sợ chuột rồi, nàng nhất định là muốn thử xem cô phụ thích nàng đến mức nào, nói không chừng con chuột kia là do cô cô cố tình thả ra cũng nên.
.Trên trán Hàn Nghệ lấp tức hiện ra ba đường gân xanh.
.Nguyên kiệt nói: - Chẳng lẽ ta đoán sai.
.Hàn Nghệ đột nhiên cười, nói: - Đương nhiên không phải, ngươi đoán quá đúng, nhất định là như vậy rồi.ta thường nói với cô cô ngươi, trong đám mấy huynh đệ các ngươi, thì ngươi là người thông minh nhất à!
.Nguyên Kiệt ha ha nói: - Mọi người cũng đều nói vậy.
.Vô sỉ! Hàn Nghệ thầm mắng một câu, tùy tiện tâng bốc Nguyên Kiệt mấy câu, rồi vội vã đi ra ngoài.
.Hắn đi về phía căn phòng ở chỗ nhốt thú, đang chuẩn bị gõ cửa, chợt nghe được bên cạnh có người nói nói: - Ngươi tìm ta.
.Hàn Nghệ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Liễu Như Phong đang cầm thanh bảo kiếm lạnh lùng đứng ở bên cạnh, vội vàng đi tới, sắc mặt nghiêm túc nói: - Có một việc cần người hỗ trợ.
.Liễu Như Phong nói: - Chuyện gì?
.Hàn Nghệ nhìn chung quanh một chút, thấp giọng nói: - Ngươi giúp ta đi mua mấy con cua, không, giúp ta mua một thùng cua lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận